Người đăng: MrTiep
Ha ha, Huyết Ma Liệt Sơn ngươi cũng có thể tính là một trong Thập đại cao thủ,
sao lại nói những lời ấu trĩ như vậy ? Đáng thương a là đáng thương, đường
đường là một trong Thập đại cao thủ, bây giờ lại như chó nhà có tang hết tránh
đông lại né tây !
Hận Địa cười lạnh nói.
Hừ ! Ít nhiều gì thì các ngươi cũng có thể tính là những cao thủ đứng đầu
trong hai phe Đạo Ma, thế mà lại liên thủ đối phó với ta, ta thật sự thấy rất
là rất vinh hạnh đó ! Lão phu ở trong Di Thiên đầm, có khả năng thì cứ tách ra
mà tìm, ha ha ha, nếu như bọn ngươi lạc mất nhau để đơn độc bị ta giết thì
cũng đừng có trách ta đấy !
Giọng nói của Liệt Sơn như quỷ khóc sói tru.
Thanh âm Huyết Ma Liệt Sơn từ gần chuyển thành xa, khi mọi người chuyển động
thì đã biến mất không thấy đâu nữa. Với tu vi trác tuyệt của Huyết Ma Liệt
Sơn, lại một lòng muốn tránh né, mọi người căn bản không có biện pháp gì bắt
được lão.
Mắt thấy biến hóa như vậy, mọi người quay ra nhìn nhau, cả nửa ngày Hận Thiên
mới mở lời:
Những việc giống như thế này đã phát sinh vài lần, xem ra chỉ còn cách bao vây
Liệt Sơn mới có thể ép lão ứng chiến, nếu không chúng ta chỉ có lãng phí khí
lực vô ích mà thôi !
Lời này của Hận Thiên trưởng lão không sai, nhưng tu vi Liệt Sơn so với chúng
ta lại mạnh hơn vài bậc, cho dù là tu vi có hơi thối lui một chút cũng không
yếu hơn chúng ta. Mà chúng ta lại không thể biết được nơi ẩn thân của lão,
muốn bao vây lão cũng không dễ dàng a !
Phụ nữ mang cung trang của Kiếm Ma Cung cười khẩy nói.
Thấy hai người lại có ý muốn tranh cãi với nhau, Nhiếp Thiên ra mặt nói:
Các vị bình tâm không nên nóng nảy, ta đã có biện pháp có thể biết được nơi ẩn
thân của Huyết Ma. Chỉ có điều nếu muốn bao vây được lão, chúng ta lại phải
chia nhau ra mà hành sự. Mà nếu như chia ra, thực lực chúng ta lại bị phân
tán. Nếu như trước khi kịp bao vây đã bị Liệt Sơn phát giác, phải đơn độc đấu
với Huyết Ma Liệt Sơn, vậy có lẽ các vị phải tự cầu phúc cho mình thôi !
Lời này của Nhiếp Thiên mới nói ra, bất luận là mấy trưởng lão trong Ma môn
hay là người trong Đạo Môn ai nấy mặt đều vui mừng. Hận Địa nói:
Huyết Ma Liệt Sơn bây giờ tu vi đã bị giảm rất nhiều, cho dù là chúng ta một
mình gặp lão hẳn là cũng không phải chịu thiệt trong tay lão. Nếu như Nhiếp
lão thật sự có thể biết được Huyết Ma Liệt Sơn ở nơi nào, đây thật sự là
phương pháp rất tốt !
Một đạo lam mang phát ra từ Ngự Thú Kính trong tay của Nhiếp Thiên, lam mang
qua rồi, một con thú nhỏ giống hình con chuột có da màu tím thẫm phủ phục
trong lòng bàn tay phải của Nhiếp Thiên.
Khứu Linh Thú ! Đúng là đã quên mất pháp bảo giữ nhà của Nhiếp lão rồi. Có
Khứu Linh Thú ở đây, muốn tìm được Liệt Sơn quả nhiên không khó. Nếu đã như
vậy, Nhiếp lão xin đi trước dẫn đường, lần này nhất định phải khiến cho Liệt
Sơn mọc cánh cũng khó thoát !
Hận Thiên cười to nói.
Khứu Linh Thú là một loại sinh vật kỳ lạ có khứu giác nhạy bén dị thường. Loài
vật này tuy không có khả năng công kích mạnh, nhưng lại là một hảo thủ trong
việc truy tìm.
Nhìn ánh mắt mong đợi của mọi người, Nhiếp Thiên đưa tay chỉ về phía trước
nói:
Huyết Ma Liệt Sơn ẩn thân ở hướng này. Ồ, đại khái khoảng trăm dặm, mọi người
có thể chia ra mà hành sự được rồi !
Phương hướng vị trí Nhiếp Thiên nói so với phương hướng Tỏa Anh Hoàn trong tay
Đinh Hạo xác định hoàn toàn giống nhau, mà cự ly cũng không sai chút nào !
Quay đầu nhìn lại Đinh Hạo một chút, Nhiếp Thiên trầm giọng nói:
Đinh Hạo tiểu ca cùng với ta thành một tổ, hai vị trưởng lão thành một tổ. Các
vị có ý kiến gì không ?
Nhiếp lão an bài như vậy rất hợp ý ta, như vậy lần này Liệt Sơn gặp nạn rồi.
Đã như vậy, phu phụ chúng ta xin đi trước một bước !
Trưởng lão Cừu Mãnh cười nói, nói xong tiền cùng với Chu Vân đạp không bay đi
!
Mắt thấy Luyện Ngục Ma Tông đã đi trước một bước, mọi người cũng lập tức chia
ra bay thẳng lên trời, nhắm theo khu vực Huyết Ma Liệt Sơn đang ở nhanh chóng
bay đến, một lát sau đều đã không thấy tung tích đâu nữa !
Lúc này Nhiếp Thiên cười nhìn Đinh Hạo nói:
Mọi người đều đã đi hết cả rồi, lẽ nào tiểu ca còn muốn ta phải mang ngươi bay
đi sao. Ha ha, tuy không biết ngươi đã tu được đến Nguyên Anh kỳ hay chưa,
nhưng chỉ bằng thanh kiếm trong tay ngươi cũng đã đủ cho ngươi có năng lực phi
hành rồi. Lại còn cần ta động thủ nữa sao ?
Nào dám làm phiền Nhiếp lão. A a, Nhiếp lão chớ trách tiểu tử đã không nói
trước gì cả đã tự tiện tiến vào Di Thiên đầm, tiểu tử thật có nỗi khổ bất đắc
dĩ trong đó !
Đinh Hạo cất tiếng thỉnh tội.
Đưa tay gạt ngang, Nhiếp Thiên cắt ngang lời Đinh Hạo, cất tiếng:
Vô luận ngươi có chuyện gì, ta đều không có quyền hỏi tới, nhưng một khi ngươi
đã tiến nhập vào Di Thiên đầm, chỉ bằng vào giao tình giữa ta với ngươi, ta
cũng nhất định sẽ bảo vệ ngươi an toàn !
Nếu đã như vậy, Đinh Hạo xin được tạ ân Nhiếp lão trước !
Đinh Hạo khom người nói. Nói rồi liền ngự Nghịch Thiên Ma Kiếm, theo sau Nhiếp
Thiên hướng về khu vực Liệt Sơn đang ở bay đi !
Hai người đi được nửa ngày rồi, Đinh Hạo mới mở miệng nói:
Nhiếp lão chuyến này lẽ nào cũng vì Tiên Giới Kiếm Quyết mà đến. Với tu vi
Huyết Ma Liệt Sơn khi cố gắng tu thử kiếm quyết này, công lực không những
không tiến mà còn thối lui. Nếu như cùng là người trong Ma môn, Nhiếp lão có
nắm chắc có thể hiểu được kiếm quyết không ? Đừng để đi vào vết xe đổ của
Huyết Ma Liệt Sơn mới được !
Bởi vì Đinh Hạo biết Thiên Yêu Nhiếp Thiên là một người hào sảng không cấm kỵ,
nên những lời này nói ra cũng không chút cố kỵ.
Lắc lắc đầu, Nhiếp Thiên nói:
Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy. Huyết Ma Liệt Sơn dù sao cũng là
dạng cao thủ thành danh lâu năm, tu luyện kiếm quyết rồi cho dù không tiến
được bước nào, cũng tuyệt không thể thối lui mới đúng. Ta khẳng định trong
chuyện này có ẩn tình ! Bất quá lần này ta tiến đến, đoạt được bảo vật đương
nhiên là tốt nhất, nhưng chỉ cần không để cho kiếm quyết bị những người trong
Đạo Môn chiếm được thì cũng có thể xem là đã đạt được mục rồi !
Nhiếp Thiên thật không hổ danh là Thiên Yêu, người này chỉ bằng phán đoán đã
đoán ra được quá nửa sự thật, khiến Đinh Hạo kinh hãi vô cùng. Ngày đó ở trong
sơn động, tự mình đã nói những lời giả dối, khẳng định là lão cũng sẽ không
tin hoàn toàn. Cũng may lão không có chứng cớ gì, nếu không chính mình cũng
không thoát khỏi bị liên quan !
Nghĩ đến điều này, Đinh Hạo lại nghi hoặc nói:
Nếu Nhiếp lão đã nói như vậy, sao lại đem nơi Liệt Sơn trốn tránh báo cho
những tông phái khác ?
Cho dù tu vi của Huyết Ma Liệt Sơn thụt lùi, nhưng lạc đà có gầy chết vẫn lớn
hơn ngựa, mấy người bọn họ muốn đoạt được kiếm quyết trong tay lão sợ cũng
không hề dễ dàng. Huống gì thật sự có phải đúng như vậy hay không thì ai cũng
không thể hoàn toàn biết được. Huyết Ma Liệt Sơn là Ma Đạo cự hung, thế nào
chả có chút thủ đoạn !
Nhiếp Thiên lạnh giọng nói.
Lời này nói ra, Đinh Hạo sao còn không biết lão đã tính toán như thế nào. Bởi
vì chuyện trong sơn động lần trước, Nhiếp Thiên sợ là đã hiểu rất rõ Huyết Ma
Liệt Sơn, đem chỗ của lão nói lộ ra, chính là để thử xem Liệt Sơn có thật sự
tu vi bị thối lui hay không. Nếu thật là như vậy, bởi vì luôn có Khứu Linh Thú
bên người, Nhiếp Thiên có thể trong một khoảng thời gian rất ngắn đến kịp, đợi
cho Huyết Ma Liệt Sơn đã giao đấu với những người kia rồi, chính mình sẽ xuất
thủ đoạt lấy kiếm quyết, rõ ràng đối với mình có lợi rất nhiều. Nếu như Huyết
Ma Liệt Sơn vốn chưa từng bị thương, tự mình lại có thể lợi dụng cơ hội rời đi
trước.
Nhiếp Thiên quả là đã tính toán cho toàn a !
Vốn là như vậy, Nhiếp lão quả nhiên thật mưu sâu kế độc !
Đinh Hạo nói.
Nhưng đúng vào lúc này, phía trái khoảng trăm trượng truyền lại một tiếng kêu
thê thảm. Đó chính là một tiếng kêu trước khi chết, gặp phải một chuyện đáng
sợ phi thường mới có thể phát ra âm thanh như vậy !
Thanh âm này mới vang lên, Nhiếp Thiên liền biến hẳn sắc mặt. Thông qua tác
dụng của Tỏa Anh Hoàn, Đinh Hạo biết Huyết Ma Liệt Sơn đang ở phía đó, hơn nữa
còn đang không ngừng tiến thẳng về phía của mình. Chiếu theo tốc độ Huyết Ma
Liệt Sơn mà xem, cũng không cần quá lâu, lão đã có thể phá tan vòng bao vây
của hai tông Đạo Ma !
Trong lòng vừa động, Đinh Hạo phán đoán Huyết Ma Liệt Sơn vừa rồi có lẽ đã lợi
dụng cơ hội sử dụng Vô Cực Ma Công thôn phệ một người, nhưng lại phát hiện ra
có kẻ khác đuổi đến kịp, chỉ có thể đang lúc thôn phệ đành đem kẻ bị thôn phệ
đánh gục, bây giờ vì thế đang nhanh chóng rời đi, khẳng định là đang tìm một
địa phương an toàn, tiêu hóa tinh hoa chân nguyên vừa thôn phệ.
Suy nghĩ chỉ lóe lên trong lòng Đinh Hạo như tia chớp, đang muốn mở miệng nói
ra, Nhiếp Thiên đã cấp bách nói:
Không được rồi ! Liệt Sơn đang nhanh chóng đuổi đến nơi này, cũng không biết
người này hiện tại có bị thương hay không. Đinh Hạo tiểu ca, ngươi nhanh chóng
ngự kiếm rời đi, nếu không đợi đến Liệt Sơn khi xuất hiện, ta sợ không bảo vệ
được ngươi !
Ha ha ha, không ngờ cách biệt chưa lâu, bây giờ lại có thể gặp được Thiên Yêu
Nhiếp Thiên, thật là khiến cho Liệt Sơn mừng rỡ vô cùng ! Ồ, tiểu tử thối
ngươi cũng ở đây. Tốt ! Tốt! Ta đang muốn tìm ngươi, không ngờ ngươi lại tự
đến cửa trước rồi !
Lời Nhiếp Thiên vừa mới dứt, âm thanh như quỷ khóc của Huyết Ma Liệt Sơn lại
đã xuất hiện phía trên đầu Đinh Hạo.
Tiếng mới vừa dứt, một đạo thân ảnh bị bao phủ bởi huyết vụ đã hiện tra trước
mắt hai người !