Người đăng: MrTiep
Người này đúng là Huyết Ma Liệt Sơn !
Vừa thấy Liệt Sơn hiện hình, Đinh Hạo lộ vẻ mặt dường như kinh hãi, kỳ thật
hắn đang mừng thầm trong lòng.
Liệt Sơn ngươi cuối cùng cũng có ngày hôm nay. A a a. Ta lại không tin ngươi
có thể chỉ trong giây lát đã thoát khỏi phòng tuyến của ta, đợi người các tông
phái khác đến, hừ, xem ngươi làm sao đào thoát !
Nhiếp Thiên vừa nói cùng Huyết Ma Liệt Sơn, vừa không ngừng ra dấu cho Đinh
Hạo bảo hắn tức tốc rời đi.
Đinh Hạo liếc qua đã thấy ánh mắt Nhiếp Thiên, nhưng hắn lại trầm mặc ra vẻ
không thấy. Nhiếp Thiên liền lộ vẻ mặt nghi hoặc, đang muốn mở miệng hỏi...
Ha ha ha, nói nhiều vô ích, thử thì sẽ biết !
Huyết Ma Liệt Sơn cười lớn cắt ngang.
Tiếng nói vừa dứt, Liệt Sơn đã từ trên không trung chụp xuống hai người Đinh
Hạo, Nhiếp Thiên như chim ưng chụp thỏ, lập tức một cổ ma khí cuồn cuộn theo
đó cũng đến, từng đạo từng đạo huyết khí đỏ thẫm hạ xuống hệt như lưu tinh,
giữa không trung vang lên tiếng “chi chi”, bất ngờ xẹt ra những tia lửa nhè
nhẹ!
Thấy khí thế Liệt Sơn như vậy, Nhiếp Thiên vẻ mặt đột biến, Huyết Ma Liệt Sơn
bây giờ khí thế rõ ràng so với lần trước trong sơn động còn có phần mạnh mẽ
hơn, nào có dấu hiệu tu vi thụt lùi.
Rất sớm từ lúc động tác Huyết Ma Liệt Sơn mới bắt đầu, Nhiếp Thiên đã sớm cầm
trường đao xanh thẫm và Ngự Thú Kính đề phòng. Mắt thấy khí thế Huyết Ma như
vậy, Nhiếp Thiên lập tức chỉ một ngón tay phải, Ngự Thú Kính hóa ra một đồ
hình to lớn xoay chuyển không ngừng giữa không trung, huyết khí xông đến chạm
phải đồ hình to lớn này liền phát ra âm thanh “ba ba”, nhưng theo sau tiếng
vang huyết khí không ngừng tăng lên, mà Nhiếp Thiên đang dùng Ngự Thú Kính tạo
ra đồ hình lại không ngừng lùi lại phía sau.
Đang khi Nhiếp Thiên đã muốn lùi đến bên cạnh Đinh Hạo, vô số tiếng hú dài đột
nhiên từ ngoài trăm trượng truyền đến. Nhiếp Thiên vẻ mặt vui mừng, biết mấy
người thuộc tông phái kia chỉ trong giây lát sẽ ập đến, lại càng toàn lực
chống đỡ thế công bá đạo của Huyết Ma Liệt Sơn.
Nhưng đúng vào lúc này, pháp bảo thành danh của Huyết Ma Liệt Sơn, Phần Diệt
Huyết Luân lại vượt qua được đồ hình do Ngự Thú Kính tạo ra, bất ngờ xuất hiện
trước mặt Nhiếp Thiên cách khoảng hai trượng, theo đó một cơn lốc to cỡ hai
trượng không ngừng xoay chuyển cuồn cuộn xông đến. Nhiếp Thiên vẻ mặt vốn đang
vui mừng lại biến sắc, Thâm Lam Trường Đao bất ngờ bạo phát làm mang. Lam mang
lướt qua nơi nào đất rung gió gào cứ như rồng bay lên trời, táp thẳng vào cơn
lốc do Phần Diệt Huyết Luân xoay tròn tạo thành.
Lúc này Phần Diệt Huyết Luân bất ngờ phát xuất tiếng quỷ khóc giống như thanh
âm ghê rợn của Liệt Sơn, âm tham quỷ quái liên tục vang lên, cơn lốc cuồn cuộn
lại đang từ hai trượng biến thành bốn trượng, bốn trượng mở rộng thành tám
trượng, không ngừng nở lớn ra, khi va chạm với con rồng lam mang đã lớn đến
hơn năm mươi trượng.
Một thanh âm chói tai vang lên khiến núi rừng rung chuyển, trên không trung
bụi đất tung bay. Đợi đến khi tiếng quỷ khóc không còn nữa, Nhiếp Thiên tựa hồ
nửa quỳ nửa đúng trên mặt đất, tay nắm trường đao không ngừng thở hồng hộc.
Mà Huyết Ma Liệt Sơn và Đinh Hạo cũng đã biệt tâm!
Huyết Ma Liệt Sơn tay nắm lấy Đinh Hạo phóng một đường như thiểm điện, lao đi
như gió lốc không ngừng nghỉ, cuối cùng sau khoảng một giờ, đã mang Đinh Hạo
đến một sơn động ngăm đen đầy xương cốt thây người.
Ném Đinh Hạo xuống mặt đất, Liệt Sơn quát nhẹ một tiếng, bốn phía đột nhiên
sáng lên bốn ngọn đèn, quang mang tỏa sáng khắp sơn động.
Tiểu tử, ngươi không ngờ đến lúc cuối cùng còn rơi vào trong tay của ta nhỉ,
hừm, lần trước lão phu vì một lần sơ ý đã trúng phải độc kế của ngươi. Lần này
ta xem ngươi làm sao có thể trốn thoát !
Huyết Ma đắc chí cười lớn.
Đinh Hạo vẻ mặt không chút thay đổi, lãnh đạm nói:
Nếu ta không cố ý, ngươi há lại dễ dàng mà bắt ta đi được. Liệt lão lời phiếm
khoan nói đã, còn không nhanh chóng thôn phệ người đó để hấp thu tinh hoa chân
nguyên hoàn toàn mới tốt, nếu không lại không tốt với thân thể đâu!
Nghe thấy lời này, Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt chợt biến, lạnh lùng nói:
Quả nhiên là tiểu tử ngươi đã ra tay, bất quá vì sao tiểu tử ngươi lại đem
tuyệt thế ma công như vậy tặng cho ta đây, rốt cuộc có âm mưu quỷ kế gì đây
hả?
Liệt lão hãy đem công lực thôn phệ được hấp thu trước đã rồi hãy nói chuyện để
không bị trễ!
Đinh Hạo nhẹ cười nói.
Lạnh lùng liếc nhìn Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn dường như chưa yên tâm, nâng
tay ra một chiêu liền bố trí hai đạo cấm chế trên người của Đinh Hạo, sau đó
mới nhắm hẳn mắt lại bắt đầu hấp thu chân nguyên đã thôn phệ được.
Ba ngày sau, Huyết Ma Liệt Sơn mở to hai mắt, trong đôi mắt đỏ ngầu ẩn chứa ma
khí vô cùng, đưa tay giải khai toàn bộ cấm chế toàn thân Đinh Hạo. Huyết Ma
lạnh lùng nhìn Đinh Hạo nói: “Nói đi, vì sao lưu công pháp lại cho ta, ngươi
rốt cuộc có âm mưu quỷ kế gì đây?”
Ha ha, Liệt lão khoan hãy nổi giận, tại hạ đã lưu lại chính là thần thông cao
nhất của Vô Cực Ma Tông. Còn uy lực như thế nào, nghĩ Liệt lão hẳn đã hiểu
được rất sâu phải không? Ồ, chỉ có điều công pháp này có một nhược điểm, đó
chính là tu luyện đạt được một cảnh giới nhưng không hoàn tất công pháp thì có
thể nói, chính là ... hắc hắc...
Nói đến lúc đó, Đinh Hạo ngừng lại một chút, trầm mặc không nói!
Lời này vừa nói ra, Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt chợt lạnh lùng, trầm mặc nhìn
chăm chú vào vẻ mặt thản nhiên tự đắc của Đinh Hạo, hai mắt lấp lánh ánh hung
quang!
Giây lát sau, Huyết Ma Liệt Sơn nói: “Ngươi muốn ta làm điều gì? Như thế nào
mới có thể đem toàn bộ công pháp giao cho ta?”
Đinh Hạo đứng thẳng người dậy, nghiêm túc nhìn thẳng vào hai mắt Huyết Ma Liệt
Sơn nói: “Trước khi ngươi phi thăng phải theo ta, vì sự nghiệp bá chủ Tu Chân
giới của ta mà quét sạch những chướng ngại, ta đảm bảo sẽ giúp ngươi thuận lợi
phi thăng lên Ma giới!”
Lời này Đinh Hạo vừa phát ra, Huyết Ma Liệt Sơn không giận lại cười.
Tiểu tử ngươi có đức có tài gì, chỉ bằng tu vi Dung Hợp kỳ của ngươi lại dám
vọng tưởng xưng bá tu chân giới, ngươi không bị điên đó chứ, cho dù thêm ta,
Liệt Sơn đi nữa thì chuyện này cũng chỉ là mộng tưởng mà thôi !
Huyết Ma Liệt Sơn phát ra tiếng cười trào lộng.
Lúc lắc đầu, Đinh Hạo nói:
Có lẽ Liệt lão cho là tiểu tử cuồng vọng, ta cũng không cần giải thích điều gì
với lão, chỉ muốn Liệt lão nguyện ý theo ta, đợi đến lúc lão cần ta sẽ đem
từng tầng công pháp giao cho, nếu không ... Liệt Sơn lão hãy tự mình mà cầu
phúc đi !
Liệt Sơn cười ha hả nói:
Ngươi để lại cho ta một con đường hẹp, ta có đất để mà lựa chọn sao? Bất quá,
hừm ... Có lẽ ta bây giờ nên tiễn ngươi đi trước một bước, nói không chừng còn
có thể đoạt được công pháp trên người ngươi nữa?
Lời vừa dứt hung quang trong mắt đã lóe lên.
Thế thì Liệt lão có thể thử xem ! Đinh Hạo lạnh lùng nói.
Huyết Ma Liệt Sơn nhìn chằm chằm vào vẻ mặt Đinh Hạo, giây lát sau, Liệt Sơn
cười một tràng dài nói:
Lão phu chỉ đùa một chút với tiểu ca mà thôi, lẽ nào tiểu ca lại nghiêm trọng
như vậy ?
Vẻ mặt Đinh Hạo có chút biến đổi, nhẹ cười nói:
Nào nào, ta cũng không phải đang phối hợp đùa vui với Liệt lão sao? Nếu Liệt
lão không cười thì là đùa không vui rồi !
Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt lặng đi, kinh ngạc quan sát Đinh Hạo, cả nửa ngày sau
mới cùng Đinh Hạo cười vang !
Cười hết nửa ngày hai người mới thôi, Đinh Hạo cất tiếng hỏi:
Liệt lão có biết mấy người muốn bao vây ngươi không ?
Huyết Ma Liệt Sơn cười ha hả nói:
Bọn ngươi ở trên Câu Khúc sơn đem tiết lộ tin tức của ta rồi, ta liền tương kế
tựu kế, trước thì lợi dụng cơ hội thôn phệ hai người tu vi ở mức Phân Thần Kỳ
trong Đạo Môn, lập tức phát hiện chỗ tốt của Vô Cực Ma Công, vì vậy ta không
đợi người khác tìm ra ta nữa, ngược lại tự mình hiện hình, trong khi đại chiến
cố ý ẩn giấu thực lực, giả dạng như hiện tượng tu vi bị suy giảm, lại thêm vờ
như bị thương dẫn dụ những người truy tìm đến Di Thiên đầm này, chính là muốn
lợi dụng địa hình thiên nhiên chốn này để thôn phệ những người đến đây. Những
người truy tìm đều là vì lợi mà miễn cưỡng tụ họp, căn bản hoàn toàn chia rẽ.
Đối với công dụng của Ngự Thú Kính trong tay Nhiếp Thiên ta đã từng nghe qua,
làm sao có thể để đám người ngu ngốc ấy tạo thế bao vây !
Té ra là như vậy, Liệt lão không hổ là tuyệt thế cao thủ của Ma môn, tâm trí
như vậy khiến tiểu tử kính phục!
Dừng lại một chút, Đinh Hạo nói:
Liệt lão lần trước ra khỏi trận rồi có phải đã nhân tiện cầm luôn tài liệu của
ta đi không, nếu là như vậy, mong rằng Liệt lão giao lại cho tiểu tử để phòng
thân.
Liệt Sơn kỳ quái liếc nhìn Đinh Hạo nói:
Trên người tiểu tử ngươi có nhiều chỗ thần bí. Bằng vào tâm trí tu vi của
ngươi, một ngày nhất định thành một vì sao sáng trong Ma Đạo ta, thành thành
thật thật tu luyện rồi nhất định có ngày phi thăng, sao lại phải khổ sở làm
chuyện xưng bá tu chân giới làm gì?
Nói rồi tay trái đưa lên, tài liệu bố trí “Thập Phương Huyễn Ma Trận” tụ thành
một luồng bay thẳng đến Đinh Hạo.
Đinh Hạo hai tay múa lên, hai luồng hỏa viêm một đỏ một tím lại có khí cực
nóng cực lạnh bao vây chặt lấy luồng đó. Một tiếng “hô” vang lên, tài liệu
“Thập Phương Huyễn Ma Trận” liền biệt tích giữa không trung.
Thấy rõ Đinh Hạo dễ dàng thu hồi tài liệu như vậy, Liệt Sơn vẻ mặt lặng đi,
trầm giọng nói:
Tiểu tử ngươi quả nhiên có chút thủ đoạn, khí nóng lạnh vừa rồi có phải đến từ
lửa đỏ tím, bên trong tựa hồ còn ẩn chứa năng lượng vô cùng to lớn, đó lẽ nào
cũng chính là công pháp của Vô Cực Ma Công ?
Đinh Hạo cười cười nói:
Không phải, công pháp này hoàn toàn không phải được ghi chép lại trong pháp
môn tu luyện của Vô Cực Ma Công. Ta cũng có cơ duyên xảo hợp mới có thể tu
luyện thành công pháp này, nhưng Vô Cực Ma Công xác là pháp môn có uy lực to
lớn vô cùng, Liệt lão nếu có hứng thú, sau này tiểu tử sẽ cho Liệt lão xem qua
vài lần!
Nghe lời Đinh Hạo nói như vậy, Huyết Ma Liệt Sơn mặt lộ vẻ vui mừng, cười nói:
Nếu thật sự như vậy, theo sau ngươi thật là quá tốt rồi! Nếu đã thế, bước tiếp
theo chúng ta phải làm như thế nào đây ?
Đinh Hạo vẻ mặt lặng đi, nghi hoặc nói:
Liệt lão nói vậy là có ý gì ? Đương nhiên là theo biện pháp vốn có của Liệt
lão mà làm rồi !
Ý của ngươi là ... ?
Huyết Ma nghi hoặc hỏi
Liệt lão người xem Di Thiên đầm rộng rãi như vậy, nếu như đã có con mồi tự
mình đưa đến đây, chúng ta làm người thợ săn mồi không phải là tốt lắm sao? Ha
ha ha!
Đinh Hạo cười nói.
Huyết Ma cười vang nói:
Tiểu tử giỏi, quả nhiên là một nhân vật! Nếu có được vật phẩm thì biện pháp
phân phối như thế nào ?
Từ Nguyên Anh Kỳ trở xuống là ta thôn phệ, còn trên đó thì giao cho lão thôn
phệ, thế nào ?
Đinh Hạo cười nói.
Hai người nhìn nhau một cái, đồng thời lại cất tiếng cười vang, trong tiếng
cười mờ mờ lộ ra sá