Người đăng: MrTiep
Đúng lúc này, Phùng Tinh Nhiên cũng từ trên không trung hạ xuống, đôi mắt đẹp
vừa chuyển, thấy dáng vẻ chật vật của Phùng Ngạo Thiên và Thiên Yêu Nhiếp
Thiên liền cười nói: “Hai người thấy Tuyệt Sát Ma Trận như thế nào ạ?”
Vừa nghe nàng nói vậy, Phùng Ngạo Thiên ha ha cười to nói: “Không tệ, có trận
này ở trong tay ngươi thì phụ thân cũng yên tâm, thực lực của ngươi càng mạnh
mẽ, phụ thân càng vui mừng.!”
Mà Thiên Yêu Nhiếp Thiên chỉ biết lắc đầu cười khổ, nhưng không nói gì.
Nhìn thấy vẻ mặt của hai người như vậy, Phùng Tinh Nhiên cười hì hì nói:
“Tuyệt Sát Ma Trận kia còn ba sát chiêu cuối cùng ta không có dùng đến đó. Nếu
người của của Đạo Môn Tam Tông dám tiến vào trận, bổn cô nương sẽ không để bọn
họ chạy thoát.”
Lời này vừa nói ra, khiến hai người Phùng Ngạo Thiên và Thiên Yêu Nhiếp Thiên
càng thêm sợ hãi. Một lát sau Phùng Ngạo Thiên cười nói: “Đã như vậy thì nguy
cơ lần này có thể đã được hóa giải. Mọi người lúc này vẫn chưa yên lòng, ngươi
cần phải đi với phụ thân một chuyến.”
Nghe nói như vậy Phùng Tinh Nhiên cũng biết được thời gian hiện tại rất khẩn
cấp, nhìn Đinh Hạo, nàng nói: “Vậy bây giờ nên làm như thế nào?”
Hơi nghiêm mặt lại, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói: “Hiện tại nên tập
trung Tông Chủ các phái đến trong điện, đến lúc đó nếu có người không tin lời
nói của Bổn Tông thì ngươi liền bố trí Tuyệt Sát Ma Trận để cho những kẻ không
tin thử một lần, kể từ đó thì lòng người sẽ ổn định hơn nhiều.”
Gật đầu, Huyết Ma Liệt Sơn nói: “Đó là cách làm thích hợp nhất vào lúc này”
Nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói xong, Phùng Ngạo Thiên tiếp lời: “Đã như vậy thì
việc này không nên chậm trễ, bây giờ mọi người hãy vào trong Điện trước đi.
Lão phu tập trung mọi người trên Đoạn Hồn sơn lại.!”
Một lúc sau, trong đại điện nghị sự của Luyện Ngục Ma Tông.
Các Tông Chủ trên Đoạn Hồn sơn đều tụ tập trong điện, mà Luyện Ngục Ma Tông
cũng không tiếp tục giấu giếm thực lực nữa. Ngoài người bên phía Thành Hoàng
ra, thì tất cả các cao thủ đứng đầu vốn không bao giờ xuất hiện cũng đã đến
đây
Đầu tiên, Luyện Ngục Ma Quân nói rõ tình huống mới nhất cho mọi người, càng kể
lại uy lực kinh khủng của Tuyệt Sát Ma Trận. Thấy vẻ mặt nghi hoặc của mọi
người, Phùng Ngạo Thiên biết được có người không tin, chỉ cần có thể giải
quyết chuyện này, thì hội nghị lần này coi như đã thành công.
Chờ nói hết mọi chuyện, Phùng Ngạo Thiên bảo Phùng Tinh Nhiên đi ra ngoài bố
trí Tuyệt Sát Ma Trận. Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cũng trầm giọng
nói: “Đã như vậy, các vị có thể đi ra ngoài nhìn xem, nếu có ai nghi ngờ về uy
lực của Tuyệt Sát Ma Trận, có thể đi vào để thử nghiệm. Dù sao Lão phu cũng đã
từng nếm qua rồi, bên phía ta đột nhiên không cần phải thử. Thành Trưởng lão
có muốn đi vào xem thử một chút hay không?”
Nói hết câu, Ma Quân Phùng Ngạo Thiên không chút hảo ý nào nhìn Thành Hoàng.
Thấy Phùng Ngạo Thiên đột nhiên mở miệng hỏi chính mình, Thành Hoàng cười hắc
hắc, không trực tiếp trả lời câu hỏi, chỉ nói: “Xem một chút rồi hãy nói. Nếu
Tông Chủ nói Trận pháp này có uy lực kinh người như vậy thì Lão phu cũng tin
tưởng.”
Dứt lời, Thành Hoàng cố ý nhẹ giọng cười vài tiếng.
Lúc này Phùng Ngạo Thiên cũng từ chỗ ngồi đứng lên, đi ra bên ngoài. Thấy
Phùng Ngạo Thiên đã đứng dậy mọi người cũng không dám chậm trễ, toàn bộ đi
theo sau, đi ra bên ngoài Điện.
Một lát tất cả mọi người đều đã đi ra ngoài điện. Mà trên không trung cũng đã
xuất hiện một Cung điện thật lớn toát ra tử khí cuồn cuộn. Phùng Tinh Nhiên
thì đang đứng trên Cung điện, lạnh lùng nhìn vào các thế lực trên Đoạn Hồn
sơn. Khi nàng nhìn thấy được ánh mắt tán thưởng của Đinh Hạo, liền khẽ mỉm
cười với hắn.
Thấy Phùng Tinh Nhiên ngạo nghễ đứng trên không trung, Đinh Hạo cười thầm. Xem
ra Phùng Tinh Nhiên có Tuyệt Sát Ma Trận trong tay, thì trên Đoạn Hồn sơn này
có một số người thật sự gặp khó khăn rồi.
Nhìn vẻ mặt của mọi người, Phùng Ngạo Thiên cười ha ha vài tiếng nói: “Các vị
nếu như hoài nghi đối với Trận pháp này có thể đi vào thử. Các vị cứ yên tâm,
Tinh Nhi đã vận dụng Trận pháp này vô cùng thành thạo, tuyệt đối sẽ không làm
tổn thương đến các vị.”
Nghe khẩu khí của Phùng Ngạo Thiên có vẻ đang rất vui vẻ, không có một chút lo
lắng việc ”Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận ” sắp bị phá vỡ, vô cùng đắc ý.
Một lát sau, một người trong mấy người xa lạ của Luyện Ngục Ma Tông đi ra,
nhìn Phùng Tinh Nhiên trên không trung, người này cung tay với Phùng Ngạo
Thiên, nói: “Lão phu nguyện ý đi vào thử một phen, hy vọng Tông Chủ cho phép.”
Gật đầu, Phùng Ngạo Thiên nói: “Triệu Trưởng lão khách khí rồi. Đã như vậy thì
Triệu Trưởng lão vào thử uy lực của Trận pháp này đi. Lão phu đảm bảo Triệu
Trưởng lão sẽ hài lòng.”
Nghe Phùng Ngạo Thiên nói thế, người này không khách khí nữa, bay lên cao rồi
lao ào vào bên trong Tuyệt Sát Ma Trận.
Nhìn thấy người này tiến vào trong trận, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn cùng
nhìn nhau một cái, cười nhạo hắn. Tu vi người này còn yếu hơn Thiên Yêu Nhiếp
Thiên một chút, mà ngay cả Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên khi ra khỏi
trận rất chật vật. Nếu như không phải Phùng Tinh Nhiên nương tay thì hắn có
thể bình yên đi ra khỏi trận mới là lạ.
Quả thật như vậy.
Chỉ hai khắc sau, Tử khí của Tuyệt Sát Ma Trận thu hồi lại, người này xuất
hiện với bộ dạng rách rưới từ trong không trung hạ xuống. Người này vừa mới
gia nhập trận liền biến mất không thấy đâu hết. Ngay khi xuất trận mới thấy
hắn, nhưng xem ra chật vật hơn hai người Phùng Ngạo Thiên và Thiên Yêu Nhiếp
Thiên nhiều.
Chỉ cần nhìn tình huống bây giờ, chỉ cần là người sáng suốt sẽ đều biết, người
này ở bên trong nhất định chịu thiệt không ít. Mà sau khi Phùng Tinh Nhiên thu
trận lại người này mới có thể đi ra. Nếu như tiếp tục như vậy thì sợ rằng
người này lành ít dữ nhiều. Hiện tại tất cả mọi người không hề nghi ngờ về uy
lực của Tuyệt Sát Ma Trận nữa. Tu vi người này như thế nào thì trong lòng tất
cả mọi người đều biết rất rõ, nếu hắn không chiếm được chút tiện nghi nào thì
cho dù là Trưởng lão của Đạo Môn Tam Tông đi vào cũng không khá hơn bao nhiêu.
Người này sau khi từ trong không trung hạ xuống, mặc dù cả người chật vật vô
cùng, nhưng vẻ lạnh lùng vẫn không thay đổi. Như không có chuyện gì lấy một bộ
Đạo bào ra để thay, kêu lên một tiếng: “Lão phu phục, từ nay về sau Luyện Ngục
Ma Tông chúng ta lại có thêm một Pháp bảo trấn tông.”
Lời này vừa nói ra mọi người đều vui vẻ, Luyện Ngục Ma Tông vui vẻ vì có thêm
một Pháp bảo, còn các môn phái khác cũng vui mừng vì nguy cơ lần này đã được
hóa giải. Dù như thế nào thì lời này sau khi nói ra cũng xem như đã chứng minh
uy lực kinh khủng của Tuyệt Sát Ma Trận.
Ha ha cười dài một tiếng, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói: “Triệu
Trưởng lão nếu đã nói như vậy, xem ra đã thừa nhận uy lực của Tuyệt Sát Ma
Trận rồi. Nhưng nếu có người nào không tin có thể đi lên thử một lần.”
Luyện Ngục Ma Quân vừa nói xong, thì ánh mắt lại như vô tình nhìn lên trên
người của Thành Hoàng, cười nói “Thành Trưởng lão có muốn đi lên thử uy lực
của Tuyệt Sát Ma Trận một lần hay không?”
Vừa nghe Phùng Ngạo Thiên Nói như vậy trong bụng Thành Hoàng khẽ mắng Phùng
Ngạo Thiên một tiếng, Tu vi của Triệu Trưởng lão cũng như mình, một khi hắn đã
chật vật như vậy mà Phùng Ngạo Thiên còn muốn mình đi lên không phải là muốn
bêu xấu mình sao?
Nghĩ đến đây, nét mặt của Thành Hoàng xuất hiện một nụ cười cổ quái nói: “Tông
Chủ quá đề cao Lão phu rồi, nếu Triệu Trưởng lão đã thử qua rồi thì Lão phu
cũng không cần thiết lãng phí thời gian của mọi người!”
Lời này vừa nói xong thì Luyện Ngục Ma Quân lộ ra vẻ tiếc nuối nói: “Như vậy
sao? Đã như vậy coi như xong, nhưng còn có ai muốn thử uy lực của Tuyệt Sát Ma
Trận thì sớm lên tiếng nào!”
Vừa nói xong, Phùng Ngạo Thiên về phía Âm Dương Hòa Hợp Tông và Hắc Ma Tông.
Hai Tông Chủ kia cảm thấy Phùng Ngạo Thiên đột nhiên coi trọng mình như vậy
liền cảm thấy sợ hãi, vội vàng nói: “Không cần, không cần!”
Nhìn thấy không ai muốn thử, Phùng Ngạo Thiên gật đầu nói: “Đã như vậy, tất cả
mọi người đã không còn ý kiền gì nữa, mà thời giạn lúc này rất cấp bách, Lão
phu cũng không tiếp tục nói lời dư thừa nữa. các vị hãy nhanh phân phó các môn
nhân của mình một tiếng, không nên có quyết định khác nữa. Tất cả đều là người
của Đoạn Hồn sơn cũng nên chung sức mới phải.”
Phùng Ngạo Thiên vừa nói xong thì Phùng Tinh Nhiên cũng từ trên không trung đi
xuống. Chỉ thấy Phùng Tinh Nhiên vừa đi xuống liền đi đến bên cạnh Đinh Hạo
cười hì hì nhỏ giọng nói: “Bổn cô nương có oai phong không? Nếu như không phải
ta thả hắn ra thì tên Triệu Trưởng lão kia căn bản không thể từ trong trận đi
ra ngoài được.”
Khẽ cười một tiếng, Đinh Hạo nói: “nàng thật là lợi hại, hắc hắc, nếu như nàng
đã lợi hại như vậy thì đem Tuyệt Sát Ma Trận kia trả lại cho ta là được, ta
xem nàng còn oai phong được nữa không, hắc hắc”
Vừa nghe nói vậy thì Phùng Tinh Nhiên quay lưng về phía mọi người, hung hăng
véo mạnh một cái vào lưng Đinh Hạo, cắn răng nói: “Huynh đừng có hòng có ý đồ
với đại trận của bổn cô nương. Ta còn chơi chưa đủ.”
Phùng Tinh Nhiên vừa nói ra những lời này, Đinh Hạo chỉ biết lắc đầu. Không
nghĩ đến Tuyệt Sát Ma Trận được Luyện Ngục Ma Tông coi là Pháp bảo trấn tông
lại bị nàng coi như đồ chơi vậy
Nhìn thấy Phùng Tinh Nhiên sau khi hạ xuống đã đi đến bên cạnh Đinh Hạo, Phùng
Ngạo Thiên nói: “Tinh Nhiên lại đây, phạm vi bao phủ của Tuyệt Sát Ma Trận
rộng bao nhiêu? Có thể bao trùm toàn bộ các Môn phái trên Đoạn Hồn sơn hay
không?”
Cười hì hì một tiếng, Phùng Tinh Nhiên rời khỏi Đinh Hạo đi đến bên cạnh Phùng
Ngạo Thiên, chỉ vào nghị sự điện của Luyện Ngục Ma Tông nói: “Có thể bằng bốn
đại điện này. Nếu như chịu chật chội thì có thể đủ, nhưng nếu như những người
khác không muốn tiến vào vậy thì không có cách nào rồi.”
Nàng vừa nói ra như thế, tất cả mọi người ở đây đều vội vàng nói chấp nhận
chật chội. Giờ phút này mai như không tiến vào trong Tuyệt Sát Ma Trận thì một
khi Đạo Môn Tam Tông phá vỡ Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận thì bọn họ chỉ có con
đường chết mà thôi.
Gật đầu Phùng Tinh Nhiên nói: “Đã như vậy thì các vị hãy lập tức sắp xếp môn
nhân tiến vào trong trận đi.”
Vừa nói xong, các Tông Chủ vội vàng giải tán. Lúc này đều đã biết Không gian
của Tuyệt Sát Ma Trận là có hạn, nên đương nhiên không ai muốn chậm trễ, cũng
không ai muốn mang tính mạng của môn nhân mình ra làm trò đùa.