Người đăng: MrTiep
Sau khi ba người nhìn nhau cười rồi không nói nữa, tập trung tinh thần lắng
nghe ba Tông Chủ đang nói chuyện. trong lòng bọn họ lúc này đều có một ý nghĩ
chính là nếu có cơ hội thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua lần tranh đoạt Thái Huyền
Thược Thi này.
Giờ phút này, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên tiếp tục mở miệng nói: “Thái
Huyền Thược Thi kia đã khiến cho tất cả các Môn phái trên Tây đại lục tranh
đoạt lẫn nhau. Bất luận là các Đại Môn phái hay là Tiểu Môn phái đều đang truy
tìm Lý Nghiễm Lâm, và hy vọng có thể đoạt được Thái Huyền Thược Thi từ trong
tay hắn. Mà Đạo Ma lục tông chúng ta bởi vì tranh đoạt Tiên Giới Kiếm Quyết
trên Đoạn Hồn sơn nên mặc dù cũng nhận được tin tức nhưng chưa bắt đầu hành
động. Lúc này mai chuyện ở đây đã xong, hai vị chắc sẽ không bỏ qua Thái Huyền
Thược Thi chứ?”
Thiên Sát Ma Quân Độc Cô Tịch Diệt khẽ mỉm cười, gật đầu nói: “Dĩ nhiên rồi,
nếu không phải vì việc trên Đoạn Hồn sơn này thì Thiên Sát Ma Cung ta đã sớm
ra tay rồi. Nhưng tên Lý Nghiễm Lâm kia rốt cuộc đang trốn ở đâu cũng không ai
biết được. Vì vậy lúc này cũng không cần gấp, chờ khi biết được vị trí chính
thức của hắn thì ra tay cũng không muộn. Chứ không cứ tìm loạn khắp nơi cũng
không có tác dụng gì”
Thấy Thiên Sát Ma Quân Độc Cô Tịch Diệt nói thế, Phùng Ngạo Thiên gật đầu cười
một tiếng nói: “Bổn Tông cũng đang có ý này, chuyện này tạm thời để sau. Khi
nào biết được vị trí của Lý Nghiễm Lâm ra tay tranh đoạt cũng không muộn. bây
giờ cũng có đến hàng trăm hàng ngàn Môn phái đang truy tìm hắn, theo Bổn Tông
thấy thì chỉ nửa năm, một năm nữa là có thể tìm ra tung tích của hắn. Cho dù
Thái Huyền Thược Thi bị người khác chiếm được, bọn họ cũng phải tốn thời gian
để tìm được vị trí của Thái Huyền Thược Thi. Đến lúc đó chính là thời cơ để
chúng ta ra tay, cho nên tạm thời không cần vội”
Thấy hai người Độc Cô Tịch Diệt và Phùng Ngạo Thiên đã nói như vậy, Kiếm Ma
thân phận cũng gật đầu không nói.
Sau khi nghe Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói như thế, Đinh Hạo và
Huyết Ma Liệt Sơn đưa mắt nhìn nhau.
Thấy hai Tông Chủ kia cũng có quyết định như mình, Phùng Ngạo Thiên cười dài
một tiếng nói: “Tới tới, hôm nay không nói chuyện gì khác, mọi người hãy cùng
uống rượu nào. Đây chính là Ngọc quỳnh quả tửu mà Luyện Ngục Ma Tông chúng ta
đã cất giữ nhiều năm, chẳng những có mùi hương kỳ lạ hơn nữa còn có thể bổ
sung Linh khí trong cơ thể người Tu Chân chúng ta, cũng có một chút hiệu quả
tăng cường Tu vi. Các vị không nên khách khí, cứ việc ăn to uống lớn, uống
càng nhiều thì càng có nhiều chỗ tốt”
Nghe Phùng Ngạo Thiên nói thế, mọi người trong Điện đều nâng chén lên uống.
bọn họ vừa nghe Phùng Ngạo Thiên nói thế đều biết rượu này tuyệt đối quý giá.
Ngay cả các Tông Chủ các Môn phái trên Đoạn Hồn sơn cũng chưa bao giờ được
Luyện Ngục Ma Tông thết đãi rượu này. Lúc này có cơ hội như vậy, bọn họ dĩ
nhiên cố gắng uống nhiều một chút, chứ sau này muốn được uống thêm lần nữa thì
không biết đến bao giờ.
Đinh Hạo nghe thấy Phùng Ngạo Thiên nói thế nhưng hắn chỉ uống vài ngụm mà
thôi. Bởi vì tác dụng bổ sung Chân nguyên của rượu này không đáng được Đinh
Hạo để ở trong lòng. Bởi vì hắn có Vô Cực Ma Công và Đan dược do Đoạt Mệnh Đan
Vương Ôn Hoài Ngọc luyện chế, tất cả đều có tác dụng gấp trăm lần so với rượu
này.
Ba canh giờ sau yến hội mới từ từ kết thúc.
Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên liền sai đám Đồng tử mang người của hai
Môn phái kia đến nơi mà Luyện Ngục Ma Tông đã sắp xếp. Lúc này Đạo Môn tam
tông đã rời khỏi Đoạn Hồn sơn cho nên mấy Môn phái trên Đoạn Hồn sơn đã không
cần thiết ở lại trong Luyện Ngục Ma Tông nữa, nên tất cả các môn nhân đều đã
rời khỏi Luyện Ngục Ma Tông trở về Môn phái mình.
Ngay khi ba người Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa ra
khỏi Nghị sự điện, chuẩn bị trở về Vô Cực Ma Tông thì Phùng Tinh Nhiên đã đi
đến trước mặt ba người. nàng khẽ hành lễ với Huyết Ma Liệt Sơn và Vương Diệc
Hàn, sau đó nói với Đinh Hạo: “Cha ta bảo ta mời mọi người chờ một lát. Nói
chờ người thương lượng với hai Tông Chủ kia một lát, rồi có chuyện muốn nói
với mọi người”
Nàng vừa nói thế, ba người liền nhìn nhau một cái, sau đó Đinh Hạo mở miệng
hỏi Phùng Tinh Nhiên: “nàng có biết là chuyện gì không?”
Phùng Tinh Nhiên khẽ lắc đầu nói: “Ta cũng không biết là chuyện gì. Ta vốn
cũng định hỏi Người một chút, nhưng hai Tông Chủ kia đang ở bên cạnh người nên
ta cũng không tiện hỏi”
Gật đầu, Đinh Hạo mở miệng nói: “Đã như vậy chúng ta sẽ đợi một lát, dù sao
bây giờ trong Tông cũng không có việc gì lớn”
Nói xong, Đinh Hạo liền nhìn sang hai người Vương Diệc Hàn, thấy Đinh Hạo đang
nhìn mình hỏi ý, cả hai đều gật đầu.
Thấy ba người đều đã đồng ý, Phùng Tinh Nhiên nhoẻn miệng cười, nói với Đinh
Hạo: “Đã như vậy các người hãy đến chờ ở chỗ mấy hôm trước mọi người ở đó.
Luyện Ngục Ma Tông chúng ta cũng chưa sắp xếp ai vào đó ở, cha ta xong việc sẽ
cho người đến báo. Lúc này trong Luyện Ngục Ma Tông đột nhiên có thêm hai Tông
phái Ma Môn kia tới đây, nên Bổn cô nương cũng phải đi bố trí một chút, cho
nên tạm thời tha cho Huynh đó, hừ hừ”
Nói xong, Phùng Tinh Nhiên cười duyên một tiếng, sau đó nhìn Đinh Hạo một cái
thật sâu rồi mới từ từ rời khỏi.
Thấy Phùng Tinh Nhiên đã rời đi, ba người Đinh Hạo nhìn nhau cười một tiếng,
rồi đi về chỗ ở tạm thời của mình.
Một lát sau, chờ cho Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn bố trí Cấm chế
xong, Đinh Hạo liền mở miệng nói: “Lần này Đạo Môn tam tông giương cờ gióng
trống đến đây, cuối cùng lại đại bại mà về, thật nực cười”
Huyết Ma Liệt Sơn lắc đầu nói: “Lần này Ma Môn chúng ta có thể thắng cũng là
do may mắn mà thôi. Chứ Đạo Môn tam tông trước khi tới đây đã chuẩn bị rất chu
đáo. Bọn họ biết Luyện Ngục Ma Tông có ”Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận ” nên đã tìm
ra biện pháp hóa giải. bọn họ cũng biết hai Tông phái Ma Môn kia nhất định sẽ
đến đây hỗ trợ nên đã tính toán được thời gian rất chính xác. Ở thời khắc mấu
chốt nếu không phải có Tuyệt Sát Ma Trận của ngươi thì Đoạn Hồn sơn lần này có
thể chống đỡ được hay không cũng khó nói trước. Cuối cùng Đạo Môn tam tông
càng không ngờ được thực lực thực sự của Tiểu tử nhà ngươi, nên mới chịu thua
thiệt. Cho nên thật ra mà nói Ma Môn chúng ta lần này chỉ là may mắn mà thôi,
lần sau nhất định sẽ không có Vận khí như vậy. ba vị Tông Chủ của Đạo Môn tam
tông quả nhiên không tầm thường”
Gật đầu, Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng mở miệng nói: “không sai, khi Đạo Môn tam
tông đến đây, ta không nghĩ ra rằng lại có nhiều việc xảy ra như vậy. Tông Chủ
Đạo Môn tam tông dù là trí lực hay là thực lực đều rất kiệt xuất, bọn họ có
thể tiến vào hàng ngũ Thập đại cao thủ quả nhiên không đơn giản”
Thấy hai người bọn họ nói thế, Đinh Hạo gật đầu đồng ý. Hắn nhớ lại tình thế
của Đoạn Hồn sơn lúc đó không khỏi cảm thấy ớn lạnh.
Trầm ngâm một lát, Đinh Hạo tiếp tục mở miệng nói: “Chuyện lần này dù sao cũng
đã kết thúc, mặc dù hơi nằm ngoài dự tính của chúng ta nhưng hiệu quả cũng
không khác là mấy. Đạo Môn tam tông chẳng những không chiếm được chút tiện
nghi nào mà ngược lại còn mất hết mặt mũi. Đồng thời Vô Cực Ma Tông chúng ta
lại trở thành nhân vật chính, sau khi danh tiếng truyền ra thì sẽ không thiếu
người mộ danh đến xin gia nhập Tông. Tình thế lúc này rất thuận lợi, Vô Cực Ma
Tông chúng ta nhất định phải tận dụng tốt cơ hội lần này”
Huyết Ma Liệt Sơn cười hắc hắc, nói: “không sai, chỉ cần cho Vô Cực Ma Tông
chúng ta thời gian phát triển thì không bao lâu nữa Đạo Ma lục tông sẽ bắt đầu
hối hận. Hắc hắc, Thái Huyền Thược Thi lần này cũng là một cơ hội, nếu như Vô
Cực Ma Tông ta có thể đạt được một phần Bảo Tàng của Thái Huyền Đạo Tông
thì….”
Nghe hắn nói thế, cả ba người đều mở miệng cười dài.
Cười một lát, Đinh Hạo nghiêm mặt nói với hai người: “Chuyện của Thái Huyền
Thược Thi tạm thời chưa vội, nhưng không biết Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo
Thiên tìm chúng ta có chuyện gì. Hơn nữa cuộc tranh đoạt ngôi vị Tông Chủ của
Luyện Ngục Ma Tông cũng sắp bắt đầu, chẳng lẽ hắn vì chuyện này mà tìm chúng
ta. Cũng tốt, chuyện này cũng nên kết thúc sớm một chút để Vô Cực Ma Tông
chúng ta cũng sớm chuyển đến Tam Châu Nhất Đảo. Môn phái mặc dù đối xử với
chúng ta không tệ, nhưng Đoạn Hồn sơn dù sao cũng không phải nơi có thể ở lâu”
Gật đầu, hai người Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng đồng ý. Ba
người vừa trao đổi một chút về tương lai của Vô Cực Ma Tông thì Phùng Ngạo
Thiên đã phái Đồng tử đến.
Một lát sau, ba người đi theo Đồng tử dẫn đường đi đến chỗ ở của Phùng Ngạo
Thiên. Sau khi vào cửa thì thấy Phùng Ngạo Thiên đã đến đây, hơn nữa cũng chỉ
có một mình hắn. Sau khi chào hỏi vài câu, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên
liền vung tay bố trí một đạo Cấm chế rồi cười dài một tiếng. Phùng Ngạo Thiên
nói với Đinh Hạo: “Tiểu tử nhà ngươi quả thật không làm cho Lão phu thất vọng.
Lần này đúng nhờ Tiểu tử ngươi đại phát thần uy mai không Bổn Tông có thể ngăn
cản được công kích của Đạo Môn tam tông cũng khó nói. Đầu tiên là Tuyệt Sát Ma
Trận, sau đó ngươi lại ngăn cơn sóng dữ là Bạch Thanh Tâm, Tiểu tử nhà ngươi
đã có danh tiếng không nhỏ đó. Lúc này người trong Lục Tông không ai không
biết đến cái tên Đinh Hạo. Đúng là Sóng Trường Giang, sóng sau đè sóng trước,
ngươi tạo cho Lão phu áp lực rất lớn”
Đinh Hạo cười hắc hắc nói: “Phùng lão khách khí rồi, Tiểu tử sao được như vậy
chứ, sao dám so sánh với Phùng lão. Cho dù trăm năm nữa, Tiểu tử sợ cũng không
đạt được cảnh giới như của Người lúc này. Chờ cho Tiểu tử đạt được cảnh giới
của Phùng lão lúc này, thì không biết lúc đó Phùng lão đã đạt đến trình độ nào
rồi”
Ha ha Cười dài một tiếng, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên mở miệng nói:
“Tiểu tử nhà ngươi đừng mồm mép với ta. Nếu là người khác nói những lời này ta
còn tin được, nhưng tốc độ tu luyện của ngươi quá biến thái, biến thái đến mức
người bình thường khó có thể tưởng tượng được. Hơn nữa Tiểu tử ngươi rốt cuộc
che giấu bao nhiêu bí mật cũng không ai biết được, cho nên nếu như ngươi vẫn
tiến bộ như thế này thì sẽ có một ngày Lão phu cũng tự nhận không bằng ngươi”
Thấy Phùng Ngạo Thiên nói thế, Đinh Hạo lắc đầu cười cười nhưng không nói gì.
Hắn chỉ mỉm cười nhìn Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên.