Người đăng: MrTiep
Vào lúc này, mặc dù không thấy bóng dáng của Bạch Thanh Tâm trong làn sương mù
nhưng từng đạo kiếm quang bắn ra từ trong đó lại giống như trăm hoa đua nở,
Kiếm quang bắn ra xung quanh không dưới trăm đạo.
Nhìn thấy tình hình đột nhiên biến đổi, bốn Đinh Hạo ngẩng mặt lên trời cười
to, chỉ thấy bốn người huy động bốn thanh Nghịch Thiên Ma Kiếm, Ma viêm cuồn
cuộn trong nháy mắt phát ra từ trong bốn thanh Nghịch Thiên Ma Kiếm, nháy mắt
đã đi vào bên trong làn sương mù của Bạch Thanh Tâm.
Chỉ thấy ma Viêm màu đen cùng với làn sương mù vừa mới gặp nhau liền phát ra
những âm thanh chói tai, rồi phát ra một làn ánh sáng chói mắt.
Nhìn thấy hai người vừa mới động thủ đã công kích mãnh liệt như vậy khiến cho
mọi người quan chiến đều phải chăm chú quan sát.
Luồng ánh sáng sau khi phát nổ ra thì làn sương mù trắng kia cũng ảm đạm hơn
rất nhiều, thân hình của Bạch Thanh Tâm cũng hiện ra.
Theo luồng ánh sáng chói mắt kia biến mất, ba Đinh Hạo dưới công kích của Bạch
Thanh Tâm cũng biến mất không thấy, chỉ để lại một Đinh Hạo mà thôi. Nghịch
Thiên Ma Kiếm trong tay hắn vẫn không ngừng tuôn ra ma khí, dường như vĩnh
viễn không bao giờ hết vậy.
Sau một kích này, thực lực của Đinh Hạo bộc phát ra không thể nghi ngờ. Hiện
tại những người vượt qua Tu vi Nguyên Anh Kỳ đều nhìn thấy rõ thực lực của
Đinh Hạo không phải là Nguyên Anh Sơ Kỳ mà là sắp đột phá đến Nguyên Anh Hậu
Kỳ.
Mặc dù chỉ là Nguyên Anh Kỳ nhưng giữa sơ kỳ và hậu kỳ vẫn có sự chênh lệch
rất lớn như trời và đất vậy. Phát hiện này khiến cho mọi người đều kinh hãi,
đều không ngờ đến Đinh Hạo lại đạt đến Tu vi như vậy.
Theo lời nói của mọi người thì lúc ở Tụ Bảo Tông lần trước, Tu vi của hắn chỉ
là Dung Hợp kỳ. Giờ mới qua mấy năm ngắn ngủn tiểu tử này rốt cuộc đã làm như
thế nào mà có thể đạt được cảnh giới này. Tất cả mọi người đều không thể hiểu
nỗi. Chỉ Tu vi Nguyên Anh Sơ Kỳ cũng đủ làm cho mọi người kinh ngạc rồi. Không
ai hiểu được Đinh Hạo đã dùng biện pháp gì để có thể ẩn giấu thực lực của mình
khỏi bao nhiêu người ở đây.
Còn ánh mắt của mọi người nhìn hắn giống như là quái vật vậy. Lúc này ba Tông
Chủ của Đạo Môn tam tông sau khi nhìn thấy đòn công kích của Đinh Hạo cũng lộ
ra vẻ thận trọng, cũng không còn vẻ tự tin chắc thắng như lúc ban đầu nữa.
Hiện tại người đang đắc ý nhất chính là hai cha con Luyện Ngục Ma Quân Phùng
Ngạo Thiên và Phùng Tinh Nhiên. Giờ nhìn thấy sự ngạc nhiên cho mọi người bởi
những gì mà Đinh Hạo thể hiện, hai người này bọn họ đều rất hưng phấn, mở
miệng cười to
Lúc này, Độc Cô Tịch Diệt quay lại nhìn Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên,
cười hắc hắc: “Phùng Tông Chủ quả là may mắn, ánh mắt như vậy quả thực Lãnh
lão phu bội phục. Lời nói của Tông Chủ vừa rồi cũng không phải là giả, trên
người tiểu tử này có rất nhiều điều thần bí. Có lẽ hắn có thể lấy lại mặt mũi
cho Ma Môn chúng ta, đánh bại Bạch Thanh Tâm của Thanh Vân Tông”
Cười một tiếng, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên khiêm tốn nói: “Làm gì có.
Tuy nhiên trong lớp Tân tú của Ma Môn chúng ta lúc này có thể đánh bại Bạch
Thanh Tâm, Lão phu chắc chắn chỉ có hắn mà thôi.”
“Đúng vậy đúng vậy, vừa rồi còn có người dám cười nhạo hắn, nào biết được tiểu
tử thúi rất mạnh chứ. Nếu như nàng ta xuất chiện sợ lúc này đã thua rồi!” Đúng
lúc này Phùng Tinh Nhiên đột nhiên mở miệng nói, vừa dứt câu liền cười nhạo
nhìn Thạch Ngọc Sương.
Phùng Tinh Nhiên vừa nói ra những lời này, Thạch Ngọc Sương sao không biết
Phùng Tinh Nhiên đang nói mình chứ, hừ lạnh một tiếng Thạch Ngọc Sương nói:
“Đây mới là bắt đầu mà thôi, tiểu tử này cũng chỉ biết ỷ thân pháp thần kỳ mà
thôi, ta thấy cũng rất là bình thường. Chờ sau khi thắng Thanh Vân Tông Bạch
Thanh Tâm, ngươi nói tiếp cũng không muộn.”
Cười hì hì một tiếng, Phùng Tinh Nhiên nói: “Sớm biết xú nha đầu nhà ngươi sẽ
không phục mà, vậy ngươi cứ xem đi rồi biết.”
Hừ môt tiếng, Thạch Ngọc Sương không nói nữa, mà tập trung tinh thần chăm chú
nhìn Đinh Hạo đang kiêu hãnh đứng trong không trung.
Lúc này, Đinh Hạo vùng Thanh Vân Tông Bạch Thanh Tâm vừa ngạnh kháng một
chiêu, Đinh Hạo cảm thấy giật mình vì thực lực của Bạch Thanh Tâm, không hổ là
Đệ nhất nhân trong hàng Tam đại đệ tử ở Tây đại lục. Tu vi Xuất Khiếu Trung Kỳ
quả thực không tầm thường chút nào. Xem ra muốn chiến thắng nàng phải dùng hết
bản lãnh mới được, nếu không thắng bại rất khó biết được.
Nhưng Đinh Hạo nào biết được Thanh Vân Tông Bạch Thanh Tâm cũng ngạc nhiên
không gì mình. Mặc dù nàng sớm biết Đinh Hạo không bình thường nên đã đề cao
thực lực của hắn lên vài lần. Nhưng lúc này sau một lần giao thủ mới phát hiện
ra Tu vi của Đinh Hạo còn cao hơn vài lần so với suy nghĩ của mình.
Tính cả việc hắn ẩn dấu thực lực thì hắn cũng chỉ là Nguyên Anh Hậu Kỳ mà
thôi, với Tu vi của hắn mà dám ngạnh kháng với mình đã đạt đến Xuất Khiếu
Trung Kỳ mà không lộ ra một chút dấu hiệu không địch lại nào làm cho Bạch
Thanh Tâm từ thế chắc thắng trở nên thận trọng, tránh cảnh lật thuyền trong
mương.
Sau một kích này, hai người lại một lần nữa khôi phục lại tình cảnh so đấu khí
thế. Bởi vì sau một kích này hai người đều đại khái biết được thực lực của đối
phương, cũng không dám tùy tiện hành động mà chỉ là âm thầm đánh giá xem đối
phương có lộ ra sơ hở gì hay không.
Quan sát một lát, Đinh Hạo lại mỉm cười, nói: “Thực lực của Bạch Tiên Tử thật
mạnh, tại hạ bội phục. Hy vọng Bạch Tiên Tử vẫn có thể duy trì như vậy, đối
thủ khó cầu, nhất là đối thủ có cùng thực lực lại càng khó gặp. Hy vọng Bạch
Tiên Tử không làm cho tại hạ thất vọng.”
Đinh Hạo vừa dứt câu, Thanh Vân Tông Bạch Thanh Tâm cũng khẽ cười một tiếng,
ánh mắt nhìn Đinh Hạo trở nên rất quái dị, nói: “Thực lực của Đinh huynh thật
sự nằm ngoài suy đoán của Thanh Tâm. Đấu với Đinh huynh, Thanh Tâm cũng không
dám xem thường nữa, chỉ có thể toàn lực ứng phó, hy vọng không làm Đinh huynh
thất vọng.”
Ha ha cười dài một tiếng, Đinh Hạo nói: “Đã như vậy thì tại hạ ra tay trước
vậy!”
Vừa dứt lời, Đinh Hạo không còn đè nén tốc độ nữa, ngự(cưỡi) Nghịch Thiên Ma
Kiếm, tốc độ nhanh như điện lại xuất hiện trước mặt mọi người. Chỉ thấy Nghịch
Thiên Ma Kiếm vừa động thì thân ảnh của Đinh Hạo giống như là quỷ mị lúc ẩn
lúc hiện quanh Bạch Thanh Tâm. Xung quanh Bạch Thanh Tâm đột nhiên có thêm một
đạo hắc tuyến, nhưng thân hình Đinh Hạo đã không còn thấy nữa bởi vì tốc độ
của hắn lúc này đã quá nhanh.
Biến hóa như thế khiến cho mọi người đang quan chiến ngây cả người, tốc độ kia
rõ ràng không phù hợp chút nào với Tu vi của Đinh Hạo. Hắn làm như thế nào mà
được đã trở thành câu hỏi lớn nhất trong lòng mọi người.
Nhìn thấy tốc độ Đinh Hạo nhanh như thế, Thanh Vân Tông Bạch Thanh Tâm đang ở
giữa vòng vây biến sắc, lập tức xung quanh thân thể xuất hiện một làn Cương
tráo. Hai mắt liên tục chuyển động, nhìn chằm chằm vào đạo Hắc tuyến đang
chuyển động xung quanh.
Bạch Thanh Tâm không hổ là nhân vật thông minh, biết tốc độ của mình tuyệt đối
không bằng Đinh Hạo nên đứng yên bất động, lấy bất biến ứng vạn biến là cách
làm chính xác nhất vào lúc này.
Mà Đinh Hạo đang lẩn quản xung quanh Bạch Thanh Tâm thấy nàng ta làm như vậy
cũng lộ ra vẻ tán thưởng. Nhưng động tác trong tay vẫn được phát ra, chỉ thấy
bốn phương tám hướng quanh Bạch Thanh Tâm bắn ra từng đạo kiếm quang. Từ xa
nhìn lại quả thực rất hoa lệ(đẹp mắt), đây chính là do tốc độ của Đinh Hạo rất
nhanh tạo thành.
Nhìn thấy Đinh Hạo rốt cuộc cũng công kích, Bạch Thanh Tâm bị hắc tuyến bao
phủ bên trong tay cầm kiếm không ngừng huy động, tay trái cũng đánh ra các
pháp quyết kỳ dị.
Theo động tác của Bạch Thanh Tâm, Cương tráo bao phủ nàng lúc này đột nhiên mở
rộng ra gấp đôi, bên trong không ngừng bắn ra từng đạo kiếm quang màu trắng,
bay thẳng vào làn Kiếm cương màu đen do Đinh Hạo phát ra đang lao đến tập kết
mình.
Từng trận âm thanh không ngừng phát ra khi hai người giao chiến với nhau. Do
Kiếm quang và Kiếm khí không ngừng va chạm với nhau nên thân hình của Đinh Hạo
và Bạch Thanh Tâm đều biến hóa cực nhanh, thế công trong tay không dám đình
chỉ dù chỉ một khắc.
Lúc này hai người đều không dám phân tâm, chỉ cần đối phương lộ ra vẻ mệt mỏi
trước liền nghênh đón công kích lôi đình của đối phương. Thắng bại sẽ được
quyết định ngay và không cần thiết tiếp tục nữa.
Nhìn hai người đã dùng hết toàn lực, mọi người phía dưới cũng rất khẩn trương.
Đây đã là trận đánh cuối cùng rồi, tất cả sẽ được quyết định bởi kết quả của
trận chiến này. Thường nói thắng là vua thua là giặc, dù là người bên Đạo Môn
hay Ma Môn đều biết đạo lý này. Người Tu Chân có thực lực là có tất cả, mà
hiện tại hai phe Đạo Ma đã đặt cuộc hết vào trận chiến này nên chỉ cần thắng
trận này sẽ có được vinh dự và lợi ích thiết thực. Vì vậy không có bất cứ ai
dám buông lỏng tâm thần, mà đều chăm chú quan sát.
Lúc này trận chiến giữa hai người đã bắt đầu có biến hóa, chỉ thấy Bạch Thanh
Tâm đang ở bên trong làn Cương tráo khẽ vung tay trái lên, bạch quang lóe lên
trong Cương tráo đã có xuất hiện một ngọc bài màu xanh. Ngọc bài vừa mới xuất
hiện thì Cương tráo vốn có màu trắng liền pha thêm một ít tia sáng màu xanh.
Còn Kiếm khí công kích mà Đinh Hạo phát ra vừa chạm phải Cương tráo của Bạch
Thanh Tâm liền biến mất không thấy. Nhưng Cương tráo bị Kiếm khí công kích
cũng đổi màu đến ba lần, phân biệt là hồng, hoàng lam, cuối cùng trở thành màu
trắng xanh mờ nhạt.
Theo biến hóa của vầng Cương tráo, từng đạo chân nguyên kì dị bằng mắt thường
có thể nhìn thấy nhẹ nhàng đi vào bên trong thân thể của Bạch Thanh Tâm. Còn
Bạch Thanh Tâm vốn đang suy yếu lập tức giống như ăn phải đại bổ đan, chỉ
trong nháy mắt đã khôi phục. Khuôn mặt đang tái nhợt thậm chí đỏ ửng lên, càng
toát ra mị lực kinh người, tinh thần phấn chấn, khiến cho mọi người đang quan
chiến nhìn thấy trợn mắt há mồm.
Vào lúc này, Bạch Thanh Tâm vốn vẫn đứng im tại chỗ trong không trung rốt cục
cũng đã di động.