Đương Đầu Bổng Hát.


Người đăng: MrTiep

Nữa ngày sau.

Sau nửa ngày chuẩn bị, tất cả các Môn phái lớn nhỏ trên Đoạn Hồn sơn đều đã
chuyển vào bên trong Tuyệt Sát Ma Trận.

Cung điện ở trung tâm Tuyệt Sát Ma Trận được Phùng Tinh Nhiên phóng đến tối
đa, từ xa nhìn lại chỉ thấy trên bầu trời Luyện Ngục Ma Tông có một cung điện
màu tím rất lớn lơ lửng trên đó. Bên trong cung điện người nhiều như kiến, sợ
rằng có đến mấy ngàn người. Mà không gian bên ngoài cung điện lại có tử khí
quay cuồng, sấm chớp liên hồi, âm thanh quỷ khóc sói tru không ngừng vang lên
. So với bên trong cung điện quả thực là một trời một vực.

Chỉ thấy các Tông phái bên trong cung điện được phân chia theo khu vực riêng.
Ngoại trừ người của Luyện Ngục Ma Tông chỉ có vị trí của Vô Cực Ma Tông là có
diện tích lớn nhất. Một phần bởi vì môn nhân của Vô Cực Ma Tông rất ít, cho
nên nhìn thì thấy họ rộng rãi hơn Luyện Ngục Ma Tông rất nhiều.

Mà Huyết Sát Tông cùng với Phù Chú Tông theo phía của Luyện Ngục Ma Quân Phùng
Ngạo Thiên mặc dù nhỏ hơn hai Môn phái lớn kia, nhưng cũng lớn hơn hai Môn
phái phía Thành Hoàng một chút.

Vị trí các Tông phái bên trong cung điện này đều do Phùng Tinh Nhiên sắp xếp.
Phùng Tinh Nhiên đương nhiên làm lợi cho hai Môn phái theo phía Phùng Ngạo
Thiên. Hai môn phái kia có hơn mười trượng, mà bên phía Thành Hoàng lại rất
hẹp. Vẻ mặt của Thành Hoàng quả thực là rất khó coi, nhưng các Môn phái lúc
này đều đang ở bên trong Tuyệt Sát Ma Trận, mà Tuyệt Sát Ma Trận này lại do
Phùng Tinh Nhiên nắm trong tay.

Nhìn thấy Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận sắp bị phá vỡ, an nguy của mình lúc này đều
nằm trong tay Phùng Tinh Nhiên. Nên cho dù Thành Hoàng có phẫn nộ đến mức nào
cũng không dám phát ra, chỉ có thể âm thầm nuốt vào trong bụng, thầm mắng hai
cha con Phùng Tinh Nhiên một lần.

Nhìn khuôn mặt khó chịu của Thành Hoàng, dù là Phùng Ngạo Thiên hay Huyết Ma
Liệt Sơn đều cười cười quái dị, mặc dù hai người đều không mở miệng cười lớn
nhưng vẻ mặt bọn họ đã hiện ra suy nghĩ trong lòng của họ rồi.

Còn Đinh Hạo lúc này đang ngồi cùng một chỗ với Phùng Tinh Nhiên. Phùng Tinh
Nhiên nói không ngừng, hết chuyện này đến chuyện kia với Đinh Hạo. Mà đôi mắt
Đinh Hạo lại không ngừng đánh giá bốn phía xung quanh, Phùng Ngạo Thiên hỏi
câu nào thì trả lời câu đó.

Nhìn thấy mọi chuyện đã được chuẩn bị, chỉ chờ Đạo Môn tam tông tiến vào, nên
Đinh Hạo bớt lo lắng đi. Lúc này đã có Tuyệt Sát Đại Trận trong tay, Đạo Môn
tam tông kia đừng nói là phá trận, mà có dám tiến vào hay không mới là vấn đề.
Mà Thiên Sát Ma Cung cùng với Kiếm Ma Cung cũng không đến hai ngày là tới đây.
Đến lúc đó Đạo Môn tam tông cũng đành phải đau khổ mà rời khỏi Đoạn Hồn sơn.

Nhưng vào lúc này Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đột nhiên mỉm cười nói:
“Qua hai khắc nữa Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận sẽ bị phá vỡ. Đến lúc đó Đạo Môn tam
tông khẳng định sẽ kinh ngạc vô cùng.”

Cười dài một tiếng Thiên Yêu Nhiếp Thiên nói: “Không sai, Nếu không có Tuyệt
Sát Đại Trận của Tinh Nhiên thì Đoạn Hồn sơn lần này sẽ không tránh khỏi một
trường quyết chiến, nhưng tình thế lúc này đã hoàn toàn khác. Lão phu muốn
nhìn xem Đạo Môn tam tông có dũng khí đi vào trong Tuyệt Sát Ma Trận này
không. Hắc hắc, Lão phu rất mong Đạo Môn tam tông phá trận thật nhanh. Ta thật
muốn nhìn thấy vẻ mặc của ba tên Tông Chủ kia khi thấy Tuyệt Sát Ma Trận này
sẽ như thế nào”

Lời nói này của Thiên Yêu Nhiếp Thiên vang lên khiến cho mọi người trong cung
điện đều cười phá lên. Ngày hôm qua tất cả mọi người ở Đoạn Hồn sơn đều vô
cùng lo lắng, nhưng lúc này đều đã yên tâm rất nhiều, nên đều rất mong Đạo Môn
tam tông đến thật nhanh.

Hai khắc sau.

Chỉ nghe thấy cả Đoạn Hồn sơn vang lên những âm thanh ầm ầm . Màn sương trắng
nhàn nhạt bao phủ Luyện Ngục Ma Tông hoàn toàn biến mất. Từ xa nhìn lại thấy
bên ngoài Luyện Ngục Ma Tông đột nhiên hiện ra chín cái Đại đỉnh, cả bầu trời
đều khôi phục bình thường.

Cách đó mấy trăm trượng chính là Tông Chủ của Đạo Môn tam tông cùng với các
Trưởng lão. Không lâu sau toàn bộ môn nhân của Đạo Môn tam tông bên ngoài trận
cũng nhanh chóng chạy tới.

Một lát sau, bên ngoài Tuyệt Sát Ma Trận, hắn mấy trăm người của Đạo Môn tam
tông đã tập trung lại một chỗ, tất cả bọn họ quái dị nhìn mọi người trong Đoạn
Hồn sơn ở trên không trung.

Ba vị Tông Chủ đã phải trải qua một ngày một đêm phá trận, còn dùng đến cả con
át chủ bài là Tụ Tiên Phá Pháp Trận, thật vất vả vô cùng mới phá được Cửu Đỉnh
Vấn Thiên Trận” bên ngoài Luyện Ngục Ma Tông. Vốn cho rằng chẳng những có thể
đoạt được Tiên Giới Kiếm Quyết từ tay Huyết Ma Liệt Sơn, hơn nữa có thể nhân
cơ hội này cho Luyện Ngục Ma Tông một kích. Nhưng không ngờ được rằng vừa phá
được ”Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận ” thì lại xuất hiện thêm một Trận pháp trước mặt
mình. Chỉ nhìn khí thế đã biết rằng đây tuyệt đối không đơn giản chỉ là một Ảo
trận như ”Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận ”.

Mà giờ phút này, Thiên Sát Ma Cung cùng với Kiếm Ma Cung cũng đang hỏa tốc
chạy đến Đoạn Hồn sơn, không biết lúc nào có thể đến được đây. Chờ cho hai
Tông phái đó đến thì sẽ càng khó khăn hơn. Nhưng Sát trận trước mắt lại hung
hãn như thế, khiến cho ba Tông Chủ của Đạo Môn tam tông rất đau đầu, thật sự
có cảm giác không biết nên ra tay như thế nào.

Nhìn thấy người của Đạo Môn tam tông đang nhăn trán nhíu mày tìm đối sách,
Phùng Ngạo Thiên đang ở bên trong Cung điện cười phá lên, nói: “Ba vị Tông Chủ
sao lại ngừng lại vậy, ngay cả “Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận” của Bổn Tông các
ngươi cũng đã phá được, giờ chỉ cần tốn thêm chút sức lực là có thể dễ dàng
phá vỡ Tuyệt Sát Ma Trận này mà?”

Phùng Ngạo Thiên nói ra lời này làm cho tất cả mọi người trong Cung điện đều
cười vang, không ngừng chế nhạo người của Đạo Môn tam tông khiến sắc mặt bọn
họ càng khó coi. Đột nhiên trong đó có một người la lên thất thanh: “Tuyệt Sát
Ma Trận, dĩ nhiên lại là Tuyệt Sát Ma Trận, Tông Chủ nên thận trọng.

Ngay khi người này vừa nói xong, người của Đạo Môn tam tông bên dưới liền bắt
đầu bàn tán. Hầu hết mọi người đều giống như tên vừa mở miệng, không ai ngờ đó
lại là Tuyệt Sát Ma Trận thất truyền đã lâu.

Không biết qua bao lâu, tiếng bàn luận mới dần lắng xuống. Mà Vắc mặt của Tông
Chủ tam tông lại càng khó coi. Như thế nào đi nữa bọn họ cũng không nghĩ được
Cung điện màu tím trên không trung kia lại là Tuyệt Sát Ma Trận có uy lực
khiến cho người trong Tu Chân Giới sợ hãi không thôi.

Một lát sau, Thanh Vân Tông Tông Chủ lạnh nhạt cười một tiếng: “Phùng Tông Chủ
có ý gì đây ? Chẳng lẽ Luyện Ngục Ma Tông các ngươi tiếp đón khách nhân vậy
sao ?”

Lời này vừa nói ra, Luyện Ngục Ma Tông Phùng Ngạo Thiên cười lớn một tiếng
nói: “Diệp Tông Chủ không cần nhiều lời, từ xưa đến nay Đạo Ma vốn không đội
trời chung. Nếu như không phải Đạo Môn tam tông các ngươi mạnh mẽ tiến đến
Đoạn Hồn sơn của ta, lại còn phá vỡ “Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận thì Bổn Tông
đương nhiên sẽ lấy lễ ra mà tiếp đón. Đáng tiếc Đạo Môn tam tông các ngươi là
ra tay trước, mà cho đến tận lúc này Bổn Tông cũng chỉ phòng thủ mà thôi. Diệp
Tông Chủ còn lời gì muốn nói không ?”

Lắc đầu, Diêu Phiêu Linh Tông Chủ Thanh Vân Tông nói: “Bổn Tông đến Đoạn Hồn
sơn vốn không hề có ác ý. Chỉ muốn cùng với Huyết Ma Liệt Sơn làm một cuộc
giao dịch mà thôi, hơn nữa cái giá mà ta ra cũng không thấp. Đáng tiếc Liệt
Huynh lại không nể mặt của Đạo Môn tam tông. Không còn cách nào khác nên Bổn
Tông mới dùng đến hạ sách này. Nhưng từ đầu đến cuối Bổn Tông giao tranh với
Quý Tông, hy vọng Phùng Tông Chủ có thể hiểu cho Bổn Tông.”

Không đợi Phùng Ngạo Thiên trả lời, Huyết Ma Liệt Sơn hừ lạnh một tiếng nói:
“Diệp Tông Chủ nói thế sai rồi, không nói đến trong tay Lão phu thật sự là
không có Tiên Giới Kiếm Quyết, mà cho dù ba thức Kiếm quyết có trong tay Lão
phu đi chăng nữa thì Kiếm quyết kia vốn là vật phẩm không nên xuất hiện ở Tu
Chân Giới. Mà Diệp Tông Chủ lại muốn dùng vật phẩm Tu Chân Giới đổi lấy vật
ấy. Như vậy thì khác nào đi cướp đây ?”

Gật đầu, Phùng Ngạo Thiên cười nói: “Chuyện đã đi đến nước này rồi thì cũng
không có gì để nói cả. Dù sao cũng là Đạo Môn tam tông ngươi mạnh mẽ tấn công
bổn môn, nếu như các ngươi có thể phá vỡ Tuyệt Sát Ma Trận này, Lão phu không
còn gì để nói. Hơn nữa đến lúc đó người trên Đoạn Hồn sơn chúng ta chỉ có thể
bỏ mạng mà chạy thôi. Bất luận thế nào, Đoạn Hồn sơn chúng ta cũng không thể
nào ngăn cản được sự tấn công của Đạo Môn tam tông các ngươi. Nhưng nếu các
ngươi không phá được trận này, một khi Thiên Sát Ma Cung cùng với Kiếm Ma Cung
đến đây… hắc hắc… Bổn Tông sẽ hỏi cho rõ ràng việc Diệp Tông Chủ sao lại phá
Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận của Bổn Tông.”

Lời này nói ra Tông Chủ Thanh Vân Tông không còn gì để nói, nhưng đám môn nhân
dưới đất đang rất tức giận, đều lên tiếng mắng Đoạn Hồn sơn, trong đó Hỏa Si
Thượng Nhân Chu Công Hoàn là lớn tiếng nhất.

Chỉ nghe Hỏa Si Thượng Nhân quát lớn lên một tiếng: “Luyện Ngục Ma Tông các
ngươi có gì đặt biệt hơn người ? Cũng chỉ có thể rụt đầu như một con rùa đen ở
trong Trận pháp mà thôi. Có dám rời khỏi Trận pháp xuống đánh một trận không.
Hắc hắc, người của Kiếm Ma Cung và Thiên Sát Ma Cung có đến đây thì như thế
nào ? Hôm nay người của Đạo Môn tam tông đều ở đây, còn sợ Ma Môn Tam Tông các
ngươi sao.”

Thấy Hỏa Si Thượng Nhân ầm ĩ như vậy, Huyết Ma Liệt Sơn hừ lạnh nói: “Bại
tướng dưới tay ta cũng dám lên tiếng sao ? Ngươi bị người khác đem lên làm
pháo hôi cũng không tốt đẹp gì đâu. Hôm trước không phải được người khác cứu
thì ngươi đã chết trên tay Lão phu rồi, bây giờ lại còn dám càn rỡ như thế.
Thật không biết da mặt của ngươi dày như thế nào.”

Sau khi nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói vậy, khiến cho lửa giận của Chu Công Hoàn
bốc lên ba trượng. Hỏa Si Thượng Nhân phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Huyết Ma Liệt
Sơn, nhưng không tìm được lời nào để phản bác cả.

Mà mọi người bên trong Cung điện nhìn thấy điệu bộ của hắn như vậy, liền phá
lên cười chế nhạo

Nhưng vào lúc này, hơn mười tiếng xé gió từ xa truyền đến, nhanh chóng bay về
phía này.

Vừa nghe được những âm thanh như vậy, đám người Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo
Thiên, Huyết Ma Liệt Sơn đều cười vang, mà người của Đạo Môn tam tông bên dưới
mặt mày tái mét. Xem ra người của Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung đã đến
được đây.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #153