Tân Lữ Đồ


Người đăng: MrTiep

Trong Vô Cực Ma Tông có rất nhiều đệ tử chưa thể bay. Cho nên bọn họ do sư phụ
mang theo, tốc độ hiển nhiên chậm hơn nhiều.

Đến chân núi Đoạn Hồn sơn, người của Luyện Ngục Ma Tông và các môn phái khác
trên Đoạn Hồn sơn đều đã đến. Thành Hoàng cũng ở trong số đó.

Những người này đều đến tiễn Vô Cực Ma Tông. Mặc dù Vô Cực Ma Tông có nhiều
mâu thuẫn với các tông phái, nhưng bây giờ Vô Cực Ma Tông phải rời đi, cuộc
tiễn đưa là cần thiết. Dù cho tâm trạng khác nhau, nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ
không muốn.

Thấy mọi người đã đi trước, Huyết Ma Liệt Sơn, Độc Ma và tám vị trưởng lão vội
vàng từ trên không trung hạ xuống, cảm ơn đoàn người đã đến tiễn, sau đó là
mấy lời khách sáo.

Đinh Hạo ở bên cũng mỉm cười nhìn đám người, hắn thầm đánh giá từng người.

Vừa quan sát mới phát hiện có những người đúng là rất vui. Đối với các tông
phái nhỏ mà nói, Vô Cực Ma Tông tàn ác đi càng xa càng tốt, bọn họ đỡ khó
khăn. Mấy trưởng lão Luyện Ngục Ma Tông cũng là như vậy. Bọn họ biết nếu Vô
Cực Ma Tông tiếp tục phát triển ở Đoạn Hồn sơn, sau này nhất định sẽ có tranh
đấu.

Lần tụ tập vừa rồi của Đạo Ma lục tông, Vô Cực Ma Tông đã thể hiện thực lực
của mình ra trước mặt mọi người. Các trưởng lão Luyện Ngục Ma Tông bây giờ
cũng không có ai dám coi thường thực lực Vô Cực Ma Tông. Cũng không muốn tùy
tiện đối đầu với Vô Cực Ma Tông. Dù sao mình nếu có thằng thì cũng phải trả
một cái giá không nhỏ. Nên tình huống bây giờ đáng để ăn mừng.

Thấy mọi người vẫn còn nói những lời khách khí với nhau, Phùng Tinh Nhiên từ
trong Luyện Ngục Ma Tông đi ra, chạy đến bên Đinh Hạo. Quan hệ giữa hai người,
tất cả mọi người đều biết. Vì thế thấy Phùng Tinh Nhiên đi về phía Đinh Hạo,
không ai nói gì, còn cảm thấy rất bình thường.

Chỉ có mình Thành Hoàng, hắn nhìn chằm chằm Phùng Tinh Nhiên.

Phùng Tinh Nhiên đi đến bên cạnh Đinh Hạo, yêu kiều quát lên một tiếng:

Tiểu tử đừng có mà nghĩ rời khỏi Đoạn Hồn sơn là vứt được bổn cô nương đi. Nói
cho huynh, không lâu nữa bổn cô nương sẽ giết đến Tam Châu Nhất Đảo tìm huynh.
Ha ha, huynh phải đợi muội đó.

Đinh Hạo cười cười, ra vẻ vô tình nhìn Thành Hoàng, mở miệng nói với Phùng
Tinh Nhiên:

Yên tâm, ta biết mà. Chờ Vô Cực Ma Tông yên ổn, lúc nào cũng hoan nghênh ma nữ
đến.

Nghe Đinh Hạo nói như vậy, Phùng Tinh Nhiên cười hì hì, đắc ý nhìn Đinh Hạo,
nói:

Thế còn được. Nếu không bổn cô nương nhất định không bỏ qua cho huynh.

Nói xong lời này, Phùng Tinh Nhiên một lần nữa về bên cạnh Luyện Ngục Ma Quân
Phùng Ngạo Thiên, nhưng mắt vẫn nhìn Đinh Hạo.

Sau khi Phùng Tinh Nhiên rời đi, Đinh Hạo mới phát hiện Thành Hoàng rời mắt.
Đinh Hạo cười cười, hắn biết Thành Hoàng đang nghĩ gì.

Sau khi mình nói bí mật của Tuyệt Sát Ma Trận cho Phùng Tinh Nhiên, Phùng Tinh
Nhiên có Tuyệt Sát Ma Trận coi như đã rất an toàn. Nếu Phùng Tinh Nhiên đi
cùng mình, chỉ cần lúc nguy cấp, Phùng Tinh Nhiên thi triển Tuyệt Sát Ma Trận.
như vậy Thành Hoàng có bản lĩnh lớn đến đâu cũng không làm gì được mình. Như
vậy kế hoạch phục kích Vô Cực Ma Tông của hắn cũng hoàn toàn thất bại.

Vì vậy khi Thành Hoàng thấy Phùng Tinh Nhiên đi đến gần Đinh Hạo, trong lòng
nhất định rất lo lắng. Đến khi Phùng Tinh Nhiên rời khỏi Đinh Hạo, hắn mới yên
tâm. Hắn nghĩ nếu không có Phùng Tinh Nhiên, như vậy Vô Cực Ma Tông nhất định
sẽ không thể tồn tại.

Mà lúc này Huyết Ma Liệt Sơn đã nói xong với đám người Phùng Ngạo Thiên, hai
người đưa mắt nhìn nhau. Huyết Ma Liệt Sơn thi lễ với mọi người, cười cười
nói:

Vô Cực Ma Tông ta chính thức rời khỏi Đoạn Hồn sơn, cảm tạ các vị chiếu cố Vô
Cực Ma Tông ta trong thời gian qua.

Huyết Ma nói thế, ngoại trừ mấy người Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên, tất
cả còn lại đều lộ vẻ quái dị, nhưng đều thi lễ lại. Dù sao với thân phận của
Huyết Ma Liệt Sơn, nói ra lời này hầu hết là có ý châm chọc.

Nói xong, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên dặn tám trưởng lão Vô Cực Ma
Tông, sau đó bay lên trời.

Thấy Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đã động, mọi người cũng đều bay về
phía Tam Châu Nhất Đảo.

Vừa mới đi được nửa canh giờ, ra khỏi Đoạn Hồn sơn một đoạn, Vô Cực Ma Tông
dừng lại ở Thương Mang sơn.

Một khắc sau, mấy tiếng xé gió từ xa xa truyền đến. Luyện Ngục Ma Quân Phùng
Ngạo Thiên và Đinh Hạo cười cười, biết đám người Phùng Ngạo Thiên theo hẹn mà
đến.

Quả nhiên không lâu sau đám người Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đã đến.
đến nơi, ngoại trừ Phùng Tinh Nhiên, Thiên Yêu Nhiếp Thiên, vợ chồng Cừu Mãnh,
còn có ba cao thủ khác tương đương với vợ chồng Cừu Mãnh. Ba người này trước
đây Đinh Hạo chưa từng gặp. Xem ra đây là thực lực ẩn của Luyện Ngục Ma Quân
Phùng Ngạo Thiên.

Thấy mấy người đến đây đều có tu vi Hợp Thể Kỳ (ngoại trừ Phùng Tinh Nhiên)
Huyết Ma Liệt Sơn và Đinh Hạo nhìn nhau, không khỏi kinh hãi. Thầm nghĩ Luyện
Ngục Ma Tông quả nhiên quá mạnh. Chỉ riêng thế lực của Phùng Ngạo Thiên đã như
vậy. Khó trách Luyện Ngục Ma Tông có thể đứng trên đỉnh Ma Đạo hàng ngàn năm.

Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo đang kinh ngạc, cười hì hì đi đến cạnh hắn,
nói:

Đây là ba bạn rất tốt của phụ thân muội. Mới về Đoạn Hồn sơn không lâu, sau
khi về lại bắt đầu bế quan. Hơn nữa ba người này có thù với Thành Hoàng. Lần
này bởi vì chuyện khẩn cấp nên mới xuất quan. Bổn cô nương muốn xem Thành
Hoàng lần này chết như thế nào.

Nghe Phùng Tinh Nhiên giải thích, Đinh Hạo gật đầu nói:

Lần này mai Thành Hoàng dám đến, vậy nhất định sẽ chết.

Phùng Tinh Nhiên cười hì hì nói:

Tốt nhất giải quyết hai huynh đệ Thành Hùng, Thành Giao luôn. Chúng đến đông
đủ, chúng ta thu thập hết. Lúc đầu hai thằng này dựa vào Thành Hoàng mà quấn
lấy bổn cô nương, phiền chết được.

Đinh Hạo nghiêm mặt, lạnh lùng nói:

Nghe nói Thành Hùng đã khôi phục, lần này mai hắn dám xuất hiện, với thù hận
của hắn và ta, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội giết ta.

Đúng, Thành Hùng mấy hôm trước đã xuất hiện, hơn nữa thương thế đã khôi phục
hoàn toàn, tu vi cũng tiến thêm một bước. Tiểu tử huynh đừng có mà xem thường.

Phùng Tinh Nhiên nói.

Đinh Hạo cười khinh bỉ, lạnh lùng nói:

Chỉ bằng hắn? Cho dù tu vi hắn tăng một bước thì cũng sao chứ. Lần này chỉ cần
hắn dám xuất hiện, hắn nhất định phải chết. Lần trước có Thành Hoàng cứu hắn.
Bây giờ chính Thành Hoàng còn chưa chắc đã giữ được mạng, Thành Hùng sao có
thể sống.

Nghe Đinh Hạo nói như vậy, Phùng Tinh Nhiên nghĩ thấy cũng đúng. Đinh Hạo
không phải kẻ kiêu căng, không nắm chắc tuyệt đối không nói như vậy. Mặc dù
Thành Hùng có tiến bộ, nhưng Đinh Hạo tiến bộ còn lớn hơn. Bây giờ ngay cả
Bạch Tâm Tĩnh đứng đầu trong giới trẻ Tây đại lục còn bị Đinh Hạo đánh bại.
Thành Hùng đáng gì.

Lúc này Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên thấy Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên
đang nói chuyện với nhau, đột nhiên mở miệng nói:

Tinh Nhiên trốn trong đám đệ tử đời ba của Vô Cực Ma Tông. Đừng để Thành Hoàng
phát hiện ra sơ hở.

Phùng Tinh Nhiên lè lưỡi, bất mãn nói với Phùng Ngạo Thiên:

Con biết rồi.

Sau khi nói xong, Phùng Tinh Nhiên chớp mắt đầy quyến rũ với Đinh Hạo, chạy về
phía Hồ Thạc.

Trong Vô Cực Ma Tông, Phùng Tinh Nhiên cũng biết Hồ Thạc. Lần trước khi Đinh
Hạo rời khỏi Đoạn Hồn sơn đi đến Di Thiên đầm tìm Huyết Ma Liệt Sơn, hắn đã
bảo Hồ Thạc liên lạc với Phùng Tinh Nhiên. Cho nên hai người biết nhau.

Chờ Phùng Tinh Nhiên ẩn mình vào đám đệ tử đời ba, ngay cả Đinh Hạo cũng không
phát hiện ra Phùng Tinh Nhiên ở đâu. Đệ tử đời ba của Vô Cực Ma Tông có hơn 50
người, nếu tập trung lại, mà Phùng Tinh Nhiên lại ẩn mình, như vậy không thể
phát hiện ra nàng. Dù sao đám người Thành Hoàng cũng không có năng lực nhìn
xuyên, không thể nhìn thấy nàng.

Lúc này đám người Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cũng cười ha hả, sau đó
bạch quang lóe lên. Khi Đinh Hạo nhìn thấy rõ, phát hiện quần áo, mặt mũi bọn
họ đã có thay đổi. Nếu không nhìn kỹ thực sự khó có thể phát hiện là mấy người
vừa rồi. Càng lạ là khí tức cao siêu của bọn họ cũng biến mất không còn.

Lúc này trưởng lão Trương Hoàng của Vô Cực Ma Tông đã cung kính đưa quần áo đệ
tử đời ba lên. Sau khi mấy người này mặc vào, nhìn lại, thấy bọn họ rất giống
đệ tử đời ba.

Mặc dù sớm nghe Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói sẽ dùng thuốc để cải
trang, ẩn được hình dạng và khí tức. Nhưng Đinh Hạo tận mắt nhìn thấy không
khỏi kinh ngạc. Môn phái lớn quả nhiên là cái gì cũng có, mình là một con ếch
ngồi đáy giếng.

Thấy mọi người kinh ngạc, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cười đắc ý:

Sao, bây giờ Bổn Tông chỉ cần bay ở giữa đám đệ tử đời ba, Thành Hoàng có thể
phát hiện ra Bổn Tông sao?

Huyết Ma Liệt Sơn gật đầu nói:

Đừng nói là Thành Hoàng, mà lão phu cũng khó nhận ra Ma Quân. Biến thể đan
đúng là có linh hiệu.

Phùng Ngạo Thiên cười ha hả một tiếng:

Đương nhiên rồi, đây là Bổn Tông mấy hai ngàn thượng phẩm tinh thạch mới mua
được từ Tụ Bảo Tông. Vì Thành Hoàng, Bổn Tông coi như bỏ cả máu.

Huyết Ma Liệt Sơn gật đầu nói:

Đã như vậy thì làm phiền các vị một lát. Thời gian không dài, nếu kéo dài quá
sợ đám Thành Hoàng sẽ nghi ngờ.

Nghe Liệt Sơn nói như vậy, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cũng không dám
chần chờ, lẩn vào giữa đám đệ tử đời ba.

Thấy đã chuẩn bị xong, mọi người lại lên đường.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #186