Người đăng: MrTiep
Chỉ thấy Bạch Thanh Tâm khẽ mỉm cười, Trầm Hương kiếm trong tay hóa ra một đạo
viên hồ, trong nháy mắt đã từ bên trong cương tráo bay ra ngoài. Mà theo Trầm
Hương phi kiếm bắn ra thì Pháp quyết do Bạch Thanh Tâm thi triển cũng được
thay đổi.
Trầm Hương phi kiếm được nàng khống chế trong chớp mắt đã phát ra kiếm quang
rực rỡ, bay múa khắp nơi quanh người nàng. Từ xa nhìn lại giống như là một con
rắn đang di chuyển vậy, khiến cho mọi người rất thích thú.
Theo phi kiếm Trầm Hương bay lượn không ngừng, Đinh Hạo cảm giác được một cỗ
áp lực trước nay chưa từng có. Những đạo hàn quang do Trầm Hương phi kiếm phát
ra khiến cho thân hình Đinh Hạo di chuyển ngày càng chậm. Bởi vì Bạch Thanh
Tâm không ngừng phát ra từng đạo Kiếm quang mà tốc độ của những đạo kiếm quang
đó quá nhanh, nên khiến cho Đinh Hạo đã bị lọt vào trong vầng kiếm quang đó.
Vì vậy hắn không còn cách nào khác là vừa di chuyển vừa phá kiếm quang, nên
tốc độ mới càng lúc càng chậm.
Đến cuối cùng thân hình của Đinh Hạo phải dừng lại bởi vì kiếm quang của phi
kiếm Trầm Hương đã phân tán ra công kích, nên Đinh Hạo chịu áp lực không nhỏ.
Chỉ thấy Đinh Hạo vung Nghịch Thiên Ma Kiếm lên, Ma khí bốn phía theo động tác
của Đinh Hạo đã tập chung lại một chỗ, trong nháy mắt ngưng tụ thành một cương
trụ lớn. Khẽ quát lên một tiếng, Đinh Hạo vung tay lên, cương trụ thật lớn kia
bay thẳng vào phi kiếm Trầm Hương.
Thấy Đinh Hạo trong nháy mắt đã thay đổi đòn công kích, Thanh Vân Tông Bạch
Thanh Tâm thản nhiên cười một tiếng, pháp quyết trong tay lại biến hóa một lần
nữa. Kiếm quang đang bay tán loạn trong không trung được tập trung lại thành
một đạo kiếm quang màu trắng rất lớn phía trước cương trụ của Đinh Hạo. Theo
biến hóa của pháp quyết mà Bạch Thanh Tâm đánh ra liền trực tiếp đánh thẳng
vào cương trụ của Đinh Hạo. những tiếng ầm ầm vang khắp ngõ ngách của sân khi
hai vật va chạm vào nhau, làm cho mọi người đang quan chiến đều sững sờ.
Theo tiếng va chạm đó vang lên, thân hình của Đinh Hạo và Bạch Thanh Tâm không
tự chủ được lui lại phía sau. Một lát sau, hai người gần như cùng dừng lại,
cùng thở dồn dập, thực lực của hai người gần như tương đương nhau.
Ha ha cười dài một tiếng, Đinh Hạo đang thở hổn hển cười phá lên, nói: “Thống
khoái, thật sự rất thống khoái. Từ khi xuất đạo đến nay ta gặp phải địch thủ
hoặc là không thể đỡ được một chiêu hoặc là không thể địch lại chứ chưa bao
giờ có trận chiến nào thống khoái như ngày hôm nay. Dù là thắng hay thua bằng
vào điểm này tại hạ cho rằng đây là một trận chiến rất đáng giá!”
Khẽ cười một tiếng, Bạch Thanh Tâm mới lấy lại bình tĩnh rồi mở miệng nói:
“Đây cũng là lần đầu tiên khi Thanh Tâm xuất đạo đến nay gặp phải trận đánh
khó khăn nhất. Mặc dù biết thực lực của Đinh huynh rất mạnh nhưng Thanh Tâm
không ngờ Đinh huynh có thể khiến Thanh Tâm kinh hỉ đến vậy
Nhìn thấy hai người dừng lại rồi khen ngợi nhau trong không trung, tất cả mọi
người đều cảm thấy rất quái dị. Còn Phùng Tinh Nhiên bên dưới đã chịu không
nổi nữa mà lớn tiếng quát lên: “Tiểu tặc Đinh Hạo kia đang làm gì vậy ? Còn
không mau mau đánh chết nàng ta đi. Nói dư thừa làm gì. Khi nãy ngươi đi đáp
ứng với bổn cô nương như thế nào ? Nếu còn tiếp tục như vậy thì bổn cô nương
sẽ cho ngươi biết tay.”
Nghe Phùng Tinh Nhiên ở bên dưới nói vậy, Đinh Hạo lắc đầu cười cười cũng
không trả lời nàng. Còn Bạch Thanh Tâm thì cười thản nhiên nói: “Đinh huynh,
chúng ta tiếp tục đi, tránh cho Tiểu tình nhân của Huynh giục lần nữa.”
Ngạc nhiên nhìn Bạch Thanh Tâm, Đinh Hạo không cho rằng nàng sẽ nói như vậy,
nhưng động tác trong tay cũng không hề chậm. Ngay khi Bạch Thanh Tâm vừa dứt
lời, Đinh Hạo đã bay về phía Bạch Thanh Tâm, lần này tốc độ vẫn nhanh nhưng
Đinh Hạo không sử dụng phương pháp du đấu như vừa rồi nữa.
Bạch Thanh Tâm chẳng những thực lực lợi hại, tâm trí cũng rất phi phàm. Nếu
vừa rồi nàng đã có phương pháp hóa giải thì Đinh Hạo cũng không tiếp tục dùng
đến cách cũ nữa. Nhưng ưu thế về tốc độc của Đinh Hạo vẫn rất rõ ràng, ngay
khi Đinh Hạo vừa động thân thì Bạch Thanh Tâm liền mở to hai mắt ra, tập trung
tinh thần vào Đinh Hạo. Nhưng khi nàng nhìn thấy rõ thân ảnh của Đinh Hạo thì
hắn cũng đã xuất hiện trước mặt nàng.
Cười to một tiếng, Đinh Hạo trong nháy mắt phân ra ba người nữa, vẫn từ bốn
phía bay về phía Bạch Thanh Tâm. Bốn thanh Nghịch Thiên Ma Kiếm cùng tuôn ra
Ma Viêm cuồn cuộn.
Nhìn thấy thế công hung hãn của Đinh Hạo, Bạch Thanh Tâm trong quay một vòng
không trung, Trầm Hương phi kiếm trong tay theo chuyển động của nàng hóa thành
một hình tròn. Sau khi hoàn thành liền mở rộng ra bốn phía, nhìn kỹ mới phát
hiện ra là do kiếm quang biến thành.
Còn bốn người Đinh Hạo lúc này đều cùng làm ra động tác ngạnh kháng, bốn thanh
Nghịch Thiên Ma Kiếm bao phủ đầy ma viêm trong nháy mắt va chạm với hình vòng
tròn do kiếm quang biến thành.
Vừa va chạm trong nháy mắt, ba Đinh Hạo liền biến mất không thấy đâu, còn một
Đinh Hạo ở sau lưng Bạch Thanh Tâm lại đang cười cười quỷ dị.
Do kiếm quang của Bạch Thanh Tâm đã phân tán, nên kiếm quang vốn có uy lực
mạnh mẽ đã trở nên yếu đi rất nhiều. Nhưng Bạch Thanh Tâm cũng không còn cách
nào khác, mặc dù cảnh giới của nàng cao hơn Đinh Hạo một tầng, cũng có thể
thấy được huyễn thân của hắn nhưng cũng phải mất một thời gian quan sát mới
nhìn thấy được. Nhưng trong khi tranh đấu thì chỉ một chút do dự cũng đủ để
thay đổi cả cục diện. Đinh Hạo lại rất giảo hoạt, cũng biết được huyễn thân
của mình không lừa gạt nàng ta được bao lâu, nên ngay khi chúng bị phá hủy thì
hắn đã đến được gần nàng. Hơn nữa sau khi huyễn thân vừa xuất hiện liền toàn
lực ra tay, căn bản là không để cho Bạch Thanh Tâm chút thời gian nào.
Cũng bởi vì như vậy nên Bạch Thanh Tâm cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tiến hành
công kích bốn phía, thông qua công kích phán đoán chân thân của Đinh Hạo. Nếu
không dù chỉ chậm một khắc thì dù cho nàng phát hiện được chân thân của hắn,
thì sợ rằng khi đó đã muộn, khẳng định trúng đòn của Đinh Hạo.
Cho nên Bạch Thanh Tâm cũng chỉ có thể công kích bốn phía mà thôi.
Mà cũng vì vậy nên uy lưc của kiếm quang tập kích của Đinh Hạo yếu đi ba phần,
,ột chút uy hiếp với hắn cũng không có. Khi kiếm quang hoàn toàn biến mất thì
chân thân của Đinh Hạo cũng hiện ra. Mà lúc này Đinh Hạo đã xuất hiện sau lưng
Bạch Thanh Tâm. Còn Bạch Thanh Tâm bây giờ mới tìm thấy chân thân của Đinh
Hạo.
Cười lớn một tiếng, Đinh Hạo lại chém xuống một kiếm, trong không trung chỉ
thấy được một ngọn lửa màu đen chói lòa, khi Bạch Thanh Tâm phát hiện ra đã
xuất hiện cách nàng ta vài thước.
Không hề xoay người lại, Bạch Thanh Tâm vung Trầm Hương phi kiếm trong tay
chém về phía sau, kiếm quang màu trắng chợt xuất hiện, va chạm với ngọn lửa
màu đen của Đinh Hạo. Một tiếng binh bang kì dị vang lên, sau lần va chạm này
kiếm quang màu trắng của Bạch Thanh Tâm bị đánh bay khắp nơi, mà ngọn lửa màu
đen do Nghịch Thiên Ma Kiếm phát ra mặc dù đã yếu đi rất nhiều nhưng vẫn bay
về phía Bạch Thanh Tâm.
Đến lúc này Bạch Thanh Tâm mới xoay người lại, nhanh chóng lui về phía sau,
nhưng mặc dù tốc độ lui lại của nàng rất nhanh nhưng dù sao vẫn khá trễ, ngọn
lửa màu đen kia đã tập kích đến. Thấy tránh cũng không khỏi, sắc mặt của Bạch
Thanh Tâm khẽ biến, cương tráo kì dị lại xuất hiện một lần nữa trên người
nàng. Mà Trầm Hương phi kiếm trong tay không hề phát ra kiếm quang mà bay
thẳng về phía vào ngọn lửa màu đen do Đinh Hạo phát ra.
Ầm một tiếng vang lên, thân thể của Bạch Thanh Tâm trong nháy mắt lui lại hai
trượng, còn ngọn lửa màu đen của Đinh Hạo cũng lập tức biến mất, chỉ có vài
điểm lửa nhỏ bắn lên trên cương tráo của Bạch Thanh Tâm nhưng cũng không tạo
ra bất cứ uy hiếp nào.
Tuy nhiên đúng lúc này, Nghịch Thiên Ma Kiếm đã được Đinh Hạo ném ra, phát ra
kiếm quang dài hai trượng bắn thẳng vào Bạch Thanh Tâm. Nhưng không chỉ có
thế, ngay khi Nghịch Thiên Ma Kiếm vừa rời tay thì thân hình Đinh Hạo cũng di
chuyển, mười ngón tay đột nhiên xuất hiện mười đạo cương khí, chính là Đồ Linh
Ma Chỉ trong Vô Cực Ma Công.
Đồ Linh Ma Chỉ vừa mới xuất hiện, Đinh Hạo không ngừng huy động hai tay, từ xa
nhìn lại Ma khí trên mười ngón tay kia tạo ra một quỹ tích kì dị. Còn thân thể
Đinh Hạo giống như mọc thêm một đôi cánh vậy, rất kỳ quái.
Nhìn thấy Ma Công thần kì của Đinh Hạo, mọi người phía dưới đều trợn mắt há
mồn, trong đó có mấy người mở miệng rất lớn, giống như là thấy một điều không
thể tin nổi vậy. Còn Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên vào lúc này cũng sửng
sốt vô cùng, Đồ Linh Ma Chỉ kia hắn cũng chưa từng thấy qua, nhìn thấy Đinh
Hạo đánh ra hắn cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, vội vàng hỏi Phùng Tinh Nhiên ở bên
cạnh mình.
Lắc đầu, Phùng Tinh Nhiên đắc ý cười một tiếng hướng đến Luyện Ngục Ma Quân
Phùng Ngạo Thiên le đầu lưỡi hì hì nói: “Người hỏi con, con hỏi ai ? Dù sao
tiểu tặc Đinh Hạo có biểu hiện thần kì ra sao thì bổn côn nương cũng sẽ không
giật mình, từ lúc biết hắn đến có khi nào hắn có biểu hiện bình thường đâu?
Luôn làm cho người ta vui mừng, nếu như hắn bình thường thì Tinh Nhiên sao có
để mắt đến hắn chứ?”
Càng nói về sau, gương mặt Phùng Tinh Nhiên càng đỏ lên, cười khúc khích.
Mà lúc này đột nhiên bên cạnh truyền đến một tiếng hừ lạnh kèm theo một tiếng:
“Hoa si.” (Mê Trai )
Không cần nhìn Phùng Tinh Nhiên cũng biết được nhất định là nha đầu Thạch Ngọc
Sương, cười hì hì môt tiếng Phùng Tinh Nhiên cũng không nhìn nàng ta, mà nói
thẳng: “Hoa si thì hoa si, không giống như một ai đó, lạnh như băng không chút
tình người, căn bản không một nam nhân nào dám có ý định!”
Lời này vừa dứt, Thạch Ngọc Sương phẫn nộ chỉ vào Phùng Tinh Nhiên, quát lên:
“Ngươi…ngươi…”
Nhưng Thạch Ngọc Sương kêu một lúc lâu, bị Phùng Tinh Nhiên chọc giận đến nỗi
một câu cũng không nói ra được.
Lúc này, trong sân đã xảy ra biến hóa mới.