Người đăng: MrTiep
Chỉ thấy Bảo giáp được bỏ vào trong Ma Viêm ( Ngọn Hỏa Ma) chỉ trong nháy mắt
đã đỏ lên, nhưng chỉ chảy ra một chút chất lỏng màu lam nhạt, mà mặt ngoài của
Bảo giáp lại không có bất cứ biến hóa gì. Không biết chất lỏng màu lam nhạt
kia rốt cuộc từ đâu mà đến, như là đột nhiên xuất hiện vậy, làm cho Đinh Hạo
rất kinh ngạc.
Nhưng đây mới chỉ bắt đầu mà thôi, chuyện càng thêm kinh ngạc còn ở phía sau.
Chất lỏng màu lam như vật thể sống, chuyển động khắp nơi trong Ma viêm, đến
khi dòng chất lỏng này tiếp xúc với Bảo giáp ngăm đen đã bị tổn hại của Đinh
Hạo, thì một chuyện càng thêm cổ quái đã xảy ra.
Chỉ thấy hai loại vật phẩm này vừa tiếp xúc với nhau, thì Bảo giáp ngăm đen bị
làm mềm ra thậm chí đã bị hòa tan. Ngay khi Đinh Hạo cảm thấy kỳ lạ, thì Bảo
giáp ngăm đen đã bị hòa tan hết, thành một đống chất lỏng.
Chờ cho đến khi Đinh Hạo nhận thấy có điểm không ổn, thì Bảo giáp ngăm đen –
phần thưởng trong Hồn Luyện Tông của hắn đã biến mất không còn, trở thành một
đống chất lỏng. Thầm thở dài một hơi, mặc dù trong lòng rất đau xót, nhưng
cũng không có bất cứ biện pháp gì. Mình cũng không thể vì một khối Bảo giáp mà
tức giận, mà cho dù muốn tức giận với nó cũng không biết nên ra tay như thế
nào, chẳng lẽ hủy chiếc Bảo giáp này sao.
Khi Đinh Hạo đang âm thầm cảm thán, biến hóa lại xảy ra. Chỉ thấy chất lỏng
màu lam nhạt dẫn theo chất lỏng do Bảo giáp ngăm đen sau khi hòa tan tạo
thành, đã chuyển đến mặt ngoài Bảo giáp. Chỉ nghe thấy một tiếng “Chi chi” rất
kỳ lạ vang lên, Bảo giáp đột nhiên xuất hiện một luồng khói xanh, kèm theo một
thứ mùi quái lạ, khiến thị giác và khứu giác của Đinh Hạo gần như bị mất cảm
giác.
Thấy xảy ra biến hóa như vậy, Đinh Hạo chỉ biết trợn mắt há mồm, không biết
rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại xảy ra chuyện quái lạ này.
Cũng không biết trải qua bao lâu, thị giác và khứu giác của Đinh Hạo khôi phục
lại bình thường. Chờ cho Đinh Hạo có cảm giác, thì làn khói xanh kia đã biến
mất không còn, mà Bảo giáp cũng đã có sự thay đổi, biến thành màu lam hắc
(xanh đen), sáng bóng đến kinh người. Đinh Hạo cảm giác thấy Bảo giáp này như
mới được sinh ra một lần nữa, hơn nữa hắn phảng phất như có thể cảm nhận được
sự vui sướng của nó.
Ngay lúc này, các loại tài liệu được bỏ vào trong Ma viêm cũng dần dần bị hòa
tan thành chất lòng, giống như bị Bảo giáp hấp thu vậy. Từ từ chuyển động về
phía Bảo giáp, biến hóa lại xảy ra. Chỉ thấy mặt ngoài Bảo giáp vốn đang sáng
loáng bị một làn chất lỏng kéo đến, vẻ sáng bóng bên ngoài đột nhiên biến mất
không thấy. Mà ngay cả mặt ngoài Bảo giáp cũng khôi phục lại màu xanh đen, mặc
dù không còn sáng bóng, nhưng nhìn vẫn rất đẹp mắt.
Tận mắt nhìn thấy những gì đã xảy ra, Đinh Hạo rất nghi hoặc. Mặc dù Ma Viêm
trong tay mình vẫn còn đang thiêu đốt, đốt nóng đỏ Bảo giáp màu xanh đen kia,
nhưng Bảo giáp lại không xảy ra chút biến hóa gì nữa. Đinh Hạo trong lòng vừa
động, Ma Viêm trong tay đã biến mất không còn.
Mà Bảo giáp xanh đen kia đã rơi vào trong tay Đinh Hạo. Nhìn Bảo giáp kỳ dị
trong tay, Đinh Hạo đột nhiên nghĩ tới một điều. Nghe nói Cực phẩm bảo vật
cũng có thể lấy máu nhận chủ, mà Bảo giáp trước mặt rất thần kỳ. Đinh Hạo hạ
quyết tâm, đặt ngón giữa vào trong miệng, cắn mạnh một cái, một giọt máu đỏ
tươi rơi xuống trên Bảo giáp.
Biến hóa kỳ lạ lại xảy ra.
Giọt máu tươi vừa mới nhỏ vào trên Bảo giáp, Đinh Hạo đột nhiên cảm giác Bảo
giáp trở thành một phần thân thể của mình, một cảm giác huyết mạch tương
thông. Nhưng vết thương trên ngón giữa lại không khép lại, máu bên trong người
như bị Bảo giáp hút lấy, thậm chí không bị mình khống chế, không ngừng từ
miệng vết thương chảy vào trong Bảo giáp.
Biến hóa xảy ra như thế hoàn toàn nằm ngoài suy đoán của Đinh Hạo. Đinh Hạo
lập tức kết luận được kiện Bảo giáp này quả nhiên là bảo vật. Mặc dù biến hóa
này vừa mừng vừa sợ, nhưng cảm giác vui mừng chiếm hầu hết. Theo thời gian,
máu trong cơ thể chảy ra càng lúc càng nhiều, chờ Đinh Hạo cảm giác đầu óc
choáng váng, máu mới ngừng chảy.
Mà đúng lúc này, Bảo giáp trong tay lại biến thành màu lam, lại tự động mặc
lên người Đinh Hạo. Đinh Hạo đang choáng váng đầu óc vì mất màu quá nhiều,
thậm chí có thể cảm giác được sự cảm kích và vui sướng của Bảo giáp sau khi
sống lại. Một cỗ tin tức cũng được truyền vào trong tâm thần Đinh Hạo, không
biết vì sao Đinh Hạo biết Bảo giáp này có tên Hoàn Vũ.
Hắn càng biết Hoàn Vũ Bảo giáp này chính là Cực Phẩm Bảo Giáp, chính là Pháp
bảo cao cấp nhất bên trong Tu Chân Giới. Bảo sao mình có thể cảm giác được tư
tưởng biến hóa của Hoàn Vũ Bảo giáp, thì ra đây là Cực phẩm bảo vật. Lần này
đúng là mình may mắn nhặt được Bảo vật. Sự khác nhau giữa Cực Phẩm Bảo Giáp và
Thượng phẩm Bảo giáp, chính là bên trong Cực Phẩm Bảo Giáp đã sinh ra linh
thể, có thể tương thông với Chủ nhân, có thể biến hóa theo ý của Chủ nhân.
Mà Hoàn Vũ Bảo giáp này không biết lúc trước đã xảy ra chuyện gì, đến mức Linh
thể sắp tan biến. Cũng may dựa vào công hiệu của Ma Viêm, mới nhân cơ hội hấp
thu được Bảo giáp ngăm đen và mấy loại tài liệu Tu chân của Đinh Hạo, do đó
mới chữa trị hoàn toàn. Linh thể bên trong Bảo giáp cũng đã khôi phục đôi
chút, nếu không Đinh Hạo căn bản không thể cảm giác được sự vui mừng của Bảo
giáp.
Lam quang chợt hiện, Bảo giáp vừa mới mặc trên người Đinh Hạo, đã lướt qua
quần áo, trực tiếp dán vào thân thể Đinh Hạo. Cảm giác thoải mái vô cùng,
khiến Đinh Hạo cảm giác được Cực Phẩm Bảo Giáp quả nhiên khác thường, chỉ
riêng chiếc Bảo giáp này đã đủ cho cuộc giao dịch với Luyện Ngục Ma Quân rồi.
Ha ha cười dài một tiếng. Đinh Hạo đang định lấy Thiên Thương Kiếm ra nghiên
cứu một chút, nhưng suy nghĩ một chút hắn vì chữa trị Hoàn Vũ Bảo giáp nên đã
mất không ít thời gian. Mà lúc này tình thế đang rất cấp bách, mà có Nghịch
Thiên Ma Kiếm trong tay, Đinh Hạo cũng không thiếu Vũ khí công kích cường đại.
Vì vậy hắn suy nghĩ một chút rồi tạm thời bỏ qua ý định nghiên cứu Thiên
Thương Kiếm.
Vừa mới bước ra khỏi phòng, bên tai đã truyền đến âm thanh của Huyết Ma Liệt
Sơn.
“Tiểu tử nhà ngươi thậm chí còn bế quan Luyện khí ở giờ phút này. Nếu không
phải ngươi kịp thời đi ra, sợ là sẽ phải bỏ qua giao dịch hội lần này, mau đi
đến phòng Lão phu”
Huyết Ma Liệt Sơn vừa dứt câu, Đinh Hạo cười hắc hắc. Hắn biết Huyết Ma Liệt
Sơn dùng Công pháp Truyền âm nhập mật báo cho mình, gật đầu, đi về phía phòng
Huyết Ma.
Một lát sau, Đinh Hạo tiến vào trong phòng của Liệt Sơn. Bên trong phòng ngoại
trừ Huyết Ma Liệt Sơn ra, thì Độc Ma Vương Diệc Hàn cùng tám vị Trưởng lão đều
đã đến đông đủ. Thấy Đinh Hạo đã đi vào trong phòng, Huyết Ma và Độc Ma nhìn
Đinh Hạo với ánh mắt kỳ dị. Một lát sau, Độc Ma kinh ngạc nói: “Ta thấy thủ
pháp Luyện khí của Tiểu ca rất cao minh. Mặc dù không biết bên trong đã xảy ra
chuyện gì, nhưng Lão phu từ trong phòng của ngươi cảm giác được Chân khí ba
động kỳ lạ, hiển nhiên là khí tức của Bảo vật cao cấp”
Hắn vừa nói như thế, Huyết Ma Liệt Sơn cũng cười cổ quái một tiếng, nói với
Đinh Hạo: “Xem ra ngươi đã chiếm được tiện nghi rất lớn trong cuộc giao dịch
với Phùng Ngạo Thiên. Bên trong thân thể của ngươi có một loại khí tức rất quỷ
dị. Nếu như Lão phu đoán không lầm, nhất định là do Bảo giáp màu lam ngươi có
được sau khi trao đổi với Phùng Ngạo Thiên. Chỉ là Bảo giáp vừa rồi mới bị
ngươi luyện chế, vì vậy khí tức của nó mới lộ ra bên ngoài thân thể của ngươi
một chút. Có lẽ không bao lâu nữa khi dung hợp làm một thể với ngươi, thì đến
lúc đó dù là Lão phu cũng không nhìn ra điều gì”
Nghe hai người này nói như thế, tám vị Trưởng lão đều kinh ngạc nhìn Đinh Hạo.
Mặc dù bọn họ không nhìn ra điều gì, nhưng bọn hắn rất tin tưởng vào ánh mắt
của Huyết Ma và Độc Ma. Hai người bọn họ đều đã nói như vậy, thì Bảo giáp mà
Đinh Hạo mới có được tuyệt đối không phải bình thường. Đều âm thầm cảm thấy
Tiểu tử này thật may mắn, chuyện tốt gì cũng do hắn gặp được.
Thấy Huyết Ma và Độc Ma đều nói như thế, Đinh Hạo lắc đầu nói: “Ta còn không
biết Bảo giáp này rốt cuộc là như thế nào. Chuyện này tạm thời không nói, tình
thế bây giờ rốt cuộc như thế nào?”
Hắn vừa nói ra những lời này, vẻ mặt mọi người đều hơi đổi. Thấy vẻ mặt mọi
người như vậy, Đinh Hạo sửng sốt, nghi hoặc nói: “Trước khi ta bế quan, tình
thế đang rất tốt, sao vẻ mặt các ngươi lại như thế này”
Cười khổ một tiếng, Độc Ma Vương Diệc Hàn Gia tộc nói: “Vốn không ai nghĩ được
rằng Đạo Môn tam tông lại có “Tụ Tiên Phá Pháp Trận”. Đại trận bên ngoài Luyện
Ngục Ma Tông xem ra chỉ không đầy ba ngày là sẽ bị phá vỡ. Mà Ma Quân cũng
nhận được tin tức chính xác, trong vòng ba ngày nữa Thiên Sát Ma Cung và Kiếm
Ma Cung sẽ đến được đây. Thời gian cụ thể không rõ, nhưng nếu như bọn họ đến
được đây sau khi Đạo Môn tam tông phá xong trận, vậy Luyện Ngục Ma Tông khó có
thể thừa nhận nổi đả kích này.”
Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa nói xong, mặt Đinh Hạo khẽ biến. Nếu nói như vậy,
lại xem tốc độ giữa đôi bên, nếu như Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung đến
trước, thì nguy cơ của Đoạn Hồn sơn sẽ được giải trừ, còn nếu đến muộn, thì
hậu quả không thể tưởng tượng được.
Gật đầu, Đinh Hạo nói: “Xem ra chúng ta nên chuẩn bị sớm. Nếu như ”Cửu Đỉnh
Vấn Thiên Trận ” thật sự bị phá trước khi Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung
đến được đây, như vậy chúng ta rốt cuộc nên làm gì?”
Gật đầu, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói: “Trước khi ngươi tới, ta và Độc Ma đã
cùng bàn bạc với tám Trưởng lão, đã đưa ra một chủ ý. Đó chính là bắt đầu dò
xét tình hình. Nếu như có khả năng, thì ở ngày cuối cùng sẽ lập tức lui ra
khỏi Đoạn Hồn sơn, cấp tốc đi đến Di Thiên đầm, do Bát Sí Tử Mãng dẫn đường,
tiến vào bên trong Huyễn cảnh ở Di Thiên đầm. Nếu như chậm trễ, sợ trốn không
thoát khỏi sự truy đuổi của Đạo Môn tam tông”
Lời này vừa nói ra, Đinh Hạo biến sắc. Cách mà bọn họ nói, chính là cách làm
có lợi nhất cho Vô Cực Ma Tông. Bởi vì nếu sau khi Đạo Môn tam tông phá trận
xong, đến lúc đó mới bỏ chạy, thì sợ rằng người của Vô Cực Ma Tông từ Phân
Thân Kỳ trở xuống không một ai có thể chạy thoát. Hơn nữa chuyện tương lai
không thể nào đoán trước, nên cách nào sáng suốt nhất chính là không đợi Thiên
Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung, trực tiếp bỏ chạy.
Lúc này, tất cả mọi người đều đang nhìn vào Đinh Hạo.