Tâm Duyệt Tâm Phục Khẩu Phục


Người đăng: MrTiep

Đến lúc này những điều cần nói đã nói hết, Phùng Ngạo Thiên cẩn thận dặn dò
Đinh Hạo một chút rằng chờ khi hắn thu xếp ổn thỏa chuyện của Vô Cực Ma Tông
thì hãy nói cho mình biết một tiếng. Sau đó hai Tông sẽ tiến hành Kết minh thì
Vô Cực Ma Tông có thể rời khỏi Đoạn Hồn sơn.

Sau khi nói hết mọi chuyện, ba người Đinh Hạo cáo từ Phùng Ngạo Thiên để quay
về Vô Cực Ma Tông.

Không lâu sau ba người một lần nữa đã trở lại Vô Cực Ma Tông. Nhìn Vô Cực Ma
Tông thân quen, Đinh Hạo có một cảm giác Vô Cực Ma Tông đúng như “Nhà” của
mình vậy. bây giờ được trở về Vô Cực Ma Tông dấy lên trong lòng hắn một cảm
xúc kỳ lạ.

Bọn hắn vừa đi vào Tông thì đám người Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương đã ra
đón, vừa thấy ba người lập tức thi lễ, không biết là thi lễ với Huyết Ma Độc
Ma hay là với Đinh Hạo.

Đám môn nhân khác nghe thấy ba người Đinh Hạo đã trở về cũng vội vàng từ bên
trong phòng của mình đi ra chào mừng ba người Đinh Hạo. Lần này ba người Đinh
Hạo đã có những biểu hiện vô cùng xuất sắc khiến cho danh tiếng của Vô Cực Ma
Tông nâng lên rất cao. Sau khi biết được chuyện này làm cho tất cả môn nhân
của Vô Cực Ma Tông đều biết ba người Đinh Hạo đã mang lại những lợi ích rất
lớn cho Vô Cực Ma Tông.

Thấy ánh mắt hâm mộ của mọi người như những Tín đồ trung thành, Đinh Hạo thầm
cảm thán thời thế đã thay đổi.

Một lát sau, đoàn người đã đi vào bên trong Vô Cực điện, đợi cho tất cả mọi
người ngồi vào chỗ của mình xong, Huyết Ma Liệt Sơn bắt đầu thông báo với tám
Đại trưởng lão về việc Vô Cực Ma Tông sẽ rời khỏi Đoạn Hồn sơn.

Tám Đại trưởng lão nghe thấy thế nhưng không hề kinh ngạc, bọn họ chỉ hỏi qua
một vài chi tiết rồi im lặng không nói.

Thấy tám Đại trưởng lão không có ý kiến một gì, Huyết Ma Liệt Sơn nhìn bọn họ
một cái, rồi mở miệng nói: “Các vị Trưởng lão chẳng lẽ không phản đối chút nào
sao, sao lại không có một chút ý kiến gì vậy?”

Vừa nghe thấy Huyết Ma Liệt Sơn nói thế, Trưởng lão Trương Hoàng cười một
tiếng, thi lễ với Huyết Ma Liệt Sơn rồi mở miệng giải thích nói: “Mấy người
chúng ta sớm đã biết rằng Vô Cực Ma Tông muốn phát triển thì không thể nào ở
lại tại Đoạn Hồn sơn này được. Chì chờ thời cơ thành thục sẽ rời khỏi Đoạn Hồn
sơn, đây là chuyện đương nhiên. Một sơn khó thể chứa hai Hổ, thời gian kéo dài
càng lâu thì càng bất lợi cho Bổn Tông. Càng huống chi Liệt lão là Công pháp
của Vô Cực Ma Tông, dù là kinh nghiệm hay tâm trí đều mạnh hơn tám người chúng
ta rất nhiều. Nếu các vị đã có quyết định như vậy, thì Lão phu cho rằng cứ làm
theo lệnh là tốt nhất”

Nghe Trương Hoàng nói thế, Đinh Hạo thầm nghĩ mấy người này càng lúc càng biết
điều. hắn vốn còn lo lắng những người này có điểm bất mãn nên sẽ sinh sự,
nhưng bây giờ xem ra mình đã quá lo lắng rồi.

Huyết Ma Liệt Sơn nghe Trương Hoàng giải thích liền khẽ gật đầu, trầm giọng
nói: “Các vị Trưởng lão có thể nghĩ như vậy Lãnh lão phu rất vui mừng. Vô Cực
Ma Tông lúc này có thể có được danh tiếng và địa vị như thế này thì không thể
không có công lao và cố gắng của các vị Trưởng lão. Hơn nữa Tu vi của mấy
người Âm Vô Xương lúc này đã đề cao một tầng, thật sự là một điều đáng mứng.
Công hiệu của Vô Cực Ma Công các ngươi cũng đều hiểu rõ Vô Cực Ma Tông sẽ phát
triển rực rỡ là chuyện đương nhiên. Ta hy vọng các vị Trưởng lão có thể đồng
tâm hiệp lực phát triển Vô Cực Ma Tông thành một Đại Môn phái. Lão phu cũng
không nhiều lời, nhưng sự phát triển của Vô Cực Ma Tông gắn liền với lợi ích
của các ngươi, sẽ có một ngày các vị sẽ trở thành các nhân vật nổi tiếng toàn
Tây đại lục.”

Huyết Ma Liệt Sơn vừa nói xong, tám Đại trưởng lão đều gật đầu rối rít, đều
thể hiện ra sẽ tận lực vì sự phát triển Vô Cực Ma Tông.

Gật đầu, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói: “Đã như vậy Lão phu phiền các vị
Trưởng lão đi phân phó các Môn hạ đệ tử của mình một tiếng là chúng ta sẽ đem
toàn bộ Quáng thạch đã khai thác được trong ba Mỏ quặng về Vô Cực Ma Tông. Sau
khi xong việc cũng rút toàn bộ môn nhân đang canh giữ ở đó, những chuyện này
phải làm càng nhanh càng tốt”

Được Huyết Ma Liệt Sơn phân phó, tám vị Trưởng lão sao dám chậm trễ đều vội
vàng đồng ý. Sau đó cả tám vị cùng rời khỏi Vô Cực điện, chia nhau ra làm
việc.

Thấy tám vị Trưởng lão đã rời đi, Huyết Ma Liệt Sơn nghiêm mặt nói với Đinh
Hạo: “Nếu lập tức đã muốn rời khỏi, vậy ngươi còn có chuyện chưa làm xong trên
Đoạn Hồn sơn này không?”

Lắc đầu, Đinh Hạo nói: “Ta thấy hình như không có, Vô Cực Ma Tông lúc này mặc
dù có thanh danh vang dội nhưng thực ra cũng chỉ có thể dựa vào hai vị. Chuyện
quan trọng nhất lúc này chính là đề cao tu vi và thực lực của môn nhân, nên
biện pháp tốt nhất chính là thông qua việc giết chóc ở Tam Châu Nhất Đảo”

Nhưng ngay lúc này, Độc Ma Vương Diệc Hàn lại mở miệng nói: “Các ngươi vẫn còn
một việc”

Nhìn Độc Ma Vương Diệc Hàn một cái, Đinh Hạo mở miệng nói: “Có phải là Tông
Chủ Âm Dương Hòa Hợp Tông Âm Cơ?”

“Không sai”

Độc Ma Vương Diệc Hàn nói tiếp: “Nếu như muốn giết Âm Cơ thì lúc này đúng là
thời cơ tốt nhất. Thừa lúc hai Tông phái kia vẫn còn ở trên Đoạn Hồn sơn,
chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không làm cho người khác chú ý đến mình.
Mà cho dù có người biết nhưng cũng sẽ không nói ra. Càng huống chi chỉ cần
chúng ta có chết cũng không thừa nhận, lúc này lại sắp rời khỏi Đoạn Hồn sơn
thì người khác cũng sẽ không vì một Âm Cơ nho nhỏ mà chọc giận chúng ta”

Lời này vừa nói ra, mắt Đinh Hạo sáng rực lên, rồi vui vẻ nói: “không sai. Nếu
như Vương lão đã nói thế thì nhất định đã có cách làm để không ai phát hiện
ra. Nhưng lúc này trên Đoạn Hồn sơn có rất nhiều Cao thủ tuyệt đỉnh, làm sao
để không bị người khác phát hiện chứ?”

Cười cười một tiếng, Độc Ma Vương Diệc Hàn mở miệng nói: “Bản nhân được mọi
người xưng là Độc Ma nên bản lĩnh của ta là dụng Độc. Tiểu tử ngươi cứ việc
yên tâm, Bản nhân nhất định sẽ làm sạch sẽ, không lưu lại bất cứ dấu vết gì”

Gật đầu, Đinh Hạo cười cười một tiếng nói: “Vương lão đã ra tay thì sao có sơ
sẩy được chứ. Đã như vậy, Tiểu tử sẽ về phòng nghỉ ngơi một chút, sau đó còn
cần phải sắp xếp vài chuyện”

Sau khi nói xong, Đinh Hạo liền cáo từ ra ngoài. Hắn đi một vòng trong Tông,
rồi dẫn Hồ Thạc vào trong phòng của mình. Đinh Hạo vung tay bố trí một ảo trận
liền bảo Hồ Thạc ngồi xuống.

Chờ cho Hồ Thạc ngồi xuống, Đinh Hạo mở miệng nói: “hiện tại mọi người có biểu
hiện gì khác không, ý ta là”

Thấy Đinh Hạo hỏi thế, Hồ Thạc vốn đang ngồi lập tức đứng dậy, vẻ mặt cung
kính muốn đáp.

Thấy Hồ Thạc đứng dậy, Đinh Hạo ra hiệu cho hắn ngồi xuống. Hồ Thạc tuy ngồi
xuống, nhưng nhìn Đinh Hạo với ánh mắt vô cùng bội phục, hắn cười hắc hắc nói:
“Tạm thời ta còn chưa phát hiện có điều gì khác thường. Gần đây Vô Cực Ma Tông
có những biểu hiện rất chói mắt nên cũng chưa có ai có điểm bất mãn. Cho dù là
có cũng chôn sâu trong lòng, tình hình như hiện nay thì không ai dám nói ra”

Suy nghĩ một chút, Đinh Hạo cũng hiểu điều đó là đương nhiên. Giờ phút này
đương nhiên sẽ không có ai oán hận gì, chỉ khi nào Tông phái gặp khó khăn thì
những kẻ có ý đồ khác mới để lộ ra, bây giờ rất khó có thể phát hiện được.

Hàn huyên một lát, Đinh Hạo cũng hiểu sơ qua tình hình hiện tại của Tông. Sau
đó hắn lấy ra một ít Vật phẩm tu luyện ban cho Hồ Thạc để hắn rời đi. Nhìn Hồ
Thạc đang rời đi, Đinh Hạo âm thầm cản thán trong Tông mặc dù có không ít đệ
tử đời ba nhưng người có cả thực lực và tâm trí lại quá ít.

Đang khi Đinh Hạo đang ngồi suy nghĩ, bên ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng
bước chân. Sau đó, tiếng bước chân từ một chuyển thành ba, rồi ngừng lại trước
cửa phòng Đinh Hạo.

Hơi nhíu mày, Đinh Hạo cười nhạt, ngồi chờ người vừa tới mở miệng.

Thông qua tiếng bước chân Đinh Hạo đoán ngay ra những kẻ đứng bên ngoài đều là
Tam đại đệ tử. Bởi vì những người này đều chưa tu luyện đến Nguyên Anh kỳ. Cẩn
thận suy nghĩ, Đinh Hạo lập tức hiểu ra bên ngoài cửa là ba người Trương Lợi
lúc trước đã có đôi chút xung đột với mình. Nhưng lần trước trong Vương Diệc
Hàn, ba người này đã cúi đầu xưng Thần với hắn.

Đinh Hạo dĩ nhiên sẽ không thèm chấp bọn hắn làm gì. Tu vi của ba người bọn họ
lúc này không đáng để Đinh Hạo để mắt, chỉ nhấc tay là Đinh Hạo có thể đẩy ba
người vào chỗ chết. cảnh giới càng lúc càng cao, Đinh Hạo sao thèm chấp bọn
hắn chứ.

Một lát sau, Trương Lợi ho nhẹ một tiếng nói: “Trương Lợi đến cầu kiến Đinh
huynh, không biết Đinh huỵnh có rảnh hay không”

Đinh Hạo cười nhạt một tiếng, mở miệng nói: “Thì ra là Trương huynh, có việc
gì cũng vào trong hãy nói”

Đinh Hạo tuy nói thế nhưng cũng không đứng dậy ra đón mà vẫn ngồi im không
nhúc nhích trên ghế. Ba người bên ngoài nghe thấy Đinh Hạo cho mình vào thì
theo thứ tự tiến vào phòng hắn. Vừa mới tiến vào phòng, ba người nhìn nhau một
cái, Trương Lợi thì đứng im, còn hai người còn lại thì lại đóng cửa phòng Đinh
Hạo lại.

Thấy hành động của ba người nhân vật, Đinh Hạo vẫn rất thản nhiên. Mặc dù hắn
không biết bọn họ có ý gì nhưng dù như thế nào thì bọn họ cũng không dám có
suy nghĩ gì khác. Vô Cực Ma Tông lúc này, Trường Hoành không thể làm gì được,
huống chi Tu vi của bọn hắn lại quá kém nên càng không thể uy hiếp được mình.
Vì vậy Đinh Hạo chỉ lạnh nhạt nhìn hành động của ba người nhưng không nói gì
thêm.

Chờ cho hai người kia đóng cửa lại, ba người nhìn một cái rồi đồng thời vái
Đinh Hạo một cái, nhỏ giọng hô: “Từ nay về sau, ba người chúng ta thề Truy tùy
Tông Chủ, không bao giờ thay đổi. Hy vọng Tông Chủ có thể thu lấy chúng ta”

Nghe bọn họ nói thế, Đinh Hạo cũng hơi kinh ngạc, nhưng trong nháy mắt đã lấy
lại bình tĩnh. Ba người này cũng không hổ là những người ưu tú nhất trong đám
Tam đại đệ tử của Vô Cực Ma Tông, hai người kia mặc dù kém một chút nhưng
Trương Lợi lại là kẻ tâm ngoan thủ lạt mà cũng có biển hiện như vậy, điểm này
làm Đinh Hạo đánh giá hắn cao hơn nhiều.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #178