Kinh Thiên Tin Tức.


Người đăng: MrTiep

Vừa mới ra đến đại môn, Đinh Hạo liền nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của Phùng
Tinh Nhiên.

Các lần trước, Phùng Tinh Nhiên điêu ngao thường ngay lập tức gọi to tên Đinh
Hạo trên không trung, nhưng không biết vì cái gì nàng lại không làm như vậy.
Mà ngược lại lần này lại gửi lời nhắn đến mình, đây cũng nói rõ Vô Cực Ma Tông
xưa không bằng nay. Mặt khác cũng là Phùng Tinh Nhiên nể mặt Đinh Hạo, bây giờ
Đinh Hạo đã không phải là tên Tiểu tặc không danh tiếng ngày nào, mà là người
nắm quyền của Vô Cực Ma Tông, vì vậy Phùng Tinh Nhiên cũng không thể làm càn
quá mức.

Từ từ đi đến trước mặt Phùng Tinh Nhiên, thấy khuôn mặt vui mừng hạnh phúc của
nàng, trong lòng Đinh Hạo nổi lên một cảm giác khó hiểu. mình và Phùng Tinh
Nhiên quen nhau chỉ là một truyện ngẫu nhiên, hai người đã cùng trả qua rất
nhiều chuyện. Phùng Tinh Nhiên đã sớm có tình cảm với mình, mà mình vẫn luôn
trốn tránh, đúng là do lúc trước mình cũng không có ấn tượng tốt với nàng, còn
một lý do nữa là do thân phận của Phùng Tinh Nhiên.

Trong tiềm thức của hắn, hắn vẫn coi Luyện Ngục Ma Tông là đối thủ cạnh trạnh
của mình, cho dù đến bây giờ vẫn không thay đổi. Cũng may Vô Cực Ma Tông đã
quyết định rời khỏi Đoạn Hồn sơn, nếu không xung đột sớm muộn gì cũng xảy ra.

Nhưng cho dù như vậy, thì sự phát triển nhanh chóng của Vô Cực Ma Tông là điều
không thể khác, sớm muộn gì cũng có một ngày uy hiếp đến địa vị bá chủ của Đạo
Ma lục tông. Đến lúc đó Luyện Ngục Ma Tông có thái độ gì cũng khó có thể đoán
trước, nếu như thật sự xảy ra xung đột với Luyện Ngục Ma Tông thì quan hệ giữa
mình và Phùng Tinh Nhiên sẽ là một yếu tố ràng buộc mình.

Đây chính là nguyên nhân mà Đinh Hạo dù biết tình cảm của Phùng Tinh Nhiên
nhưng vẫn mãi không chịu nhận. Nhưng bây giờ Đinh Hạo đã muốn buông hết tất
cả. Hành trình ở Tam Châu Nhất Đảo làm cho Đinh Hạo hiểu ra rất nhiều chuyện.
Người Tu chân sống chết không lường, quan trọng nhất là nắm giữ những thứ hiện
tại, còn chuyện sau này nói sau. Huống hồ mình mặc dù coi Luyện Ngục Ma Tông
là đối thủ cạnh tranh, nhưng nói thực ra hắn biết Vô Cực Ma Tông sẽ có một
ngày mạnh hơn Luyện Ngục Ma Tông rất nhiều.

Hơn nữa nếu bây giờ hắn và Phùng Tinh Nhiên có quan hệ với nhau, thì Luyện
Ngục Ma Tông muốn đối phó hắn cũng phải suy nghĩ cẩn thận. mặc dù Vô Cực Ma
Tông tạm thời còn không thể so sánh với họ, nhưng đã có thể đánh một trận.
Huống chi dựa vào tốc độ của Nghịch Thiên Ma Kiếm, chỉ cần hắn cẩn thận đề
phòng, thì người có thể giết được hắn trên Đoạn Hồn sơn này không có mấy
người.

Thầm cân nhắc trong lòng, Đinh Hạo cũng đã đi đến bên cạnh Phùng Tinh Nhiên.
Đưa tay ôm lấy Phùng Tinh Nhiên vào trong lòng, rồi bay lên cao, nhằm về phía
Hàn đàm sau núi.

Nửa khắc sau, Đinh Hạo mang Phùng Tinh Nhiên đến một nơi vắng vẻ yên tĩnh,
ngửi mùi hương trên người Phùng Tinh Nhiên, Đinh Hạo không nói một lời. Mà
Phùng Tinh Nhiên cũng cảm nhận được sự ôn nhu hiếm thấy của Đinh Hạo, nên nhắm
mắt lại dựa vào lòng Đinh Hạo, rất hưởng thụ.

Hai người cứ như vậy không nói một lời, không biết qua bao lâu, Phùng Tinh
Nhiên mới phá vỡ yên lặng.

“Nghe nói ngươi trở lại Đoạn Hồn sơn thì mang theo một Mỹ nữ tuyệt thế, ngươi
lần này đến Tam Châu Nhất Đảo là thăm quan hay là tìm Mỹ nữ vậy”

Nàng vừa nói ra như vậy, Đinh Hạo lắc đầu cười khổ. Lúc mình và Độc Ma Vương
Diệc Hàn quay về cũng không cố ý che dấu hành tung, nên bị Luyện Ngục Ma Tông
của nàng phát hiện ra mình cũng không có gì lạ. Kỳ lạ là Phùng Tinh Nhiên nếu
biết việc này lại không đùng đùng nổi giận vông vào Vô Cực Ma Tông tìm mình,
nhất là nói ra những lời này cũng không có vẻ gì là tức giận, xem ra tính cách
của Phùng Đại tiểu thư đã có chút cải thiện.

Có đôi chút cảm động, Đinh Hạo kể lại những chuyện đã xảy ra ở trên Tam Châu
Nhất Đảo với Phùng Tinh Nhiên, rồi cẩn thận nói rõ thân phận của Độc Ma Vương
Diệc Hàn. Thấy vẻ mặt lúc thì kinh ngạc lúc lại lo lắng của Phùng Tinh Nhiên
khi nghe kể, Đinh Hạo càng ngày càng cảm thấy Phùng Tinh Nhiên thật đáng yêu.

Thật lâu sau, Đinh Hạo mới kể hết, nghe Đinh Hạo kể, Phùng Tinh Nhiên thở phào
nhẹ nhõm, yêu kiều cười: “Thì ra là thế, không ngờ rằng Độc Ma Vương Diệc Hàn
người gặp là sợ, lại là xinh đẹp như Mỹ nữ như vậy. Thật sự không gì không
thể”

Cười hắc hắc, Đinh Hạo khẽ đẩy Phùng Tinh Nhiên ra khỏi người mình. Phùng Tinh
Nhiên thấy Đinh Hạo làm thế, có chút không muốn, nhưng vẫn rời khỏi lồng ngực
Đinh Hạo. Chăm chú nhìn Phùng Tinh Nhiên một lát, Đinh Hạo nghiêm mặt nói: “Có
phải ngươi đã đột phá đến Xuất Khiếu Kỳ phải không?”

Cười cười, Phùng Tinh Nhiên rất đắc ý nói: “không sai, coi như Tiểu tặc thối
nhà ngươi biết nhìn. Sau khi ngươi rời khỏi Đoạn Hồn sơn, Bổn cô nương cảm
thấy nhàm chán, Phụ thân ta và Nhiếp Thiên Thúc thúc cũng bế quan. Mà lần
trước ngươi và ta bị Thị Hồn Tông đánh lén, Bổn cô nương mới nhận thấy thực
lực của mình còn quá kém. Vì thế Bổn cô nương cũng bế quan tu luyện, ha ha chỉ
một lần bế quan ta đã đột phá, lợi hại chứ?”

Gật đầu, Đinh Hạo rất ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy một vầng hồng quang mờ
nhạt trên người nàng, hắn mới tỉnh ngộ, nói: “ngươi đã hấp thu Chân nguyên ẩn
chứa trong Sất Dương Hỏa Cầu?”

Hắn vừa nói ra, Phùng Tinh Nhiên gật đầu cười nói: “Bị ngươi nhìn ra rồi, ha
ha, không sai. Đúng là do ta đã hấp thu Năng lượng trong Sất Dương Cầu nên mới
có thể đột phá nhanh như vậy. Còn phải cảm ơn Tiểu tặc nhà ngươi nhắc nhở, nếu
không đã không chiếm được Sất Dương Cầu này rồi”

Đinh Hạo thầm nghĩ thì ra là như thế, lại cẩn thận quan sát Phùng Tinh Nhiên
một lượt, khiến cho Phùng Tinh Nhiên cảm thấy bứt rứt không yên, hắn mới mở
miệng nói: “ngươi đã hấp thu bao nhiêu Năng lượng trong Sất Dương Cầu, phương
pháp sử dụng Sất Dương Cầu ngươi đã hiểu hết chưa?”

Thấy Đinh Hạo hỏi như vậy, Phùng Tinh Nhiên lộ vẻ xấu hổ, cười xòa nói: “Năng
lượng Sất Dương Cầu ta cũng không biết đã hấp thu bao nhiêu, có thể một phần
mười cũng chưa được. Mà phương pháp sử dụng Sất Dương Cầu ta cũng chưa thể vận
dụng thuần thục, không biết rốt cuộc có thể phát huy được uy lực của Sất Dương
Cầu đến mức nào”

Nàng nói như thế, Đinh Hạo cười khổ, cũng không biết trong đầu nàng ta chứa
những cái gì. Sất Dương Cầu ở trong tay Phùng Tinh Nhiên đã mười năm, đến bây
giờ vẫn còn chưa thể hiểu hết công dụng của Sất Dương Cầu. Nếu không phải lần
này mình rời núi, thì sợ là mười năm nữa nàng ta cũng sẽ không chịu bế quan tu
luyện.

Thấy Đinh Hạo nhìn mình với ánh mắt kỳ quái, mặt Phùng Tinh Nhiên đỏ ửng lên,
dường như hơi ngượng, cúi thấp đầu xuống không dám nhìn vào mắt Đinh Hạo.

Ngay khi Đinh Hạo đang muốn trêu nàng mấy câu, đột nhiên hai tiếng xé gió bay
ngang qua bên cạnh, Đinh Hạo biến sắc, không biết ai đến đây, vừa mới lấy ra
Nghịch Thiên Ma Kiếm để rời khỏi đây, thì phát hiện ra đó là hai vợ chồng Cừu
Mãnh Chu Vân của Luyện Ngục Ma Tông.

Hai người vừa thấy Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên, liền lập tức chạy tới, chỉ
thấy Cừu Mãnh Trưởng lão trầm giọng nói: “Tông Chủ muốn hai người bọn ta mang
Tiểu thư hồi Tông, Đoạn Hồn sơn sắp xảy ra chuyện lớn”

Nghe thấy thế, cả Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên đều biến sắc, không biết vì sao
hắn lại nói như vậy.

Thấy Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên nghi hoặc nhìn mình, Cừu Mãnh trầm ngâm một
lát rồi nói: “Tông Chủ của Đạo Môn Tam tông mang theo Trưởng lão và môn nhân
đang chạy đến Đoạn Hồn sơn chúng ta, sợ rằng mấy ngày nữa là đến được Đoạn Hồn
sơn. Tông Chủ vừa nhận được tin liền lập tức xuất quan. Thiên Yêu Nhiếp Thiên
mặc dù vẫn đang bế quan, nhưng có lẽ cũng không lâu nữa cũng xuất quan. Tông
Chủ vừa xuất quan đã sai hai người chúng ta đem ngươi lập tức trở về Luyện
Ngục Ma Tông.”

Nghe Cừu Mãnh nói ra lý do, hai người Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên càng thêm
hoang mang. Thật sự không biết Đạo Môn Đạo Môn tam tông định làm cái gì, mà
lại liên thủ tiến đến Đoạn Hồn sơn.

Chu Vân cũng mở miệng nói: “Theo Tông Chủ đoán, lần này Đạo Môn tam tông tiến
đến đây rất có thể là vì ba thức Tiên Giới Kiếm Quyết trong tay Huyết Ma Liệt
Sơn. Sau trận chiến ở Di Thiên đầm lần trước, Huyết Ma Liệt Sơn đã đột nhiên
biến mất ở trên Tây đại lục, căn bản không ai biết hắn đi đâu. Mà lúc này rất
có thể tin tức Huyết Ma Liệt Sơn ở Vô Cực Ma Tông đã lộ ra ngoài. Vì vậy Đạo
Môn tam tông mới có thể tiến đến Đoạn Hồn sơn. Tuy nhiên, đây cũng chỉ là suy
đoán của Tông Chủ mà thôi”

Mặc dù Chu Vân chỉ nói là đoán, nhưng Đinh Hạo biết Luyện Ngục Ma Tông Phùng
Ngạo Thiên đã nói như vậy thì chuyện này chắc chắn là do ba thức Tiên Giới
Kiếm Quyết gây hoạ rồi. không biết Luyện Ngục Ma Tông sẽ ứng phó với chuyện
này như thế nào, nếu như….

Nghĩ đến phần sau, Đinh Hạo nhìn hai vợ chồng Cừu Mãnh với ánh mắt rất cổ
quái.

Hai người Cừu Mãnh Chu Vân đều là nhân vật dày dạn kinh nghiệm, vừa thấy ánh
mắt của Đinh Hạo như vậy. Lập tức đoán ra Đinh Hạo đang suy nghĩ gì, lúc này
thực lực của Vô Cực Ma Tông rất mạnh, hơn nữa còn mối quan hệ thân mật giữa
Phùng Tinh Nhiên và Đinh Hạo, nên hai người cũng không dám quá đáng.

“Tiểu ca yên tâm, chuyện này Tông Chủ chắc chắn sẽ làm ổn thỏa. Chỉ cần Vô Cực
Ma Tông còn ở trên Đoạn Hồn sơn một ngày, thì Luyện Ngục Ma Tông sẽ có trách
nhiệm bảo vệ các ngươi. Hơn nữa Tông Chủ vừa biết được việc này, đã phái người
thông báo cho hai Tông Ma Môn kia. Không bao lâu nữa Thiên Sát Ma Cung và Kiếm
Ma Cung cũng sẽ phái người đến, đám Đạo Môn tam tông này sẽ không dám làm càn”
Vừa thấy ánh mắt hoài nghi của Đinh Hạo, Trưởng lão Cừu Mãnh vội vàng mở miệng
giải thích.

Gật đầu, Đinh Hạo tràm giong nói: “Tiểu tử đương nhiên tin vào Luyện Ngục Ma
Tông. Tuy nhiên chuyện này là do Huyết Ma Liệt Sơn của Bổn Tông gây ra, nên
Tiểu tử cần lập tức bẩm báo cho Cung phụng Liệt Sơn của Bổn Tông”

Thấy Đinh Hạo nói như vậy, hai vợ chồng Cừu Mãnh Chu Vân cũng không nói gì
thêm, giục Phùng Tinh Nhiên: “Nếu Tiểu thư không có việc gì, thì nên hồi Tông,
chờ chuyện này giải quyết xong rồi nói tiếp”

Lo lắng nhìn Đinh Hạo một cái, Phùng Tinh Nhiên bất đắc dĩ bay theo hai Trưởng
lão trở về.

Thấy ba người đã rời khỏi, Đinh Hạo thầm than một tiếng, cái nên tới sẽ không
thể tránh khỏi, dù là tránh được trước mắt cũng không thể tránh cả đời. Tiên
Giới Kiếm Quyết có sức hấp dẫn quá lớn đối với đám Đạo Môn, khó trách khiến
cho Đạo Môn tam tông liên hợp lại.

Lắc đầu, Đinh Hạo bay lên không, thầm nghĩ Huyết Ma Liệt Sơn cũng phải xuất
quan trước thời hạn rồi.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #130