Người đăng: ❂ Notnow.vn ❂
Lục Tuyết Vân sắc mặt đại biến, vội vàng lui về phía sau.
Lúc mới gặp Đinh Hạo nàng vẫn có chút xem thường, nhưng Đinh Hạo thế công liên
tiếp như cuồng phong bạo vũ, bốn người Thị Hồn Tông đảo mắt đã bị giết chết
ba, từ đó trong lòng nàng đã hiểu rõ thực lực trác tuyệt của Đinh Hạo, thủ
đoạn ngoan độc lại càng khắc sâu ấn tượng. Nhưng cho dù vậy cũng không ngờ tới
Đinh Hạo trở mặt nhanh như thế, mới vừa rồi hai người vẫn còn sóng vai làm
chiến hữu, trận chiến với bên kia vừa kết thúc Đinh Hạo lại nổi ác tâm, quà là
không kịp chuẩn bị !
Nghĩ thì nghĩ, động tác chạy trốn của Lục Tuyết Vân một chút cũng không dám
chậm, Đinh Hạo ra tay khí thế kinh người, sát khí ngập trời làm cho nữ tử này
lập tức hiểu ra kẻ này nhất quyết sẽ chẳng có chút lòng thương hương tiếc ngọc
nào, tâm địa sắt đá ngoan độc như vậy khiến cho một người này so với bốn kẻ
vừa rồi còn muốn khó chơi hơn.
Hắc mang bạo xạ, kiếm khí tung bay đầy trời đan vào nhau phá không liệt địa,
mang theo âm thanh chói tai cùng uy lực mạnh mẽ nháy mắt đã đem Lục Tuyết Vân
hoàn toàn bao phủ.
Nhưng lúc này Lục Tuyết Vân khẽ cắn răng, khó khăn nhổ ra một ngụm máu tươi,
đem chân nguyên vừa mới tiêu hao dùng bí pháp độc môn mạnh mẽ khôi phục, tuy
rằng sau cuộc chiến phải tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, nhưng so với việc phải
mất mạng ngay lập tức thì hiển nhiên còn tốt hơn rất nhiều. Một đạo sát khí
hoá thành dạng lồng khí chớp mắt đã bố trí dày đặc quanh thân, vừa kịp hoàn
thành phòng ngự làn kiếm khí đánh tới trước người.
- Bùng!!!
Tiếng nổ lớn, nữ tử này lại phun ra một ngụm máu tươi, lui ra sau hai trượng,
đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Đinh Hạo, nghiến răng nghiến lợi, giống như thú mẹ
bị người ta bắt mất con vậy.
Nữ tử này may mà phán đoán chính xác mới có thể không bị Đinh Hạo giết ngay
tại đương trường, nếu không ngầm thi triển bí pháp thì đã sớm có kết cục đồng
dạng với đệ tử thứ nhất của Thị Hồn Tông rồi. Lúc này Đinh Hạo vừa đột phá, do
trận pháp ảnh hưởng khí thế lại càng kinh người, mà nữ tử này trải qua vài
trận đại chiến, mặc dù may mắn chiến thắng, nhưng bản thân đã tiêu hao không
ít, bí pháp tuy có thể đem chân nguyên khôi phục như ban đầu, nhưng cùng là
tâm động trung kì nàng sao có thể là đối thủ Đinh Hạo.
Đinh Hạo lúc này dù xem như chiếm thế thượng phong, nhưng lại không dám buông
lỏng chút nào, nữ tử này cùng mình tu vi giống nhau, cho dù có thể thắng nàng
dễ dàng nhưng Huyết Sát Bạo Liệt quyết của tông phái nàng độc ác vô cùng, Đinh
Hạo sớm đã thấy qua, vẫn liên tục âm thầm đề phòng nữ tử này sử dụng sát chiêu
ngọc đá cùng tan đó.
Một bên âm thầm đề phòng, một bên thong thả đi về hướng nữ tử này, Nghịch
Thiên Ma Kiếm nắm chặt trong tay, mũi kiếm ẩn ẩn chỉ về phía trước ngực nữ tử.
Thấy Đinh Hạo lại tiến lại gần, Lục Tuyết Vân có loại cảm giác cùng đường mạt
lộ, tâm chí người này như sắt thép, nữ sắc với hắn là vô dụng, lại khôn ngoan
cẩn thận, thật sự đối với hắn không cách nào hạ thủ, huống hồ bản thân lại
đang bị thương trong người. Có vẻ như lần này xem ra khó thoát kiếp nạn rồi!
Mình vì sao lại tự đi rước lấy sát tinh này chứ? Vô Cực Ma Tông từ khi nào lại
sinh ra được một nhân vật như vậy? Nếu sớm biết thì đã xúi giục tông chủ diệt
tận gốc tông phái này đi rồi, nhưng bây giờ hối hận cũng đã là vô dụng.
Khẽ cắn môi, Lục Tuyết Vân giọng đầy kiên quyết nói :
- Vừa rồi ta chỉ vì tự bảo vệ mình thôi, mặc dù lợi dụng ngươi trước, nhưng
tội không đáng chết, chỉ cần ngươi đồng ý tha cho ta, ta cái gì cũng có thể
đáp ứng ngươi !
Biết rõ nói như vậy cũng vô dụng đối với Đinh Hạo, nhưng Lục Tuyết Vân cũng
chỉ có thể cố thử một lần.
- Ồ, tiểu thư nói thế là có ý gì ? Nếu không phải tại hạ có chút thực lực,
chỉ bằng câu nói đầu tiên của ngươi cũng đủ đưa đến tình cảnh thi cốt vô tồn
rồi, tiểu thư rõ ràng là hiểu mà vẫn cứ làm như vậy, rõ là muốn ta làm bia
thịt cho ngươi ! Hắc hắc, đến giờ phút này lại nói thành như vậy, tiểu thư
không thấy buồn cười sao ?
Đinh Hạo cười lạnh nói, thân thể vẫn như cũ không ngừng tiến tới !
Khi đến vị trí còn cách nữ tử kia hai trượng, Đinh hạo dừng bước, thoáng hiện
một nụ cười :
- Tiểu thư nghĩ rằng trên người tiểu thư có vật gì có thể hấp dẫn tại hạ, nếu
là bảo vật, sau khi giết ngươi nó tự nhiên trở thành của ta, chẳng lẽ ý của
tiểu thư chính là chỉ thân thể chính mình hay sao ?
Lục Tuyết Vân khuôn mặt lạnh lẽo hiếm hoi hồng lên, mạnh mẽ nói :
- Ta biết chính mình chỉ là cây bờ cỏ bụi, so với Luyện Ngục Ma Tông Phùng
Tinh Nhiên tiểu thư lại càng kém xa, nhưng nàng thì không vào trong trận này,
mà ta lại đang ở trước mặt ngươi…
Nữ tử này mặc dù ngoan lạt, nhưng những lời sau đó cũng nói ra không được.
- Hắc hắc, tiểu thư quá khiêm tốn rồi, bất quá tại hạ đối với ý tốt của tiểu
thư thật sự không tiếp nhận nổi !
Đinh Hạo nhàn nhạt cười nói, lời này vừa nói ra không nghi ngờ tuyên phán nử
tử này tử hình.
Lục Tuyết Vân sắc mặt lạnh lùng, mục quang thế thảm, tàn nhẫn nói :
- Đã như vậy, ta chết cũng không cho ngươi sống thoải mái, ngươi đến đây mà
thử xem !
- Như ngươi mong muốn !
Đinh Hạo không thể nhịn cười nói, thân hình dần dần mơ hồ.
Thân pháp quỷ mị của Đinh Hạo Lục Tuyết Vân sớm đã thấy qua, lúc này vừa thấy
Đinh Hạo lại tự nhiên biến mất, không cần nghĩ ngợi gì lập tức lui nhanh, vừa
lui đôi mắt đẹp vừa không ngừng dò xét bốn phía, nhằm tránh hắn lẳng lặng xuất
hiện.
Cùng một cảnh giới nếu không có công pháp bảo khí nhanh hơn tốt hơn trợ giúp
mà muốn chạy trốn khỏi sự truy đuổi của Cửu U Quỷ Mị quyết, không thể nghi ngờ
chính là người điên nói mộng, cho dù nữ tử này cẩn thận phòng bị, nhưng cũng
chỉ là phí công.
Đúng lúc thân hình tụ hội lại, Đinh Hạo hiện ra ở vị trí cách nữ tử này có
hai trượng về bên phải, vừa xuất hiện thì kiếm mang tàn khốc lạnh lùng đã theo
bóng người mà đến, Lục Tuyết Vân biết ngay khẳng định là trốn không thoát,
không hề do dự, phi kiếm màu đỏ hoà cùng với huyết sát chi khí như cùng lúc
phóng ra một đoá hoa hướng phía kiếm khí đánh tới, Lục Tuyết Vân đã biết tốc
độ so với hắn không bằng, cũng chỉ có thể ngạnh kháng, dù cho bản thân làm như
vậy khẳng định lại phải chịu thiệt, nhưng không có biện pháp tốt hơn, trong
lòng thầm than có thể kéo dài đến đâu thì hay đến đó vậy !
“Oanh” một tiếng, Lục Tuyết Vân lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, thân
thể tức thì bị văng ra mấy trượng. Mà Đinh Hạo tâm thần đã hơi chấn động, dù
sao tu vi của Lục Tuyết Vân cùng thực lực của mình tương đương, mặc dù trong
người có thương tích, nhưng một kích toàn lực vẫn là không thể xem thường !
Nếu bản thân không có thân thể cường hãn biến thái, chỉ một kích này chính
mình chí ít cũng bị thương nhẹ, làm sao còn có thể tiêu diêu như thế này,
trong lòng càng thầm khen Vô Cực Ma Công có phần rèn luyện thân thể quả nhiên
là nhìn xa trông rộng.
Đinh Hạo trong hư không nghạnh chống dừng thân thể đang lùi về phía sau lại,
cả người bất động một cách quỷ dị.
Lục Tuyết Vân vẫn đang nghi hoặc vì sao hắn không đuổi theo, đột nhiên nghĩ
đến bí pháp quỷ dị của Đinh Hạo, sắc mặt lại biến đổi.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, Đinh Hạo kia đã vô thanh vô tức đi đến phía sau
mình, mà huyễn ảnh ở giữa hư không lúc này mới nhạt dần rồi biến mất, trải qua
vài trận đại chiến ma luyện, Đinh Hạo sử dụng Cửu U Quỷ Mị quyết càng ngày
càng đắc tâm ứng thủ.
Lục Tuyết Vân không kịp nghĩ nhiều, một kiếm hướng phía sau chém tới, “đương”
một tiếng, một cỗ đại lực ập đến, Lục Tuyết Vân đã không đứng vững nổi nữa,
run rẩy ngã xuống, đang lúc cố gắng ổn trụ thân thể lại thì Nghịch Thiên Ma
Kiếm của Đinh Hạo đã gác ở trên cổ.
Lạnh lùng quan sát Lục Tuyết Vân đã mất đi đấu chí, tay trái Đinh Hạo đã hướng
thiên linh cái Lục Tuyết Vân chộp tới, nữ tử này tu vi thâm hậu, sau khi thôn
phê công hiệu rõ ràng sẽ tốt hơn so với mấy tên vừa rồi.
Lục Tuyết Vân tựa hồ đã biết vận mệnh bi thảm của bản thân, hai mắt chợt loé
một đạo hàn quang, quang mang ngoan độc bạo lệ ngưng tụ lại, gương mặt vốn
diễm lệ lộ ra vẻ dữ tợn, nhưng Đinh Hạo phía sau lại không nhìn thấy.
Đang lúc tay trái Đinh Hạo sắp đặt lên thiên linh cái của nữ tử này, huyết khí
khắp người nàng như sôi lên, thân hình quỷ dị cao lên một chút. Đinh Hạo thầm
kêu bất hảo một tiếng, tay trái lúc này bất ngờ chụp trúng ngực trái cao vút
của nàng, hai người đồng thời cả người chấn động, huyết khí sôi sục của Lục
Tuyết Vân đột nhiên đình chỉ, thân thể tuyết bạch mềm mại nhẹ nhàng run rẩy.
Phía sau Đinh Hạo thấy rõ sau cổ nàng hhootj nhiên đỏ lên, còn không kịp nghĩ
nhiều thì đặc trưng nam tính đã lập tức nổi lên, cái đỉnh vừa vặn ở tại ngọc
đồn cao vút của nữ tử này, trong lúc mông bụng chạm nhau cảm giác tiêu hồn lập
tức đánh sâu vào thần kinh toàn thân Đinh Hạo, mà Lục Tuyết Vân kia eo thon
mảnh khảnh, đùi đẹp mượt mà càng khiến Đinh Hạo tâm hoảng ý loạn, tay trái vốn
chộp vào trên ngực Lục Tuyết Vân càng quên việc thi triển Vô Cực Ma Công, mà
nhẹ nhàng nắn bóp.
Lục Tuyết Vân vừa mới đề khởi Huyết Sát Bạo Liệt quyết liện ngạnh chống dừng
lại, bị Đinh Hạo mân mê như vậy cũng có chút trì độn, ngọc đồn cảm nhận được
vật cứng rắn mạnh mẽ của Đinh Hạo, ngực trái càng bị hắn tuỳ ý khinh bạc, cảm
giác toàn thân vô lực.
Cứ như vậy một lúc Đinh Hạo hạ thân cương lên muốn nứt ra, tay phải cầm kiếm
lại có chút vô lực, dần dần buông lỏng, hạ thân đã theo đó di động, khoái cảm
như nước mãnh liệt mà đến, Đinh Hạo lập tức biết ma sát tựa hồ có thể sản sinh
khoái cảm, bèn không áp chế nữa. Lục Tuyết Vân lúc này toàn thân hồng lên, bị
cử động đó của hắn khiến cho nàng bắt đầu nhỏ giọng thở gấp, Đinh Hạo hơi thở
cũng có chút dồn dập, tay trái đã không thoả mãn việc mơn trớn qua áo, đã
xuyên qua đạo bào của Lục Tuyết Vân mà xâm nhập vào trong, đem ngọc nhũ mềm
mại vô bỉ, đàn tính vô cùng nắm vào trong tay, cảm thụ xúc cảm mĩ diệu kia.
Lúc này mặt Đinh Hạo lộ vẻ si mê, bị mỹ diệu cảm giác kia hấp dẫn sâu sắc, tại
nơi phong mãn cao vút kia tận lực nắn bóp mân mê, ngón tay càng là tìm kiếm
ngọc châu đang nhô cao của Lục Tuyết Vân, ngón tay nhẹ nhàng dùng lực xoa nắn,
làm cho Lục Tuyết Vân cả người cũng hãm nhập vào trong tình dục điên cuồng,
thân thể dụng lực giãy dụa, hấp dẫn Đinh Hạo một cách dữ dội !
[IMG]http://**.com/forum/images/smilies/img2/96.gif[/IMG][IMG]http://**.com/forum/images/smilies/img2/96.gif[/IMG][IMG]http://***.com/forum/images/smilies/img2/96.gif[/IMG]
Nhưng lúc này, dị biến xảy ra !
Một cổ huyết sát chi khí theo ngực Đinh Hạo đột nhiên dâng lên, Đinh Hạo mất
đi phòng bị bắn đi mấy trượng, sau khi rơi xuống đất Đinh Hạo biết được bản
thân đã bị thương nhẹ, thầm trách chính mình hồ đồ, không ngờ mất đi cảnh giác
đối với nữ tử này.
Lục Tuyết Vân lúc này sắc mặt tuy hồng, nhưng thần sắc lại lạnh băng, ngoan
độc nhìn chòng chọc Đinh Hạo, khi nhìn thấy hạ thân Đinh Hạo vẫn còn vươn cao
thì càng nổi giận điên cuồng, đột nhiên một cỗ bạo liệt sát khí ngưng tụ trong
tay, tay ngọc vung lên, đã hướng đến Đinh Hạo đánh ập đến.
Một đoàn hắc mang từ người Đinh Hạo lan ra bốn phía, sát khí qua đi Đinh Hạo
không bị gì, nữ tử kia làm sao mà biết thân thể Đinh Hạo cường hãn, nàng chính
mình liên tục thụ thương, một kích đánh lén căn bản là không thể tạo thành bao
nhiêu uy hiếp với Đinh Hạo.
Vừa lúc thấy ánh mắt lãnh liệt của Đinh Hạo sau đó, Lục Tuyết Vân hoa dung
thất sắc, lòng sợ hãi đồng thời càng thầm than đời mình thế là hết !
Lạnh lùng nhìn nữ tử, Đinh Hạo như chìm trong suy tư, một lúc sau nghiêm giọng
nói :
- Niệm tình ngươi cho ta nếm thử điểm tốt của nữ nhân, hôm nay để lại cho
ngươi một mạng, sau này gặp tuyệt không lưu tình !
Âm thanh còn đó, thân hình Đinh Hạo đã dần dần mơ hồ, một lúc sau tan vào hư
không.
Dường như nhớ tới động tác mập mờ vừa rồi của hai người, Lục Tuyết Vân trong
mắt phóng ra mục quang kì dị, có mê mang, có ngượng ngùng, nhưng nhiều nhất
vẫn là ngoan độc vô tình như cũ !