Kỳ Chiêu Diệt Xuất.


Người đăng: MrTiep

Mặc dù mọi người cũng không biết "La Phù Hồi Thiên Thuật" này rốt cuộc có tác
dụng gì, nhưng thấy La Phù Tông Chủ Dư Hận Thủy khẩn trương đến thế, cùng với
khí thế của Chu Minh Diệu đang không ngừng tăng lên khi sử dụng đến chiêu này,
khiến cho tất cả mọi người đều biết chiêu này không tầm thường.

Không ngoài suy đoán của mọi người, thanh Trường đao ngăm đen của Chu Minh
Diệu đã xảy ra biến hóa. Một màn Đao mang xuất hiện trên than Đao, từ xa nhìn
lại giống như hình một con Rồng đang giương nanh múa vuốt, vô cùng uy mãnh.

Chu Minh Diệu cười lạnh lùng một tiếng, theo tiếng cười không ngừng vang lên,
thanh Trường đao trong tay hắn trong nháy mắt đã biến thành một con Trường
Long. Con Rồng này rít lên một tiếng thật lớn rồi lao thẳng về phía kiếm quang
mà Phùng Tinh Nhiên chém ra. Đồng thời thanh Trường đao trong tay hắn đã biến
mất không còn.

Nhìn thấy biến hóa như vậy, La Phù Tông Chủ Dư Hận Thủy không những không vui
mừng mà còn rất lo lắng, có lẽ vì hắn biết hậu quả của việc Chu Minh Diệu thi
triển chiêu thức này. Lúc này Chu Minh Diệu dường như không nghe thấy tiếng
kêu khẩn trương của Dư Hận Thủy. hắn lúc này đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ
còn vẻ độc ác chứ không còn vẻ đạo mạo của người trong Đạo Môn nữa.

Lúc này vẻ mặt Phùng Tinh Nhiên tái lại bởi vì Kiếm quang mà nàng phát ra
không thể thu hồi lại được, nếu không nàng sẽ bị Chu Minh Diệu phản kích lại.
Vì vậy Phùng Tinh Nhiên chỉ có thể chấp nhận đôi công bằng cách phát ra thêm
hai đạo kiếm quang rất lớn, đồng thời nàng lại nhìn chằm chằm vào con Trường
long do trường đao của Chu Minh Diệu biến thành.

Nói thì chậm nhưng thực tế diễn ra lại rất nhanh.

Chỉ trong nháy mắt ba đạo Kiếm quang đỏ rực do Phùng Tinh Nhiên phát ra đã gặp
phải con Trường long của Chu Minh Diệu. Chỉ thấy con Trường long rít lên một
tiếng, thân hình cuộn một vòng trong không trung rồi tiến vào bên trong ba đạo
Kiếm quang của Phùng Tinh Nhiên. Sau đó không ngừng quay cuồng trong ba đạo
Kiếm quang đó. Ba đạo kiếm quang của Phùng Tinh Nhiên cũng đang cố gắng cuốn
lấy con Trường Long này, nhưng uy lực của kiếm quang càng lúc càng yếu, còn
Trường long của Chu Minh Diệu thì vẫn chưa hề suy yếu đi chút nào.

Đúng lúc này Chu Minh Diệu đang khống chế trường Đao đột nhiên há mồm phun ra
một ngụm máu tươi. La Phù Tông Chủ Dư Hận Thủy ở bên dưới thấy như vậy liền
vội vàng quát lên: “Minh Diệu ngươi điên rồi sao, lúc này đã bị Chân nguyên
cắn trả, còn không mau dừng lại”

Vừa nghe Dư Hận Thủy nói thế, tất cả mọi người bên phía Đạo Môn đều biến sắc.
Chân nguyên cắn trả là như thế nào tất cả mọi người đều rất rõ ràng, nhẹ thì
Tẩu hỏa nhập ma, nặng thì sẽ chết ngay tại chỗ. Đây là những hậu quả rất nặng
nề, nhất là đối với những người chưa tu luyện Pháp quyết thành công. Mọi người
đều không ngờ rằng Chu Minh Diệu lại điên cuồng đến thế, lúc này chỉ còn biết
lắc đầu thở dài, đồng thời cũng bội phục sự can đảm của hắn.

Nhưng mọi người trong Ma Môn lại rất vui vẻ, xem tình hình thì thật sự là Chu
Minh Diệu đã bị Chân nguyên cắn trả, chỉ cần Phùng Tinh Nhiên có thể chống trả
đòn tấn công này của hắn thì lại có hy vọng.

Tuy nhiên tình thế phát triển lại nằm ngoài dự đoán của mọi người. Sau khi Chu
Minh Diệu phun máu tươi thì con Trường Long như ăn thuốc bổ vậy trở nên vô
cùng hung mãnh, chỉ trong nháy mắt đã đánh tan ba đạo kiếm quang của Phùng
Tinh Nhiên.

Lúc này Chu Minh Diệu lại cười phá lên, nhưng không hề mở miệng mà đánh ra hai
đạo Pháp quyết nhằm vào con Trường Long đang uốn lượn trong không trung. Ngay
khi Pháp quyết thi triển thành công, con Trường Long vẫy đuôi một cái rồi bay
thẳng về phía Phùng Tinh Nhiên.

Thấy kiếm quang mà mình phát ra đã bị Trường Long phá vỡ, đồng thời nó không
hề có dấu hiệu suy yếu mà ngược lại càng lúc càng càng mạnh hơn. Phùng Tinh
Nhiên hừ lạnh một tiếng với tên Chu Minh Diệu rồi quay đầu chạy trốn.

Nhưng nàng mặc dù rất nhanh nhưng con Trường Long của Chu Minh Diệu cũng không
hề chậm, vẫn bám sát phía sau Phùng Tinh Nhiên. Chu Minh Diệu thấy Phùng Tinh
Nhiên đã không còn khả năng chống trả mà chỉ có thể chật vật chạy trốn, hắn
liền cười rộ lên trông không khác gì kẻ điên. Đồng thời Chu Minh Diệu cũng
không ngừng đánh ra từng đạo Pháp quyết nhằm vào con Trường Long.

THấy Phùng Tinh Nhiên lúc này chỉ có thể chạy trốn, vẻ mặt Đinh Hạo trở nên
lạnh lùng, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Minh Diệu đầy thù địch.

Mà người trong Đạo Môn thì thì hấu hết đều vui mừng, chỉ có La Phù Tông Chủ Dư
Hận Thủy là rất lo lắng. Lúc này hắn chỉ hy vọng Chu Minh Diệu có thể nhanh
chóng đánh bại Phùng Tinh Nhiên, qua đó có thể giảm bớt hậu quả khi sử dụng
Công pháp này.

Lúc này người đang lo lắng nhất có lẽ chính là Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo
Thiên. Phùng Ngạo Thiên vô cùng yêu thương Phùng Tinh Nhiên, điều này tất cả
mọi người đều biết. Lúc này thấy Phùng Tinh Nhiên đang gặp nguy hiểm nên Phùng
Ngạo Thiên vô cùng lo lắng. Nhưng trận chiến này lại quan hệ đến mặt mũi của
Ma Môn tam tông và ích lợi của Đoạn Hồn sơn sau này. Nên mặc dù Phùng Ngạo
Thiên đang vô cùng lo lắng nhưng chỉ có thể chăm chú quan sát mà thôi. Chỉ cần
Phùng Tinh Nhiên gặp nguy hiểm, hắn nhất định sẽ không để ý tất cả mà xông tới
cứu Phùng Tinh Nhiên.

Con Trường Long do Chu Minh Diệu phát ra lúc này cũng trở nên điên cuồng như
chủ của nó vậy. Đang không ngừng truy đuổi Phùng Tinh Nhiên, dù cho Phùng Tinh
Nhiên thay đổi phương hướng, liên tục tăng tốc cũng không thể cắt đuôi con
Trường Long này đi được. Hơn nữa khoảng cách càng lúc càng gần, không bao lâu
nữa là Phùng Tinh Nhiên sẽ bị con Trường Long bắt kịp.

Ngay lúc này, Phùng Tinh Nhiên lại đột nhiên ngừng lại, xem bộ dạng thì nàng
đang rất tức giận.

Thấy vào lúc này mà Phùng Tinh Nhiên thậm chí lại dừng lại, Luyện Ngục Ma Quân
Phùng Ngạo Thiên hét lên một tiếng: “Tinh Nhiên ngươi điên rồi sao, nhanh quay
lại đây. Cho dù có thua Phụ thân cũng không hy vọng ngươi xảy ra chuyện”

Nghe thấy Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói thế, Phùng Tinh Nhiên đang
hãnh diện đứng trong không trung khẽ cười một tiếng. Sau đó nàng khẽ nhìn Đinh
Hạo một cái, rồi nghiêm túc nói: “Phụ thân yên tâm, con không có chuyện gì
đâu. Dù cho Chu Minh Diệu hắn có liều mạng thì chẳng lẽ Bổn cô nương không dám
liều mạng sao?”

Vừa dứt câu, Phùng Tinh Nhiên quay sang cười nói với Đinh Hạo: “Tiểu tử thối,
Bổn cô nương cũng liều mạng đây, Huynh không trách Tinh Nhiên chứ”

Khẽ gật đầu, Đinh Hạo nói: “Cứ dùng hết sức mà làm, dù sao vật đó nàng vẫn
chưa thể khống chế hoàn toàn mà”

Nghe thấy Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên nói với nhau như vậy, tất cả mọi người
đều cảm thấy khó hiểu. Dường như Phùng Tinh Nhiên này còn thứ gì đó chưa sử
dụng vậy. mọi người còn đang nghi hoặc khó hiểu thì trường Long mà Chu Minh
Diệu phát ra lại rít lên một tiếng rồi cong mình cắn về phía Phùng Tinh Nhiên,
trông rất là hung hãn.

Khẽ cười một tiếng, Phùng Tinh Nhiên khinh thường nhìn con trường Long đang
lao tới, ánh sáng lóe lên, trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một Hỏa cầu đỏ
rực, chính là Sất Dương Cầu mà nàng có được ở trong cuộc đấu giá ở Tụ Bảo Tông
hội.

Nhìn thấy Sất Dương Cầu đột nhiên xuất hiện, mặt Đinh Hạo và Thiên Yêu Niếp
Thiên đều hơi đổi. Lần trước Đinh Hạo được Phùng Tinh Nhiên cho biết nàng đã
có thể sử dụng vài phần uy lực của Sất Dương Cầu. Nhưng nàng vẫn chưa thể hoàn
toàn khống chế được Sất Dương Cầu, nên nếu như lúc này dùng đến ba chiêu thức
cuối cùng thì sợ rằng cũng sẽ bị chân nguyên cắn trả như Chu Minh Diệu.

Nhưng lúc này Phùng Tinh Nhiên bị Chu Minh Diệu ép đến mức này thì không thể e
ngại gì nhiều. nàng lập tức lấy Sất Dương Cầu ra, xem ra đã muốn liều rồi.

Thấy Phùng Tinh Nhiên sau khi dừng lại trong không trung rồi nói với Phùng
Ngạo Thiên và Đinh Hạo hai câu, rồi lấy ra một Hỏa cầu (Quả cầu lửa) nhỏ, làm
cho người của Đạo Môn tam tông rất khó hiểu. bọn họ đều không biết rốt cuộc
Hỏa cầu này rốt cuộc có tác dụng gì, chẳng lẽ nó có thể làm cho nàng ta chuyển
bại thành thắng được sao?

Ngay khi con trường Long do Chu Minh Diệu phát ra đi đến trước mặt Chu Minh
Diệu được chừng mười trượng, Phùng Tinh Nhiên khẽ vung tay lên đánh một đạo
Pháp quyết kỳ dị lên Sất Dương Cầu. Sất Dương Cầu lập tức phát ra hàng vạn tia
sáng rực rỡ làm cho không trung như xuất hiện thêm một mặt trời nữa vậy, nhiệt
độ xung quanh cũng không ngừng tăng lên.

Nhưng biến hóa không chỉ có thế mà thôi, sau khi Sất Dương Cầu phát ra hơn
mười tia sáng thì mọi người mới phát hiện chúng giống như những ngọn lửa.
Nhưng ngọn lửa này vừa xuất hiện lập tức bay loạn xung quanh thân thể Phùng
Tinh Nhiên. Trong không khí đột nhiên xuất hiện mùi giống như lưu huỳnh cháy
khét, khi nó rơi xuống mặt đất liền hòa tan toàn bộ tất cả thực vật xung
quanh, đồng thời mặt đất cũng đang không ngừng nứt vỡ.

Trường long do Chu Minh Diệu phát ra vừa bị ba ngọn lửa đánh phải lập tức phát
ra tiếng hét chói tai, rồi biến mất không còn tăm hơi. Trên không trung lúc
này chỉ còn lại một thanh Trường đao ngăm đen đang từ từ rơi xuống bên dưới.
Đám Bảo thạch chạm trên chuôi đao cũng bị lửa hòa tan hai viên, qua đó có thể
thấy ngọn lửa này âm độc đến như thế nào.

Tình thế đột nhiên trở nên như vậy không chỉ làm cho mọi người chấn động, mà
ngay cả Phùng Tinh Nhiên cũng đang trợn mắt há mồm vì không ngờ đến Sất Dương
Cầu lại có uy lực đến thế.

Sất Dương Cầu vừa xuất hiện đã khiến tình thế nghịch chuyển, làm Chu Minh Diệu
bị sốc nặng, chỉ còn biết đứng ngẩn người nhìn Sất Dương Cầu trong không
trung. Hắn không ngừng thì thào tự nói, giống như bị tâm thần vậy.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #167