Người đăng: MrTiep
Chỉ nhìn một cái, Đinh Hạo đã biết Âm Cơ Tông Chủ Âm Dương Hòa Hợp Tông chính
là người đã đánh lén mình ngày đó.
Lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Âm Cơ đang ra vẻ không có việc gì, một lát sau,
mọi người trong điện đều bị động tác của Đinh Hạo hấp dẫn, không biết hắn nhìn
Âm Cơ như vậy để làm gì. Mà Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên lại biết mọi
chuyện, nên âm thầm dùng mắt ra hiệu cho Thiên Yêu Nhiếp Thiên và Huyết Ma
Liệt Sơn, để bọn họ ngăn cản Đinh Hạo.
Nhưng Thiên Yêu mặc dù thấy được ánh mắt của Phùng Hạo Thiên, nhưng không biết
vì sao hắn chỉ cười khổ với Phùng Ngạo Thiên, chứ không ngăn cản Đinh Hạo lại.
Mà Huyết Ma Liệt Sơn mặc dù cũng thấy được ánh mắt của Phùng Ngạo Thiên, nhưng
không cho hắn chút mặt mũi nào, ra vẻ không biết, cũng lạnh lùng nhìn Tông Chủ
Âm Dương Hòa Hợp Tông, chỉ cần một lời không hợp, lập tức giết chết nàng ta.
Phùng Ngạo Thiên đang muốn mở miệng khuyên ngăn, bỗng nhiên nhìn thấy vẻ mặt
đầy nghi hoặc của Vương Diệc Hàn. Lúc đầu Phùng Ngạo Thiên cũng không để hắn ở
trong lòng, chỉ nhìn thoáng qua một cái mà thôi. Mà Độc Ma Vương Diệc Hàn lại
cảm giác được có cao thủ vừa nhìn mình, nên khí thế vô tình phát ra. Mắt Luyện
Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên sáng hẳn lên, nhìn chằm chằm vào Độc Ma Vương
Diệc Hàn, giống như phát hiện được một đại lục mới vậy.
Đúng vào lúc này, Đinh Hạo đột nhiên cười hắc hắc, làm cho bầu không khí đang
khẩn trương dịu đi rất nhiều.
Cười cười với Âm Cơ Tông Chủ Âm Dương Hòa Hợp Tông, Đinh Hạo coi như chưa xảy
ra bất cứ chuyện gì, mở miệng nói: "Giỏi cho một mỹ nữ, không để ý thân phận
làm ra mấy chuyện trộm gà trộm chó, cuối cùng còn bị thương, sao lại phải tự
làm khổ mình như vậy"
Lời nói vừa dứt, Đinh Hạo cũng không thèm nhìn đến Âm Cơ đang nhìn mình với
ánh mắt đầy căm hận, trực tiếp đi vào trong điện.
Mà Âm Cơ vừa mới lộ ra vẻ mặt bất mãn, chợt cảm thấy cả người phát lạnh. Quay
đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy Huyết Ma Liệt Sơn đang lạnh lùng nhìn mình, Âm
Cơ lập tức cảm thấy sợ hãi.
Huyết Ma Liệt Sơn vừa đi khỏi, Âm Cơ mới thở dài nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy
mình như đang bị một con Độc xà nhìn chằm chằm. Ngẩng đầu nhìn lên, thì thấy
một nam tử rất xinh đẹp đang nhìn mình. Mặc dù vẻ mặt của hắn rất bình thường,
nhưng Âm Cơ lại cảm nhận được người này rất khó dây vào. Uy hiếp mà hắn mang
đến cho mình không ít hơn Huyết Ma Liệt Sơn chút nào.
Chỉ trong nháy mắt, Âm Cơ biết mình đã đi qua Quỷ môn quan hai lần, trong lòng
dâng lên cảm giác sợ hãi. Thầm nghĩ Vô Cực Ma Tông từ lúc nào lại có thêm một
cao thủ như vậy. Xem ra cuộc sống sau này của Âm Dương Hòa Hợp Tông không còn
yên ổn trên Đoạn Hồn sơn này rồi.
Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cũng rất kinh ngạc, dù như thế nào cũng
không dự đoán được Đinh Hạo mới ra ngoài một thời gian ngắn, trở về lại mang
theo một Cao thủ tuyệt đỉnh như vậy. mặc dù Độc Ma Vương Diệc Hàn đã cố ý ẩn
đi khí tức cường đại, nhưng Phùng Ngạo Thiên vẫn nhìn ra trong các động tác lơ
đãng của hắn. Lắc lắc đầu, Phùng Ngạo Thiên thật sự không biết Tiểu tử Đinh
Hạo này rốt cuộc làm như thế nào.
Ở các đại hội trước kia, Vô Cực Ma Tông dù cho may mắn được tham dự cũng chỉ
được ngồi ở hàng ghế cuối cùng. Nhưng Vô Cực Ma Tông bây giờ lại có thực lực
rất mạnh, đã thay thế vị trí của Âm Dương Hòa Hợp Tông, ngồi gần Luyện Ngục Ma
Tông. Chỉ nhìn bố trí của Luyện Ngục Ma Tông dành cho Vô Cực Ma Tông, đã thấy
Vô Cực Ma Tông tuyệt đối có thực lực này, mà không có bất cứ Môn phái nào dám
có thái độ bất mãn, kể cả Âm Dương Hòa Hợp Tông.
Người của Vô Cực Ma Tông ngồi xuống ghế, Đinh Hạo biết thân phận của mình, chỉ
có thể đứng phía sau Huyết Ma Liệt Sơn. Làm người ta khó hiểu là nam tử giống
hệt như nữ kia lại ngồi xuống ngay bên cạnh Huyết Ma Liệt Sơn, làm cho tất cả
mọi người không rõ thân phận của người này là như thế nào, mà lại dám có hành
động đó.
Thấy tất cả mọi người đã ngồi vào chỗ của mình, Phùng Ngạo Thiên ho khan một
tiếng, Đại điện đang ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh. Phùng Ngạo Thiên nhìn
Đinh Hạo và Huyết Ma Liệt Sơn một cái, rồi dừng lại trên người Độc Ma Vương
Diệc Hàn.
Phùng Ngạo Thiên dừng một chút, rồi mở miệng nói: "Vị này là?"
Lời này của hắn không biết là hỏi Đinh Hạo, hay là Huyết Ma Liệt Sơn, hoặc là
bản thân Vương Diệc Hàn.
Nhìn thấy vẻ nghi hoặc của Phùng Ngạo Thiên, Đinh Hạo quay đầu nhìn thì thấy
Huyết Ma Liệt Sơn có vẻ như không có ý trả lời.
Đinh Hạo đang định mở miệng trả lời, đột nhiên nghe thấy Thiên Yêu Nhiếp Thiên
hừ lạnh một tiếng.
"Vị này chính là Cung phụng của Vô Cực Ma Tông. Mặc dù các vị chưa gặp qua,
nhưng danh hiệu của hắn, chắc tất cả mọi người đều đã nghe qua"
Thiên Yêu Nhiếp Thiên lạnh lùng nói.
Hắn vừa nói như vậy, tất cả mọi người trong Đại điện đều cảm thấy tò mò, không
ngờ được rằng người trả lời lại là Thiên Yêu Nhiếp Thiên.
Thấy mọi người dùng ánh mắt dò hỏi nhìn vào mình, trong đó có cả Phùng Ngạo
Thiên vừa mở miệng hỏi. Thiên Yêu Nhiếp Thiên nói ra từng chữ một: "hắn chính
là Độc Ma Vương Diệc Hàn"
Lời nói vừa dứt, Đại điện lập tức truyền ra những tiếng hô hấp nặng nề. Ngay
cả Luyện Ngục Ma Tông Phùng Ngạo Thiên cũng há hốc mồm, vô cùng kinh ngạc.
Mọi người thật sự không nghĩ được rằng Nam nhân xinh đẹp thế này lại là Độc Ma
Vương Diệc Hàn. Độc Ma Vương Diệc Hàn như sấm bên tai, hầu như tất cả mọi
người ở đây đều nghe qua ác danh của hắn.
Vô Cực Ma Tông vốn đã có Huyết Ma Liệt Sơn trấn giữ, sau đó lại thêm đám người
Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương gia nhập, giờ lại có thêm sự gia nhập của
Độc Ma Vương Diệc Hàn, thế này còn để ai sống nữa đây. Ngoại trừ Luyện Ngục Ma
Tông, thì rốt cuộc không có bất cứ Môn phái nào dám chống đối Vô Cực Ma Tông
nữa.
Nghĩ đến đây, mọi người đều nhìn Vương Diệc Hàn với ánh mắt cổ quái. Mà Phùng
Ngạo Thiên lúc này mới lấy lại bình tĩnh, chắp tay với Độc Ma Vương Diệc Hàn,
thành tâm nói: "Ngưỡng mộ đã lâu"
Vừa thấy Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên có động tác như vậy, Độc Ma Vương
Diệc Hàn cũng không dám ngang ngược, đáp lễ Phùng Ngạo Thiên từ xa.
Chờ hai người đáp lại nhau xong, mọi người vẫn không dời ánh mắt khỏi người
Độc Ma Vương Diệc Hàn. Mà Trưởng lão Thành Hoàng của Luyện Ngục Ma Tông không
biết đang suy nghĩ gì, nhưng hắn đang rất không thoải mái.
Quả nhiên đúng là như vậy, Phùng Ngạo Thiên còn chưa kịp mở miệng, Thành Hoàng
đã lạnh lùng nói: "Vô Cực Ma Tông các ngươi bây giờ thật là ngông cuồng, dám
để tất cả các Môn phái trên Đoạn Hồn sơn chờ các ngươi. Đoạn Hồn sơn vẫn do
Luyện Ngục Ma Tông chúng ta làm chủ đó"
Hắn vừa nói thế, sáu Môn phái bên phía Thành Hoàng đều mở miệng trách mắng Vô
Cực Ma Tông đã đến chậm.
Thấy mọi người đều đang nhìn về phía mình, Đinh Hạo cười khổ một tiếng. Nhưng
do thân phận của hắn, nên Đinh Hạo không có quyền mở miệng ở đây. Mà Huyết Ma
Liệt Sơn là Cung phụng của Vô Cực Ma Tông lại coi như không có việc gì, không
muốn giải thích. Còn Độc Ma Vương Diệc Hàn lại mới gia nhập Vô Cực Ma Tông,
cũng không thích hợp giải thích.
Đinh Hạo nghĩ tới nghĩ lui cũng không có biện pháp gì, nên ngậm miệng không
nói. Thấy mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào Vô Cực Ma Tông, mà Vô Cực Ma
Tông lại không ai giải thích, nên vẻ mặt càng lúc càng càng u ám.
Thấy sắp tình hình sắp mất khống chế, Thiên Yêu Nhiếp Thiên nhịn không được,
mở miệng giải thích: "mọi người không cần hiểu lầm, Vô Cực Ma Tông sở dĩ đến
muộn, là bởi vì Lão phu và Độc Ma Vương Diệc Hàn là người quen cũ, hiếm khi
gặp nhau nên có nói chuyện vài câu, nên mới chậm trễ thời gian, đây không phải
do Vô Cực Ma Tông cố ý làm vậy"
Hừ lạnh một tiếng, Thành Hoàng nói: "Vô Cực Ma Tông rốt cuộc có cố ý đến muộn
hay không, thì phải do người của Tông phái bọn chúng nói ra, Nhiếp lão không
phải cũng muốn gia nhập Vô Cực Ma Tông chứ? Hoặc là Nhiếp lão có thể đại biểu
cho Vô Cực Ma Tông sao?"
Hắn vừa nói thế, Thiên Yêu Nhiếp Thiên đang bình tĩnh khẽ ngẩn người, rồi phá
miệng cười to: "Thành huynh nói thật thú vị. Tuy nhiên Lão phu đúng là rất có
cảm tình với Vô Cực Ma Tông, không biết chừng sau này lại có ý nghĩ muốn gia
nhập Vô Cực Ma Tông đó"
Thành Hoàng vừa nghe Nhiếp Thiên nói như thế, hơi sửng sốt, đang muốn mở miệng
bác lại, thì Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đã không kiên nhẫn nữa, hừ
nhẹ một tiếng rồi nói: "không nói những chuyện đó nữa, bây giờ cường địch ngay
trước mặt. mọi người không cần tranh đấu nội bộ nữa, có gì chờ vượt qua cửa ải
khó khăn lần này rồi nói. Còn nếu không vượt qua được thì...."
Phùng Ngạo Thiên vừa nói ra, mọi người lập tức trở nên yên lặng. Phùng Ngạo
Thiên nói rất đúng, nếu như Đoạn Hồn sơn không đối phó được lần xâm phạm này
của Đạo Môn tam tông, ngay cả Sơn môn có giữ được hay không cũng không thể
đoán trước. bây giờ không phải là lúc giải quyết ân oán cá nhân.
Huyết Ma Liệt Sơn nhìn vào Phùng Ngạo Thiên, Đinh Hạo và Độc Ma Vương Diệc Hàn
cũng nhìn vào Phùng Ngạo Thiên, chờ nghe hắn nói.
Thấy ba người Vô Cực Ma Tông đang nhìn mình, Phùng Ngạo Thiên khẽ gật đầu về
phía này, sau đó mới nhìn mọi người mà nói: "Nguyên nhân của việc này mọi
người cũng đã rõ. Nếu Lão phu suy đoán không lần, Đạo Môn tam tông nhất định
là nghe theo lời đồn, đến Đoạn Hồn sơn chúng ta đòi ba thức Tiên Giới Kiếm
Quyết. không nói Tiên Giới Kiếm Quyết có ở trong tay Liệt huynh hay không, cho
dù là có, Đoạn Hồn sơn cũng tuyệt đối không thỏa hiệp với Đạo Môn tam tông,
không biết mọi người có chấp nhận không?"
Luyện Ngục Ma Quân vừa nói ra những lời này, mọi người đều gật đầu đồng ý. Bất
luận là như thế nào, Ma Môn và Đạo Môn đều ở thế không đội trời chung. Nếu lần
này Luyện Ngục Ma Tông mà thỏa hiệp, vậy sau này Đoạn Hồn sơn sẽ đánh mất vị
trí Thánh địa Ma Môn.
Nhưng đúng vào lúc này, một tên Trưởng lão của Hắc Ma Tông đột nhiên mở miệng
nói: "không biết ba thức Tiên Giới Kiếm Quyết có ở trong tay Liệt lão hay
không. Nếu thật sự ở trong tay Liệt lão, vậy cũng nên lấy ra cho chúng ta mở
mang kiến thức"
Người vừa nói chuyện Đinh Hạo cũng nhận ra. Đây chính là người đã xảy ra xung
đột với Vô Cực Ma Tông khi hắn tham gia Hồn Luyện Tông hội. Chỉ thấy người này
vừa nói dứt câu, thì ngoại trừ Phùng Ngạo Thiên và Thiên Yêu Nhiếp Thiên,
những người khác đều nhìn Huyết Ma Liệt Sơn với ánh mắt mong chờ.
Sức hấp dẫn của Tiên Giới Kiếm Quyết quả nhiên không bình thường, khiến bọn họ
quên đi địa vị hiện giờ của Vô Cực Ma Tông.