Huyết Vũ Tinh Phong


Người đăng: MrTiep

Nửa tháng sau, đoàn người Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn đến Thanh Nguyên
sơn.

Trên Thanh Nguyên sơn tràn ngập một màu xanh biếc, phong cảnh mê người, đây đó
lại có vài tảng cự nham trồi lên sừng sững, thấp thoáng có thể thấy được vách
núi màu đen xám. Trên Thanh Nguyên sơn có ba tông phái Đạo Môn, phân biệt là
Bích Tiêu Tông, Cửu Nhật Tông và Nam Thai Tông.

Tam tông đều là tông phái nhị tam lưu trong Đạo Môn, là loại không tư cách đến
những nơi Thánh địa của Đạo Môn như Thanh Vân sơn tu luyện, chỉ có thể chạy
đến cái loại địa phương linh khí thưa thớt ,khoáng vật thiếu thốn như Thanh
Nguyên sơn này.

Tông Chủ của tam tông đều là tu chân giả vừa mới đến Phân Thần kỳ, môn hạ đệ
tử bất quá cũng chỉ có vài chục người, cùng với Vô Cực Ma Tông có chút tương
tự.

Mấy người tới dưới chân núi, quan sát hai bên, thấy ở nơi này người rất thưa
thớt, tựa hồ như giữa tam tông hiện giờ không đi lại với nhau, trong lòng âm
thầm nanh tiếu.

Nhờ linh đan của Đoạt Mệnh Đan Vương Ôn Hoài Ngọc, mấy người trong sơn động
đều có thu hoạch rất lớn, trừ Huyết Ma Liệt Sơn cùng Đinh Hạo ra, mấy người
khác đều là mặt đầy tiếu dung. Mặc dù mấy người còn không đột phá được đến
cảnh giới tiếp theo, nhưng chỗ đan dược đó cũng khiến cho họ công lực tinh
tiến rất nhiều, tương đương với bế quan khổ tu hơn mười năm, làm sao không
khiến mấy người kinh hỉ cho được. Cũng chính bởi vì như thế, mấy người âm thầm
hạ quyết tâm từ nay về sau nhất định phải ở lại Vô Cực Ma Tông, cho dù đuổi
cũng không đi.

Lúc này mới gia nhập tông môn không được bao lâu, mà pháp bảo cùng linh đan
đều đã rơi vào tay, cứ như vậy phát triển tiếp, chỗ tốt từ nay về sau khẳng
định là còn nhiều nữa. Mà bởi vì hiệu quả thôn phệ cường đại của Vô Cực Ma
Công, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn đối với đan dược cũng không để ý nhiều
lắm, linh lực của đan dược tiêu hóa ba tháng nay làm hai người cảm giác tiến
bộ cũng không quá lớn, nếu không phải là đợi mấy người khác cùng nhau hành
động, hai người sợ là đã sớm không kiềm chế được rồi.

Đợi mấy người kia đem linh khí của đan dược tiêu hóa toàn bộ lập tức dẫn theo
bọn họ đi về hướng Đoạn Hồn sơn. Nhưng đúng lúc này Đinh Hạo lại thấy phe mình
hiện giờ cường binh mãnh tướng như vân, liền nảy ra chủ ý đánh lén các tiểu
phái Đạo Ma lưỡng môn, mà Thanh Nguyên sơn chính là trạm thứ nhất trên đường
của mấy người.

Một lát sau, đoàn người Đinh Hạo đã đi tới sơn môn của Bích Tiêu Tông. Mấy
người cẩn thận dò xét một lượt, phát hiện bốn phía Bích Tiêu Tông cũng chỉ bố
trí một cái trận pháp tầm trung "Thất Tuyệt Kiếm Trận", mấy người liếc mắt
nhìn nhau, Đinh Hạo mở miệng nói:

Các vị tiền bối đối với tông phái này hiểu biết thế nào ?

Bích Tiêu Tông không có cái gì cao thủ khó lường, tu vi của Tông Chủ tựa hồ
cũng chỉ vừa mới tới Phân Thần kỳ, môn hạ đệ tử chỉ có tầm ba mươi người.
Chúng ta không cần chuẩn bị gì cả, chính cần phá trận xông vào là có thể đem
chúng toàn bộ tru sát.

Người nói chuyện này gọi là Khương Tử Duy, cùng Hạ Trường Xuyên và Mai Thiên
Lý hai người hợp xưng "Tử Mộc tam lão", ba người đều là Ma Môn tán tu. Bình
thường tại Tử Mộc lâm Thụy Nham sơn tu luyện, tu vi của ba người đều là Phân
Thần trung kỳ, làm việc đều là cùng nhau hành động, tại tu chân giới coi như
là có tiểu danh tiếng.

Ồ, vậy thì dễ xử lý hơn rất nhiều rồi. Chỉ cần lão phu cùng với Đinh Hạo tiểu
ca và Thiên Thi Thượng Nhân đi vào tru sát là được, còn Tử Mộc tam lão các vị
cùng với đệ tử ở lại bên ngoài Bích Tiêu Tông phục sẵn, một khi phát hiện có
người lao ra khỏi Bích Tiêu Tông thì lập tức ra tay giết chết. Các vị có dị
nghị gì không ?

Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng phân phó.

Đinh Hạo cùng Thiên Thi Thượng Nhân đương nhiên không có vấn đề gì, mà Huyết
Ma Liệt Sơn cùng Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương cùng ra tay trên cơ bản đã
có thể đem tông phái này diệt môn, thêm Đinh Hạo tựa hồ chỉ là dư thừa. Tam
lão kia phục ở bên ngoài tựa hồ cũng không có bao nhiêu khả năng còn gì tốt để
kiếm, nhưng nhìn diện mạo hung ác đằng đằng sát khí của Huyết Ma Liệt Sơn, ba
người đương nhiên sẽ không tự chuốc lấy cực khổ, tất cả không có gì dị nghị.

Mắt thấy ba người đã không có ý kiến gì, Huyết Ma Liệt Sơn nói:

Nếu các ngươi để cho dù chỉ là một người chạy thoát, chúng ta lập tức có thể
phải đối mặt với sự đuổi giết không ngừng của Đạo Môn tam tông, cho nên các
ngươi ngàn vạn lần không thể khinh địch, nếu không … Nếu như xảy ra sai lầm
gì, đừng trách lão phu tâm ngoan thủ lạt.

Nói xong lạnh lùng quét mắt nhìn mấy người, rồi dẫn Đinh Hạo cùng Âm Vô Xương
hai người vô thanh vô tức tiến vào "Thất Tuyệt Kiếm Trận".

Vừa mới vào trận, đạo đạo kiếm khí đã hướng ba người phóng tới. Ba người đều
không chút hoang mang. Chỉ thấy Liệt Sơn vung tay lên, cánh tay vẽ thành một
đường tròn, một cái lồng huyết khí hiện ra đem thân hình ba người che kín lại,
kiếm khí đánh vào trên cương tráo phát ra tiếng "lốp bốp", nhưng đối với cương
tráo không tạo ra chút ảnh hưởng nào.

Nhưng đúng lúc này, ba người nghe được vài tiếng tiếng xé gió bay vào trong
trận.

Kẻ đến từ phương nào ? Lại dám đến Bích Tiêu Tông ta giương oai ? Có phải
không muốn sống nữa rồi không ? Bây giờ mau mau thoái lui, Bổn Tông sẽ miễn
các ngươi tội chết.

Một thanh âm hùng hậu đột nhiên vang lên bên tai. Lời vừa nói dứt, phía trước
cách huyết khí cương tráo của ba người Đinh Hạo tám trượng hiện ra bốn đạo
thân ảnh. Kiếm khí đầy trời tựa hồ biết được chủ nhân đã đến, lại càng giống
như cuồng phong sậu vũ bắn vào huyết khí cương tráo xung quanh ba người.

Quả nhiên chỉ có Phân Thần kỳ, xem ra bọn ta sẽ không mất nhiều công phu lắm.

Huyết Ma Liệt Sơn không thèm liếc mắt nhìn mấy người này lấy một cái, quay đầu
nói với Đinh Hạo và Âm Vô Xương.

Hy vọng Liệt lão có thể giúp tại hạ đem Nguyên Anh của mấy người này thu lại,
tiểu tử có việc dùng !

Đinh Hạo nhìn Tông Chủ Bích Tiêu Tông, âm lãnh nói.

Để lão phu lo.

Huyết Ma Liệt Sơn cất tiếng cuồng tiếu, sát khí ngất trời đột nhiên bộc phát
ra, cả người ẩn ước bị huyết khí bao phủ, cả hai người Đinh Hạo cùng Âm Vô
Xương cũng như ẩn như hiện trong màn huyết khí này.

Huyết Ma Liệt Sơn ! đúng là Huyết Ma Liệt Sơn ! Bản tông cùng ngươi không cừu
không oán, vì sao lại tìm Bổn Tông gây phiền toái ?

Người này kinh sợ hô lên, rồi liên tục phân phó người bên cạnh mau rời đi.

Lão phu muốn giết kẻ nào, muốn diệt tông phái nào, cho tới bây giờ không nêu
lý do.

Huyết Ma Liệt Sơn cuồng tiếu nói. Nói xong đột nhiên thấy hai người bên cạnh
Bích Tiêu Tông Tông Chủ muốn thừa dịp rời đi, Huyết Ma Liệt Sơn lại cười hắc
hắc nói tiếp:

Đi đâu thế ? Hôm nay Bích Tiêu Tông của các ngươi sẽ trừ danh khỏi tu chân
giới.

Lưỡng đạo quỷ khí âm trầm từ trong hai tay Huyết Ma Liệt Sơn lao ra, nhanh như
chớp xuyên thấu qua thân thể hai người vừa mới định bay đi. Sau khi rơi xuống
đến đất, thân thể hai người đó chỉ còn một đống khô cốt, một lát sau đến cả
khô cốt cũng biến mất không thấy, không lưu lại dấu vết gì.

Mấy người kia trông thấy công pháp của Huyết Ma Liệt Sơn quỷ dị như thế, đều
cảm giác da đầu phát tê, ngay đến cả Đinh Hạo cũng không ngờ được "U minh quỷ
chỉ" lại ác độc đến như vậy.

Hay ! Hay cho một chiêu U minh quỷ chỉ. Lão phu trước tiên xin đa tạ tiểu ca
đã ban tặng thần công pháp quyết, ta lập tức sẽ bắt Nguyên Anh mấy kẻ này dâng
lên cho tiểu ca.

Sau khi thấy được uy lực của U minh quỷ chỉ, Huyết Ma Liệt Sơn càng phóng túng
cuồng tiếu.

Rồi ngón tay lại liên tiếp bắn ra, kiếm khí đầy trời đều bị ngón tay của Huyết
Ma Liệt Sơn phát ra u minh quỷ khí cắt nát. Cùng với tiếng cười quỷ dị, Huyết
Ma Liệt Sơn đã dẫn hai người Đinh Hạo cùng Âm Vô Xương bay về phía Tông Chủ
Bích Tiêu Tông.

Bích Tiêu Tông Tông Chủ trông thấy uy thế của Liệt Sơn như vậy, tinh thần đã
sớm cảnh giác vô cùng, còn chưa đợi Huyết Ma Liệt Sơn gần người đã hướng về
phía ngoài trận bay đi, cả hai môn nhân Xuất Khiếu kỳ bên cạnh cũng không để ý
đến.

Tác phong của Tông Chủ Bích Tiêu Tông như vậy thật sự là làm ba người Đinh Hạo
phi thường kinh ngạc. Ba người sửng sốt một chút, bay thẳng đến chỗ hai người
bị bỏ ở lại, kiếm khí tung hoành của "Thất Tuyệt Kiếm Trận" đối với cương tráo
bằng huyết khí mà Huyết Ma Liệt Sơn bố trí căn bản là không có tác dụng gì.

Khi hai người kia muốn bỏ chạy, Huyết Ma Liệt Sơn đã từ trong cương tráo huyết
khí bay tới trước mắt. Huyết Ma Liệt Sơn vừa mới nâng tay, một đạo hủ thi khí
của Âm Vô Xương đã theo đó phát ra, hai âm thanh như quỷ khóc vang lên, hai kẻ
bị Tông Chủ vứt bỏ lại đã bị giết ngay đương trường.

Đinh Hạo dừng lại một chút, từ trên người hai kẻ đó lục soát ra hai cái trữ
vật thủ trạc, rồi lập tức theo hai người Huyết Ma Liệt Sơn phá trận mà ra.

Hai người đem những kẻ còn lại tru sát sạch sẽ, Bích Tiêu Tông Tông Chủ này
giao cho lão phu đi.

Huyết Ma Liệt Sơn vừa mới rời trận liền quay về phía hai người Đinh Hạo phân
phó. Nói xong lập tức hóa thành một đạo huyết quang nhằm một phía bay đi.

Hai người Đinh Hạo và Âm Vô Xương đồng thời cười lạnh một tiếng, hướng về nơi
tu luyện trong sơn môn của Bích Tiêu Tông bay tới. Vừa mới tới trên không
trung thì đã thấy từ trong lao ra mấy người, nhưng mấy kẻ đó vừa mới trông
thấy hai người Âm Vô Xương và Đinh Hạo đang cười lạnh mà tới thì đều lập tức
quay đầu bỏ chạy. Mấy người này tu vi cao nhất bất quá cũng chỉ là Nguyên Anh
hậu kỳ mà thôi, đừng nói Âm Vô Xương, ngay cả Đinh Hạo cũng có thực lực đem
mấy người tru sát.

Cười lạnh một tiếng, Âm Vô Xương nói:

Các vị chớ trách lão phu tâm ngoan thủ lạt, hôm nay một người cũng đừng nghĩ
giữ được tính mạng.

Thanh âm còn chưa dứt, Âm Vô Xương đã đuổi tới phía sau, chỉ còn cách thân thể
mấy người tám trượng, vài đạo hủ thi khí như Xà Ma rời hang rít lên cắn tới
mấy kẻ đó.

Mắt thấy hủ thi khí sắp chạm vào cơ thể, mấy người mới cuống quít lấy ra hộ
thân pháp bảo, đáng tiếc tu vi hơn kém quá xa, chỉ trong chốc lát hủ thi khí
đã lướt qua phòng tuyến mà mấy người bày bố, tiếng kêu thê lương vang lên liên
tục. Một lát sau, thanh âm của mấy người đó đã biến mất.

Âm Vô Xương liếc mắt nhìn thi thể mấy người rồi quay về Đinh Hạo nói:

Tiểu ca trông ở cửa, lão phu giết vào trong, xem tình huống thì ở nơi này
chẳng có mấy cao thủ. Đợi nếu có người chạy ra khỏi tông môn thì tiểu ca ra
tay không muộn, nếu như tu vi quá cao thì cứ để cho hắn rời đi, dù sao bên
ngoài vẫn còn có Tử Mộc tam lão phục sẵn.

Đinh Hạo gật gật đầu, nói:

Âm lão không cần lo lắng, tiểu tử trong lòng tự biết, tuyệt không có gì phiền
toái.

Mắt thấy Âm Vô Xương bay vọt vào bên trong sơn môn của Bích Tiêu Tông, Đinh
Hạo bắt đầu bắt tay vào tìm tòi vật phẩm trên thân thể mấy người đã chết. Sau
khi đem những vật phẩm có chút giá trị trên thân thể mấy người quét sạch sẽ,
trong lòng Đinh Hạo thầm mắng, nguyên lai tông phái này cũng là một đám cùng
quỷ (quỷ nghèo), gia sản toàn thân mấy người này tổng cộng cũng chỉ có vài
khối thượng phẩm tinh thạch, ngoài ra có thêm một số trung hạ phẩm pháp khí
nữa mà thôi

Vẫy vẫy tay bảo Bát Sí Tử Mãng đem mấy thi thể người đó nuốt chửng đi. Đang
cảm thấy có chút nhàm chán thì đột nhiên từ trong Bích Tiêu Tông lao ra một
người. Đinh Hạo còn chưa kịp nhìn kỹ thì từ bên trong Bích Tiêu Tông truyền ra
tiếng quát của Âm Vô Xương:

Tiểu ca cẩn thận ! Khắp người nữ nhân này đều là độc ! Bỏ qua đi ! Để cho Tử
Mộc tam lão ngoài trận ứng phó là được.

Lúc này Đinh Hạo mới cả kinh, đang muốn trả lời thì hắc khí đầy trời đã bao
phủ lấy Đinh Hạo.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #69