Người đăng: MrTiep
Sáu tháng sau, trên Đoạn Hồn sơn.
Vài tiếng phá không “xoát !” “xoát !” “xoát !” đột nhiên vang lên, mấy thân
ảnh hạ xuống chính là Đinh Hạo cùng nhóm người Huyết Ma Liệt Sơn
Bình thường nếu ngự kiếm phi hành từ Di Thiên đầm đến Đoạn Hồn sơn cũng chỉ
cần một tháng, vậy mà Đinh Hạo phải mất hết một năm trời.
Chính là bởi dọc theo đường đi có tới hơn mười cái môn phái lớn nhỏ khác nhau
của cả Đạo Môn lẫn Ma Môn, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn dọc theo đường đi
giết chóc càn cướp nên mới chậm trễ như vậy. Trên cơ bản tất cả những môn phái
lớn nhỏ trên đường đi đều bị mấy người dùng thủ đoạn huyết vũ tinh Phong diệt
mãn môn, mà theo một đường cướp bóc giết chóc đó Đinh Hạo vốn là Nguyên Anh sơ
kỳ cũng đã đột phá tới Nguyên Anh trung kỳ.
Nhóm người Huyết Ma Liệt Sơn cũng có thu hoạch không nhỏ, từ trong một tiểu
phái Ma Môn bọn họ đã phát hiện được một người trời sinh có Huyết Linh thể. Mà
người có Huyết Linh thể chính là người có khả năng tu luyện công pháp Huyết
Thần Kinh tốt nhất, bởi vậy Huyết Ma Liệt Sơn cơ hồ không hề do dự gì đã cưỡng
ép thu y làm đồ đệ, còn đặt tên cho y là Huyết Linh. Mà Huyết Linh này tính
cách cũng rất giống Huyết Ma Liệt Sơn, hơn nữa so với hắn còn có chút “máu
lạnh” hơn.
Tử Mộc tam lão cùng đồ đệ trên đường đi theo bọn Huyết Ma Liệt Sơn cũng chẳng
biết đã tàn sát bao nhiêu tu chân giả, bọn họ cũng kiếm được không ít chỗ tốt.
Mấy tiểu môn tiểu phái đó tuy không phải giàu có gì, nhưng tích lũy mấy trăm
năm của mười mấy tiểu phái cũng là một con số lớn. Ba người này ban đầu vốn
chỉ mang theo trữ vật thủ trạc nay toàn bộ đã đổi thành trữ vật giới chỉ. Chỉ
cần nhìn bọn họ thường hay vừa vuốt ve nhẫn vừa cười ngây ngô cũng đủ biết là
trong đó chắc chắc có không ít đồ tốt. Mà đám đồ đệ của bọn họ kẻ nào cũng đã
đổi thành dùng trữ vật thủ trạc, vẻ mặt lúc nào cũng hớn hở. Mấy người này tuy
chưa tu tập Vô Cực Ma Công nhưng nhờ Đinh Hạo tặng cho đan dược nên tu vi cũng
tiến bộ thần tốc !
Mà Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương cũng có thu hoạch rất lớn, sau khi có
pháp quyết hoàn chỉnh, việc tu luyện cũng trở nên vô cùng thuận buồm xuôi gió,
rốt cuộc đã không cần phải vừa tu luyện vừa tìm tòi nữa.
Mà Đinh Hạo nhớ đến sự trung tâm của hắn nên đối với hắn cũng rất chiếu cố,
chưa kể đến việc cho rất nhiều đan dược, chỉ riêng việc Đinh Hạo để cho Liệt
Sơn khống chế hai cao thủ tu chân Phân Thần kỳ để cho hắn sử dụng luyện chế
Thiên thi đã đủ khiến cho Âm Vô Xương này đối với Định Hạo nửa bước không rời,
lúc nào cũng hết sức chú tâm bảo vệ an toàn của Đinh Hạo, tâm trung cảnh cảnh
!
Đinh Hạo thân là người đứng đầu đương nhiên lại càng chiếm nhiều tiện nghi.
Sau mỗi lần đồ sát, mấy thứ tài vật pháp khí đều do y xem qua một lượt trước,
sau khi chọn được vài món đắc ý mới phân phối cho người khác, do vậy tài vật
mà Đinh Hạo thu được thứ nào cũng vô cùng trân quý.
Nhưng quan trọng nhất là Huyết Ma Liệt Sơn đã giúp Đinh Hạo thu thập đủ bảy
Nguyên Anh Phân Thần kỳ, là điều kiện cơ bản nhất để luyện chế “ Thất Anh Thị
Hồn Trận”. Chỉ cần thu thập đủ toàn bộ các tài liệu phụ trợ còn lại, khiến “
Thất Anh Thị Hồn Trận” tái hiện tại tu chân giới. Đợi đến khi trận này đại
thành thì đừng nói là Huyết Ma Liệt Sơn, cho dù là Thiên Tiên hàng thế thì
chính mình cũng có khả năng liều mạng đánh một trận !
Bởi vì dọc theo đường đi không ngừng tàn nhẫn giết chóc, khi đoàn người của
Đinh Hạo tụ lại cùng một chỗ, sát khí cuồn cuồn như muốn khiến cho cả không
khí xung quanh đông cứng lại không thể lưu động, ánh mắt cả đám đều đấy khát
máu đảo nhìn bốn phía như muốn tìm người để giết.
Trầm mặc nhìn mọi người một lúc, Đinh Hạo lắc đầu nói:
Chư vị trưởng lão hãy khống chế sát ý của mình lại một chút. Nếu không bây giờ
mà chúng ta lên núi chắc không bao lâu sẽ có người lần ra thủ phạm của mấy vụ
huyết án trên đường chính là bọn ta, đến lúc đó sẽ chúng ta sẽ trở thành kẻ
đối đầu với cả hai phe Ma Đạo đấy !
Nghe Đinh Hạo nói, mọi người đều biết điều này chính xác, nhưng mà trong
khoảng thời gian này bọn họ giết chóc quá nhiều, muốn khống chế sát khí lại
cũng không phải dễ. Hơn nữa bọn họ tựa hồ đã quá thích cái khoái cảm mà giết
chóc mang đến này, đều không để ý tự khống chế mình nên mới tạo ra cục diên
như bây giờ.
Một lúc sau Huyết Ma Liệt Sơn mới nói:
Nếu đã như vậy, hay là để chúng ta tạm thời lưu lại dưới chân núi vài ngày, ẩn
hết sát ý đi rồi mới lên núi cũng không muộn. Các vị trưởng lão thấy thế nào ?
Mấy người Âm Vô Xương đều gật đầu nói:
Xem ra cũng chỉ có thể làm vậy thôi, nếu không thì bọn ta nhất định sẽ mang
lại tai ương cho Vô Cực Ma Tông. Hắc hắc, chúng ta vừa mới gia nhập Vô Cực Ma
Tông, cũng phải vì tông môn một chút chứ !
Thấy Âm Vô Xương nói vậy, Đinh Hạo liếc mắt nhìn hắn tán thưởng:
Lời này của Âm lão rất đúng ý ta. Chỉ là tiểu tử trước mắt cũng chỉ là một đệ
tử đời thứ ba bình thường của Vô Cực Ma Tông, bên trên tiểu tử còn rất nhiều
vị trưởng bối, lời của tiểu tử căn bản là không có phân lượng gì cả, cũng
không biết Tông Chủ có chịu đồng ý cho các vị gia nhập không nữa !
Đinh Hạo lời này vừa nói ra, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống, đá vụn
trên mặt đất đột nhiên nứt vỡ, sát ý của mấy người kia vừa được áp chế một
chút lại khởi phát, Huyết Ma Liệt Sơn hừ lạnh nói:
Lão phu chỉ phục một mình tiểu ca ngươi. Vô Cực Ma Tông cũng nhất định phải
nằm trong tay tiểu ca, kẻ nào không phục cứ tru diệt toàn bộ, ta không tin sẽ
có người dám không phục. Hắc hắc, dọc theo đường đi cao thủ chết dưới tay lão
phu nhiều như mây, cũng không ngại gì phải thêm vài tên nữa !
Lão vừa nói xong liền liếc mắt nhìn mọi người chung quanh, trầm giọng nói:
Không biết các vị có ý gì khác không ?
Mọi người chung quanh liền luôn miệng đồng ý. Trong chuyến đi này, bọn họ đều
biết Đinh Hạo tuy tu vi còn kém, nhưng làm người xảo trá ngoan độc, chính là
hạng người có thể thành đại sự. Hơn nữa Đinh Hạo lại không ngừng hậu đãi bọn
họ, thêm cả Huyết Ma Liệt Sơn phụ tá, bọn họ đối với Đinh Hạo vừa yêu vừa
kính, hoàn toàn không có tâm tư phản kháng.
Thấy bọn họ tỏ thái độ như vậy, Đinh Hạo cũng không lộ chút biểu tình nào,
trầm giọng nói:
Đã như vậy, để vài ngày tới chúng ta làm một mẻ lưới lớn, sấm đánh không kịp
bưng tai bắt hết những kẻ nắm quyền trong Vô Cực Ma Tông. Còn Tông Chủ Lý Nam
Thiên, bất luận người này phục hay không phục, cứ đem giết đo, việc này sẽ do
lạo Liệt xứ lý !
Tiểu ca nói vậy chính hợp ý ta, lão phu nhất định dẹp hết mọi chướng ngại cho
ngươi !
Huyết Ma Liệt Sơn đằng đằng sát khí nói.
Đinh Hạo gật gật đầu, lạnh giọng nói:
Vậy bây giờ chúng ta bàn luôn về việc này một chút !
Huyết Ma Liệt Sơn nghe Đinh Hạo nói vậy liền bắt đầu bắt tay bố trí các cấm
chế xung quanh, mấy người khác cũng chia ra các phía cảnh giới.
Mười ngày sau.
Đinh Hạo cùng mấy người từ trong cấm chế bước ra, trải qua nhiều ngày tĩnh tâm
tu dưỡng, mấy người bọn họ đã hoàn toàn đem sát khí ẩn đi. Mới nhìn thì vài
người trong bọn còn có chút tư văn nho nhã, so với bộ dáng sát khí xung thiên
mấy ngày trước hoàn toàn khác xa, chỉ là trong ánh mắt vẫn còn lộ ra vài tia
nhìn khát máu.
Ngay cả Huyết Ma Liệt Sơn cũng mang dáng vẻ một lão giả cao gầy, huyết khí
nhàn nhạt bao quanh nếu không để tâm quan sát cũng không thể nhìn ra được,
giọng nói cũng không còn như quỷ khóc sói tru như trước nữa, hoàn toàn trở
thành một lảo giả có vẻ ngoài lạnh lùng.
Nhìn lại mấy người bọn họ, Đinh Hạo cũng cảm thấy hài lòng, khẽ cười nói:
Cũng được! Cũng được ! Thế này mới có chút phong phạm của tu chân giả chứ. Bây
giờ thì ta đã an tâm có thể đem các vị giới thiệu làm hộ pháp trưởng lão cho
Bổn Tông rồi !
Huyết Ma Liệt Sơn cười hắc hắc nói:
Nếu như có kẽ nào không thức, lão phu cũng không ngại dấy lên một trường gió
tanh mưa máu đâu !
Đinh Hạo liếc mắc nhìn Liệt Sơn cười nói:
Liệt lão tuy khí chất đã biến nhưng bản tính khát máu thì vĩnh viễn vẫn không
thay đổi được ! Bất quá người trong tông rất là thức thời, mang theo cái đuôi
kéo dài hơi tàn sống cho đến giờ, có lẽ cũng biết nên làm như thế nào rồi !
Huyết Ma Liệt Sơn cười hắc hắc nhưng cũng không nói gì.
Đinh Hạo nhìn mọi người rồi cất giọng nói:
Mọi người chuẩn bị lên đường trở về tông môn thôi !
Nói xong liền ngự lên Nghịch Thiên Ma Kiếm bay lên trời, kiêu ngạo hú lên vài
tiếng kỳ quái. Mấy người kia cũng cười dài một tiếng, trong chớp mắt mấy đạo
thân ảnh đã biến mất trong không trung, nhằm hướng Vô Cực Ma Tông bay tới !
“ Vù vù”, mấy đạo thân ảnh hạ xuống trước Vô Cực Ma Tông
Đinh Hạo vừa mới hạ thân thì một đệ tử đời thứ ba từ bên trong cuống quýt chạy
ra, vừa thấy mặt Đinh Hạo liền hớn hở nói:
Thì ra là Đinh Hạo sự đệ, làm ta giật cả mình. Ta còn tưởng là kẻ nào đến đây
gây chuyện chứ.
Ồ, chẳng lẽ mấy năm ta không ở trong tông môn, mấy tông phái kia thường xuyên
đến đây gây sự sao ?
Đinh Hạo lạnh nhạt hỏi.
Huyết Ma Liệt Sơn cùng mấy lão kia trong mắt liền lóe lên sát ý !
Đúng vậy. Nếu không phải là Phùng Tinh Nhiên tiểu thư vẫn chiếu cố bản tông,
sợ là sư đệ chưa về thì bản tông đã bị đuổi khỏi Đoạn Hồn sơn này rồi. Cả một
cái mỏ mà Tông Chủ phát hiện ra cũng bị Thị Hồn Tông cướp đi, lại còn phải bồi
thường cho chúng không ít tinh thạch. Bởi vì mấy tông phái còn lại đang nhằm
vào chúng ta, bây giờ môn nhân trong tông không ai dám đi đâu cả, đã vậy lâu
lâu còn có người của tông phái kia đến tận đây sinh sự. Nếu không phải bọn
chúng còn cố kỵ Phùng Tinh Nhiên tiểu thư thì bản tông chắc đã bị tàn sát hơn
phân nửa rồi !
Trong giọng y mang theo vài phần bi thống.
Chẳng lẻ Tông Chủ Lý Nam Thiên không làm gì hết sao ?
Đinh Hạo giận dữ nói.
Người này vội nhìn quanh quất tứ phía, thấy không có ai mới thấp giọng nói:
Tông Chủ đúng là một con rùa đen rụt đầu, chỉ biết chèn ép môn nhân trong
tông, còn đối với mấy tông phái khác thì cứ như con cháu của chúng, so với bốn
vị trưởng lão cũng không bằng ! Nhiều người trong tông đã không còn nhẫn nại
được nữa, nếu không có bốn vị trưởng lão khuyên can chắc đã sớm rời khỏi đây
từ lâu rồi. Chứ cứ vài ba ngày lại có người đến vũ nhục thì ai có thể chịu
được, hơi có chút phản kháng thì không thương tật cũng thành tàn phế, Cuộc
sống thế này khi nào mới chấm dứt đây !
Nói đến đó giọng y có đôi chút nghẹn ngào !
Nghe đến đó Đinh Hạo sớm đã không dằn lòng được, tức giận quát:
Đệ tử đời thứ ba Vô Cực Ma Tông Đinh Hạo nay đã trở về. Đinh Hạo này còn sống
một ngày quyết không để kẻ nào dám khi nhục Bổn Tông !
Trong Vô Cực Ma Tông khi nào thì đến lượt ngươi hô hét thế !
Giọng nói âm lãnh của Tông Chủ Lý Nam Thiên đột nhiên vang lên. Thanh âm vừa
dứt, vài đạo thân ảnh đã xuất hiện ngay giữa sân, Lý Nam Thiên hừ lạnh nói:
Dám nhục mạ Tông Chủ sau lưng, tội đáng chết !
Nói rồi liền vung tay chém ra một đạo thanh sắc thiểm điện, nhằm về phía tên
đệ tự đời thứ ba vừa nói chuyện với Đinh Hạo mà bổ tới !