Người đăng: MrTiep
Ngày thứ hai, bên trong Luyện Ngục Ma Tông.
Trải qua một ngày chuẩn bị, hôm nay tất cả các Tông phái trên Đoạn Hồn sơn đều
chuyển vào Luyện Ngục Ma Tông, mà bên ngoài “ Cửu Đỉnh Vấn Thiên Trận” đã được
khởi động, môn nhân Luyện Ngục Ma Tông trong trận cũng đề phòng cẩn mật, Đạo
Môn tam tông sắp đến, tất cả các Môn phái trên Đoạn Hồn sơn đều trở nên khẩn
trương.
Mặc dù sau khi nghe được lời khuyên của Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên,
tất cả mọi người cũng có chút yên tâm. Nhưng uy danh của Đạo Môn tam tông đã
sớm xâm nhập lòng người, nói không để ý tới nhất định là gạt người.
Dật Vân Cư, là một nơi rất yên tĩnh, nó là nơi Luyện Ngục Ma Tông đặc biệt sắp
xếp cho đoàn người Đinh Hạo mà. Theo như lời Phùng Tinh Nhiên nói nơi này là
sương phòng tốt nhất bên trong Luyện Ngục Ma Tông, tốt hơn nơi sắp xếp cho các
Môn phái khác nhiều. Đó chính là do thực lực khác nhau, nên chế độ đãi ngộ
cũng khác nhau.
Thấy đại chiến sắp diễn ra, đoàn người Đinh Hạo không dám buông lỏng, Huyết Ma
Liệt Sơn, Đinh Hạo, Độc Ma Vương Diệc Hàn và tám vị Trưởng lão của Vô Cực Ma
Tông đều tập trung lại trong một gian phòng lớn nhất.
Mọi người theo thứ tự ngồi xuống, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói:
Việc này nhìn qua rất hung hiểm, nhưng chỉ cần người của Thiên Sát Ma Cung và
Kiếm Ma Cung xuất hiện, thì nguy cơ lần này có thể được giải trừ. Lão phu
không tin bọn Đạo Môn tam tông dám vì Tiên Giới Kiếm Quyết mà khiến cho Lục
tông xảy ra chiến tranh”
Huyết Ma Liệt Sơn vừa dứt câu, Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng gật đầu, trầm giọng
nói:
Không sai, Đạo Môn tam tông mặc dù nhìn rất hung hãn, nhưng cũng may Luyện
Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên sớm biết được tin tức, lập tức thông báo cho hai
Tông kia. Nếu không lần này Luyện Ngục Ma Tông tất phải ăn trái đắng, nếu bây
giờ Luyện Ngục Ma Tông đã chuẩn bị kỹ càng, như vậy Đạo Môn tam tông sẽ tuyệt
đối không chiếm được tiện nghi. Mọi người cứ việc yên tâm đi.
Nghe hai người nói, Đinh Hạo cũng cảm thấy nhẹ nhõm, thầm nghĩ với kinh nghiệm
của Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn có lẽ sớm nhìn thấy việc này.
Bọn họ nói đều là sự thật, chính mình cũng không tin Đạo Môn tam tông dám liều
mạng. Mà lần này Cao thủ Tây đại lục toàn bộ tụ tập tại Đoạn Hồn sơn, nếu như
Vô Cực Ma Tông có thể tận dụng cơ hội, ló mặt ở lần giao dịch hội này, vậy đối
với sự phát triển của Bổn Tông sau này sẽ có tác dụng rất lớn.
Nghĩ đên đây, Đinh Hạo trầm giọng nói:
Đã như vậy, lần này ta Vô Cực Ma Tông rốt cuộc phải làm như thế nào để có thể
thu được lợi ích lớn nhất?
Lời này vừa nói ra, Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn nhìn nhau cười
một tiếng. Sau đó Huyết Ma Liệt Sơn nói:
Dĩ nhiên là mượn lần giao dịch hội này để Vô Cực Ma Tông giương cánh bay cao,
thực ra bọn ta không cần phải làm cái gì. Chỉ cần để mọi người biết Lão phu và
Độc Ma đã gia nhập Vô Cực Ma Tông, vậy sau này người muốn gia nhập Vô Cực Ma
Tông khẳng định không phải ít. Mà chỉ cần Vô Cực Ma Tông lại làm một chút việc
nữa, như vậy sau này danh tiếng của Vô Cực Ma Tông sẽ truyền khắp cả Tu Chân
giới của Tây đại lục.
Ha ha cười một tiếng, Độc Ma Vương Diệc Hàn nói:
Không sai, sự hình thành của một Đại Tông phái quan trọng nhất đó chính là
danh tiếng. Mà ở trong Ma Đạo quan trọng nhất chính là hung danh, chỉ cần có
điểm này và thực lực tương ứng, như vậy sau này người đến xin gia nhập tông là
không thể đếm hết được. Chỉ cần có nguồn máu mới không ngừng bổ sung này, với
Công pháp tu luyện của Vô Cực Ma Tông, chưa đầy trăm năm cả Tây đại lục sẽ run
sợ vì sự phát triển của Vô Cực Ma Tông.
Hai người nói đến đây, Đinh Hạo dĩ nhiên biết Vô Cực Ma Tông bây giờ cần Cao
thủ có Cao thủ, cần Công pháp có Công pháp, chỉ thiếu một thứ duy nhất chính
là con người. Mà người mới luôn bị những Tông phái có thực lực mạnh mẽ hấp
dẫn, mà lời nói hai người thực ra là hai chữ “Tạo thế”
Ha ha cười dài một tiếng, Đinh Hạo nói:
Vẫn là gừng càng già càng cay! Xem ra Đạo Môn tam tông đến đây lần này chẳng
những không phải chuyện xấu, mà đối với chúng ta Vô Cực Ma Tông lại là chuyện
tốt.
Đinh Hạo vừa dứt câu, tám người Trương Hoành và Âm Vô Xương cũng liên tục đồng
ý. Giờ phút này có Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn ở đây, bọn họ
căn bản là không có tư cách nói chuyện. Mặc dù là Trưởng lão Vô Cực Ma Tông,
hơn nữa theo lý thuyết thì người làm chủ phải là bọn họ. Nhưng với hung danh
của Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn, mấy người dĩ nhiên không dám
nói lung tung, hơn nữa bất luận là kinh nghiệm hay trí lực của hai người Huyết
Ma Liệt Sơn đều hơn bọn họ rất nhiều, tự nhiên bọn họ sẽ không tự mình tìm lấy
phiền toái.
Ngay khi bên trong Vô Cực Ma Tông đang âm thầm thương lượng, đột nhiên truyền
đến tiếng bước chân, mấy người thần sắc vừa động, vội vàng dừng lời.
Một lát sau, có người ngừng lại trước cửa, nói:
Tông Chủ Luyện Ngục Ma Tông cho mời người của Vô Cực Ma Tông.
Lời nói vừa dứt, bên trong gian phòng, tất cả mọi người đều nhìn về phía Đinh
Hạo, người vừa rồi lên tiếng rõ ràng là Phùng Tinh Nhiên. Bây giờ cả Đoạn Hồn
sơn không ai không biết mối quan hệ mập mờ giữa Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên.
Vì vậy Phùng Tinh Nhiên dứt câu, mọi người ngay lập tức đều hướng ánh mắt về
phía Đinh Hạo.
Khẽ mỉm cười, Đinh Hạo đứng lên, nói:
Đi vào hãy nói.
Vừa nghe lời nói của Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn tiện tay đánh ra hai đạo
huyết quang, cánh cửa vốn đang đóng, kêu lên một tiếng rồi mở ra.
Theo cửa phòng mở ra, Phùng Tinh Nhiên yểu điệu bước vào phòng, thấy ánh mắt
mọi người trong phòng đều đang nhìn mình, Phùng Tinh Nhiên cảm thấy mất tự
nhiên, khó xử cười duyên nói:
Cha ta muốn mời Huyết Ma, Độc Ma tiền bối”
Kinh ngạc nhìn nàng một cái, Huyết Ma Liệt Sơn hơi sửng sốt nói:
Vậy còn tên tiểu tử thối Đinh Hạo này?
Hắn vừa nói thế, mặt Phùng Tinh Nhiên đỏ lên, nhỏ giọng nói:
Tự nhiên là sẽ đi cùng.
Vậy vì sao ngươi mới vừa rồi chỉ có mời Liệt huynh, mà không nói tên tiểu tử
thúi Đinh Hạo này. Chẳng lẽ Đinh Hạo không phải người của Vô Cực Ma Tông ta,
hay là ngươi coi hắn là người của mình rồi.
Lúc này Độc Ma Vương Diệc Hàn thậm chí còn cười phá lên mà nói.
Phùng Tinh Nhiên cũng không nghĩ tới Huyết Ma và Độc Ma lại cùng trêu mình như
vậy, nàng nhăn nhó không biết làm sao để giải vây, liền nhìn Đinh Hạo với ánh
mắt cầu cứu.
Mặc dù Phùng Tinh Nhiên ỷ vào Phùng Ngạo Thiên vẫn hoành hành ngang ngược trên
Đoạn Hồn sơn này, không ai dám đắc tội với nàng. Nhưng Huyết Ma Liệt Sơn và
Độc Ma Vương Diệc Hàn đều là người phi thường, đều là tiền bối cao nhân. Huống
chi hai người này đều hung danh đầy mình, Phùng Tinh Nhiên và hai người này
cũng không có quan hệ gì, tự nhiên không dám càn rỡ trước mặt hai người này.
Thấy Phùng Tinh Nhiên nhìn mình với ánh mắt cầu cứu, Đinh Hạo cười dài nói:
Liệt lão và Vương lão có thể trêu ngươi, chính là thấy ngươi vừa ý. Ta ở với
bọn họ lâu như vậy còn chưa thấy bọn họ hai người trêu ai như vậy, ngươi cũng
nên cảm thấy kiêu ngạo. Được rồi, trước không nói chuyện này nữa, cha ngươi
tìm chúng ta rốt cuộc có chuyện gì. Với quan hệ của ta và ngươi, có thể tiết
lộ một hai điều hay không.
Mặt nhỏ đỏ ửng lên, Phùng Tinh Nhiên nhỏ giọng nói:
Ai có quan hệ với ngươi cha ta chỉ bảo ta mời các ngươi, nhưng các môn nhân
khác cũng đã đi mời Tông Chủ của các Tông phái khác. Chắc là cần bàn chuyện
đối phó với Đạo Môn tam tông, chi tiết Tinh Nhiên cũng không rõ ràng lắm, các
ngươi đi sẽ biết.
Nghe nàng nói như thế, Đinh Hạo cũng không hỏi nhiều nữa, nếu Phùng Tinh Nhiên
đã nói như vậy thì nàng nhất định không biết gì về chuyện này, nếu không hẳn
là đã sớm nói với mình rồi.
Chuyện đã như thế, mấy người cũng không chậm trễ nữa, theo Phùng Tinh Nhiên đi
ra ngoài.
Một lát sau, trong Đại điện của Luyện Ngục Ma Tông, đoàn người Đinh Hạo lần
này không phải tới cuối và, ngoại trừ Tông Chủ và mấy Trưởng lão của Âm Dương
Hòa Hợp Tông, Hắc Ma Tông và Huyết Sát Tông ra, còn người của mấy tông khác
vẫn chưa thấy đến.
Dưới sự hướng dẫn của Phùng Tinh Nhiên, đoàn người Đinh Hạo đi tới vị trí của
mình, nhìn vào người của ba Tông kia, Huyết Ma Liệt Sơn cười lạnh nói:
Có người từng đánh lén đệ tử Bổn Tông, nhưng bây giờ Đạo Môn tam tông sắp tới,
Lão phu tạm thời chưa hỏi đến, chờ chuyện lần này kết thúc, đến lúc đó thì hắc
hắc…
Hắn vừa nói ra những lời này, vẻ mặt của ba vị Tông Chủ và mấy vị Trưởng lão
của ba Tông kia đều biến đổi, ánh mắt chớp động không ngừng, nhưng không ai có
phản ứng, chỉ ra vẻ như không hề nghe thấy mà thôi.
Thực lực của Vô Cực Ma Tông lúc này vô cùng mạnh mẽ, mà kẻ lên tiếng lại là
Huyết Ma Liệt Sơn hung danh đầy mình, mấy người kia dĩ nhiên không dám biểu
hiện thái độ gì. Nếu chẳng may chọc giận Huyết Ma Liệt Sơn chỉ sợ lập tức bị
giết ngay tại chỗ. Vì vậy mấy người kia mặc dù biến sắc, nhưng đều âm thầm
khống chế tâm trạng của mình, ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
Thấy vẻ mặt cổ quái của mấy người kia, Đinh Hạo cười nói:
Đúng vậy, có người thật đúng là vô sỉ, thậm chí với Tu vi Phân Thần kỳ còn
đánh lén tiểu gia, hắc hắc, càng đáng cười hơn chính là hắn thậm chí còn không
thể chiếm được tiện nghi, thật là chuyện đáng cười nhất thiên hạ.
Lời này vừa nói ra, mặt của Âm Cơ Tông Chủ Âm Dương Hòa Hợp Tông vẻ bị khăn
che lại nên không thấy gì, nhưng hai mắt lại bắn ra tia sáng rất độc ác, cả
người run lên. Thấy Huyết Ma và Đinh Hạo đang nhìn mình một cách khinh bỉ, Âm
Cơ gần như không kiềm chế được nữa. Ngay khi Âm Cơ vừa ngẩng đâu lên, căm tức
nhìn Đinh Hạo thì đúng lúc này, tên Tông Chủ còn lại của Âm Dương Hòa Hợp Tông
Dương Ma không biết đã chạy tới bên cạnh Âm Cơ từ lúc nào, hai tay đặt trên
đôi vai đang run rẩy của nàng, dùng mắt ra hiệu cho nàng ta cố bình tĩnh lại.
Âm Cơ vốn sắp mất đi lý trí, được Dương Ma khuyên, nàng ta mới từ từ khôi phục
bình tĩnh, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo với ánh mắt ác độc.
Đinh Hạo lúc này sao phải sợ ánh mắt của nàng ta, không hề thua kém nhìn lại,
mang theo vẻ khinh bỉ và khinh thường, căn bản không coi Âm Cơ vào đâu.
Mà thấy Âm Cơ lộ ra sát cơ, Huyết Ma và Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng đột nhiên
phát ra sát khí kinh hồn nhằm vào Âm Cơ. Âm Cơ vừa mới bình tĩnh lại thân thể
đột nhiên run cả lên, thân thể không ngừng lui về phía sau, hai mắt lộ vẻ cực
kỳ sợ hãi, ngay khi Âm Cơ sắp lui tới bên ngoài điện, sát khí của Huyết Ma và
Độc Ma lại tự dưng biến mất.
Ngẩng đầu lên nhìn, thì ra Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đã đến.