Người đăng: MrTiep
Vào lúc này, Đinh Hạo đang rất đâu đầu. Lời bọn họ nói chính là cách làm sáng
suốt nhất trong lúc này.
Nhưng nếu mình làm như vậy, đạo nghĩa không nói, nhưng thứ nhất chuyện này là
do Vô Cực Ma Tông gây nên, mà Luyện Ngục Ma Tông không có chút quan hệ gì mà
còn giúp đỡ mình. Nếu làm như vậy thì quan hệ với Luyện Ngục Ma Tông có lẽ sẽ
tan thành mây khói, mà cũng không biết Phùng Ngạo Thiên sẽ đối xử với mình như
thế nào.
Nghĩ đến đây, Đinh Hạo rối như tơ vò. Đinh Hạo vốn là người không có bất cứ
vướng bận gì, làm việc đều vì lợi cho bản thân, cho đến bây giờ chưa bao giờ
để ý đến tình yêu, tình bạn. Nhưng theo thời gian, Đinh Hạo đã không phải là
một kẻ một kẻ chỉ có hai bàn tay trắng, mà có quan hệ rất sâu với Luyện Ngục
Ma Tông.
Tất cả mọi người ở đây đều khẩn trương nhìn Đinh Hạo, không biết hắn có quyết
định như thế nào.
Không biết từ lúc nào, đám người Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương, Huyết Ma
Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn mặc dù mới gia nhập Vô Cực Ma Tông không
được bao lâu, nhưng đều đã thực sự coi Vô Cực Ma Tông là Môn phái của mình. Mà
quan hệ giữa Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên, Thiên Yêu Nhiếp Thiên, bọn họ cũng
đều biết. Biết nếu Đinh Hạo có quyết định cũng không dễ dàng gì. Nhưng chuyện
này lại quan hệ đến sự tồn vong của Vô Cực Ma Tông, nên mấy người nói ra như
vậy cũng là không còn cách nào khác.
Không biết qua bao lâu, Đinh Hạo đứng lên, lạnh lùng nói: “Cứ như vậy đi, bây
giờ Liệt lão và Vương lão sẽ nhân cơ hội đi quan sát xung quanh. Nếu như tìm
được đường đi thích hợp, tối ngày mai Vô Cực Ma Tông chúng ta sẽ lập tức rời
khỏi Đoạn Hồn sơn”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều thở dài một hơi, nhìn Đinh Hạo với vẻ sợ
hãi. Dù sao có thể làm được như vậy, Đinh Hạo nhất định rất nhẫn tâm. Quả
nhiên là một kẻ trời sinh đã tàn nhẫn vô tình, người làm đại sự phải vứt bỏ
tình cảm, xem ra Đinh Hạo là một người như vậy.
Thấy vẻ mặt tán thưởng của mấy người này, Đinh Hạo thầm cười khổ. Lúc này hắn
cũng không nói gì nữa, muốn thành nghiệp lớn đôi khi phải hy sinh vài thứ. Mà
lần này mình sợ sẽ mất đi rất nhiều. Mặc dù bất đắc dĩ, nhưng hắn cảm thấy rất
áy náy, nhưng không thể nào làm khác được. Chuyện phát triển đến mức này căn
bản không phải do hắn khống chế nữa. Có ai ngờ được Đạo Môn tam tông lại có
Trận pháp thần kỳ như vậy.
Biết Đinh Hạo rất khó xử khi có quyết định như vậy, nên Huyết Ma Liệt Sơn ho
nhẹ một tiếng rồi nói: “Đã như vậy, Lão phu sẽ cùng Độc Ma đi quanh khắp nơi
xem xét. Tối nay sẽ tập hợp lại ở đây với tin tức chính xác, ngươi thấy thế
nào?”
Gật đầu, Đinh Hạo trầm giọng nói: “Được rồi, cứ như vậy đi, các ngươi tìm
đường cẩn thận, buổi tối chúng ta sẽ bàn lại chuyện này”
Lời này vừa nói ra, Huyết Ma và Độc Ma liếc mắt nhìn nhau. Độc Ma Vương Diệc
Hàn nhìn Đinh Hạo một cái, rồi lắc đầu đi theo Huyết Ma Liệt Sơn ra ngoài.
Thấy hai người này đã rời khỏi, tám Trưởng lão nhìn nhau một cái, cũng chào
Đinh Hạo, rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Một lát sau, Đinh Hạo một mình ở trong phòng, vùi đầu suy nghĩ. Hắn cũng không
biết mình làm như vậy rốt cuộc là đúng hay không. Nếu Vô Cực Ma Tông nhân cơ
hội rời đi, mà chuyện này lại không quan hệ gì với Luyện Ngục Ma Tông thì Đạo
Môn tam tông không biết có tiếp tục gây khó khăn cho bọn họ hay không. Nhìn
thì thấy bọn chúng rất có phong độ, nhưng nếu như tìm được cơ hội chèn ép Ma
Môn, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua.
Nếu là như vậy, thì không thể để cho Luyện Ngục Ma Tông đối mặt một mình. Nếu
Phùng Tinh Nhiên bị làm sao, vậy mình....
Đinh Hạo càng nghĩ càng loạn, hai tay ôm đầu cố gắng tìm biện pháp tốt nhất.
Không biết qua bao lâu, hai mắt Đinh Hạo sáng rực lên, vội vàng đi đến nơi ở
của Luyện Ngục Ma Tông.
Một lát sau, Đinh Hạo đi tới nơi ở của môn nhân Luyện Ngục Ma Tông. Vì các các
Tông phái khác đều chuyển vào bên trong Luyện Ngục Ma Tông, nên người của
Luyện Ngục Ma Tông lúc này đang ở hết bên trong Tiềm Long Các.
Vừa mới tới đây, đã thấy ngoài cửa có một tên Đồng từ, đúng là người mình gặp
khi lần đầu Tiên Đến Luyện Ngục Ma Tông. Người này vừa thấy người đến là Đinh
Hạo, cũng không dám chậm trễ. Đinh Hạo lúc này mặc dù chỉ có thân phận là một
đệ tử đời thứ ba của Vô Cực Ma Tông, nhưng rất nhiều người biết Đinh Hạo có
quyền lực rất lớn. Càng huống chi còn mối quan hệ giữa Đinh Hạo và Phùng Tinh
Nhiên, lại là anh em kết nghĩa với Thiên Yêu Nhiếp Thiên. Mà Luyện Ngục Ma
Quân Phùng Ngạo Thiên cũng rất coi trọng hắn, thử hỏi một nhân vật được nhiều
người chú ý đến vậy, một tên Đồng tử giữ cửa nhỏ nhoi như hắn sao dám không
cẩn thận đối xử.
Tên Đồng tử vội vàng lên nghênh đón Đinh Hạo, cung kính nói: “Đinh Hạo Đạo hữu
đến đây có việc gì. Tông Chủ chúng ta và các vị Trưởng lão đang mở hội nghị,
sợ không có thời gian”
Lnvnr, Đinh Hạo biết ngay Luyện Ngục Ma Tông nhất định là đang thảo luận về
chuyện mà mình và Huyết Ma Liệt Sơn vừa bàn bạc với nhau. Chỉ là không biết
bọn họ có tìm ra được biện pháp giải quyết hay không. Đinh Hạo gật đầu, rồi
trầm giọng nói: “Làm phiền Đạo hữu giúp tiểu đệ thông báo với Phùng Tinh Nhiên
một câu, nói ta có việc gấp tìm nàng”
Thấy Đinh Hạo nói như thế, tên Đồng tử lộ vẻ khó xử, suy nghĩ một lát rồi mới
mở miệng nói: “Được rồi, ta sẽ đi vào hỏi xem sao, Đinh Hạo sư đệ ở đây đợi
một lát”
Vừa dứt câu, người này vội vàng đi vào, còn Đinh Hạo thì đang đứng đợi ngoài
cửa.
Một lát sau, lúc Đinh Hạo sắp hết kiên nhẫn chờ đợi, thì Phùng Tinh Nhiên mới
từ bên trong đi ra. Từ xa nhìn lại, Phùng Tinh Nhiên đã mất đi nụ cười vốn có,
mặt mày lo lắng. Xem ra Luyện Ngục Ma Tông cũng rất đau đầu vì việc này, nếu
không Phùng Tinh Nhiên nhất định đã không có vẻ mặt như vậy.
Thấy Đinh Hạo đang ở trước mặt, Phùng Tinh Nhiên miễn cưỡng nở nụ cười, dịu
dàng nói: “Huynh sao bây giờ mới tới”
Nhìn Phùng Tinh Nhiên đang khá hốc hác, Đinh Hạo nhìn hai bên, rồi trầm giọng
nói: “Tìm một chỗ yên tĩnh, ta có chuyện muốn nói cùng nàng”
Thấy Đinh Hạo nói thế, Phùng Tinh Nhiên sững sờ một cái, rồi gật đầu nói: “Vậy
ngươi đi theo ta”
Lời nói vừa dứt, Phùng Tinh Nhiên rất tự nhiên cầm lấy tay Đinh Hạo, kéo hắn
đi vào bên trong Luyện Ngục Ma Tông.
Một lát sau, Phùng Tinh Nhiên dẫn Đinh Hạo đến phòng cửa mình. Sau khi đóng
cửa phòng lại, Phùng Tinh Nhiên dựa vào trong lòng Đinh Hạo, trách: “Mấy ngày
vừa rồi Huynh làm cái gì. Rõ ràng đã đáp ứng ở trong Tông chờ ta. Tại sao còn
bế quan, hại ta đến tìm mất công, bây giờ mới chịu đi gặp ta.
Cười nhạt, Đinh Hạo nói: “Lần trước đạt được Bảo giáp bị tổn hại trong Luyện
Hồn Tông. Ta thấy đại chiến sắp diễn ra, nên nhân cơ hội chữa trị một phen.
Bên trong Tông của nàng rốt cuộc đang thương lượng chuyện gì”
Đinh Hạo vừa nói ra, vẻ mặt Phùng Tinh Nhiên trở nên hơi khó coi, nói: “Xem ra
chuyện này huynh cũng đã biết. Cha ta lúc này đang cùng với các Trưởng lão
trong Tông bàn bạc việc này, tuy nhiên bây giờ còn chưa nghĩ ra phương pháp
nào tốt. Ngoại trừ Vô Cực Ma Tông ra, Tông Chủ các Tông phái khác khác cũng đã
đến đưa ra đề xuất với Cha ta. Bọn họ đều muốn rút lui ra khỏi Đoạn Hồn sơn,
tránh cơn sóng lớn. Trong lời nói của Âm Dương Hòa Hợp Tông và Hắc Ma Tông thì
mơ hồ đề nghị việc này phải do Huyết Ma Liệt Sơn và Vô Cực Ma Tông gánh chịu.
Không biết đây là ý của bọn hắn, hay là do Thành Hoàng sai khiến. Mà Luyện
Ngục Ma Tông chúng ta cũng đang không đồng lòng, đang rất loạn, ai...”
Nghe nàng nói xong, Đinh Hạo biết tình huống còn xấu hơn suy nghĩ của mình
nhiều. Nghe nàng nói, dường như rất tốt với Vô Cực Ma Tông. Nhưng nàng sao
biết được mình vừa quyết định bỏ chạy khỏi Đoạn Hồn sơn. Đinh Hạo nói với
Phùng Tinh Nhiên: “Còn nhớ rõ chuyện lúc chúng ta mới gặp nhau không. Lúc đầu
nàng bị Tây Huyền Ngũ Quỷ truy đuổi, sau đó ngươi phải dùng Tuyệt Sát Ma Trận,
sau đó lại dùng đến biện pháp của ta mới khống chế được mấy người này?”
Gật đầu, Phùng Tinh Nhiên khó hiểu nói: “Dĩ nhiên còn nhớ, nhưng có quan hệ gì
với chuyện này?”
Nghiêm mặt lại, Đinh Hạo trầm giọng nói: “Tài liệu bố trí Tuyệt Sát Ma Trận
còn ở trong tay nàng chứ?”
Gật đầu, Phùng Tinh Nhiên nói: “Chẳng lẽ chàng muốn dùng Tuyệt Sát Ma Trận
ngăn cản sự xâm lấn của Đạo Môn tam tông. Trận này căn bản là không đầy đủ,
ngay cả cao thủ Phân Thân Kỳ cũng không thể diệt được. Đừng có mà suy nghĩ
lung tung, lần này có cả cao thủ Hợp Thể Kỳ, Tuyệt Sát Ma Trận căn bản không
có tác dụng gì đối với họ”
Vừa nghe nói thế, Đinh Hạo mặt mày vui vẻ, cười hắc hắc nói: “Ở trong tay nàng
dĩ nhiên không được. Nhưng nếu ở trong tay ta, thì Tuyệt Sát Ma Trận ít nhất
có thể phát huy ra tám phần uy lực. Mặc dù cao thủ Đại Thừa kỳ xông vào không
thể giết được hắn, nhưng nếu như đám Hợp Thể Kỳ dám tùy tiện xông vào trận
này. Ta cam đoan hắn dù không chết cũng phải bị lột da. Hơn nữa chỉ cần ta
muốn, thì dù cho bọn hắn có ở trong Trận mười năm, cũng đừng mong ra ngoài
được”
Lời này vừa nói ra, Phùng Tinh Nhiên dường như đang nghĩ đến uy lực của Tuyệt
Sát Ma Trận mà Đinh Hạo bố trí lần trước. Không khỏi một lần nữa dấy lên hy
vọng, hai mắt sáng rực lên, kỳ quái nhìn Đinh Hạo.
Một lát sau, chỉ thấy bạch quang lóe lên. Trong tay Phùng Tinh Nhiên đã xuất
hiện một cái Tử Sắc Ma cung, cùng với một loạt các loại tài liệu. Đây đúng là
toàn bộ tài liệu bố trí Tuyệt Sát Ma Trận. Phùng Tinh Nhiên không hề do dự đưa
toàn bộ cho Đinh Hạo.
Cầm lấy những vật phẩm bố trí Tuyệt Sát Ma Trận trong tay, Đinh Hạo cẩn thận
quan sát một lượt, xác nhận các loại tài liệu, liền tươi cười, ôm chặt Phùng
Tinh Nhiên vào lòng. Hôn mạnh nàng một cái, xem ra Đinh Hạo đang vô cùng đắc
ý, giống như hoàn thành được một tâm sự gì đó rất lớn. Ha ha cười dài một
tiếng nói: “Có Trận pháp này trong tay, nguy cơ lần này của Đoạn Hồn sơn sẽ
lập tức được giải trừ”