Người đăng: MrTiep
Một lát sau, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn đã đi tới hàn đàm ở phía sau núi.
Mới đi được nửa đường, chợt nghe phía sau núi truyền đến tiếng Cương khí va
chạm với nhau, Đinh Hạo cùng Huyết Ma nhìn nhau một cái, không hiểu Độc Ma
Vương Diệc Hàn cùng Thiên Yêu Nhiếp Thiên có mâu thuẫn gì mà vừa mới thấy mặt
liền đánh tới mức như thế này.
Đi thêm lát nữa, liền thấy hai người này, chỉ thấy hai người Độc Ma cùng Thiên
Yêu đang không ngừng công kích lẫn nhau trong hư không, thanh thế hai người
tao ra khiến cho không gian chung quanh vặn vẹo, chỉ thấy lam quang cùng hắc
tuyến không ngừng quấn lấy nhau, tạo thành một cảnh tượng rất đẹp.
Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn dừng lại cách nơi giao chiến của hai người hơn
trăm trượng, ánh mắt chăm chú nhìn vào hai người đang giao đấu trong không
trung.
Mới quan sát một lát, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn hai người cùng thở phào
nhẹ nhõm. Thì ra, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn thấy trận chiến giữa hai
người này mặc dù nhìn rất kịch liệt nhưng đến điểm là dừng, không có xuất hiện
cuộc chiến sinh tử. Xem ra hai người mặc dù có chút mâu thuẫn nhưng cũng không
phải cừu hận, nếu không hai người giao chiến sẽ không như vậy.
Độc Ma Vương Diệc Hàn không sử dụng Độc Công, mà Thiên Yêu cũng không sử dụng
hết uy lực của pháp bảo, vì vậy hai người đánh mặc dù nhìn qua rất kịch liệt
nhưng căn bản là không có xuất toàn lực, mà hai người này lại có cùng Tu vi
nên cho dù có đánh tới sang năm cũng chẳng chết ai được, do vậy Đinh Hạo cùng
Huyết Ma Liệt Sơn đã bớt lo lắng.
Nếu hai người có không đánh nhau đến mức kẻ sống người chết, thì Đinh Hạo cùng
Huyết Ma Liệt Sơn dĩ nhiên sẽ không hỏi làm gì. Vì vậy hai người từ từ tới
gần, rất hứng thú quan chiến. Thỉnh thoảng còn vỗ tay khen hay, giống như đang
xem khỉ làm trò vậy.
Bị hai người này trêu chọc như vậy, Độc Ma Vương Diệc Hàn cùng Thiên Yêu Nhiếp
Thiên trong nháy mắt không tiếp tục tranh đấu nữa, vội vàng dừng tay rồi bay
về phía hai người Đinh Hạo.
Thấy hai người đều dừng tay, lại đang bay về phía mình, Đinh Hạo lấy làm khó
hiểu hỏi:
Hai vị sao lại không tiếp tục đánh nữa, ta xem còn chưa đã mà.
Hắn vừa nói ra lời này, Huyết Ma Liệt Sơn cũng cười lên một tiếng cổ quái,
nhưng Độc Ma Vương Diệc Hàn cùng Thiên Yêu Nhiếp Thiên vừa nghe Đinh Hạo nói
thế chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
Chỉ thấy Thiên Yêu Nhiếp Thiên nói với Đinh Hạo:
Ngươi tại Tam Châu Nhất Đảo thu hoạch có vẻ khá lớn đây, Hận lão độc vật này
cũng bị ngươi lừa gạt vào Vô Cực Ma Tông, quả thực cao tay!
Cười dài một tiếng, Đinh Hạo nói:
Nhiếp lão quá khen, không biết Nhiếp lão cùng Vương lão có mâu thuẫn gì, mà
vừa thấy mặt nhau đã ra tay rồi!
Nghe hắn nói thế, cả Thiên Yêu và Độc Ma đều lộ vẻ khó xử.
Một lát sau, Thiên Yêu cười khan nói:
Tên Vương mặt trắng này lúc còn trẻ đã đoạt mất người con gái mà Lão phu
thích, mà cuối cùng cũng không bảo vệ nàng chu đáo làm cho nàng bị hại. mặc dù
cuối cùng người hại nàng đã bị hắn dùng độc làm chết, chuyện này cũng đã trôi
qua trăm năm, nhưng cũng không bù đắp được sai lầm ngày dó của hắn.
Mà theo lời Nhiếp Thiên nói ra, trên mặt Độc Ma hiện lên vẻ đau khổ.
Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn vừa nghe Nhiếp Thiên nói thế liền lập tức hiểu
ra. Thì ra là vì một chữ Tình, không nghĩ tới hai người này cùng thích một
người con gái, mà cuối cùng người con gái này theo Vương Diệc Hàn, khó trách
hai người này vừa thấy mặt liền muốn ra tay, nhưng cũng không chiến đấu sinh
tử.
Chữ “Tình” luôn làm người ta bi thương, mà ngay cả Cao thủ tuyệt thế cũng
không ngoại lệ. Ngay khi Đinh Hạo còn đang tự hỏi, Thiên Yêu đã nói tiếp:
Không nghĩ tới Tiểu ca lại trở về Đoạn Hồn sơn nhanh như vậy. Vừa vặn lúc được
một hồi giao dịch hội của Tây đại lục chúng ta, lúc này Ngạo Thiên đã xuất
quan, nếu Liệt huynh cũng đã xuất quan, như vậy mọi chuyện các ngươi chắc đã
biết hết rồi chứ?
Nghe hắn nói như thế, Huyết Ma cùng Đinh Hạo cùng gật đầu, Liệt Sơn lạnh lùng
nói:
Không biết Luyện Ngục Ma Tông bọn họ có ý gì, hy sinh Vô Cực Ma Tông chúng ta,
hay là…
Liệt huynh nói đùa sao!
Vừa nghe Huyết Ma nói như thế Thiên Yêu vội vàng ngắt lời, trầm giọng nói:
Ma Quân là người như thế nào hẳn Liệt huynh cũng biết, loại chuyện như thế này
Ngạo Thiên tuyệt đối sẽ không làm như vậy. Nếu không Lão phu cũng sẽ không
quan hệ cùng hắn nhiều năm như vậy. Các vị yên tâm, thế lực Đạo Môn không bình
thường, nhưng Luyện Ngục Ma Tông cũng không phải dễ chọc vào. Huống chi nơi
này là Đoạn Hồn sơn, không phải là nơi bọn chúng có thể làm càn, điều này mấy
vị có thể yên tâm. Hơn nữa ta và Ma Quân đều được không ít chỗ tốt từ Tiên
Giới Kiếm Quyết, sao có thể vong ân phụ nghĩa đối với Vô Cực Ma Tông chứ.
Nghe Thiên Yêu nói như thế, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn nhìn nhau cười một
tiếng, thầm nghĩ không khác gì suy đoán của mình. Chỉ cần mình còn ở trên Đoạn
Hồn sơn này một ngày, Luyện Ngục Ma Tông tựu tuyệt đối không thể đánh mất thể
diện, để người khác phá hủy Vô Cực Ma Tông. Nếu không sau này Luyện Ngục Ma
Tông sẽ không còn mặt mũi nhìn người khác ở trên Tu Chân giới.
Thấy vẻ mặt của Huyết Ma cùng Đinh Hạo, Thiên Yêu nói tiếp:
Nếu các vị đều ở đây, vậy bây giờ hãy tới Luyện Ngục Ma Tông đi, Ma Quân đã
phái người đi mời mấy vị Tông Chủ của mấy tông ở Đoạn Hồn sơn rồi. bây giờ có
lẽ đã chạy tới Luyện Ngục Ma Tông, vừa rồi nếu không phải gặp phải Lão độc vật
kia, đánh một trận với hắn thì bây giờ chúng ta cũng đã đến được Luyện Ngục Ma
Tông rồi.
Nghe hắn mấy lần lên tiếng nhục mạ mình, Độc Ma Vương Diệc Hàn hừ lạnh một
tiếng nói:
Niếp Thiên! Ngươi là kẻ thất bại trong chuyên tình cảm, có tư cách gì mà giễu
cợt ta.
Độc Ma vừa nói thế, Thiên Yêu vừa mới khôi phục lại khí độ, đã lập tức biến
mất, thậm chí còn lấy Độc môn pháp bảo Ngự Thú Kính từ trong chiếc Trữ vật
giới chỉ ra, muốn cùng đánh một trận với Độc Ma Vương Diệc Hàn.
Vừa thấy Thiên Yêu bị Độc Ma Vương Diệc Hàn nói kích một lời thẹn quá hóa
giận, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn nhìn nhau, thật không ngờ được Thiên Yêu
ở trước mặt Độc Ma Vương Diệc Hàn lại không giữ được thái độ bình tĩnh. Thấy
hai người lại muốn đánh một trận, Huyết Ma Liệt Sơn lập tức lên tiếng ngăn
cản.
Mà Đinh Hạo lại nở nụ cười quái dị, chỉ sợ thiên hạ không loạn, chẳng những
không lên tiếng ngăn cản, ngược lại còn lớn tiếng kêu hay, muốn hai người bọn
họ thật sự đánh tiếp..
Độc Ma Vương Diệc Hàn cùng Thiên Yêu mặc dù đều là cao thủ Tiền bối, nhưng
thấy Huyết Ma Liệt Sơn ra mặt ngăn cản, hai người cũng không thể không nể mặt
Huyết Ma Liệt Sơn. Hơn nữa bây giờ không phải là lúc tranh đấu, chỉ thấy hai
người căm tức nhìn nhau một cái, rồi quay đầu đi chỗ khác, ngừng động tác trên
tay lại.
Thấy hai lão oan gia vừa thấy mặt đã ra tay này, Đinh Hạo cảm thấy buồn cười,
nhưng thấy hai người không tiếp tục động thủ nữa nên hắn cũng không có tiếp
tục khơi mào. Thấy thời gian đã không còn sớm, Đinh Hạo cũng mở miệng thúc
giục nói:
Hai lão nếu muốn, sau này còn có cơ hội tranh đấu. Nếu Ma Quân cho Nhiếp lão
đến mời chúng ta, mà ta thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, thì chúng ta
cũng nên đi kẻo chậm trễ thời gian"
Hắn vừa nói thế, Thiên Yêu vẫn đang phẫn nộ đột nhiên nhớ ra mục chính của
mình, vội vàng bay lên cao, nói:
Chúng ta còn chờ cài gì nữa, bây giờ Ngạo Thiên có lẽ đang đợi chúng ta rồi.
Nhìn thấy Thiên Yêu bay trước lên trời, bọn Đinh Hạo cũng không dừng lại, lập
tức Ngự bay về phía Luyện Ngục Ma Tông..
Hai khắc sau, trước cửa nghị sự đại điện Luyện Ngục Ma Tông, mấy đạo thân ảnh
từ xa bay tới, từ từ xuất hiện trước cửa, đúng là mấy người Đinh Hạo và Nhiếp
Thiên.
Vừa mới đi được tới cửa, Đinh Hạo đã thấy Phùng Tinh Nhiên đang lo lắng nhìn
ngó khắp nơi. Phùng Tinh Nhiên vừa nhìn thấy đoàn người Đinh Hạo đang từ từ đi
tới, hai mắt đột nhiên sáng lên, thân hình trong nháy mắt tới trước mặt Đinh
Hạo, không hề cố kỵ ôm lấy cánh tay Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên nhỏ giọng trách
cứ nói:
Như thế nào ngươi giờ mới đến, mọi người đều chờ các ngươi đã lâu rồi. Đám
Thành Hoàng đang tức giận, nói Vô Cực Ma Tông các ngươi bây giờ rất ngông
cuồng, ngay cả cha ta cũng mời không nổi các ngươi.
Nghe nàng nói như thế, Đinh Hạo hiện lên vẻ khó xử, chỉ về phía Thiên Yêu
Nhiếp Thiên ở phía sau một cái, nói:
Ngươi đi hỏi Thiên Yêu thúc thúc của ngươi đi, nếu như không có hắn làm loạn,
chúng ta đã sớm đến, cũng không phải là ta Vô Cực Ma Tông ngông cuồng!"
Thấy Phùng Tinh Nhiên đang nghi hoặc nhìn mình, Thiên Yêu Nhiếp Thiên cảm thấy
khó xử, quát lên một tiếng:
Ngươi đừng hỏi ta, ai bảo tên tiểu tử này mời đến kẻ mà Lão phu không muốn
thấy chứ.
Nghe hắn nói như thế, Phùng Tinh Nhiên mới thực sự chú ý đến Độc Ma Vương Diệc
Hàn, chỉ là nhìn thoáng qua, Phùng Tinh Nhiên lập tức kêu lên:
Ngươi chính là Độc Ma Vương Diệc Hàn, trên đời sao có nam tử xinh đẹp như thế,
thật không thể tin nổi..
Thấy Phùng Tinh Nhiên như thế, Đinh Hạo thậm chí lần đầu tiên có cảm giác
ghen, hừ lạnh một tiếng, Đinh Hạo nói:
Đừng có ở đó mà ngẩn người, cha ngươi vẫn chờ ở bên trong phòng, mau mang
chúng ta vào đi.
Nghe thấy Đinh Hạo có vẻ không vui, Phùng Tinh Nhiên phảng phất cảm giác được
cái gì, cười một tiếng rồi cũng không nói nữa, dẫn đoàn người Đinh Hạo đi vào
bên trong điện.
Vừa vừa tiến vào trong điện, Đinh Hạo nhìn bốn phía, phát hiện các nhân vật có
danh có tiếng trên Đoạn Hồn sơn đã xuất hiện toàn bộ ở đây, trong lòng âm thầm
thở dài, nếu không có sự uy hiếp của Đạo Môn tam tông thì Luyện Ngục Ma Tông
cũng sẽ không triệu tập mọi người nhanh như vậy.
Đoàn người Đinh Hạo vừa mới đi vào trong điện, đột nhiên Đinh Hạo ngừng lại
giữa đường. Mấy người Huyết Ma Liệt Sơn vừa thấy Đinh Hạo đột nhiên dừng bước,
đều cảm thấy khó hiểu.
Ngay khi mấy người đang cảm thấy khó hiểu, đột nhiên phát hiện Đinh Hạo đang
lạnh lùng nhìn một người. Ba người nhìn theo ánh mắt Đinh Hạo, phát hiện ánh
mắt Đinh Hạo đang nhìn vào một cô gái mặt che tấm lụa mỏng. Độc Ma Vương Diệc
Hàn rất là khó hiểu nhưng không có phản ứng gì, mà Huyết Ma Liệt Sơn và Thiên
Yêu Nhiếp Thiên lại biết nàng ta đúng là Tông Chủ Âm Cơ của Âm Dương Hòa Hợp
Tông. Xem ra hẳn là người này lúc trước đã ra tay đánh lén Đinh Hạo, Phùng
Ngạo Thiên phán đoán quả nhiên không sai.
Thấy vẻ mặt lạnh lùng của Đinh Hạo, Tông Chủ các phái trên Đoạn Hồn sơn mơ hồ
biết được tên sát tinh Đinh Hạo này mới là chủ nhân thực sự của Vô Cực Ma
Tông, đều lộ ra vẻ mặt khác nhau