Thế Cùng Lực Địch.


Người đăng: MrTiep

Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa xưng tên lập tức khiến bên dưới trở nên ồn ào.

Danh hiệu Độc Ma so với Thiên Yêu Nhiếp Thiên không kém chút nào, hơn nữa hắn
tu luyện Độc Công nên làm cho hắn càng nguy hiểm hơn Thiên Yêu Nhiếp Thiên.
Thấy thật vất vả mới đuổi được Thiên Yêu Nhiếp Thiên Xuống đài, giờ đột nhiên
lại xuất hiện một tên Độc Ma Vương Diệc Hàn, người của Đạo Môn Tam Tông chỉ
còn biết kêu khổ trong lòng mà thôi.

Mặc dù ba vị Tông Chủ đã sớm phát hiện ra trong Luyện Ngục Ma Tông có mấy
khuôn mặt xa lạ, một người là Huyết Ma Liệt Sơn đã thấy qua, dung nhân tuyệt
thế của Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng khiến ba Tông Chủ có ấn tượng mạnh. Mặc dù
biết được thực lực của hắn không kém, nhưng dù thế nào đi nữa cũng không nghĩ
đến hắn chính là Độc Ma Vương Diệc Hàn đã biến mất mấy trăm năm qua. Hơn nữa
nghe khẩu khí mấy người bọn họ, thì hắn đã thực sự gia nhập vào Vô Cực Ma Tông
nào đó.

ba vị Tông Chủ Đạo Môn Tam Tông không hề có bất cứ ấn tượng nào với Môn phái
Vô Cực Ma Tông này . Bọn họ chỉ biết là trên Đoạn Hồn sơn này ngoài Luyện Ngục
Ma Tông ra còn có mấy Môn phái khác đi theo, về phần các Môn phái đó có tên là
gì thì bọn họ không thèm để ý.

Mà lúc này bọn họ lại đột nhiên phát hiện, Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương
Diệc Hàn kia cũng không biết là đã trở thành cung phụng của Vô Cực Ma Tông từ
lúc nào, khiến cho bọn họ phải chú ý nhiều hơn đến Vô Cực Ma Tông này.

Nhìn thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn đi vào giữa sân, Thanh Vân Tông Chủ Diệp Phiêu
Linh cười nhạt một tiếng, hỏi Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên hỏi: “Xin
hỏi Độc Ma Vương Diệc Hàn này thật sự là người của Đoạn Hồn sơn sao ? Vì sao
Bổn Tông lại không nghe nói qua ?”

Ha ha cười dài một tiếng, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên quát to: “Đương
nhiên, Vô Cực Ma Tông chính là một thế lực trong Đoạn Hồn sơn ta. Mà hai người
Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn đều là người của Vô Cực Ma Tông,
nên đương nhiên cũng là người của Đoạn Hồn sơn rồi. Diệp Tông Chủ không biết
cũng phải, dù sao thì Vương huynh cũng vừa mới gia nhập Vô Cực Ma Tông không
lâu. Hắc hắc, lúc này Diệp Tông Chủ còn muốn lấy cớ sao ?”

Lắc đầu, Thanh Vân Tông Chủ Diệp Phiêu Linh cười nhạt một tiếng nói: “Bổn Tông
đúng là cô lậu, đã như vậy thì Bổn Tông cũng không còn gì để nói. Lãnh Diện
Tôn Giả của Bổn Tông sẽ đấu với Độc Ma Vương Diệc Hàn vậy.”

Lời này vừa nói ra thì hai bên Đạo Ma xem như không còn dị nghị nào, trận
chiến đầu tiên cũng đã định đoạt. Độc Ma Vương Diệc Hàn đối mặt với Lãnh Diện
Tôn Giả Từ Hạo Nhiên.

Nhìn thấy Độc Ma bay lên không, Đinh Hạo cảm thấy khá lo lắng, cũng không biết
được trận chiến này là phúc hay hoặc. Mặc dù danh tiếng của Độc Ma Vương Diệc
Hàn vang dội vô cùng. Đinh Hạo cũng từng nhìn qua uy thế khi hắn ra tay. Nhưng
kẻ hắn đối mặt chính là Lãnh Diện Đồ Phu Từ Hạo Nhiên nổi tiếng hung ác, cũng
không biết trận chiến này Độc Ma Vương Diệc Hàn có thể chiếm tiện nghi hay
không đây.

Nhưng một khi Độc Ma Vương Diệc Hàn chiến thắng thì có tác dụng rất lớn đối
với Vô Cực Ma Tông. Hiện tại tên của Vô Cực Ma Tông đã được người của Đạo Ma
Lục Tông nhớ kỹ. Nói vậy không ai dám xem thường Vô Cực Ma Tông rồi. Có Huyết
Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn ở trong tông, không muốn nổi tiếng cũng
khó. Mà Huyết Ma Liệt Sơn đã đánh bại Hỏa Si Thượng Nhân Chu Công Hoàn. Chỉ
cần bây giờ Độc Ma Vương Diệc Hàn có thể đánh bại được Lãnh Diện Đồ Phu thì
danh tiếng của Vô Cực Ma Tông sẽ lên đến đỉnh điểm. Sau này căn bản là không
cần lo lắng không có người mộ danh mà đến xin gia nhập Tông phái.

Ngay khi Đinh Hạo đang âm thầm đánh giá thì Độc Ma Vương Diệc Hàn và Lãnh Diện
Đồ Phu Từ Hạo Nhiên đều đang đối mắt nhìn nhau

Nhìn thấy khí thế điên cuồng của hai người không ngừng tăng lên, dù là người
của Đạo Môn hay Ma Môn đều tỏ rất thận trọng. Trận chiến này chẳng những quan
hệ đến toàn cục, quan trọng hơn chính là mặt mũi của hai cả Đạo Ma, nên ai nấy
đều rất khẩn trương.

Mà từ lúc Độc Ma Vương Diệc Hàn bay ra khỏi Vô Cực Ma Tông, không biết là vô
tình hay cố ý mà Đinh Hạo lại cảm giác được ngoại trừ Luyện Ngục Ma Tông, các
cao thủ đứng đầu của các Môn phái đều chú ý đến khu vực của mình, không biết
là bọn họ Đơng suy nghĩ cái gì. Nhưng Đinh Hạo không những không sợ mà còn vui
mừng. Điều này cho thấy Vô Cực Ma Tông đã để lại dấu ấn rất sâu trong lòng của
bọn họ. Đinh Hạo đương nhiên sẽ không sợ hãi.

Một lát sau, khi Độc Ma Vương Diệc Hàn cùng với Lãnh Diện Đồ Phu Từ Hạo Nhiên
bắt đầu động thủ, Không gian giữa hai người xuất hiện một ít chân khí ba động
kì lạ.

Chỉ thấy bốn phía quanh Độc Ma Vương Diệc Hàn hắc khí nồng nặc, từng đoàn hắc
khí giống như đột nhiên xuất hiện ở khắp nơi. Trong chớp mắt đã tràn ngập
không gian trong vòng bốn năm trượng, không ngừng mở rộng ra bên ngoài, giống
như là các xúc tu thật lớn làm cho người ta sợ hãi không thôi.

Mà Lãnh Diện Đồ Phu lại khác, chỉ thấy cả người hắn toát ra bạch quang, lấy
hắn làm trung tâm phát ra từng đạo cương khí màu trắng. Nhiệt độ xung quanh vì
xuất hiện những cương khí trắng này mà trở nên lạnh vô cùng. Không biết từ khi
nào trong tay của Từ Hạo Nhiên xuất hiện một thanh Phi kiếm lớn, toàn thân Phi
kiếm tản mát ra hàn khí trong suốt. Từng đạo cương khí màu trắng ở mũi Phi
kiếm liên tục phun ra nuốt vào, không hề kém thế so với Độc Ma.

Một lát sau, thấy khí thế hai bên không phân cao thấp, ai cũng không thể dùng
khí thế áp chế đối thủ. Lãnh Diện Đồ Phu đột nhiên hừ lạnh một tiếng, khuôn
mặt trở nên độc ác dữ tợn. Giống như ma thú bị thị huyết hóa thành một làn
cương khí màu trắng lao vọt về phía Độc Ma Vương Diệc Hàn. Chỉ thấy thân hình
Từ Hạo Nhiên vừa động, thanh Phi kiếm dài trong tay hắn bắn ra một dạo cương
khí lạnh buốt dài hơn mười trượng. Mang theo tiếng xé gió chói tai bay thẳng
đến trước mặt Độc Ma Vương Diệc Hàn.

Nhìn thấy khí thế của Lãnh Diện Đồ Phu như vậy, Đinh Hạo tập trung tinh thần,
mặc dù sớm biết được thực lực người này rất phi phàm nhưng lại không nghĩ đến
Lãnh Diện Đồ Phu lại khó dây như vậy, trong lòng cùng bắt đầu lo lắng cho Độc
Ma Vương Diệc Hàn.

Nhưng vẻ mặt của Độc Ma Vương Diệc Hàn lại rất lạnh, dường như vĩnh viễn không
có chuyện gì khiến cho hắn phải động tâm. Nhìn thấy cương khí kịch liệt kéo
đến, Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng chỉ khẽ mỉm cười, không thấy hắn có động tác
gì, mà các đạo cương khí màu đen hóa thành trăm ngàn xúc giác lao đến đón đầu
kiếm quang mà Lãnh Diện Tôn Giả phát ra

Xúc giác màu đen kia vừa xuất hiện ra liền phát ra tiếng quỷ khóc sói tru kì
quái. Giống như là ác ma bị vây khốn dưới địa ngục phủ xuống phàm trần. trăm
ngàn đạo hắc khí trong nhắt mắt bao phủ lấy kiếm quang hung hãn kia. Nháy mắt
các kiếm quang của Lãnh Diện Tôn Giả phát ra đều bị tầng tầng hắc tuyến bao
phủ vào trong.

Tốc độ vốn nhanh như tia chớp trong nháy mắt liền chậm lại, kiếm quang ở bên
trong hắc tuyến đánh đông đánh tây nhưng cương khí biến thành hắc tuyến mà Độc
Ma Vương Diệc Hàn phát ra lại rất kì dị. Cũng không biết là Độc Ma Vương Diệc
Hàn làm như thế nào lạo được như vậy. Kiếm quang kia mặc dù rất sắc bén nhưng
không thể chặt đứt hắc tuyến được, ngược lại càng lúc càng bị trói chặt hơn

Nhìn thấy biến hóa như vậy Đinh Hạo thở dài một hơi, hắn đang rất lo lắng cho
Độc Ma Vương Diệc Hàn nên cũng thoải mái hơn, không nghĩ đến Độc Ma Vương Diệc
Hàn lại mạnh đến thế.

Mà Lãnh Diện Tông Giả nhìn thấy kiếm quang của mình bị làn cương khí màu đen
của Độc Ma Vương Diệc Hàn biến thành trăm ngàn đạo hắc tuyến trói buộc lại,
như thế nào cũng không thoát được ra ngoài khiến cho sắc mặt hắn càng thêm
lạnh lẽo . Từ Hạo Nhiên hừ lạnh một tiếng, mặt mũi vốn lạnh như băng lại càng
tái nhợt không giống như người sống. Chỉ thấy tay trái của Từ Hạo Nhiên đánh
ra một đạo pháp quyết, mà tay phải mang theo một quyền hung hăng đánh về phía
Độc Ma Vương Diệc Hàn.

Mà pháp quyết ở trên tay trái kia vừa mới đi đến làn cương khí bên cạnh Phi
kiếm, các kiếm quang bị đoàn đoàn hắc tuyến của Độc Ma Vương Diệc Hàn bao phủ
đột nhiên chia ra, trong chớp mắt hóa thành mấy trăm đạo kiếm quang.

Bởi vì thể tích đột nhiên biến nhỏ lại cho nên các kiếm quang vỡ ra dễ dàng
thoát khỏi làn hắc tuyến của Độc Ma Vương Diệc Hàn, rồi hóa thành tia chớp bay
đến Độc Ma Vương Diệc Hàn. Chỉ là kiếm quang màu trắng kia đã ảm đạm hơn rất
nhiều, chỉ trong nháy mắt kiếm quang đã bị Độc tính bá đạo của Độc Ma Vương
Diệc Hàn ăn mòn.

Nếu thời gian kéo dài thêm mấy khắc nữa kiếm quang kia nhất định sẽ trở nên
nhợt nhạt, mất đi tính công kích vốn có của nó. Nhưng cho dù là vậy thì uy lực
mạnh mẽ của kiếm quang đã bị yếu đi không ít.

Mà vào lúc này, kiếm quang của Lãnh Diện Tôn Giả sau khi vỡ ra lại một lần nữa
bay về phía Độc Ma Vương Diệc Hàn. Thấy các đạo kiếm quang kia thoát khỏi hắc
tuyến đang vọt tới nữa, vẻ mặt của Độc Ma Vương Diệc Hàn không đổi sắc, khẽ
cười một tiếng, hai tay đánh ra hai đạo pháp quyết kì dị. Chỉ thấy pháp quyết
của Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa được đánh ra, thì ở khoảng không ba trượng trước
mặt đột nhiên xuất hiện một cái bình chướng màu đen, vừa vặn hoàn toàn che kín
thân thể của Độc Ma Vương Diệc Hàn ở bên trong.

Nhưng lúc này, trăm đạo kiếm quang đang kéo đến đã trực tiếp bắn lên trên bình
chướng mà Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa mới phát ra, tiếng “Ba, ba” không ngừng
vang lên.

Một lát sau, trăm đạo kiếm quang của Lãnh Diện Tôn Giả toàn bộ bắn lên trên
bình chướng của Độc Ma Vương Diệc Hàn thì bình chướng màu đen đó cũng dần dần
biến mất không còn. Thấy đã tránh thoát khỏi kiếm quang, Độc Ma Vương Diệc Hàn
vung hai tay lên, từng đạo Cương khí được hắn phát ra lúc trước, giờ được thu
hết lại quanh người.

Thanh Phi kiếm lớn của Lãnh Diện Tôn Giả mất đi sự trói buộc cũng hóa thành
một đạo trường hồng bào trở lại trong tay Từ Hạo Nhiên.

Vào lúc này Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa đem cương khí hóa thành hắc tuyến kia
thu hồi lại, liền lạnh nhạt cười một tiếng nói: “Nếu Từ huynh đã công kích một
chiêu thì bản thân ta cũng cần phải đáp trả một chiêu, Từ huynh tiếp chiêu.”

Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa nói xong, trong nháy mắt bay thẳng đến trước mặt
Lãnh Diện Tôn Giả, cả người mang theo ma khí cuồn cuộn, như một Ma Thần hung
ác vậy.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #157