Ban Để Sơ Thành


Người đăng: MrTiep

Bốn người quay mặt nhìn nhau, rồi lại quay sang nhìn ánh mắt quỷ bí của Đinh
Hạo, không biết phải trả lời thế nào mới tốt.

Một lát sau, trưởng lão Trương Hoành cẩn trọng nói:

Theo ý của lão phu, việc này đối với tông môn quan hệ trọng đại, hay là cứ để
bốn người bọn ta thảo luận lại một lát rồi quyết định cũng chưa muộn.

Ba vị trưởng lão còn lại nhìn Trương Hoành, cũng không nói gì, xem bộ dạng là
biết đều nghe theo ý kiến của Trương Hoành.

Đinh Hạo cười cười nhìn mấy người bọn họ, cung kính nói:

Tiểu tử chỉ là đề xuất ý kiến của mình thôi, cho nên bốn vị trưởng lão có chấp
thuận hay không thì cũng không liên quan gì với tiểu tử cả.

Dừng một lát rồi nói tiếp:

Vậy không biết bốn vị trưởng lão cần bao nhiêu thời gian thì mới thương nghị
xong ? Các vị tiền bối Ma Đạo đây mặc dù tu vi đều rất cao thâm, nhưng về
phương diện kiên nhẫn thì lại không được tốt cho lắm…

Bốn vị trưởng lão Vô Cực Ma Tông thầm mắng một tiếng, nhưng cũng không dám
biểu lộ một chút gì ra ngoài. Bốn người thầm bàn tán một lúc, sau đó Trương
Hoành cất giọng nói:

Ba ngày ! Ba ngày sau bốn người bọn ta nhất định sẽ cho các vị đạo hữu một câu
trả lời xác đáng.

Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn liếc nhìn nhau một cái, rồi cười nói:

Như vậy cũng được, ba ngày thì hẳn là các vị tiền bối đây vẫn có thể đợi được
!

Tử Mộc tam lão cùng Thiên Thi Thượng Nhân không rõ ý tứ của Đinh Hạo, nhưng
đều gật đầu, tựa hồ đồng ý với đề xuất của bốn vị trưởng lão Vô Cực Ma Tông.

Các môn nhân khác đều mang vẻ mặt kỳ dị nhìn đoàn người Đinh Hạo, vẻ mặt quái
dị vô cùng, vui mừng và phẫn nộ xem lẫn. Trần Lĩnh và Hồ Thạc hai người đều
cảm thấy khoan khoái, những người khác không biết sự tàn nhẫn xảo trá của Đinh
Hạo nhưng hai người bọn họ thì đều biết rất rõ.

Lần này Đinh Hạo dẫn nhiều cao thủ như vậy cường thế đăng tràng, mục của hắn
không cần nói cũng rõ. Đến cả Tông Chủ Lý Nam Thiên cũng bị hắn sét đánh không
kịp bưng tai, trong nháy mắt đã bị giết chết, như vậy thì nội bộ Vô Cực Ma
Tông còn có ai có thể đối kháng cùng hắn được chứ. Nhìn bốn trưởng lão vẻ mặt
rõ ràng là đang kiếm đường lui, nếu không có đột biến, thì ba ngày say cũng
chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp mà thôi. Người trong Ma môn thì thực lực là tất
cả, hiện giờ Đinh Hạo hiển nhiên là đang chiếm ưu thế tuyệt đối.

Thấy vẻ mặt mọi người như vậy, Đinh Hạo trong lòng cũng có nhiều cảm xúc đan
xen. Hiện tại môn nhân Vô Cực Ma Tông phỏng chừng đối với tông môn đã hoàn
toàn mất đi tín tâm, lòng trung thành đối với tông môn cũng đã trở về con số
không, đối với bọn họ mà nói, Vô Cực Ma Tông chỉ mang lại sự nhục nhã cùng
thất bại, ngay cả cái chết của Tông Chủ Lý Nam Thiên cũng không gây tác động
quá mạnh mẽ đối với họ, lúc này tâm tình mọi người thật sự là hết sức bi ai và
thất vọng. Ai chấp chưởng Vô Cực Ma Tông căn bản không liên quan gì đến họ,
mặc dù Đinh Hạo cường thế đăng tràng làm cho bọn họ có chút bất ngờ, nhưng rất
nhiều môn nhân lại tán thành với tâm ý của hắn. Bất luận thế nào thì có thêm
nhiều cao thủ gia nhập sẽ khiến sĩ khí tông môn càng tăng lên, cho nên do ai
chấp chưởng thực chất không làm bọn họ để ý đến. Dù sao cũng không đến lượt họ
quyết định, nên ai chấp chưởng cũng đều giống nhau cả.

Nhìn lướt qua mọi người một lượt, Đinh Hạo trầm giọng nói:

Đã như vậy, tiểu tử sẽ sắp xếp chỗ ở nghỉ ngơi cho các vị tiền bối. Tiểu tử
vừa mới trở về tông, cũng muốn bẩm báo với sư phụ một chút, vậy xin cáo từ
trước !

Bốn vị trưởng lão Vô Cực Ma Tông còn đang mong hắn đi càng sớm càng tốt, đều
liên tục đáp lời:

Cứ tự nhiên !

Đinh Hạo nháy mắt ra hiệu cho mấy người Huyết Ma Liệt Sơn theo hắn rời đi.
Trần Lĩnh và Hồ Thạc không hề cố kỵ, cũng đi theo Đinh Hạo.

Một lát sau, tới nơi ở của Đinh Hạo tại Vô Cực Ma Tông, Huyết Ma Liệt Sơn tùy
ý đi quanh một vòng, trước khi vào trong phòng thì lại bố trí trùng trùng cấm
chế. Cấm chế mà Huyết Ma Liệt Sơn tự thân bố trí, đừng nói là bốn vị trưởng
lão Vô Cực Ma Tông, sợ là khắp cả Đoạn Hồn sơn thì số người có thể phá vỡ cấm
chế này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Mấy người bọn họ chia nhau ngồi xuống, Đinh Hạo giới thiệu Trần Lĩnh cùng Hồ
Thạc với mấy người. Trần Lĩnh tuy là sư phụ của Đinh Hạo nhưng đối với mấy
người này cũng không dám thất lễ, vừa mới ngồi xuống lại cuống quýt đứng lên,
cung kính bái kiến Huyết Ma Liệt Sơn cùng mấy người kia. Hồ Thạc bên cạnh cũng
cung kính liên tục khom người thi lễ, không dám chậm trễ chút nào.

Không nói đến tuyệt đại hung ma như Huyết Ma Liệt Sơn, Thiên Thi Thượng Nhân
Âm Vô Xương cùng với Tử Mộc tam lão cũng đều là kẻ nổi danh trong Ma Đạo. Bốn
người này tu vi đều là Phân Thần trung kỳ, trên Đoạn Hồn sơn ngoại trừ Luyện
Ngục Ma Tông thì các chưởng môn môn phái còn lại tu vi bất quá cũng chỉ là
Phân Thần hậu kỳ. Mà Trần Lĩnh và Hồ Thạc tại Vô Cực Ma Tông cũng chỉ là tiểu
lâu la, đột nhiên hôm nay gặp được mấy vị cao thủ như vậy, làm sao lại không
thi lễ liên tục được.

Mất một lúc hai người mới dám ngồi xuống, nhưng không biết tại sao mà cả hai
người đều rất ăn ý tránh xa khỏi hướng của Huyết Ma Liệt Sơn. Mặc dù hai người
biết vì có quan hệ với Đinh Hạo nên Huyết Ma Liệt Sơn hẳn là sẽ không ra tay
làm hại mình, nhưng cả người lão từ trên xuống dưới đều ẩn ước hiện ra khí tức
hung ác, nên vẫn khiến cho bọn họ cảm giác như ngồi trên đống lửa.

Tốt lắm, từ nay về sau mọi người đều ngồi cùng một chiếc tuyến, không cần phải
để ý như thế !

Nhìn thấy hai người bọn họ câu thúc như vậy, Đinh Hạo mở miệng nói.

Trần Lĩnh vừa nghe Đinh Hạo nói thế, liên tục gật đầu, nhưng cũng không dám
nói linh tinh gì cả. Bình thường hắn cùng Đinh Hạo thường xuyên chửi mắng trêu
đùa, nhưng lúc này nhìn Huyết Ma Liệt Sơn cùng mấy người bên cạnh Đinh Hạo thì
cũng không dám phóng túng như vậy.

Hồ Thạc bên cạnh cũng im lặng, khuôn mặt kích động nhìn Đinh Hạo.

Nhìn lại hai người, Đinh Hạo cũng biết lúc này hai người bọn họ hẳn là chưa
quen với áp lực mà Huyết Ma Liệt Sơn cùng mấy người kia mang lại, nên cũng
không cố thuyết phục nữa, trầm giọng nói:

Trước hết xin cảm tạ các vị tiền bối đã tương trợ. Hắc hắc, không ngờ rằng bên
trong tông môn lại có biến hóa như vậy, các tông phái khác ở Đoạn Hồn sơn lại
bất tri bất giác trợ giúp chúng ta một tay, chúng ta không phải mất quá nhiều
sức lực để đạt được mục đích. Tình hình hiện tại phi thường tốt, ba ngày sau
tứ lão gia nhập Vô Cực Ma Tông đảm nhận chức vị trưởng lão, lúc đó đại quyền
trong tông môn sẽ nằm trong tay chúng ta.

Vừa dứt lời, tứ lão đều đứng lên bái lạy, tỏ ý nguyện thuần phục Đinh Hạo.

Nhìn thấy tứ lão làm như vậy, Đinh Hạo nghiêm mặt nói:

Các vị xin đứng lên. Tiểu tử được các vị trưởng lão trợ giúp, thật sự vạn phần
vinh hạnh, Vô Cực Ma Tông được các vị gia nhập, nhất định thực lực sẽ tăng
mạnh. Từ nay về sau còn rất nhiều sự tình phải nhờ đến các vị trưởng lão.
Nhưng tiểu tử cam đoan bốn vị sau này nhất định sẽ không phải hối hận về quyết
định ngày hôm nay, Vô Cực Ma Tông chúng ta sau này sẽ đứng trên đỉnh của tu
chân giới, tất cả các môn phái khác đều phải phủ phục dưới chân chúng ta.

Nói đến câu này, lời nói của Đinh Hạo đột ngột biến đổi, đã đem dã tâm của
chính mình bày tỏ trước mặt mọi người.

Ngoại trừ Huyết Ma Liệt Sơn, những người khác là lần đầu tiên biết được ý đồ
thật sự của Đinh Hạo, nghe hắn nói thế, trong phòng nhất thời yên tĩnh, không
có tiếng động nào. Qua một lúc lâu, mọi người mới có phản ứng, tuy Đinh Hạo
nói hết sức mơ hồ, nhưng vào lúc này cũng không tiện phản bác, đều cam đoan đi
theo Đinh Hạo.

Cảm nhận được ánh mắt hoài nghi của mọi người, Đinh Hạo cười nói:

Tiểu tử biết mọi người không tin tưởng vào những lời vừa rồi. Nhưng chuyện này
không phải không thể thực hiện được, hơn vạn năm trước chính Vô Cực Ma Tông đã
từng làm được việc này.

Nghe hắn nói thế, mọi người đều tỏ vẻ kinh ngạc, liên tưởng đến sự xuống dốc
của Vô Cực Ma Tông hiện tại, như thế nào cũng không tin vạn năm trước lại có
thể làm được việc kinh thiên động địa như vậy.

Ngừng một lát, Đinh Hạo đầu tiên đem sự tích huy hoàng của Vô Cực Ma Tông kể
cho mọi người. Nghe hắn kể xong, trong phòng lại lâm vào tình cảnh yên tĩnh
không một tiếng động, nhưng có chút bất đồng so với lúc trước, chính là ánh
mắt mọi người không còn mơ hồ nữa mà tràn ngập dã tâm độc bá thiên hạ, ngay cả
Huyết Ma Liệt Sơn tâm cảnh tu vi cao như vậy nhưng cũng nắm chặt tay lại.

Rất lâu sau, Huyết Ma Liệt Sơn không giữ được bình tĩnh, mở miệng nói:

Lão phu không ngờ Vô Cực Ma Tông lại có bí sự vi diệu đến thế, như vậy điều
tiểu ca vừa nói không phải không thể thực hiện được. Lão phu tuy bất tài,
nhưng cũng nguyện ý góp sức cùng tiểu ca. Hắc hắc, lão phu nhiều năm qua đều
độc lai độc vãng, không muốn khai sơn lập phái, nhưng nếu có thể lập nên một
sự nghiệp huy hoàng ở tu chân giới này, cũng là một việc thống khoái !

Nghe lão nói vậy mấy người kia thần sắc đều trở nên kích động, đều khẳng định
sẽ giúp Đinh Hạo hoàn thành tâm nguyện này, khác hẳn so với lần trước chỉ đồng
ý cho lấy lệ, lần này lời nói của mấy người đều là phát ra từ chân tâm.

Trần Lĩnh cùng Hồ Thạc hai người bị ảnh hưởng bởi không khí kích động này nên
cũng không còn cảm thấy bối rối nữa, mặc kệ Huyết Ma Liệt Sơn khí tức hung ác
lồ lộ ở đằng sau, Trần Lĩnh cười dài cảm khái nói:

Từ lúc gặp ngươi ở Hắc Phong sâm lâm đến nay, vi sư đã biết tiểu tử nhà ngươi
sẽ không chịu nằm yên trong ao tù nhỏ bé. Hắc hắc, tiểu tử ngươi gia nhập Ma
Đạo quả nhiên là rồng vào biển lớn. Có thể nhận ngươi làm đồ đệ, thật sự là
phúc khí của lão phu !

Sư phụ quá khen, nếu không có sư phụ thu nhận, tiểu tử sẽ vẫn chỉ là một thợ
săn bình thường, nói không chừng có thể đã bị mãnh thú trong núi cắn chết rồi,
làm sao có thể đến được tu chân giới kỳ diệu này. Người có ân lớn nhất trong
đời với tiểu tử chính là sư phụ !

Đinh Hạo cười nói.

Trần Lĩnh vừa nghe Đinh Hạo nói thế thì cảm thấy rất lúng túng, đang định
khích lệ hắn một hai câu thì đột nhiên có mấy tiếng xé gió vang lên.

Lý Nam Thiên ở đâu ? Mau trả lại tinh thạch cho Thị Hồn Tông bọn ta nhanh lên
!

Một giọng nói the thé kì quái xuất hiện trên bầu trời Vô Cực Ma Tông.

Trần Lĩnh và Hồ Thạc hai người biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ bẽ bàng. Khi
Trần Lĩnh đang định mở miệng giải thích thì đột nhiên phát hiện nhiệt độ trong
phòng đang giảm mạnh. Cùng với nhiệt độ trong phòng giảm xuống nhanh chóng là
một cỗ khí tức tàn bạo hung lệ vô biên đột nhiên nổi lên !


Vô Cực Ma Đạo - Chương #74