Người đăng: MrTiep
Di Thiên đầm là khu vực quỷ dị dị thường ở Tây đại lục. Nhìn xa xa chỉ thấy
một vùng núi non trùng điệp, rừng già heo hút. Ở vùng thâm sâu nhất giữa khu
rừng rậm nguyên thủy có một vùng ao đầm thật lớn phương viên vạn dặm, mây mù
tràn ngập suốt ngày, ao hồ liên miên, dị thú hoành hành, thiên nhiên lại càng
tự hình thành rất nhiều kỳ môn trận pháp, thêm vô vàn nguy hiểm ở khắp nơi,
nhưng trong đó cũng ẩn chứa rất nhiều linh vật dược liệu quý hiếm.
Trải qua hơn nửa tháng ngự kiếm phi hành, Đinh Hạo cuối cùng cũng đến vùng
biên của Di Thiên đầm. Hơi nước ở khu vực ao đầm này ngày ngày tích lại ngưng
tụ thành sương mù phiêu đãng giữa không trung, quanh năm không tan, cho dù
đang ở vùng ngoại biên Đinh Hạo cũng chịu ảnh hưởng rất lớn.
Đến bây giờ Đinh Hạo cuối cùng cũng hiểu được chuyện tu vi của Huyết Ma Liệt
Sơn bị thối lui. Một khi Huyết Ma Liệt Sơn đã tu luyện Vô Cực Ma Công rồi, có
thể khẳng định chắc chắn tu vi hắn không hề thoái lui, lý do duy nhất có thể
lý giải được chính là Liệt Sơn cố ý làm ra như thế.
Mà hắn bỏ chạy đến Di Thiên đầm càng khiến Đinh Hạo phán đoán chắc chắn của
mình là đúng. Công hiệu to lớn nhất của Vô Cực Ma Công chính là chiếm lấy tu
vi của người khác để làm lợi cho sự tu luyện của chính mình. Mà Huyết Ma Liệt
Sơn dẫn những người truy bắt đến nơi này có mục cũng dễ suy đoán được, đó là
bởi địa hình đặc biệt của Di Thiên đầm phù hợp cho Liệt Sơn có thể dần dần
không ngừng thôn phệ những người đuổi đến.
Quả nhiên đúng như tính toán, gừng càng già càng cay. Bất quá tu vi Huyết Ma
Liệt Sơn càng cao thâm, tác dụng của hắn càng lớn.
Ngắm nhìn sương mù tràn ngập trong Di Thiên đầm, Đinh Hạo lấy từ trong trữ vật
giới chỉ ra Tỏa Anh Hoàn. Sử dụng bí pháp liên lạc thử một lần, Đinh Hạo cười
nhẹ một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn quả nhiên đang ở nơi này. Người khác khó mà
tìm hắn, nhưng nhờ sự trợ giúp của Tỏa Anh Hoàn, Đinh Hạo muốn tìm lão lại vô
cùng dễ dàng.
Liếc nhìn bầu trời đang tối dần, Đinh Hạo lại không chút do dự, điều khiển
Nghịch Thiên Ma Kiếm phóng lên trên cao, bay vào sâu trong Di Thiên đầm.
Trên đường đi phát hiện trong chiểu trạch mỗi khu vực đều có thể thấy được các
loại sinh vật to lớn: mãng xà, cá sấu thể hình to lớn, rùa già, rong tảo dài
cả trượng to như một cánh tay ... Đều có đủ cả, có một số loại hắn còn chưa
từng thấy qua, dường như chỉ có trong cổ thư ngẫu nhiên có vài đoạn ghi lại,
quả thật là một địa phương đặc biệt kỳ lạ.
Đã bay được khoảng vài trăm dặm, tai của Đinh Hạo chợt vang lên tiếng người từ
phía trước truyền lại, hắn liền theo kiếm hạ xuống đất, đi chậm rãi dẫm lên
bùn nước tiến về phía trước.
Giây lát sau, trong mắt Đinh Hạo cuối cùng xuất hiện hơn mười bóng người.
Những bóng người này rõ ràng phân chia thành hai phía. Khi đến gần Đinh Hạo
phát hiện hai đạo nhân mã này là do tán tu của hai phương Đạo Ma hình thành,
khí tức tu đạo cường đại ẩn ước lộ ra, trong đó tu vi thấp nhất cũng là Tâm
Động sơ kỳ, xem ra tình hình thì còn có thể tùy cơ mà đến thêm.
Hai bên cách nhau cả trăm trượng, ai nấy nghiêm trang. Đúng lúc Đinh Hạo xuất
hiện, cả hai bên không tự chủ được nhìn về phía Đinh Hạo, khi thấy rõ chỉ có
một người đến, hơn nữa tu vi chỉ mới là Dung Hợp kỳ liền thở phào nhẹ nhõm.
Một luồng ma khí yếu ớt nổi lên quanh thân Đinh Hạo, hắn chậm rãi đi về phía
mấy người Ma Đạo đang tụ tập, trong khi hành động lại không ngừng đưa mắt đề
phòng biểu hiện của nhân mã hai phe.
Vừa thấy thân thể Đinh Hạo phát ra ma khí yếu ớt, vẻ mặt mấy người trong Đạo
Môn liền hiện lên vẻ khinh thường, lạnh lùng nhìn theo bước chân Đinh Hạo từ
từ tiến đến. Đợi đến khi Đinh Hạo còn cách khoảng hơn mười trượng, một giọng
nói già lão mà hào sảng quát lên:
Tu vi Dung Hợp kỳ không thể ngự kiếm bay lượn, lại còn một mình đến nơi sâu
của đầm lầy này, tiểu tử quả thật gan thật phi phàm !
Dừng một chút người đó nói tiếp:
Cũng chỉ có trong Ma môn ta mới có hào khí như vậy. Còn đám đệ tử Đạo Môn gan
bé như chuột kia chỉ biết co mình như con rùa núp dưới cánh của tông môn !
Nhìn đến nơi phát ra âm thanh, Đinh Hạo phát hiện người nói là một lão giả mặt
đỏ cao lớn, tu vi cao thâm khôn lường, tuy không có được khí tức tuyệt thế của
Huyết Sơn Liệt Ma và Niếp Thiên, nhưng so với trưởng lão trong tông môn của
mình lại mạnh mẽ hơn nhiều.
Đinh Hạo còn chưa lên tiếng đáp lại, một lão giả khác toàn thân vàng xanh đã
lấy cớ nói:
Hạ lão nói vậy quả là chí ý. Đám đệ tử Đạo Môn đó sao có được đảm lượng như
vậy. Ha ha ha, Di Thiên đầm hung hiểm vô cùng, sợ là mới đến bên ngoài đã co
vòi lại rồi !
Hai người một xướng một họa, còn những người trong Ma Đạo khác cũng cất tiếng
cười trào lộng theo.
Hạ Trường Xuyên, Mai Thiên Lý hai lão thất phu nhà ngươi cũng thích làm anh
hùng miệng lưỡi à. Ha ha, đệ tử Đạo Môn ta kêu là hiểu rõ đạo lý, rõ ràng là
đi chịu chết chỉ có đệ tử Ma Đạo ngu xuẩn các ngươi mới điên dại làm thôi !
Một lão giả cao ốm của Đạo Môn cũng cất lên một tiếng cười chế nhạo.
Hạ Trường Xuyên, Mai Thiên Lý hai người đều nổi giận, nhưng dường như nhớ đến
chuyện gì, đều không cất tiếng, xem tình huống thì có vẻ đã từng chịu thiệt
trong tay lão giả đó.
Tiểu tử, ngươi thuộc tông môn phái nào, sư phụ là ai ? Dám đến đây quả thật lá
gan không nhỏ ! Lẽ nào ngươi không biết hung hiểm của Di Thiên đầm ?
Một trung niên âm lãnh trong đó cất tiếng hỏi. Người này gầy như một bộ xương
khô, nhưng lại cao vô cùng, nhìn từ xa phảng phất như một thây khô chết đã
nhiều năm !
Tại hạ là đệ tử hàng thứ ba của Vô Cực Ma Tông ở Đoạn Hồn sơn, bởi vì muốn thu
thập một ít nguyên liệu tu chân nên mới đến Di Thiên đầm, không biết các vị
tiền bối vì chuyện gì mà tụ họp ở nơi đây !
Đinh Hạo nói nửa giả nửa thật.
Ồ, Vô Cực Ma Tông ! Chưa từng nghe qua trên Đoạn Hồn sơn có môn phái này. Ta
chỉ biết trên Đoạn Hồn sơn ngoài Luyện Ngục Ma Tông còn có Âm Dương Hòa Hợp
Tông, Huyết Sát Tông, Hắc Ma Tông, đúng rồi, còn có Thị Hồn Tông. Tiểu tử
ngươi không trêu đùa lão phu đó chứ ?
Hạ Trường Xuyên lão giả kêu lên nghi hoặc.
Ha ha ha, Hạ lão có chỗ không biết, trên Đoạn Hồn sơn đúng là có môn phái Vô
Cực Ma Tông này thật, ta cũng đã từng đến Đoạn Hồn sơn trước đây mấy ngày nên
nghe thấy một lão hữu của Âm Dương Hòa Hợp Tông cho biết. Nghe nói tông phái
này còn đoạt được danh hiệu đệ nhất trong lần Hồn Luyện Tông hội này. Lão hữu
đó của ta đến giờ vẫn còn tức giận bất bình !
Mai Thiên Lý cười cười giải thích.
Ồ, nếu thực lực Vô Cực Ma Tông đã như vậy, vì sao chưa từng nghe qua sự tích
của tông môn này ?
Hạ Trường Xuyên nghi hoặc nói.
Ha ha ha, đó là bởi vì thế lực Vô Cực Ma Tông hiện giờ yếu nhược, cũng không
biết lần này có được vận khí rắm chó thế nào lại đoạt được danh hiệu đệ nhất.
Bọn họ trước kia đều là toàn quân bị tiêu diệt sạch !
Mai Thiên Lý cười cười, ngừng lại một chút nói tiếp:
Tiểu tử này mai đã biết Vô Cực Ma Tông thì lời hắn nói có thể tin. Nghĩ chắc
không ai lại đi giả mạo người của một môn phái nhỏ yếu trong Ma Đạo như vậy !
Người này ra mặt giải thích, Đinh Hạo ngược lại nhàn hạ thêm nhiều, cũng không
nói tiếng nào, chỉ mỉm cười nhìn hai người.
Hai người nói đã xong, lão mặt đỏ Hạ Trường Xuyên từ từ nói:
Tiểu tử ngươi không biết cái gì, lại dám một mình đi vào Di Thiên đầm, cũng là
tự rước rủi ro vào người thôi. Nếu thật sự ngươi là không biết chuyện gì, mau
thừa dịp nguy hiểm còn chưa đến, theo lối cũ mà quay về đi ! Chỉ bằng tu vi
Duynh Hợp kỳ của ngươi, ở lại Di Thiên đầm chỉ là đi tìm chết mà thôi. Mấy
người Đạo Môn ở kia, bất cứ người nào cũng đều có thể ra tay hạ sát ngươi được
!
Hạ Trường Xuyên khuyên bảo.
Người này tuy mặt mũi không có vẻ lương thiện, nhưng tâm địa cũng không xấu.
Đinh Hạo đối với người này có chút hảo cảm, bất quá chỉ bằng tốc độ của Nghịch
Thiên Ma Kiếm, những người ở đây không ai có thể tạo nên uy hiếp quá lớn với
Đinh Hạo. Huống chi tự hắn cũng đã có tính toán, sao có thể dễ dàng rời đi
được.
Tiểu tử đa tạ Hạ lão đã quan tâm, bất quá tiểu tử còn vài lại nguyên liệu tu
luyện chưa tìm được hết, nên hiện tại còn chưa tính việc rời khỏi Di Thiên
đầm. Hơn nữa đã tiến vào trong đầm lầy này, tiểu tử đã không để chuyện sinh tử
vào trong lòng, người khác nếu ra tay gây thương hại, tiểu tử cũng đành chịu
mệnh của mình mà thôi !
Đinh Hạo cung kính nói.
Hạ Trường Xuyên thấy Đinh Hạo như vậy không chút tán thưởng, hừ lạnh một tiếng
rồi không nói thêm gì nữa. Mấy người còn lại cũng nhìn Đinh Hạo vẻ thương
tiếc.
Thấy mọi người đều không nói thêm, Đinh Hạo cũng thấy không còn thú vị. Đưa
mắt dò xét mọi người rồi định rời đi, đột nhiên vùng bùn đen giữa hai phía
kịch liệt trồi lên, dường như có mãnh thú nào đó muốn phá đất chui lên. Cùng
với hơi nước của ao đầm, một luồng khí thơm phiêu đãng giữa không gian.
Hai phía Đạo Ma vốn đang ngồi đều đứng dậy cả, mặt lộ vẻ vừa mừng vừa sợ!
Nhân Nguyên quả cuối cùng cũng đã xuất hiện tung tích ! mọi người ai nấy tự
chuẩn bị !
Hạ Trường Xuyên cả kinh nói !