Người đăng: MrTiep
Hai người cùng cười, Đinh Hạo dò hỏi:
Liệt lão phải chăng đã biết công pháp đặc dị ẩn giấu khí tức bản thân, nếu
không ắt bọn người Nhiếp Thiên đã sớm truy tìm đến đây rồi !
Ha ha, không sai, quả thật Khứu Linh Thú của tên Thiên Yêu ấy có điểm thần kỳ,
bất quá ta cũng có công pháp ẩn tàng khí tức. Hơn nữa nếu cách xa Khứu Linh
Thú một khoảng cách nhất định nó cũng không ngửi ra được. Từ lúc mới vào động,
ta sớm đã có bố trí ở của động một loại dị thảo khiến cho khí tức của ta và
người dường như tiêu thất, nếu không ta làm sao có thể an tâm đem chân nguyên
đã thôn phệ mà tiêu hóa. Hừ ! Hẳn bây giờ tên Nhiếp Thiên chắc đã biết Khứu
Linh Thú của hắn đối với Liệt lão ta hoàn toàn vô dụng rồi !
Huyết Ma Liệt Sơn gục gặc đầu giải thích.
Ồ, nguyên lai là thế ! Liệt lão quả nhiên kinh nghiệm phong phú. Nếu đã như
vậy, chúng ta cũng không cần cố kị chuyện gì rồi, chỉ cần bắt những tên ngốc
đơn độc, hắc hắc, với tu vi cao thâm của Liệt lão, khục khục, chẳng phải tiểu
tử ta cũng được một phen hưởng thụ dưới ánh sáng của lão sao !
Đinh Hạo cười gian nói.
Lần này thật tiện lợi cho tiểu tử nhà ngươi, đã hoàn toàn được nguyện ý, không
cần mất một phân khí lực, lại lợi dụng cơ hội mà chiếm mất tiện nghi. Hừ, đúng
là chuyện tốt đều bị ngươi chiếm hết cả rồi !
Âm thanh của Huyết Ma Liệt Sơn nghe như quỷ khóc nhưng bây giờ đối với Đinh
Hạo bất quá cảm giác lại thập phần khoái trá.
Hắn cười ha hả một tiếng rồi nói:
Ta với lão bất quá cũng chỉ là thuận theo nhu cầu bản thân, tiểu tử cũng chỉ
chiếm ít nhiều tiện nghi mà thôi!
Ngưng lại một chút, hắn tiếp lời:
Nếu đã vậy, chúng ta lại "săn thú", thế nào ?
Đúng hợp ý ta ! Liệt lão tru lên một tiếng như quỷ khóc, mang theo Đinh Hạo
rời động.
Với tu vi của lão, không cần ngoại vật hỗ trợ cũng có thể nhanh như điện chớp,
xách thêm một tên tiểu tử tốc độ cũng không hề thuyên giảm, như tên lao đi.
Nhưng với thói quen bay một mình, Đinh Hạo không muốn, vội xuất ra Nghịch
Thiên Ma Kiếm, miệng nói:
Liệt lão xin bỏ tay ra, ta có thể tự mình phi hành !
Tia nhìn kì dị phóng về Đinh Hạo:
Ta sao lại quên tiểu tử ngươi có thần binh trong tay. Nếu đã như vậy lão phu
cũng thích được thanh tĩnh.
Nói rồi Liệt Sơn buông tay ra, đúng lúc Đinh Hạo trong lòng rúng động. Ở trong
Di Thiên đầm muốn tìm người dường như Bát Sí Tử Mãng là lựa chọn tối ưu.
Nghĩ đến điều này, Đinh Hạo tâm linh tương thông, triệu hoán Bát Sí Tử Mãng ra
rồi tung mình lên thân Bát Sí Tử Mãng. Vốn đã có kinh nghiệm bay lượn thích
thú lần trước, nó không đợi Đinh Hạo ra lệnh đã trực tiếp đằng vân. Thấy lão
Huyết Ma Liệt Sơn đang phi hành phía trước, liền há to miệng muốn lén công
kích chiếm tiện nghi.
Một mặt vội vàng dùng tâm thần ngăn trở Bát Sí Tử Mãng dở tính cuồng bạo, mặt
khác lại hướng về Liệt Sơn nói:
Có nó dẫn đường, ta và lão có thể tiết kiệm không ít khí lực đó !
Mắt thấy Bát Sí Tử Mãng bay lượn, Huyết Ma Liệt Sơn mặt lộ vẻ kinh ngạc nói:
Ta và ngươi không gặp từ lúc ở sơn động chỉ vài năm, nếu lão phu nhớ không lầm
thì lúc đó Bát Sí Tử Mãng chỉ mới hai cánh, vì sao trong mấy năm ngắn ngủi con
đi thú này lại có thêm hai cánh. Theo ta được biết, hình như loại dị thú này
muốn tiến hóa cũng cần đến mấy ngàn năm, phải chăng nó đã nuốt dược thiên tài
dị bảo nào chăng ?
