Đại Chiến Tái Khởi


Người đăng: MrTiep

Lại phi hành ba canh giờ, đám người Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên ẩn vào
trong số đệ tử đời ba của Vô Cực Ma Tông, bây giờ dù muốn nhìn kỹ cũng không
phát hiện ra tung tích bọn họ.

Đang phi hành, đột nhiên Huyết Ma Liệt Sơn nhướng mày, ngừng lại. Thấy Huyết
Ma Liệt Sơn ngừng lại, mọi người cũng đều ngừng lại.

Quay đầu lại nhìn quanh, Huyết Ma Liệt Sơn cười lạnh một tiếng:

Đến.

Huyết Ma Liệt Sơn nói vậy, mọi người đều biết Thành Hoàng rốt cuộc đã xuất
hiện. Đám đệ tử hầu hết do sư phụ mang theo nên tốc độ phi hành rất chậm.
huống hồ người Vô Cực Ma Tông cũng không tận lực chạy đi. Biết đám Thành Hoàng
sẽ chặn đường nên bọn họ còn giảm tốc độ.

Vì vậy Thành Hoàng đương nhiên sẽ mau chóng đuổi kịp. Nếu người Vô Cực Ma Tông
toàn lực phi hành, sợ rằng Thành Hoàng phải tốn chút thời gian mới có thể đuổi
kịp.

Quả nhiên Huyết Ma Liệt Sơn vừa dứt câu, phía xa xa đã truyền đến tiếng xé gió
dồn dập.

Huyết Ma Liệt Sơn và Đinh Hạo nhìn nhau cười, không hề khẩn trương.

Một lát sau tiếng ngự kiếm phi hành đã trở nên rõ ràng. Ánh mắt đám Đinh Hạo
nhìn theo.

Chỉ thấy hơn mười người từ phía xa xa bay tới. Người đứng đầu chính là Thành
Hoàng. Nhìn vẻ mặt đắc ý của hắn, có lẽ đã cho rằng mình nắm chắc phần thắng.

Lão già lùn bên cạnh Thành Hoàng, Đinh Hạo đã gặp qua một lần. Đúng là trưởng
lão lần trước đã cùng Thành Hoàng vây công Huyết Ma Liệt Sơn. Phía sau bọn họ
còn có hai lão già tu vi cao thâm, xem ra thực lực tương tự Thành Hoàng. Đinh
Hạo chưa từng gặp hai người này, có lẽ đây là lực lượng ẩn của Thành Hoàng.

Sau cùng là ba người ẩn trong đám sương mù. Đinh Hạo biết trong đó có hai
huynh đệ Hận Thiên Hận Địa, người còn lại không biết là ai. Nhưng nhất định là
ở tông phái khác, nếu không sẽ không giấu đầu giấu đuôi như vậy.

Mà hai huynh đệ Thành Hùng Thành Giao có thù với Đinh Hạo cũng xuất hiện trong
đội hình. Bọn chúng dùng ánh mắt căm thù nhìn Đinh Hạo. Nếu ánh mắt có thể
giết người, vậy Đinh Hạo đã sớm chết trăm lần.

Đoàn người nhanh chóng bay đến gần Vô Cực Ma Tông. Thấy Vô Cực Ma Tông đứng im
tại chỗ, bọn chúng trong nháy mắt đã vây lại.

Thấy đã lập được vòng vây, Thành Hoàng không nói gì, chỉ ngửa mặt lên trời
cười đắc ý.

Mà đám người Đinh Hạo thấy mình đã bị vây lại nhưng cũng không nói gì, chỉ cổ
quái nhìn Thành Hoàng đang rất đắc ý.

Một lát sau, Huyết Ma Liệt Sơn không còn kiên nhẫn, hừ lạnh một tiếng:

Cười có tác dụng gì. Thành trưởng lão đã tiễn Vô Cực Ma Tông ta dưới chân Đoạn
Hồn sơn, chẳng lẽ vẫn tháy chưa đủ, muốn tiễn thêm lần nữa. Điều này đúng là
Lãnh lão phu ngạc nhiên.

Huyết Ma Liệt Sơn nói như vậy, người bên phía Thành Hoàng cùng cười lớn. Thành
Hoàng còn ôm bụng cười.

Một lát sau, Thành Hoàng ưỡn lưng, chỉ vào Huyết Ma Liệt Sơn, cười lớn:

Không sai, lão phu đúng là đến tiễn các ngươi. Chẳng qua lão phu đến tiễn các
ngươi xuống địa ngục.

Thành Hoàng nói như vậy, Huyết Ma Liệt Sơn đã cười lạnh nói:

Chỉ bằng ngươi? Thành Hoàng ngươi có mạnh miệng quá không vậy?

Thành Hoàng lắc đầu nói:

Một mình ta đương nhiên không phải đối thủ của Huyết Ma ngươi.

Dứt lời, Thành Hoàng xoay người lại, để mọi người phía sau tiến lên. Hắn cười
nói:

Vì vây ngươi, lần này lão phu đã huy động bảy cao thủ đứng đầu, có thể nói là
dốc hết lực lượng. Nếu không thể giết chết Vô Cực Ma Tông ngươi, lão phu sau
này cũng không cần tiếp tục sống nữa.

Đinh Hạo cười ha hả một tiếng, từ phía sau đi ra, nói với Thành Hoàng:

Hành vi hèn hạ của ngươi, sau này đừng sống làm gì, con chó đáng thương.

Đinh Hạo nói thế, người bên phía Thành Hoàng đều biến sắc. Thành Hoàng âm độc
nhìn Đinh Hạo, lạnh lùng nói:

tiểu tử không biết trời cao đất dày. Lát nữa lão phu sẽ cho ngươi nếm thử tất
cả cực hình trong thiên hạ. Lão phu xem ngươi còn có thể mạnh miệng không?

Đinh Hạo cười hắc hắc lắc đầu nói:

Ta chờ cực hình của ngươi.

Lúc này hai huynh đệ Thành Hùng Thành Giao từ phía sau đi ra, ác độc nhìn Đinh
Hạo. Thành Hùng lạnh lùng nói với Đinh Hạo:

Đinh Hạo, lần này ngươi chết chắc. Mối thù lần trước ta sẽ đòi lại.

Đinh Hạo cười khinh bỉ, nhìn Thành Hùng, nói:

Tên tướng bại trận mà cũng dám mạnh miệng. Chỉ bằng ngươi mà cũng dám đấu với
ta. Ngươi lấy gì mà đòi đấu với ta. Ngày đó ngươi đáng lẽ đã phải chết, nhưng
lại kéo dài được đến bây giờ. Hôm nay ngươi nhất định phải chết.

Đinh Hạo nói thế, đám người Thành Hoàng đều lớn tiếng cười to, nhìn Đinh Hạo
như thấy thằng đên vậy. Thành Hùng nhìn Đinh Hạo:

Ngươi cho rằng Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn có thể giữ được
ngươi sao. Hai người này hôm nay nhất định sẽ chết. Ngươi đừng hy vọng. Bắt
đầu từ hôm nay, Vô Cực Ma Tông ngươi sẽ xóa tên trong Tu chân giới.

Đinh Hạo cười cười khinh bỉ không thèm nói. Chỉ nhìn đám người bên phía Thành
Hoàng, từ từ lấy Nghịch Thiên Ma Kiếm trong trữ vật giới chỉ ra.

Thấy Đinh Hạo dùng hành động thể hiện nội tâm, Thành Hoàng hừ lạnh một tiếng:

Chỉ cần Vô Cực Ma Tông ngươi dâng tất cả tài vật, dâng bí mật Tuyệt Sát Ma
Trận cho lão phu, lão phu hôm nay sẽ không hành hạ các ngươi, cho các ngươi
cái chết thoải mái.

Huyết Ma Liệt Sơn lắc đầu, Pháp Luân xuất hiện trong tay, cười lớn. Huyết Ma
Liệt Sơn nói với Thành Hoàng:

Bớt nói nhảm, đánh thì đánh đi. Lão phu hôm nay muốn xem ngươi có tiến bộ hay
không.

Huyết Ma Liệt Sơn nói vậy đã không có đường để lui. Thành Hoàng cũng gật đầu,
bay về phía Huyết Ma Liệt Sơn. Lão già lùn bên cạnh hắn cũng đi theo, lao về
phía Huyết Ma Liệt Sơn.

Dù sao mọi người đều biết nếu một đánh một, Thành Hoàng hắn không có nửa phần
thắng. Nhưng hai đánh một, Huyết Ma Liệt Sơn lại đau đầu.

Huyết Ma Liệt Sơn gật đầu nói:

Ngươi quả nhiên vẫn không dám lấy một chọi một.

Thành Hoàng không để ý đến lời lẽ đầy khinh bỉ của Liệt Sơn, chỉ nói:

Lão phu không ngu.

Sau đó tốc độ được tăng lên, rất nhanh đến gần Huyết Ma Liệt Sơn. Người phía
sau hắn cũng nhanh hơn. Chỉ thấy hai người như điện lao về phía Huyết Ma Liệt
Sơn.

Lúc này Huyết Ma Liệt Sơn đã ngửa mặt lên trời cười lớn, phát ra tiếng huýt
sáo người không phải người, thú không phải thú. Huyết Ma Liệt Sơn không lùi mà
tiến, đột nhiên bay bắn đến trước mặt hai người Thành Hoàng.

Huyết Ma Liệt Sơn vừa động, huyết khí bắn ra xung quanh. Không ai có thể thấy
rõ thân hình của hắn.

Thấy Thành Hoàng đã động, hai lão già xa lạ nhìn nhau cười, bay lên trời, lao
về phía Vô Cực Ma Tông.

Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng cười cười, cả người đột nhiên phát ra hàng trăm
hàng ngàn đạo hắc tuyến. Độc Ma Vương Diệc Hàn biến mất trong không trung, sau
đó đã đến trước mặt hai người kia.

Chỉ trong nháy mắt, Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn đã đánh với đám
Thành Hoàng.

Vào lúc này, bề ngoài Vô Cực Ma Tông không có cao thủ tuyệt đỉnh nào nữa. Mà
bên phía Thành Hoàng còn có ba cao thủ giấu đầu giấu đuôi chưa ra tay, chỉ
lạnh lùng nhìn về phía Vô Cực Ma Tông. Những người phía sau bọn chúng đều bay
ra, nhảy vào chiến trường.

Mà lúc này Thành Hùng lại vô cùng đắc ý nhìn Đinh Hạo, cười ha hả, rút phi
kiếm ra.

Thấy Thành Hùng rút phi kiếm, Đinh Hạo cười nói:

Ngươi muốn đánh với ta, một mình ngươi?

Nghe Đinh Hạo nói vậy, mặt Thành Hùng tái đi. Thành Giao bên cạnh hắn tức giận
gầm lên:

Đừng nói nhảm với tiểu tử đó, hai huynh đệ chúng ta hợp sức giết nó.

Thành Hùng nghe Thành Giao nói như vậy, gật đầu. Hai người bay về phía Đinh
Hạo.

Thấy bọn chúng đã động, Đinh Hạo cười cười:

Thì ra là vậy. Thành gia các ngươi sớm đã quen lấy nhiều thắng ít. Ta sớm đã
nói với tu vi của ngươi sao đám một chọi một với ta. Hắc hắc, quả nhiên không
ngoài suy đoán.

Thấy Đinh Hạo châm chọc mình, hai người Thành Hùng Thành Giao không nói gì,
chỉ tăng thêm tốc độ, rất nhanh đã đến cạnh Đinh Hạo.

Lúc này Đinh Hạo cười lạnh một tiếng, Nghịch Thiên Ma Kiếm Mang theo kiếm khí
tận trời vung lên:

Cho dù hai huynh đệ các ngươi hợp sức cũng không đáng gì. Các ngươi chết chắc.

Vừa dứt lời, Đinh Hạo nhoáng lên, trong nháy mắt lao về phía hai tên. Trong
không trung chỉ lưu lại một chuỗi tàn ảnh. Khi hai huynh đệ Thành Hùng Thành
Giao có phản ứng, Đinh Hạo đã quỷ dị xuất hiện sau lưng chúng.

Lúc này hai người vẫn duy trì động tác lao về trước, muốn quay đầu lại cũng
không thể. Chỉ có thể liều mạng ngự phi kiếm lao về trước, không dám quay đầu
lại.

Tốc độ bọn chúng nhanh nhưng Nghịch Thiên Ma Kiếm của Đinh Hạo còn nhanh như
chớp. Chỉ trong nháy mắt đã vượt qua hai người. Thấy hai tên này đưa lưng về
phía mình, Đinh Hạo cười ha hả, tay trái bắn ra năm đạo cương khí, đánh về
phía hai tên này.

Hai người cảm nhận biến hóa sau lưng, hai huynh đệ Thành Hùng Thành Giao biến
sắc, bất đắc dĩ xoay người lại. Vừa lúc năm đạo cương khí đã đánh tới mặt.

Hai tên biến sắc, vội vàng vung kiếm ngăn lại, cũng vận chân khí hộ thân.

Chỉ nghe mấy tiếng “đương đương” vang lên, hai huynh đệ Thành Hùng lui về sau
mấy trượng. Mà Đinh Hạo cũng bị dừng lại trong giây lát. Nhưng hắn rất nhanh
lao theo.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #187