Kinh Thế Hãi Tục


Người đăng: MrTiep

Nhìn thấy Tuyệt Sát Ma Trận đột nhiên tuôn ra thanh thế như vậy, tất cả mọi
người đều nhìn lẫn nhau sợ hãi

Huyết Ma Liệt Sơn nhìn Đinh Hạo một cái, không khỏi mở miệng khen: “Tuyệt Sát
Ma Trận quả nhiên không tầm thường, hiện tại trận này có thể phát huy được bao
nhiêu phần uy lực ?”

Đinh Hạo cười hắc hắc, ngạo nghễ nói: “Có thể phát huy bảy thành uy lực, nhưng
cho dù là Liệt Lão đi vào cũng phải bị lột da.”

Nghe Đinh Hạo nói vậy, tất cả mọi người đều hít một hơi. Thấy tử khí trong
trận bắn ra bốn phía, lại kèm theo những tiếng gào thét kỳ dị vô cùng. Giống
như ngàn vạn ác quỷ bị nhốt trong đó, chỉ có thể phát ra những tiếng kêu không
cam lòng. Mà bên trong tiếng sấm sét vang lên kinh người, chỉ riêng khí thế
như vậy, đã khiến người ta sợ hãi.

Mà Phùng Tinh Nhiên đang ở trung tâm Cung điện, không ngừng đánh ra từng đạo
pháp quyết. Theo từng đạo pháp quyết được đánh ra, tử khí trong Tuyệt Sát Ma
Trận càng thêm dày đặc.

Một lát sau Phùng Tinh Nhiên đắc ý nhìn mọi người cười nói: “Phụ thân không
phải muốn thử xem một chút sao, đi vào nhanh một chút đi. Trận pháp này con có
thể tùy ý khống chế, cho nên sẽ không thương tổn người. Ha ha, Yêu quái thúc
thúc cũng lên đi, vừa rồi người mới giễu cợt Tinh Nhiên, Tinh Nhiên muốn giáo
huấn người một chút, hì hì!”

Nghe thấy Phùng Tinh Nhiên đang ở trong Tuyệt Sát Ma Trận kêu gọi mọi người
tiến vào trong trận, mọi người dưới đất nhìn nhau dở khóc dở cười. Phùng Tinh
Nhiên kia quả thực là rất ồn ào.

Ha ha cười dài một tiếng, Phùng Ngạo Thiên nói lớn: “Đã như vậy thì để ta thử
xem Tuyệt Sát Ma Trận này thần kỳ ra sao, Tinh Nhiên ngươi cần dùng toàn lực,
Phụ thân đến đây.”

Phùng Ngạo Thiên vừa nói xong liền phóng lên cao, trong chớp mắt đã tiến vào
trong trận.

Nhìn Phùng Ngạo Thiên đã đi vào trong trận, Đinh Hạo cười hắc hắc nhìn Thiên
Yêu Nhiếp Thiên nói: “Nhiếp lão sao không lên thử đi ? Đó chính là một trong
các Thượng cổ kỳ trận Tuyệt Sát Ma Trận. Người chính là đại hành gia về Trận
pháp, nghe Tinh Nhiên bảo là tài liệu Trận pháp đều do lão tặng cho nàng. Bây
giờ Trận pháp sắp đại thành rồi, nếu Nhiếp lão không đi lên thử xem uy lực của
nó không phải quá đáng tiếc sao!”

Đinh Hạo vừa nói xong thì Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Vương cũng cười cười nhìn
Thiên Yêu Nhiếp Thiên, ánh mắt hiện lên vẻ cười cợt. Huyết Ma Liệt Sơn thì
không sao nhưng Độc Ma Vương lại là kẻ đối đầu với Ngô Tinh, bị hắn nhìn với
ánh mắt khiêu khích như vậy Thiên Yêu Nhiếp Thiên đã không nhịn được.

Chỉ thấy Thiên Yêu Nhiếp Thiên quay đầu lại hung hăng nhìn Đinh Hạo một cái,
cười mắng: “Tiểu tử ngươi không phải cố ý hãm hại ta sao ? Có phải trả thù Lão
phu lúc nãy cười nhạo ngươi không?:”

Nói xong Thiên Yêu Nhiếp Thiên quay đầu nhìn Độc Ma Vương Diệc Hàn, cười lạnh
nói: “Lão Độc Ma ngươi có phải cho rằng lão phu không dám đi vào hay không?”

Gật đầu, Độc Ma Vương Diệc Hàn nói: “Bản thân ta nghĩ ngươi không dám đi vào,
hắc hắc.”

Vừa nghe thấy Độc Ma nói thế, thì Thiên Yêu Nhiếp Thiên đã hừ lạnh một tiếng,
rồi lập tức phóng lên cao, trong nháy mắt đã biến mất ở trong Tuyệt Sát Ma
Trận.

Nhìn thấy Phùng Ngạo Thiên cùng với Thiên Yêu Nhiếp Thiên đã tiến vào trong
trận, Phùng Tinh Nhiên đang ở bên trong Cung điện phiêu phù trên không trung
cũng khoanh chân ngồi xuống, rồi đánh ra hai đạo Pháp quyết vào cây cột bên
trong Cung điện.

Hai đạo Pháp quyết vừa đánh ra, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên và Thiên
Yêu Nhiếp Thiên bỗng nhiên biến mất.. Cả Tuyệt Sát Ma Trận đều bị Tử khí che
lại, chỉ thỉnh thoảng từ trong đó truyền ra âm thanh của hai người, dường như
hai người đang gặp nguy hiểm.

Nhìn thấy biến hóa xảy ra như vậy, khiến cho ngay cả Huyết Ma Liệt Sơn cùng
với Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng muốn xông vào thử, nhưng suy nghĩ một chút rồi
cũng không có hành động gì.

Ngay lúc này bên trong Tuyệt Sát Ma Trận liền xuất hiện mấy trăm đạo sấm sét,
đánh vào trong trận. Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Vương thấy thế đều biến sắc. Độc
Ma Vương Diệc Hàn liền nói với Đinh Hạo: “Uy lực Trận pháp kia thật hung mãnh,
hai người này có thể bình yên vô sự không?”

Cười một tiếng, Đinh Hạo lắc đầu nói: “Vương lão quá lo lắng rồi. Trận pháp
lúc này đang do Phùng Tinh Nhiên khống chế. Mà Tinh Nhiên đã hoàn toàn nắm rõ
Trận pháp này. Mà hai người đang bị giam trong trận lại là những người mà nàng
ta rất thân thuộc. Trong hai người này thì một là phụ thân, một là thúc thúc
yêu thương nàng từ nhỏ. Lão nói có chuyện gì xấu xuất hiện đây. Chỉ cần tình
thế không ổn thì Tinh Nhiên chỉ cần trong lòng vừa động, là Trận pháp liền
ngưng lại ngay. Huống chi với tu vi cảnh giới của nàng lúc này, thì dù cho có
dùng đến toàn lực cũng không thể giết chết hai người đó được, Vương lão cứ an
tâm”

Nghe Đinh Hạo nói thế Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng gật đầu, không nói thêm gì
nữa.

Nhưng Huyết Ma Liệt Sơn lại đột nhiên mở miệng nói: “Ngươi đem Tuyệt Sát Ma
Trận này tặng cho Phùng Tinh Nhiên, vậy sau này Bổn Tông có thể luyện chế một
Tuyệt Sát Ma Trận nữa hay không. Có Trận pháp này hộ tông thì sẽ rất có lợi
cho sự phát triển sau này của Vô Cực Ma Tông”

Lắc đầu Đinh Hạo nói: “Xem ra rất khó, phương pháp luyện chế ta biết, nhưng
tài liệu yêu cầu lại quá nhiều, trong thời gian ngắn Vô Cực Ma Tông tuyệt đối
không có đủ tài liệu luyện chế Trận pháp này.”

Thấy Huyết Ma Liệt Sơn cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn đều lộ ra sự thất vọng, Đinh
Hạo đột nhiên cười một cách cổ quái nói: “Hai lão cứ yên tâm đi, chờ cho Vô
Cực Ma Tông thật sự tìm được một chỗ đứng ổn định ở Tam Châu Nhất Đảo, thì
tiểu tử ta cam đoan sẽ vì Bổn Tông bố trí một Trận pháp. Hơn nữa lại không cần
nhiều tài liệu như vậy, uy lực cũng tuyệt đối không yếu hơn Tuyệt Sát Ma
Trận.”

Lời này vừa nói ra, thì ánh mắt vốn rất lạnh lùng của Huyết Ma Liệt Sơn cùng
Độc Ma Vương sáng rực lên, kinh ngạc nhìn Đinh Hạo, cùng mở miệng hỏi: “Thật
sao ? Trận pháp gì ?”

Đinh Hạo cười cười thần bí, nói: “Sau này hai người sẽ rõ.”

Hai người bọn họ tức giận, đang muốn mở miệng hỏi tiếp, thì bên trong Tuyệt
Sát Ma Trận đã xảy ra biến hóa..

Thì ra mấy trăm đạo sấm sét đột nhiên biến mất, trong trận chẳng biết khi nào
xuất hiện một cơn lốc màu vàng, trong cơn lốc này ẩn chứ một loạt cát màu vàng
rất cổ quái. Từ xa xa nhìn lại kim quang rực rỡ, chói mắt vô cùng.

Nhưng Huyết Ma Liệt Sơn cùng Độc Ma Vương vừa nhìn thấy cơn lốc này cùng với
kim quang chói mắt kia đều biến sắc, thất thanh kêu lên: “Huyễn tật âm phong,
Tịch Diệt kim quang!”

Gật đầu, Đinh Hạo mặt không đổi sắc, lạnh nhạt nói: “Không sai!”

Dừng một chút hắn nói tiếp: “Nếu như ta không đoán sai thì Trận pháp sẽ lập
tức dừng lại. Tinh Nhiên hẳn là đã thành thạo vận dụng Trận pháp này rồi. Bên
dưới còn có ba sát chiêu nữa. Tuy nhiên chỉ cần xuất ra liền không thể dừng
lại được, ngay cả người nắm giữ Trận pháp cũng không khống chế được, cho nên
Tinh Nhiên cũng không dám thử.”

Lời này vừa nói ra, cả Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma vừa bình tĩnh lại đều kinh
hãi nhìn Đinh Hạo, nói: “Còn có ba sát chiêu nữa sao ?”

Cười hắc hắc Đinh Hạo nói: “Nếu không thì sao có thể gọi là Tuyệt Sát Ma Trận
?”

Cùng hít vào một hơi, Độc Ma nhỏ giọng nói: “Trời ạ, Trận pháp này thậm chí
lại ác độc như thế. Hôm nay bản thân ta cũng có thể nhìn thấy, sau này tốt
nhất ít giễu cợt nha đầu Phùng Tinh Nhiên, nếu không Lão già này không chịu
nổi sự hành hạ của nàng rồi.”

Huyết Ma Liệt Sơn cũng không mở miệng nhưng trong lòng vẫn rất kinh hãi, vẻ
mặt rất khó coi, một lúc sau mới bình thường lại.

Quả nhiên.

Đinh Hạo vừa nói xong chưa được bao lâu thì Tuyệt Sát Ma Trận lại xuất hiện
biến hóa. Cơn lốc hung mãnh đột nhiên biến mất, những tia sáng màu vàng biến
mất không còn, giống như chưa từng xuất hiện vậy.

Ngay say đó, ngay cả Tử khí cũng không bốc lên nữa, trong trận cũng dần khôi
phục lại bình thường. Mà lúc này thân hình của Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo
Thiên và Thiên Yêu Nhiếp Thiên cũng dần dần hiện ra.

Chỉ thấy quần áo hai người trở nên rách nát, sắc mặt tiều tụy, dường như mới
giao chiến kịch liệt với cao thủ đồng cấp vậy, đạo bào bị mồ hôi thấm ướt đẫm,
quả thực là chật vật vô cùng.

Ba người Đinh Hạo ở bên dưới vừa thấy bộ dạng của hai người này như vậy đều
không nhịn được mà cười ầm lên. Nghe được tiếng cười của ba người bên dưới,
Phùng Ngạo Thiên và Thiên Yêu Nhiếp Thiên nhìn nhau. Nhưng khi vừa nhìn thấy
dáng vẻ chật vật của đối phương, liền đồng thời chỉ vào đối phương mà cười
lớn.

Theo tiếng cười phát ra, hai người cũng từ trong không trung hạ xuống. Nhìn
thấy hai người đang hạ xuống, hai tay của Phùng Ngọc Thiên liên tục đánh ra
các pháp quyết, Ma cung màu tím trên không trung đột nhiên thu nhỏ lại, bạch
quang lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất trên tay Phùng Tinh Nhiên.

Ngay lúc này hai người Phùng Ngạo Thiên vào Thiên Yên Nhiếp Thiên cũng vừa từ
trong không trung hạ uống bên cạnh Đinh Hạo. Hai người không nói gì, lấy hai
bộ đạo bào từ trong Trữ vật giới chỉ ra, mặc lên người.

Đinh Hạo lúc này mới mở miệng nói: “Tuyệt Sát Ma Trận kia như thế nào ? Hai vị
đã trải qua nên có thể nói cho mọi người biết.”

Cười khó xử, Thiên Yêu Nhiếp Thiên gật gật đầu nói: “Rất tốt, rất mạnh, sau
này Lão phu càng phải cẩn thận với Tinh Nhiên hơn. Nếu như người của Đạo Môn
Tam Tông dám tiến vào trong trận, thì chỉ cần một đợt sấm sét công kích là có
thể khiến cho bọn họ chết hơn phân nữa. Hắc hắc, Lão phu thật sự chờ mong Đạo
Môn Tam Tông nhanh chóng phá vỡ Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận . Tụ Linh trận dù sao
cũng chỉ là Tụ Linh trận, yếu hơn so với Trận pháp công kích cực mạnh vô số
lần”.”

Mà Phùng Ngạo Thiên cũng rất hưng phấn, càng lúc càng hài lòng với Đinh Hạo,
liên tục lớn tiếng khen: “Hảo tiểu tử! Ánh mắt của Lão phu quả thật tất tốt,
cũng may hiện tại ngươi là bạn chứ không phải là địch của Lão phu. Nếu không
Lão phu cho dù là dùng toàn lực, tình nguyện mang danh lấy lớn đánh nhỏ cũng
phải tiêu diệt Tiểu tử nhà ngươi. Nếu để ngươi trưởng thành, sẽ có một này Đạo
Ma Lục Tông ở Tây đại lục này sẽ có vị trí của của ngươi, mà trở thành Đạo Ma
Thất Tông rồi.

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý!

Lời này vừa nói ra, Đinh Hạo và Huyết Ma Liệt Sơn nhìn nhau, cùng mở miệng
cười khan vài tiếng..


Vô Cực Ma Đạo - Chương #151