Hắc hắc, Liệt lão quả nhiên kiến thức phi phàm, nếu không phải ta cho nó ăn
linh vật, Bát Sí Tử Mãng theo tiến hóa thông thường đương nhiên phải mất mấy
ngàn năm !
Đinh Hạo cười giải thích, tuy nhiên việc cho nó ăn cái gì thì hắn hoàn toàn lờ
đi.
Quan sát Đinh Hạo, Liệt Sơn trầm giọng nói:
Tiểu tử, ngươi quả thật đạt không ít phúc duyên a. Như dị thú thời thượng cổ
này cũng có thể thuần phục được, Bát Sí Tử Mãng tiến hóa lên bốn cánh thực lực
cũng rất phi phàm rồi. Cho dù là lão phu, đối phó với nó cũng phải lao lực
không ít a. Nếu nó có thể tiến hóa tới mức sáu cánh, tiểu tử ngươi tu vi dù
bình thường cũng có thể dựa vào năng lực dị thú mà chu du khắp thiên hạ được
rồi !
Đinh Hạo đang muốn đáp lời, đột nhiên tâm thần chấn động, Bát Sí Tử Mãng đột
nhiên biến mất quỷ dị, Đinh Hạo lại nhờ có Nghịch Thiên Ma Kiếm để bay trong
không trung. Hắn trầm giọng nói:
Chúng ta đã tìm được mấy con mồi đầu tiên, phía trước khoảng trăm dặm đang có
mấy người hoạt động, tu vi tựa hồ không yếu lắm!
Ồ, nếu đã như vậy, có thể thấy bọn đó không được hay ho gì rồi! Liệt Sơn cười
quỷ dị, thân hình chớp động đã gào thét dẫn đầu nhắm mấy người đó lao đến.
Thấy Liệt Sơn đã có hành động, Đinh Hạo chỉ chần chừ một chút, rồi cũng ngự
kiếm bay đi, đợi bay đến khu vực có mấy người thì phát hiện mấy người này đang
giao đấu.
Nói là đang giao đấu, kỳ thật nói rõ ra chính là Huyết Ma Liệt Sơn đang đuổi
theo, ba người chật vật chạy trốn. Xem tình huống ba người rõ ràng là một thầy
dẫn theo hai đồ đệ, đều là người trong Đạo Môn. Xem ra sư phụ tu vi dường như
chỉ mới ở mức Xuất Khiếu Kỳ, còn hai đệ tử chỉ mới ở mức Dung Hợp kỳ. Chỉ thấy
hai tay Liệt Sơn Huyết Mang lóe lên, ba người liền như chó nhà táng liều mạng
trốn chạy. Nếu như Huyết Ma Liệt Sơn không muốn bắt sống mấy người, sợ cả ba
đã sớm bị độc thủ của lão.
Huyết Ma Liệt Sơn thấy Đinh Hạo đã chạy đến, hừ lạnh một tiếng, ba luồng huyết
quang như trụ đã xuyên qua sáu chân của cả ba người. Liệt Sơn thân hình lắc
lên đã xuất hiện phía sau của cao thủ Xuất Khiếu Kỳ, bàn tay to lớn đã ấn vào
thiên linh cái của người này. Những thanh âm chửi rủa điên cuồng đột nhiên do
người này phát ra, trong đó lại có những tiếng kêu vô cùng thống khổ, hỗn
loạn.
Cả hai đồ đệ thấy sư phụ đã dễ dàng bị kiềm chế như vậy, mặt lộ vẻ sợ hãi
khiếp hồn, nhưng cả bốn chân của hai người đều bị Huyết Mang xuyên qua, với tu
vi Dung Hợp kỳ lại không có năng lực ngự không phi hành, chỉ có thể trơ trơ
hai mắt nhìn Đinh Hạo đang cười cười đến gần.
Hai thời thần sau, Huyết Ma Liệt Sơn và Đinh Hạo cơ hồ đồng thời buông tay ra,
thi thể ba người như đã bị khô mất không còn sinh mệnh khí tức. Đinh Hạo vẫy
vẫy tay, Bát Sí Tử Mãng đã biết ý liền nuốt gọn thi thể ba người vào bụng,
chớp mắt lại biến vào trong Trữ Vật Thủ Trạc trên cổ tay của Đinh Hạo.
Thở dài một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn nói: “Đáng tiếc chỉ là tu vi Xuất Khiếu
Kỳ, sử dụng không được nhiều. Với thực lực như vậy cũng dám xâm nhập vào Di
Thiên đầm, đúng là điên rồ!”
Đinh Hạo cũng gật đầu nói: “Không sai, cả hai chân nguyên Dung Hợp kỳ thôn phệ
được sử dụng không được nhiều, thậm chí ta còn không cần phải tìm đất để tiêu
hóa nữa. Xem ra chúng ta cần phải tìm vật gì cứng rắn mà gặm mới được!”
“Ồ, ngươi còn chưa qua khỏi Dung Hợp kỳ mà thôi, lẽ nào thôn phệ hai người đối
với ngươi lại không hề có tác dụng? Ngay cả tiêu hóa cũng không cần thiết?”
Huyết Ma Liệt Sơn nghe thấy lời này, nghi hoặc hỏi lại.
“Ha ha, Liệt lão ngươi hãy xem lại lần nữa tu vi của tại hạ liền biết thôi !”
Đinh Hạo cười nói, một cổ ma khí đột nhiên xoay quanh toàn thân Đinh Hạo.
“Ồ, Tâm Động hậu kỳ, xem tình huống này cũng không lâu nữa liền có khả năng
đột phá lên Nguyên Anh Kỳ rồi. Tiểu tử ngươi đúng thật là giả heo mà nuốt cả
hổ già rồi, cái này thật là khó trách!” Liệt Sơn vừa thấy ma khí Đinh Hạo liền
kinh ngạc nói lên.
Nhưng đúng vào lúc này, có mấy âm thanh từ phía bên phải khoảng ngoài vài dặm
vang vọng đến, hơn nữa ẩn trong đó còn có âm thanh đánh nhau.
Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt hoan hỉ nói: “Xem ra đúng là hai phía Đạo Ma tự mình
động thủ rồi, hơn nữa nghe tiếng bọn chúng tu vi tựa hồ không yếu, hẳn phải
đâu đó ở mức Phân Thần Kỳ. Chúng ta hôm nay có phúc rồi!”
“Nếu đã như vậy, Liệt lão còn chờ gì nữa?” Đinh Hạo cười dài nói.
Nói rồi liền phóng thẳng lên trời nhằm hướng khu vực có âm thanh tranh đấu mau
chóng bay đi. Đi được nửa đường Đinh Hạo liền dùng ngay một đạo Ẩn Thân phù
trên người.
Với tu vi của Huyết Ma Liệt Sơn nếu như muốn cố ý ẩn giấu khí tức, căn bản
không người nào có thể phát giác được. Nhưng Đinh Hạo dù sao cũng chỉ ở mức tu
vi Tâm Động Kỳ, bởi vậy dùng một đạo phù ẩn thân đúng là có chuẩn bị tốt.
Liệt Sơn vừa thấy Đinh Hạo dùng một đạo Ẩn Thân Phù, tán dương: “Tiểu tử quả
nhiên có chút thủ đoạn. Ẩn thân phù này cũng không giống bình thường chút nào.
Được như vậy ta cũng không mất công lo lắng cho ngươi nữa. Có được phù này hộ
thân, sợ là cả cao thủ Phân Thân Kỳ cũng không phát hiện ra được!”
“Nếu không có một chút thủ đoạn, tiểu tử nào dám một mình đi vào Di Thiên
đầm!” Đinh Hạo cười nói.
Giây lát sau, hai người đã như quỷ ảnh tiếp cận vào trường tranh đấu.
Trong tầm nhìn chính là mấy người đang cực lực giao đấu với nhau, không ngờ
chính là mấy người trong Đạo Ma mà Đinh Hạo đã từng gặp qua. Hai bên không
biết vì chuyện gì lại ra tay tranh đấu. Do thực lực hai bên cũng tương đương
với nhau, trận chiến này lại rơi vào thế giằng co.
Hai người nhìn qua một chút, Liệt Sơn nói: “Xem ra chỉ còn cách đợi mấy người
này phân cao thấp rồi mới có thể ra tay. Thực lực của những người này cũng
không bình thường, lão phu cũng không chắc có thể bắt hết được mấy người một
lượt!”
Gật gật đầu, Đinh Hạo nói: “Xem ra chỉ có thể làm như vậy thôi!”
Lại trầm mặc cả nửa ngày, Đinh Hạo trầm giọng nói: “Liệt lão nếu có thể nắm
chắc phần khống chế được mấy người Ma Đạo, Vô Cực Ma Tông của ta thế lực yếu
ớt, chính là đang cần mấy người làm Hộ Pháp Trưởng Lão?”
Kỳ quái liếc nhìn Đinh Hạo, Liệt Sơn nói: “Xem ra tiểu tử ngươi từng nói muốn
xưng bá tu chân giới hoàn toàn không phải là nói chơi a. Ta thành thật nói cho
ngươi biết, tu chân giới hoàn toàn không đơn giản như trong tưởng tượng của
ngươi, chuyện này căn bản là khó như lên trời, ta khuyên ngươi hay thừa cơ hội
này sớm bỏ đi ý này cho rồi?”
“Ha ha ha, ta đương nhiên biết chuyện này khó khăn vô cùng, nếu như có thể dễ
dàng đạt được mục đích, ta đã coi thường nó rồi. Mấy chuyện này không nói
trước được, Liệt lão có thể nắm chắc thu phục được mấy người không?” Đinh Hạo
nói.
Liệt Sơn thở ra một hơi dài nói: “Ta thử xem thế nào.”
Nhưng đúng vào lúc này, tình hình trong trường đột nhiên thay đổi rất lớn!