Người đăng: MrTiep
Thấy vẻ mặt của Đinh Hạo như vậy, Huyết Ma Liệt Sơn nói:
Nếu như không phải chúng ta phát hiện ngươi không bình thường, không biết
chừng ngươi còn phải nghỉ ngơi mấy ngày.
Nghe thấy Huyết Ma Liệt Sơn nói như vậy, lại nghĩ đến biến hoá khác thường của
Thiên Thương Kiếm, Đinh Hạo bây giờ vẫn còn sợ hãi.
Đinh Hạo gật đầu nói:
Đã như vậy thì chúng ta nên đến Luyện Ngục Ma TÔng lão, tiến hành nghi thức
kết minh.
Kết minh lần này không phải chuyện nhỏ, có ảnh hưởng rất lớn đối với sau này.
Ngoại trừ ba người chúng ta, tám vị trưởng lão trong tông cũng phải có mặt.
Ngoại việc này còn phải bàn rõ chi tiết giết Thành Hoàng cùng Luyện Ngục Ma
Quân. Sau đó chúng ta bắt đầu lên đường đi tới Tam Châu Nhất Đảo.
Huyết Ma Liệt Sơn nói.
Ba người vừa nói đã đi ra ngoài. Đinh Hạo vừa ra khỏi cửa phòng không được bao
lâu, tám vị trưởng lão trong tông đã chạy đến hết.
Gật đầu với tám người, Huyết Ma Liệt Sơn nói:
Nếu Đinh Hạo đã đi ra, chuyện cần nói cũng đã nói, các vị trưởng lão sẽ theo
ta cùng đi đến Luyện Ngục Ma Tông, xử lý việc kết minh.
Nghe Huyết Ma Liệt Sơn phân phó, tám người lập tức vâng dạ, sau đó ánh mắt đều
nhìn Đinh Hạo.
Thấy tám người nhìn mình, Đinh Hạo Thái Tư Nhã:
Mấy ngày qua tu luyện pháp khí, không ngờ lại trầm mê vào đó nên chậm trễ thời
gian của các vị trưởng lão, mong tám lão thứ tội.
Nghe Đinh Hạo nói như vậy, tám người vội vàng nói mình nên làm, ánh mắt khiêm
tốn đến cực điểm.
Đinh Hạo gật đầu cũng không nói nhiều lời với bọn họ, một mình đi về phía Vô
Cực Ma Tông. Trên đường đi, các môn nhân đều hành lễ với bọn họ.
Ra khỏi Vô Cực Ma Tông, đoàn người bay lên trời, bay về phía Luyện Ngục Ma
Tông.
Trong đại điện Luyện Ngục Ma Tông.
Đoàn người Đinh Hạo đi theo đồng tử giữ cửa đi đến đây. Trong điện bây giờ
ngoại trừ Luyện Ngục Ma Tông, còn có Tông Chủ và trưởng lão của mấy môn phái
khác trên Đoạn Hồn sơn. Về phần người của Thiên Sát Ma Cung, Kiếm Ma Cung tạm
thời chưa xuất hiện.
Chờ đám Đinh Hạo ngồi vào vị trí của mình, ánh mắt của các tông phái khác đều
nhìn vào bọn họ, còn nhỏ giọng nói gì đó.
Thấy vẻ mặt các tông phái khác, đoàn người Vô Cực Ma Tông không để ý nhiều.
Chẳng qua Đinh Hạo, Huyết Ma và Độc Ma đều nhìn về phía Âm Dương Hòa Hợp Tông.
Một khắc sau, người của Ma Môn tam tông vẫn chưa đến. Nhưng Phùng Tinh Nhiên
đã đi đến ngoài điện.
Vừa mới vào điện, đôi mắt đẹp của Phùng Tinh Nhiên nhìn xung quanh. Thấy Độc
Ma đứng phía sau Huyết Ma Liệt Sơn, mắt nàng sáng lên, ánh mắt không rời khỏi
Đinh Hạo, trực tiếp chạy đến bên Đinh Hạo.
Đến bên cạnh Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên mới nhỏ giọng trách:
Sao các người bây giờ mới đến. Chuyện kết minh đáng lẽ phải tổ chức từ năm
ngày trước. Bởi vì Vô Cực Ma Tông huynh nói có việc nên mới kéo dài đến bây
giờ. Làm hại Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung còn phải ở lại đây. Nếu không
bọn họ đã sớm rời đi. Vì chuyện này phụ thân muội đã phải cố gắng lưu bọn họ
lại.
Nghe nàng nói vậy, Đinh Hạo thầm nghĩ thì ra là vậy. Xem ra tất cả đều do mình
cả. Lúc này cũng chỉ biết nhỏ giọng nói với Phùng Tinh Nhiên:
Mấy hôm nay ta tu luyện có vấn đề một chút, Huyết Ma và Độc Ma vẫn chú ý đến
ta, mà mấy ngày nay đúng là rất bận.
Vừa nghe Đinh Hạo nói như vậy, Phùng Tinh Nhiên hốt hoảng, vội vàng nói:
Huynh sao có thể làm như vậy, bây giờ không có việc gì chứ.
Đinh Hạo lắc đầu nói:
Nếu có chuyện ta sẽ không thể đứng ở đây. Nàng yên tâm.
Thấy Đinh Hạo giải thích như vậy, Phùng Tinh Nhiên mới yên lòng. Nhưng vẫn
dùng chân khí chuyển một vòng trên người Đinh Hạo, chờ phát hiện hắn đúng là
không có việc gì, lúc này mới không còn lo lắng nữa. Bắt đầu liên mồm nói
chuyện với Đinh Hạo.
Một lát sau đoàn người của Luyện Ngục Ma Tông, Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma
Cung mới xuất hiện ngoài cửa. Vừa tiến vào điện đã thấy đoàn người Vô Cực Ma
Tông, Phùng Ngạo Thiên cười dài nói:
Liệt Lão đúng là người bận bịu, Bổn Tông phái người đến mời mấy lần, sao bây
giờ mới đến. Làm hại Độc Cô Tông Chủ và Thạch Tông Chủ phải chờ đến tận lúc
này. Lát nữa nhất định phải phạt vài chén.
Thấy Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói như vậy, Huyết Ma Liệt Sơn cười
hắc hắc nói:
Phùng Tông Chủ trách oan lão phu rồi. Nếu không phải con rể tốt của lão lúc
luyện công có chút rắc rối, sao còn chờ đến bây giờ. Muốn phạt cứ phạt hắn,
không có quan hệ gì với lão phu.
Vừa nghe thấy thế mọi người đều tập trung vào Đinh Hạo. Phùng Ngạo Thiên lập
tức hỏi Đinh Hạo:
Tiểu tử không có việc gì chứ? Đừng làm con gái ngoan của Bổn Tông lo lắng.
Đinh Hạo lắc đầu, lạnh nhạt nói:
Bây giờ không có gì, Phùng lão không cần lo lắng.
Vừa nói Đinh Hạo đi ra vài bước, tránh khỏi tay của Phùng Ngạo Thiên đang định
dò xét mình. Thấy động tác nhỏ này của Đinh Hạo, Phùng Ngạo Thiên biết hắn
không có ý cho mình chạm vào. Nhưng Phùng Ngạo Thiên không thèm để ý, chỉ mỉm
cười thu tay về. Nếu không Phùng Ngạo Thiên thực sự muốn xem tình huống của
Đinh Hạo, như vậy với khoảng cách ngắn như thế, Đinh Hạo sao có thể tránh nổi.
Khẽ tránh khỏi Phùng Ngạo Thiên, Đinh Hạo một lần nữa đứng ra phía sau Huyết
Ma Liệt Sơn. Mà Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên lại cười nói:
Không sao là tốt rồi. Lát nữa tiểu tử nhất định phải mời hai vị Tông Chủ hai
chén. Người ta vì Vô Cực Ma Tông của ngươi mà phải ở lại Đoạn Hồn sơn mấy
ngày.
Đinh Hạo gật đầu, hành lễ với Độc Cô Tịch Diệt và Thạch Phong Hàn ở phía xa
xa.
Hai người này thấy Đinh Hạo làm như thế, đương nhiên cũng không nói gì nhiều,
đều gật đầu, ra hiệu không có gì. Hai người đều là Tông Chủ hai cung, đương
nhiên sẽ không tính toán chuyện nhỏ nhặt này.
Huống hồ thân phận của Đinh Hạo bây giờ đã khác. Dù là quan hệ giữa hắn với
Phùng Ngạo Thiên, hay là thực lực của Vô Cực Ma Tông bây giờ, Đinh Hạo rõ ràng
có quan hệ rất tốt với Độc Ma và Huyết Ma, có sức ảnh hưởng khá lớn trong Vô
Cực Ma Tông. Quan trọng nhất chính là thực lực của Đinh Hạo. Tuy luyện chỉ có
hơn mười năm, không ngờ có thể đánh bại Bạch Tâm Tĩnh. Thực lực như vậy, hai
người sao có thể khinh thường. Hơn nữa thái độ hành sử của Đinh Hạo cũng rất
biết điều, không hề ra vẻ kiêu ngạo, hai người đương nhiên không có gì để nói.
Thấy hai người không trách gì, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói:
Đã như vậy mọi người ngồi xuống đi.
Phùng Ngạo Thiên nói xong liền ngồi xuống vị trí chủ tọa. Phùng Ngạo Thiên
động, người của Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung cũng động.
Đúng lúc này Đinh Hạo đột nhiên nhìn thấy Thành Hoàng. Bởi vì người quá nhiều,
mà Thành Hoàng lại đứng sau mọi người, cho nên Đinh Hạo vừa rồi không phát
hiện ra hắn. Bây giờ mọi người đều động, Đinh Hạo rốt cuộc thấy được đám Thành
Hoàng.
Vẻ mặt Thành Hoàng đang khá âm trầm, mắt lấp lánh nhìn mọi người, trong lòng
đầy cừu hận. Nhưng khi hắn nói chuyện với người, tất cả thù hận đều được che
đi, trông rất xuất trần. Nếu Đinh Hạo không chú ý hắn, như vậy sẽ không thể
phát hiện biến hoá của hắn. Xem ra chuyện Chiến lão ủng hộ Luyện Ngục Ma Quân
Phùng Ngạo Thiên là một đả kích không nhỏ với hắn. Thực lực của hắn vốn yếu
hơn Phùng Ngạo Thiên, bây giờ lại như vậy, hắn sao có cơ hội cạnh tranh.
Mà ánh mắt Thành Hoàng thi thoảng lại nhìn về phía Vô Cực Ma Tông, trong lòng
hắn có suy nghĩ gì, Đinh Hạo đương nhiên hiểu rõ. Bây giờ ai tính kế ai? Đinh
Hạo không khỏi thầm cười lạnh trong lòng.
Một lát sau mọi người đều đã ngồi xuống hết.
Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nhìn xung quanh, mở miệng nói:
Hôm nay mời mọi người đến đây, tình hình đại khái mọi người cũng đã hiểu. Nhân
lúc hai vị Tông Chủ còn chưa rời khỏi Đoạn Hồn sơn, nên mời hai vị Tông Chủ
làm người chứng kiến.
Nói đến đây Phùng Ngạo Thiên dừng một chút, chờ tất cả mọi người im lặng nghe
mình nói, mới mở miệng nói tiếp:
Về nguyên nhân, Vô Cực Ma Tông đã đưa ra đề nghị rời khỏi Đoạn Hồn sơn với Bổn
Tông. Bổn Tông đã bàn bạc với các trưởng lão trong tông, đồng ý với việc này.
Bây giờ sẽ bàn đến chuyện Luyện Ngục Ma Tông kết minh với Vô Cực Ma Tông.
Vừa nghe thấy thế, mọi người ở đây mặc dù cũng biết chuyện này từ trước, nhưng
nghe chính miệng Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói ra, đều ngạc nhiên,
đều bàn tán, ánh mắt nhìn Vô Cực Ma Tông cũng trở nên quái dị.
Đoàn người Đinh Hạo sớm biết mọi người sẽ có phản ứng này, mặt đều không đổi
sắc.
Một lát sau thấy tiếng bàn tán bắt đầu nhỏ dần, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo
Thiên ho khan một tiếng, nói:
Hôm nay mời mọi người đến đây chính là làm chứng cho lễ kết minh giữa hai tông
ta. Cho dù Vô Cực Ma Tông rời khỏi Đoạn Hồn sơn, nhưng dù ở đâu, chỉ cần bất
cứ tông phái nào vô cớ gây sự với Vô Cực Ma Tông, như vậy sẽ là địch của Luyện
Ngục Ma Tông ta. Bổn Tông tuyệt đối không tha thứ.
Nói xong, Phùng Ngạo Thiên nhìn mọi người trong điện. Chờ khi thấy đám người
Thành Hoàng và Hận Thiên Hận Địa, dừng lại một chút. Thành Hoàng trong lòng có
ý đồ, nhưng không biết Phùng Ngạo Thiên đã hiểu rất rõ quỷ kế của mình. Cho
nên hắn vẫn ra vẻ không có chuyện gì. Giống như không nghe thấy lời Luyện Ngục
Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói vậy.
Nghe thấy Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên tỏ thái độ trước, Huyết Ma Liệt
Sơn cũng đứng dậy, đại biểu Vô Cực Ma Tông nói một lần. Đơn giản là Vô Cực Ma
Tông và Luyện Ngục Ma Tông cùng tiến cùng lùi...
Thấy người của hai tông đã nói xong, mọi người biết không còn vấn đề gì nữa.
Chỉ cần người cầm đầu hai phía đồng ý, như vậy có thể tiến hành kết minh. Mặc
dù trong lòng Thành Hoàng không muốn, nhưng Luyện Ngục Ma Tông bây giờ không
đến lượt hắn làm chủ. Hắn biết rõ phản đối cũng không có hiệu quả, cho nên
ngậm miệng, lạnh lùng nhìn người hai bên, thầm tính kế.
Đến lúc này, hai vị chủ trì rời khỏi vị trí, bắt đầu tiến hành đại lễ kết
minh.