Người đăng: ❂ Notnow.vn ❂
Đinh Hạo vừa tiến vào trong động thì thấy nhân mã các tông đều đã đến đầy đủ.
Người của Huyết Sát tông và Thị Hồn tông vừa thấy hắn, sắc mặt đều lộ vẻ căm
thù, trong khi đó Luyện Ngục Ma tông thì ngược lại, thần tình có chút hả hê.
Vài người dường như không kìm được, sát ý tỏa ra dầy đặc, nhìn có vẻ muốn xuất
thủ ngay lập tức.
Thấy biểu tình bọn họ như vậy, Đinh Hạo cũng không thèm để ý, lạnh lùng nhìn
bốn phía xung quanh, phát hiện ra tất cả bọn họ đều cố kỵ nhau, không ai dám
tiến lên khơi mào tranh chấp.
Hôm nay đúng là thời khắc khai động cuối cùng, hiện giờ mặc dù chưa mở ra,
nhưng tất cả bọn họ đều hết sức tập trung tinh thần đề phòng có người nhân cơ
hội đánh lén, dù sao trước khi khai động có thể tìm được chỗ tốt thì cơ hội
cũng sẽ lớn hơn vài phần.
Mà trong vài lần Hồn luyện tông hội gần đây rời được khỏi động đều là đệ tử
của Luyện Ngục Ma tông, các tông khác tuy là không phục, nhưng thực lực không
bằng người ta nên cũng không thể làm gì hơn. Tuy vậy, ngoại trừ vài đệ tử có
pháp bảo bảo hộ, các đệ tử khác đều là giẫm lên xác người khác mới có thể tiến
lên phía trước, sự giết chóc tàn khốc diễn ra khắp nơi.
Tất cả đều đề phòng lẫn nhau, từ từ tiến về phía trước. Đinh Hạo ở phía sau,
vừa chậm rãi tiến tới, vừa không ngừng đánh giá tình hình, trong lòng âm thầm
tính kế. Trước mắt xét về thực lực, Luyện Ngục Ma tông vẫn hết sức cường hãn,
Âm Dương hòa hợp tông xếp bên dưới, các tông khác cũng không kém nhiều. Ngoại
trừ người của Hắc Ma tông đã bị mình tiêu diệt ở ngoài, còn lại trong số này,
mình là yếu nhất, hơn nữa, Huyết Sát tông và Thị Hồn tông chắc chắn sẽ không
buông tha cho mình, xem ra tình thế cũng không lạc quan lắm!
Mọi người đều tĩnh lặng tiến lên phía trước, một lúc sau, trước mặt xuất hiện
các đạo kiếm quang ngang dọc ngưng kết thành mạng lưới, kiếm quang dầy đặc đến
nỗi tạo thành một chiếc lưới kiếm, chỉ chừa ra một khe hở nhỏ lớn hơn một lóng
tay, khí tức âm hàn băng lãnh thông qua mạng lưới này khuếch tán ra ngoài, cắt
đứt con đường tiến lên phía trước.
Vừa thấy kiếm quang ngưng kết thành mạng lưới, Hứa Phong sắc mặt thay đổi, ánh
mắt vốn điềm đạm, ôn hòa đột nhiên trở nên âm lãnh vô tình. Hứa Phong quay lại
nhìn ánh mắt đang nghi hoặc của mọi người, chợt bắt gặp ánh mắt của Đinh Hạo,
hai người tâm thần khẽ động, tầm mắt đều tránh đi.
- Hứa đạo hữu có biết phương pháp phá giải lưới kiếm quang này hay không?
Một người của Âm Dương tông cất tiếng hỏi.
- Hắc hắc, lưới kiếm này là do bí pháp của Luyện Ngục Ma tông luyện chế tạo
thành, cho nên công hiệu của nó chính là chặn con đường rời đi của bọn tại hạ,
vì thế tại hạ làm sao biết được cách phá giải, đạo hữu có thể tự mình thử xem!
Hứa Phong trả lời, ánh mắt lúc này đã khôi phục lại sự bình thản.
Người này biết rõ Hứa Phong không nói thật, nhưng cũng không thể chất vấn
thêm, tay xuất ra một phi kiếm, một đạo kiếm quang tử sắc bay đến chém về phía
trước lưới kiếm, nhưng khi chạm vào lưới kiếm thì như đá rơi xuống nước, không
có phản ứng gì. Bị kiếm quang công kích, lưới kiếm như lại càng dầy đặc hơn,
cả một lóng tay khe hở cũng không còn.
Người này mặt lộ lẻ nghi hoặc, nhìn sự tình phát sinh như vậy, cũng không dám
ra tay nữa, khẽ lẩm bẩm:"Lưới kiếm khó phá như này, chẳng lẽ muốn vây khốn
chúng ta ở đây mãi sao!” Nói xong ngẩng đầu nhìn Hứa Phong.
Đột nhiên vào lúc này, một tiếng “ầm” từ phía trước lưới kiếm truyền đến, mơ
hồ có ánh sáng lưu động, hình như bên ngoài có người khai mở phong bế sơn
động.
Năm đạo hỏa viêm quang mang mãnh liệt tỏa ra khắp nơi, hết sức bất ngờ, môn
nhân Luyện Ngục Ma tông đã xuất thủ công kích đám người trước mặt.
- Phương pháp phá giải chính là dùng máu trên người của bọn ngươi đấy!
Hứa Phong cười to, khuôn mặt nho nhã chợt biến thành vẻ nanh ác dị thường.
Mọi người thấy Luyện Ngục Ma tông xuất thủ, đều ra tay chống cự, nhưng vì
người của Luyện Ngục Ma tông xuất thủ bất ngờ, lại chiếm giữ vị trí ưu thế,
hai đệ tử Tâm Động sơ kỳ của Âm Dương tông và Phù Chú tông vừa mới tiếp thủ,
đã bị hai đạo kiếm quang quét ngang đẩy vào lưới kiếm, hai tiếng kêu thảm
thiết vang lên, hai người đã bị kiếm quang trong lưới kiếm chém tan thành tro
bụi.
Sau khi chém nát hai người đó, kiếm quang vốn dầy đặc đã trở nên thưa đi một
ít, hiện giờ trong lưới kiếm đã có một khe hở đủ cho một cánh tay chui qua.
Nhìn thấy biến hóa như vậy, môn nhân Luyện Ngục Ma tông tâm thần chấn động,
thế công càng thêm mãnh liệt.
Từ lúc nhìn thấy ánh mắt Hứa Phong biến đổi, Đinh Hạo đã vận công lực toàn
thân, âm thầm phòng bị. Theo thế tấn công của mấy người đó, Thành Giao lợi
dụng cơ hội đánh úp về phía Đinh Hạo.
Vừa thấy thế công của hắn, Đinh Hạo lập tức nhận ra thực lực của tên này thuộc
loại đứng đầu, có lẽ trừ Hứa Phong ra, thì là nhân vật khó chọc vào, không
trách hắn có thể kiêu ngạo như vậy. Tình hình của những người khác xung quanh
Đinh Hạo không để ý đến nữa, chỉ tập trung toàn bộ tinh thần chuẩn bị nghênh
chiến.
Một đạo liệt viêm cương mãnh cuồn cuộn lao tới, chưa đến gần người, mà hơi
nóng đã táp vào mặt. Nếu là chống lại người khác, Đinh Hạo có lẽ có chút ít
lúng túng, nhưng tính chất đặc biệt của công pháp Luyện Ngục Ma tông này, hắn
đã nắm rõ trong lòng bàn tay. Luyện công cùng Phùng Tinh Nhiên trong một thời
gian dài, thế công của nàng so với Thành Giao còn cương mãnh hơn gấp bội, Đinh
Hạo sao có thể không biết uy lực của công pháp này được.
Nhìn thấy liệt viêm sắp đánh đến người, Nghịch Thiên Ma kiếm nghênh phong chém
đến, hắc sắc kiếm quang giống như muốn phá thiên diệt địa. Thực lực Đinh Hạo
mặc dù so với Thành Giao còn kém nửa cấp, nhưng thanh thế ngược lại lại có
phần hơn, hàn khí trên kiếm quang trập trùng, làm cho đạo liệt viêm của Thành
Giao vừa mới đánh ra tiêu tan vô hình.
Thành Giao nhìn thấy Đinh Hạo dễ dàng phá giải như thế, mặt biến sắc, trầm
xuống một lát, rồi nhớ đến tu vi của Đinh Hạo nhiều nhất cũng chỉ là Tâm Động
trung kỳ, nên khôi phục lại sắc mặt vẻ ngoan độc, xuất ra một đạo liệt viêm
sát khí dậy trời, điên cuồng đánh về phía Đinh Hạo.
Nhìn thấy uy lực khủng bố như thế, Đinh Hạo thần sắc bình tĩnh, Nghịch Thiên
Ma kiếm trong không trung không ngừng xoay tròn, ma xát với không khí xung
quanh tạo ra những tiếng “tê tê”, một lát sau tạo thành một thâm động hắc ám,
đạo liệt viêm vừa lao đến hắc động thì lại tiêu thất vô hình. Thành Giao thấy
lại bị hóa giải dễ dàng như thế, rốt cuộc cũng biết được thực lực thật sự của
Đinh Hạo.
Đang muốn xuất ra toàn lực, đột nhiên một đạo cương khí thâm hàn từ hắc động
trước mặt Đinh Hạo ầm ầm lao đến, không gian hai trượng xung quanh hắc động
không ngừng bị bóp méo, thoắt ẩn thoắt hiện, mơ hồ chiếu rọi thân ảnh Đinh
Hạo, như thực như ảo.
Nhìn thấy luồng cương khí đánh đến, Thành Giao quát lớn, một đạo hỏa hồng kiếm
khí chợt hiện ra ở phía chân trời, hào quang vừa lóe lên đã cắt đạo cương khí
kia làm hai, bay sát rạt qua hai bên sườn Thành Giao.
Chưa kịp thở ra, Nghịch Thiên Ma kiếm cuộn thành hắc động lại đánh tới trước
mặt, hắc động tỏa ra cuồn cuộn ma khí âm hàn tà ác. Uy thế đó khiến Thành Giao
biến sắc, quăng kiếm dụng chưởng, song chưởng giữa không trung bắt quyết các
loại biến ảo không ngừng, trong khoảnh khắc xuất hiện một vòng cương tráo nóng
rực đỏ hồng dầy đặc bảo hộ quanh người.
Một đạo âm thanh trầm bổng vang lên, Thành Giao lui về sau một bước, vòng
cương tráo đỏ hổng cùng hắc động đồng thời tiêu thất. Thành Giao vội lui về
sau, dò xét không gian bốn phía xung quanh, làn hắc vụ cương khí mặc dù tiêu
tán nhưng lại không phát hiện thân ảnh của Đinh Hạo ở đâu.
Đang lúc nghi hoặc thì đột nhiên có một luồng sát khí ở phía sau truyền đến,
hiện giờ chân khí của Thành Giao đã sử dụng gần cạn, chưa kịp bổ sung chân khí
mới.
Sắc mặt Thành Giao tái nhợt, không kịp suy nghĩ, liều mạng vận ngũ thành chân
khí trên thân kiếm, một luồng hồng quang cương mãnh lại tái hiện, đáng tiếc so
với lần đầu tiên thì một chút uy hiếp cũng không bằng, “cheng” một tiếng kim
thiết chạm vào nhau vang lên, Thành Giao loạng choạng không ngừng lùi về phía
sau, bị xung lực phản hồi, thân hình chưa hạ xuống, đã phun một ngụm máu tươi.
Lúc này thân hình quỷ mị của Đinh Hạo mới chính thức hiện ra, mờ ảo chậm rãi
tiến lại gần phía Thành Giao rơi xuống, động tác không nhanh không chậm, trong
nháy mắt đã đến được trước mặt Thành Giao.
Hắc mang bạo trướng, một đạo sát khí kinh thiên như thiên nữ tán hoa nhằm
hướng Thành Giao xạ xuống. Lúc này Thành Giao vừa mới bị thương, chưa kịp điều
tức, Đinh Hội đã nhân cơ hội công kích thêm lần nữa, khuôn mặt nanh ác, ngoan
độc lúc trước này đã không còn nữa, thay vào đó là vẻ kinh hoàng tột độ.
Chật vật phóng nhanh về sau, nhưng dù thế nào cũng không thể kịp tránh thoát
thế công này được nữa, hai âm thanh khốc liệt vang lên, Thành Giao mặc dù
không thổ huyết nữa, nhưng theo hai tiếng đó, thân thể có chút không xong.
Đinh Hạo đang muốn hạ độc thủ, thì Thành Giao như con rùa rút đầu lùi nhanh
vào trong đám người Luyện Ngục Ma tông. Lắc đầu ngán ngẩm, Đinh Hạo không thèm
đuổi theo nữa.
Sau khi hai tên đệ tử của Âm Dương tông và Phù Chú tông bị đánh lén chết, mọi
người cuối cùng cũng đã ổn định hàng nhũ, đồng tâm hiệp lực ứng phó thế công
cuồng bạo của Luyện Ngục Ma tông, vài tông phái tuy có tổn thương, nhưng bốn
tông hợp lực với nhau, cũng miễn cưỡng không phân cao thấp cùng Luyện Ngục Ma
tông.
Thành Giao sau khi đào thoát từ trong tay Đinh Hạo lập tức gia nhập chiến
đoàn, mặc dù hắn đã bị thương, nhưng không ngại chiến đấu, chỉ là không biết
cố tình hay vô ý, luôn luôn tránh tra khu vực của Đinh Hạo.
Liếc mắt nhìn toàn cảnh tình hình hiện tại, Đinh Hạo khẽ âm lãnh cười, thân
hình lóe lên, quỷ dị xuất hiện bên trái Vạn Kỳ Hàng, vô thanh vô tức đánh ra
một đạo ngân sắc bạch liên. Vốn đang vất vả giao thủ cùng với một tên đệ tử
Tâm Động trung kỳ của Luyện Ngục Ma tông, thì lại gặp biến hóa như thế, Vạn Kỳ
Hàng càng bất ngờ không kịp phòng ngự.
Thần sắc đại biến, thân hình Vạn Kỳ Hàng đã lướt nhanh sang trái ba thước,
tránh khỏi bạch liên của Đinh Hạo. Nhưng đúng lúc này, quyền đầu đỏ rực của
tên đệ tử Luyện Ngục Ma tông bạo liệt cương khí đánh mạnh vào ngực Vạn Kỳ
Hàng, một tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên đanh gọn. Thân hình Vạn Kỳ Hàng bị
xoay tròn văng lên trên cao, tên đệ tử kia còn chưa kịp hạ thủ, Đinh Hạo đã
cướp thời cơ phóng lên cao, tốc độ như tia chớp, đuổi theo thân thể vủa Vạn Kỳ
Hàng đang từ trên cao rơi xuống, một kiếm xuyên qua.
- Vạn huynh lên đường vui vẻ nhé!
Đinh Hạo ghé xuống bên tai Vạn Kỳ Hàng nói nhỏ.
Rồi tiện tay đem thi thể ném về lưới kiếm phía sau, máu tươi bắn tung tóe, một
lát sau khe hở trên lưới kiếm đã lớn bằng đầu người.
Đúng lúc đó, vang lên tiếng cười nanh ác của Hứa Phong:
- Bạch đạo hữu tha lỗi! Tại hạ đành phải tiễn nàng đi trước vậy!
Đinh Hạo quay đầu lại nhìn, phát hiện bên trong lốc xoáy nữ đệ tử Âm Dương
tông đang hoa dung thất sắc, bị kiếm quang Hứa Phong đánh cho hộc máu không
ngừng lui về phía sau.
Thấy nàng ta di chuyển đến gần mình, Đinh Hạo chán ghét, tiện tay đánh ra một
đạo bạch quang, thân hình nữ tử đang lùi về sau chợt dừng lại, trên mặt nở nụ
cười thảm, đột nhiên thân hình gia tốc lùi về hướng lưới kiếm, một tiếng kêu
thảm thiết vang lên, nữ nhân này đã hóa thành màn huyết vụ.
Lúc này khe hở trên lưới kiếm đã mở rộng thêm, đã có thể vừa cho một người đi.
Nhìn thấy biến hóa này, tất cả mọi người vội ngừng giao thủ, nhằm hướng khe hở
lao nhanh đến. Cận Tồn đệ tử của Huyết Sát tông ở gần khe hở nhất, là người
đầu tiên lao tới khe hở, thân hình vừa mới đi qua một nửa, Phí Tính đệ tử Âm
Dương tông đã đến gần, một đạo tử khí cường hãn đem thân hình người này chém
xả vào người này, một tiếng thét lên, người này đã bị kiếm quang hóa thành
huyết vụ.
Lúc này Hứa Phong đã đuổi tới, một thanh âm âm trầm vang lên, là một đạo liệt
sát kiếm quang đánh tới Phí Tính kia, hắn đang định lao qua lưới kiếm, thấy
vậy bèn ngừng lại quay người vội vàng tiếp thủ, một âm thanh bạo liệt vang
lên, hai người đồng thời lui về sau, Hứa Phong lập tức trở người, nhanh chóng
nhằm hướng khe hở lưới kiếm lao qua.
Còn cách khoảng năm trượng, đột nhiên bên trái có một đạo hắc sắc thiểm điện
xé toạc không gian đánh đến, ma khí âm lãnh bạo liệt hoàn toàn phong kín con
đường tiến lên phía trước, cuối cùng Đinh Hạo đã toàn lực xuất thủ.
Hứa Phong dường như sớm biết sẽ có biến hóa này, thân hình đột nhiên dừng lại,
một đạo liệt quang cường bạo xuất hiện, “uỳnh” một tiếng nổ vang lên, Hứa
Phong xoay người lại, cản một kích của Đinh Hạo, lập tức Đinh Hạo bị kiếm này
cường hoành đánh lui liên tục.
Nhìn thân hình Đinh Hạo càng ngày càng cách xa lưới kiếm, Hứa Phong cười dài
nói:
- Đinh đạo hữu kinh nghiệm còn non kém, cần phải học hỏi thêm nhiều nữa!
- Hắc hắc, cũng chưa chắc!
Thanh âm Đinh Hạo đột nhiên ngược lại từ phía sau lưới kiếm truyền đến.
Hứa Phong đang cười to, vẻ mặt khựng lại như hóa đá, nhìn kỹ lại phía trước,
thân hình đang không ngừng thối lui kia dần dần mờ đi, vừa quay đầu lại thì
phát hiện Đinh Hạo kia đã vượt qua lưới kiếm, thân hình quỷ mị lao về phía cửa
động.
Đang định đuổi theo thì Phí Tính đệ tử Âm Dương tông tử khí trùng thiên đâm
tới.