Người đăng: ❂ Notnow.vn ❂
Chương 28: Sất Dương bảo cầu
Đinh Hạo vừa nghe tiếng hô của nữ tử này liền thầm than không tốt, vốn dĩ vật
này chưa khiến cho người ta chú ý nhưng chỉ cần Phùng Tinh Nhiên đấu giá có
một chút cạnh tranh thì hoàn toàn có thể mua được quả cầu với giá một ngàn
viên tinh thạch, nhưng chính vì Phùng Tinh Nhiên kích động buột miệng, ngược
lại đã khiến cho mọi người chú ý, Luyên Ngục Ma Tông vốn là một ma môn đại
tông, tuyệt không thể vô cớ phí tiền, đã như thế, chắc chắn quả cầu này phải
có giá trị trân quý của nó rồi.
- Ba ngìn năm trăm thượng phẩm tinh!
Âm thanh Phùng Tinh Nhiên chưa dứt hẳn thì Hạ Tri Chương của La Phù Tông đã
bình tĩnh lên tiếng tham gia cuộc đấu giá. Cho dù cách nhau khá xa nhưng Đinh
Hạo vẫn có thể cảm giác được nộ khí phát tán từ người y, xem ra người này quả
nhiên đối với Niếp Thiên là hận ý ngập trời.
- 4000 tinh!
Phùng Tinh Nhiên chưa kịp trả lời, Thạch Ngọc Sương của Kiếm Ma cung lại nói
tiếp.
- 4500 tinh!
Nghe thanh âm đó giống như từ Xích Thành tông truyền đến.
Lúc này Phùng Tinh Nhiên đã nhận thức được cử chỉ lỗ mãng của mình, muốn hối
hận đã không còn kịp. Nàng thấy những người tham gia đấu giá đột nhiên đều trở
thành các đại môn phái, thầm kêu không xong nên không hề chần chờ, lại cất
tiếng:
- 8000 tinh!
Âm thanh vừa xuất, đại sảnh vốn hiên náo lại đột ngột yên tĩnh lắng xuống, một
lát sau lại là Thạch Ngọc Sương của Kiếm Ma cung phá vỡ sự tĩnh lặng, nói:
- 8500 tinh!
- Một vạn thượng phẩm tinh!
Phùng Tinh Nhiên lại hô lần nữa. Âm thanh vừa phát ra đã cho thấy Luyên Ngục
Ma Tông đối với quả cầu này quyết tâm nhất định phải có được. Một vạn thượng
phẩm tinh cho dù đối với các Đại tông phái lắm tiền nhiều của mà nói cũng là
một món số lượng không nhỏ nên một vài tông phái đã bắt đầu cẩn thận suy nghĩ:
“có nhất định phải tiếp tục tham dự đấu giá nữa hay không?”
- Một vạn thượng phẩm tinh lần một!
Vương Thiên Hữu nói.
Bên trong vẫn an tĩnh như cũ, Vương Thiên Hữ lại nói tiếp:
Một vạn tinh lần hai!
- Đang định hô lên lần ba thì một thanh âm thánh thót tư dưng vang lên:
- Chậm đã!
Lúc này thì Thanh Vân Tông Bạch Phù Dung đứng lên, nữ tử này vừa nói ra lập
tức làm cho mọi người đều chú ý đến nàng, một thân Bạch Phù Dung váy dài màu
trắng, eo thon trắng trẻo, ngón tay như ngọc cánh tay trắng nõn, hơn nữa khí
chất thoát tục, như là thần tiên trong chúng nhân, xinh đẹp không thể so bì
được.
- Chẳng hay Bạch tiên tử có lời gì muốn nói?
Vương Thiên Hữu nghi hoặc nói.
Ngữ điệu khi nói cũng cung kính rất nhiều, phía sau nữ tử này lại là đệ nhất
đạo tông Thanh Vân Tông, vô luận là ai đối diện với nàng cũng khó tránh khỏi
có chút áp lực.
Vãn bối biết quy củ của Tụ Bảo tông, nhưng vật phẩm đấu giá có công dụng như
thế nào nên nói rõ mới đúng, vãn bối mạo muội hỏi một câu “Tụ Bảo Tông chẳng
hay thật sự không biết lai lịch công dụng của vật ấy phải không?”
Bạch Phù Dung vừa diễn giải vừa hỏi.
- Tụ Bảo Tông sao dám dấu diếm tiểu thư, tông ta đối với vật ấy thực sự hoàn
toàn không biết gì cả, hi vọng tiểu thư thông cảm!
Vương Thiên Hữu nghiêm mặt nói.
Bạch Phù Dung từ xa liếc mắt ngắm nhìn Phùng Tinh Nhiên nói:
- Ồ, đã như vầy, thôi bỏ đi, hi vọng tiền bối cũng thứ lỗi cho!
Nói xong liền ngồi xuống.
Vương Thiên Hữu thấy sự chú ý của mọi người đều đặt lên trên người Bạch Phù
Dung liền nói tiếp:
- Một vạn tinh lần ba!
Dừng lại một chút thấy vẫn như cũ không người nào tiếp tục đấu giá, Vương
Thiên Hữu nói:
- Đã như vậy, khối tiểu cầu này là do Phùng tiểu thư của Luyên Ngục Ma Tông
dùng một vạn thượng phẩm tinh thạch đấu giá thành công, phiên đấu giá hôm nay
đến đây kết thúc, ngày mai sẽ có nhiều vật phẩm tốt hơn tham dự đấu giá, hy
vọng mọi người không nên dễ dàng bỏ qua!
Nói xong Vương Thiên Hữu tức khắc di chuyển vào phía sau đài. Đinh Hạo cũng
theo sau người của Luyên Ngục Ma Tông tới trao đổi vật phẩm, dọc theo đường đi
trông thấy đều là ánh mắt kinh ngạc khó hiểu của mọi người.
Không lâu sau khi mấy người Luyên Ngục Ma Tông trở về biệt viện đã được Tụ Bảo
tông an bài, sau khi Niếp Thiên tự mình xuất thủ bố trí huyễn trận, mấy người
đều mặt mang nghi hoặc nhìn vào Đinh Hạo.
Bắt gặp ánh mắt mấy người đó, Đinh Hạo suy nghĩ một lát rồi nói:
- Lai lịch của vật ấy ta đích xác biết rõ, Phùng tiểu thư mặc dù dùng 1 vạn
tinh thạch mua nó, nhưng ta cam đoan quả cầu này rất có giá trị!
Niếp Thiên thấy Đinh Hạo giải thích như thế không khỏi nhìn Đinh Hạo nói:
- Ta tin tưởng nhãn quang của tiểu ca, mới vừa rồi Niếp Thiên có nghe tiểu ca
nói nếu Tinh Nhiên có được quả cầu này thì thực lực trong khoảnh khắc sẽ có
thể đại tăng, chẳng biết quả cầu này rốt cuộc là có công dụng gì, mong tiểu ca
nói ra?
Phùng Tinh Nhiên cũng lại là nhìn Đinh Hạo mỉm cười ngây thơ, 3 vị trưởng lão
cũng chẳng nói gì, mặc dù vẻ mặt không thèm để ý nhưng 6 cái lỗ tai của 3
người đều dựng đứng cả lên, dường như sợ bỏ lỡ một câu nói của Đinh Hạo vậy.
- Vật này tên gọi là Sất Dương Cầu, chính là pháp bảo thành danh của Liệt
Nhật lão tổ vạn năm trước, Sất Dương Cầu rốt cuộc là sinh ra thế nào ta cũng
không biết rõ nhưng quả cầu này có thể không ngừng hấp thu năng lượng ánh sáng
mặt trời đem chuyển hóa thành tinh hỏa chân nguyên thuần khiết. Trải qua sự
hấp thu vạn năm rốt cuộc Sất Dương Cầu ẩn chứa bao nhiêu hỏa tính chân nguyên
thì tiểu tử cũng chưa từng biết. Nhưng tiểu thư nếu có thể đem hỏa tính chân
nguyên đó hấp thu một chút thì thực lực sẽ đại tăng trong khoảnh khoắc, đây là
một công dụng. Về phương diện khác, quả cầu này có thể sử dụng làm pháp bảo
công kích. Năm đó Sất Dương Cầu trong tay Liệt Nhật lão tổ có thể làm cho
phương viên trong trăm dặm đều bị tam vị chân hỏa thiêu đốt. Liệt Nhật lão tổ
dựa vào vật ấy quả là vô nhân năng địch.
- Tam vị chân hỏa mà vật ấy phát ra lại thêm hỏa độc phụ trợ vào, bị loại hỏa
này phần thiêu nếu không có pháp bảo hộ thân thuộc hàn tính, lập tức tan thành
tro bụi, quả nhiên vạn phần ác độc!
Mấy người đều hít vào một ngụm lãnh khí, đang thầm than Sất Dương Cầu quá mạnh
mẽ, đồng thời càng vì có thể mua được bảo vật mà âm thầm kêu may mắn!
Ánh mắt Phùng Tinh Nhiên nhìn thẳng về phía Đinh Hạo như muốn đem hắn hòa tan
ra, cả nửa ngày nữ tử khả ái này mới nhíu mày, nghi hoặc nói với Đinh Hạo:
- Ta đã vận khí tiến hành câu thông với Sất Dương Cầu vì sao không có phản
ứng gì? Quả cầu này sẽ không phải là đồ giả chứ?
Thoáng nhìn bộ dạng cấp bách, Đinh Hạo nói:
- Hắc hắc, ta chẳng những biết phương pháp hấp thu quả cầu này, còn biết như
thế nào có thể phát huy công hiệu lớn nhất của Sất Dương Cầu, nhưng mà ta lại
vì sao phải nói cho ngươi, ta có thể có được chỗ tốt gì?
Phùng Tinh Nhiên vừa nghe Đinh Hạo nói thế lập tức giận dữ nói:
Người đã đối với ta như thế kia, còn muốn chỗ tốt gì nữa chứ?
Người nói vô tình, người nghe hữu ý, Phùng Tinh Nhiên vừa nói thế, mấy lão
trên mặt đều hiện vẻ cổ quái, Đinh Hạo cũng có chút xấu hổ, gãi gãi đầu giải
thích:
- Ta cũng chưa có cái ý tứ đó!
Phùng Tinh Nhiên sớm đã đỏ bừng cả mặt, nghe hắn nói thế càng là ngay cả đầu
cũng cúi gằm xuống tận cổ, cũng không dám lại trả lời lần nữa.
Thấy tình cảnh như vậy, Niếp Thiên đứng dậy giảng hòa nói:
- Tiểu ca cũng không phải người trong Luyên Ngục Ma Tông, mà đem tặng chỗ tốt
như thế, đương nhiên không thể để cho tiểu ca thiệt thòi, nếu tiểu ca không có
tâm đem vật này tặng cho Tinh Nhiên, có lẽ cũng sẽ không xuất ngôn đề tỉnh
Tinh Nhiên thu lấy nó? Hắc hắc!
Phùng Tinh Nhiên vừa nghe Niếp Thiên nói thế trong lòng không khỏi vui mừng,
mắt sáng long lanh, ngẩng đầu Đinh Hạo nói với:
- Rốt cục như thế nào ngươi mới bằng lòng đem bí mật của vật ấy nói cho Tinh
Nhiên biết?
Đinh cảm giác da đầu run lên, xem ra nữ nhân này nhất định đã hiểu lầm dụng ý
của mình, cũng không dám giải thích nữa, lạnh giọng nói:
- Thứ nhất, tiểu thư vô luận tại bên trong Sất Dương Cầu có phát hiện vật gì
đều không được phép tiết lộ cho bất cứ kẻ nào biết, hơn nữa quả cầu này tuyệt
không thể trao cho người khác, cho dù là cha mình cũng không cho. Thứ hai, lấy
năm nghìn thượng phẩm tinh nữa đưa cho ta, hai điều kiện này không tính là quá
đáng đâu.
Lời này vừa nói ra mấy người nét mặt đều giãn ra, mấy người vốn tưởng rằng bảo
vật trân quý như thế này, Đinh Hạo tuyệt sẽ không dễ dàng nói ra, nào biết
điều kiện của Đinh Hạo lại đơn giản như thế.
- Đồ gia hỏa tham tài, cầm lấy đi, đây là một vạn thượng phẩm tinh thạch,
nhiều như thế coi như thưởng cho ngươi vậy!
Phùng Tinh Nhiên nói xong câu đó lại “khì khì” cười, ra vẻ phi thường vui vẻ.
Đinh Hạo cũng không từ chối, có tiện nghi không chiếm tuyệt không phải là
phương châm làm người của Đinh Hạo, sau khi đem một vạn thượng phẩm tinh thạch
để vào trong túi trữ vật, cũng đem một ngọc giản giao cho Phùng Tinh Nhiên,
trong lòng không khỏi càng cảm thán Luyên Ngục Ma Tông quả nhiên lắm tiền
nhiều của.
Ngẫm lại cũng đúng, một chút tinh thạch này còn không đủ cho Vô Cực Ma Tông cả
trăm năm cung phụng sao? Luyện Ngục Ma Tông tại Đoạn Hồn Sơn càng là chiếm cứ
trứ mấy khu tinh quáng lớn nhất, làm sao sẽ để ý một chút tinh thạch này.
Thật là so sánh ra khiến người ta tức chết, người Vô Cực Ma Tông tinh thạch
cho chính mình để tu luyện cũng không đủ, còn nhất định cứ mỗi trăm năm phải
không ngừng tiến cống cho họ, nói tới cùng nguyên nhân vẫn là thực lực không
bằng.
Ngay khi Đinh Hạo đem tinh thạch để vào trong túi trữ vật, Phùng Tinh Nhiên
tựa hồ nhớ tới sự tình nào đó, làn môi đỏ thắm khẽ mở ra, nói:
- Tiểu tặc bây giờ sử dụng lại vẫn chỉ là túi trữ vật a, đã như vậy bổn cô
nương sẽ cho ngươi tiện nghi một lần, cho ngươi một cái trữ vật thủ trạc này!
Lúc Phùng Tinh Nhiên nói lời đó, liền từ bên trong trữ vật giới chỉ của mình
lấy ra cái trữ vật thủ trạc màu xanh đậm đưa cho Đinh Hạo, Đinh Hạo mặc dù đã
có trữ vật giới chỉ rồi, vẫn như cũ không chút khách khí đem trữ vật thủ trạc
thu vào trong túi, luôn miệng nói lời tạ ơn đã tặng.
Niếp Thiên thấy 2 người giao dịch đã xong, liền để cho Phùng Tinh Nhiên nhanh
chóng xem xét chỗ thần kỳ trong quả cầu này.
Phùng Tinh Nhiên thấy mấy người đều nhìn mình kỳ vọng, trong lòng lại có chút
khẩn trương, cầm khối ngọc giản Đinh Hạo vừa đưa cho vào trong lòng bàn tay,
một lát sau vẻ mặt nghi hoặc.
Sau khi Phùng Tinh Nhiên nhìn Đinh Hạo một chút, đưa 2 tay đặt lên Sất Dương
Cầu, khép lại đôi mắt đẹp, chỉ thấy bàn tay ngọc ngà trắng nõn đặt trên Sất
Dương Cầu phát ra ánh sáng đỏ nhạt, mà nhiệt độ bên trong phòng cũng tùy theo
ánh sáng đỏ mà khi tăng khi giảm.
Sau nửa canh giờ, Sất Dương Cầu hồng mang đại thịnh, mấy người đều đã cảm giác
được nhiệt lượng ngập trời trên khối cầu phóng ra.
Khi mà mấy người bắt đầu lo lắng cho Phùng Tinh nhiên thì lại thấy khuôn mặt
nàng mừng rỡ, toàn thân run rẩy không ngừng.