Tấn Tốc Phát Triển.


Người đăng: MrTiep

Thấy mọi người đều nhìn Độc Ma Vương Diệc Hàn với ánh mắt khiếp sợ, Đinh Hạo
không có chút giật mình. Ngay cả hắn lần đầu tiên nghe được thân phận của Độc
Ma cũng không phải có cảm giác thế sao. Mặc dù bên trong Vô Cực Ma Tông bây
giờ đã có Huyết Ma Liệt Sơn trấn thủ, các cao thủ tuyệt đỉnh như Luyện Ngục Ma
Quân Phùng Hạo Thiên và Thiên Yêu Nhiếp Thiên cũng đã gặp qua nhiều lần. Nhưng
vẫn rất sợ hãi khi thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn, nguyên nhân không có gì khác,
chỉ bởi vì hắn là Độc Ma. Chữ Độc này thật sự rất dễ làm cho người ta sinh ra
tâm lý sợ hãi.

Cười dài một tiếng, Đinh Hạo trầm giọng nói: "Mọi người không cần khẩn trương.
Bất luận Độc Công của Vương lão lợi hại như thế nào, nhưng hắn bây giờ đã là
một Cung phụng của Vô Cực Ma Tông chúng ta, tuyệt đối sẽ không làm môn nhân
Tông phái, mọi người cứ việc yên tâm"

Nghe thấy Đinh Hạo nói như thế, mọi người mới lấy lại tinh thần, suy nghĩ một
chút cũng thấy đúng. Bất kể Độc Ma độc ác, vô tình đến mức nào, cũng sẽ không
ra tay đối với người mình, vì vậy đều an tâm, không còn sợ hãi như trước nữa.

Mà Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng nhìn thấy ánh mắt của mọi người, nhưng hắn chỉ
cười cười, không nói gì cả.

Tuy nhiên Sư phụ của Đinh Hạo là Trần Lĩnh vừa nghe thấy Đinh Hạo nói ra thân
phận của Độc Ma Vương Diệc Hàn, lập tức cung kính đi đến trước mặt Độc Ma
Vương Diệc Hàn, dùng đại lễ trong Ma Môn đối với Vương Diệc Hàn: "Vãn bối
không biết thân phận của Độc Ma Tiền bối, nếu có đắc tội mong Tiền bối rộng
lượng tha thứ cho Vãn bối"

Độc Ma Vương Diệc Hàn nhìn thoáng qua Trưởng lão, rồi quay đầu về phía Đinh
Hạo, mở miệng nói: "Đứng lên đi, hy vọng sau này môn nhân trong Vô Cực Ma Tông
có thể nhận biết rõ thân phận của ta. Nếu không phải ngươi là Sư phụ của Đinh
Hạo Tiểu ca, thì chỉ bằng một câu nói vừa rồi của ngươi, ta tuyệt đối không
nương tay"

Mồ hôi chảy ra đầy trán, ánh mắt đắc ý của Trần Lĩnh đã mất đi, cười khổ hai
tiếng, hắn liên tục gật đầu, nhưng không lên tiếng giải thích.

Vào lúc này, những môn nhân khác của Vô Cực Ma Tông nghe được âm thanh cũng
vội vàng từ bên trong phòng chạy đến đây. Đám người Trương Hoàng tứ lão và
Thiên Thi Thượng Nhân cũng đi ra. Vừa mới nghe thấy mấy lời của Đinh Hạo, biết
Độc Ma Vương Diệc Hàn sắp gia nhập Vô Cực Ma Tông đều lộ vẻ vui mừng.

Trước hết đều hành lễ với Độc Ma Vương Diệc Hàn, sau đó sau đó mới nói vài câu
khen ngợi Đinh Hạo, sau đó mấy người tiến vào bên trong Vô Cực điện.

Thấy mấy người ra nghênh tiếp, đều mở miệng chào mình, Đinh Hạo đáp lại hết.
Mấy người này coi như biết thời cuộc, biết bên trong Vô Cực Ma Tông rốt cuộc
ai mới là Chủ nhân thật sự. Mà trong bốn người, Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô
Xương mặc dù Tu vi vẫn không thay đổi, tuy nhiên Trương Hoàng tứ lão đều đã
đột phá Xuất Khiếu Hậu Kỳ đạt đến Phân Thân Sơ Kỳ, điều này làm Đinh Hạo rất
ngạc nhiên.

suy nghĩ một chút, Đinh Hạo lập tức cảm thấy bình thường, bốn người này vẫn
một mực tu luyện Vô Cực Ma Tông. Mặc dù trước kia đi đường vòng, nhưng vẫn là
Vô Cực Ma Tông. Bây giờ có được phương pháp tu luyện chính xác, Tu vi đột
nhiên tăng mạnh cũng là chuyện đương nhiên. Hơn nữa bốn người bọn họ nhất định
cũng lợi dụng đặc điểm cắn nuốt của Vô Cực Ma Công, còn bọn hắn cắn nuốt những
ai, Đinh Hạo không cần hỏi. Bốn lão già này đều là kẻ thành tinh, bất luận làm
việc gì đều tính kế rồi mới hành động, nên việc này chắc chắn sẽ không hành
động lỗ mãng.

Mà đám người Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương mặc dù Tu vi cao thâm, nhưng Tu
vi càng cao thì tiến bộ càng chậm. Hơn nữa bọn họ trước kia cũng chưa bao giờ
tiếp xúc với Vô Cực Ma Công, bây giờ không khác gì nửa đường xuất gia. Hơn nữa
Vô Cực Ma Công còn không phải là phương pháp tu luyện chủ yếu của bọn họ, vì
vậy tiến bộ thong thả, nên vẫn dừng lại ở cảnh giới cũ cũng không có gì là lạ.
Tuy nhiên theo thời gian phát triển, bọn họ sẽ có tiến bộ lớn hơn, ngày đột
phá chỉ trong thời gian ngắn mà thôi.

Một lát sau, đoàn người đã đi vào được trong Vô Cực điện.

Mấy người Trương Hoàng và Âm Vô Xương mời Độc Ma Vương Diệc Hàn đến ghế cao
nhất, quay đầu nhìn Đinh Hạo một cái, thấy Đinh Hạo lắc đầu, và đi cùng với
hai người Hồ Thạc đi đến vị trí của đệ tử đời thứ ba, mấy người Tại hạ cũng
không hỏi ý Đinh Hạo nữa. Dù sao địa vị của Đinh Hạo ở Vô Cực Ma Tông chỉ cần
trong lòng mấy người biết là được, còn chuyện có ngồi lên vị trí kia hay không
cũng chưa cần thiết.

"Huyết Ma Lão nhân gia hiện đang bế quan, vì vậy không thể nghênh đón Vương
lão nhập Tông, hy vọng Vương lão không trách" Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô
Xương mở miệng giải thích.

Khẽ gật đầu, Độc Ma Vương Diệc Hàn khẽ cười nói: "Mấy vị không cần khách khí,
nếu ta đã gia nhập Vô Cực Ma Tông, thì sau là người cùng Tông. Người một Tông,
nên các vị không nên có thái độ như vậy trước mặt ta. Huyết Ma mặc dù cùng bối
phận với Tại hạ, nhưng nếu theo lý mà nói thì Liệt lão cũng là Trưởng bối của
Tại hạ. Vì vậy đáng lẽ Tại hạ phải đi bái kiến hắn, tuy nhiên bây giờ Liệt lão
nếu đang bế quan, thì chờ hắn xuất quan rồi nói"

Thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn hòa nhã như vậy, Trương Hoàng và Âm Vô Xương cảm
thấy mình đã quá khẩn trương. Nghe hắn nói xong hết, liền bắt đầu nói cho Độc
Ma Vương Diệc Hàn một ít tình huống của Vô Cực Ma Tông lúc này.

mặc dù mấy người này đang nói với Độc Ma Vương Diệc Hàn, nhưng người hiểu biết
đều biết thực ra đây là nói với Đinh Hạo.

Từ miệng mấy người này, Đinh Hạo được biết sau khi mình xuống núi, cả Đoạn Hồn
sơn đã không có bất cứ Môn phái nào dám xem nhẹ Vô Cực Ma Tông. Hơn nữa lần
trước Luyện Ngục Ma Tông và Thành Hoàng đã chính miệng thừa nhận giao Mỏ quặng
của Thị Hồn Tông cho Vô Cực Ma Tông. Nên tổng cộng bây giờ Vô Cực Ma Tông đã
có ba Mỏ quặng, tinh thạch mà môn nhân cần dùng trong tu luyện đã được đảm
bảo.

Hơn nữa bởi vì danh tiếng của Vô Cực Ma Tông được nâng cao, nên thậm chí có
một số người đã đến xin gia nhập Tông. Mà môn nhân của Vô Cực Ma Tông đang rất
ít, nên không hề từ chối bất cứ ai. Nhưng đến cuối cùng Trưởng lão đoàn có
quyết định, chỉ lấy những người có tư chất tốt, những người không rõ lai lịch
và tính tình ngu dốt thì loại bỏ. Nên trong thời gian qua, ngoại trừ Luyện
Ngục Ma Tông ra, thì Vô Cực Ma Tông thu đệ tử đời thứ ba nhiều nhất.

Bởi vì Đinh Hạo trước khi đi đã giao một chút tài liệu lấy được ở Thị Hồn Tông
ngày trước cho Huyết Ma Liệt Sơn, mà Huyết Ma Liệt Sơn cũng chỉ lấy ra mấy
Pháp khí đưa vào Tàng Bảo Các, số còn lại đều phân phối cho tám vị Trưởng lão.
Các vật phẩm này tám vị Trưởng lão cũng không xem trọng, đều phân phối xuống,
nên vô hình chung ngoại trừ môn nhân mới nhập Tông ra, thì các đệ tử trước kia
dù ít dù nhiều cũng có được ít chỗ tốt, đều mở miệng cười dài, âm thầm chờ
mong vào sự phát triển của Vô Cực Ma Tông.

Nhưng vì tình thế đặc thù của Đoạn Hồn sơn, hơn nữa lại có yêu cầu của Luyện
Ngục Ma Quân Phùng Hạo Thiên, nên Vô Cực Ma Tông không tiếp tục ra tay với các
Môn phái khác trên Đoạn Hồn sơn nữa. Mà hiệu quả đặc thù của Vô Cực Ma Công
lại quá hấp dẫn, nên mấy vị Trưởng lão hợp kế với nhau, đặt chủ ý vào các Môn
phái nhỏ khác bên ngoài Đoạn Hồn sơn. Ngay khi Đinh Hạo rời khỏi đây mấy ngày,
các Môn phái nhỏ xung quanh Đoạn Hồn sơn đã bị diệt vài phái.

Tuy nhiên mấy người Âm Vô Xương làm quá sạch sẽ, nên cũng không bị ai phát
hiện ra. Mà các Tông phái nhỏ chỉ biết nghi thần nghi quỷ, rốt rít đoán xem ai
đã ra tay, nhưng không có bất cứ ai nghi ngờ Vô Cực Ma Tông. Giờ Luyện Ngục Ma
Tông lại trở thành kẻ tình nghi lớn nhất, nhưng Luyện Ngục Ma Tông lại là một
Đại Môn phái, nên cũng không cần thiết phải tiêu diệt mấy Môn phái nhỏ này làm
gì. Hơn nữa Luyện Ngục Ma Tông rất kiêu ngạo, dù có ra tay cũng đường đường
chính chính, nên khiến cho bọn hắn dù nghi ngờ cũng không dám trực tiếp đến
hỏi.

Việc đến đây cũng không dừng lại, mà Luyện Ngục Ma Tông mặc dù đoán được do Vô
Cực Ma Tông gây ra. Nhưng thứ nhất là Vô Cực Ma Tông không ra tay với các thế
lực trên Đoạn Hồn sơn, thứ hai tình thế bây giờ nên bọn họ chỉ mắt nhắm mắt
mở, coi như không biết

Cũng bởi vì Vô Cực Ma Tông tiêu diệt mấy Môn phái nhỏ bên ngoài Đoạn Hồn sơn,
nên người của Vô Cực Ma Tông đạt được không ít chỗ tốt. Nếu không Trương Hoàng
tứ lão và Hồ Thạc, Trần Lĩnh cũng không đột phá nhanh như vậy.

Nghe mấy người Trương Hoàng kể lại một lượt, hỏi lại một vài chỗ chưa rõ, lại
hỏi thăm Hồ Thạc đứng bên cạnh, Đinh Hạo đã hiểu sơ qua tình huống trước mắt.

Một lúc sau, Trưởng lão đoàn thừa lúc đang vui vẻ, liền chuẩn bị nghi thức
nhập Tông cho Độc Ma Vương Diệc Hàn. Độc Ma Vương Diệc Hàn nhìn Đinh Hạo một
cái, dường như muốn hỏi ý kiến Đinh Hạo. Đinh Hạo thấy mọi người trong Vô Cực
Ma Tông đang rất hưng phấn vì có sự gia nhập của Độc Ma, nên cũng không từ
chối, hắn khẽ gật đầu với Độc Ma Vương Diệc Hàn.

Thấy Đinh Hạo gật đầu đồng ý, Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng không từ chối. Dù sao
hắn đã sớm quyết định gia nhập Vô Cực Ma Tông, sớm một ngày, hay muộn một ngày
cũng không có gì khác nhau. Vì vậy sau hơn nửa canh giờ chuẩn bị, Độc Ma Vương
Diệc Hàn thực hiện nghi thức nhập Tông một lần, coi như chính thức gia nhập Vô
Cực Ma Tông.

Chỉ riêng mình Huyết Ma Liệt Sơn nhập Tông, đã khiến cho Vô Cực Ma Tông trở
thành Môn phái thứ hai trên Đoạn Hồn sơn. Bây giờ lại có sự gia nhập của Đại
Ma Vương, vậy trên Đoạn Hồn sơn này ngoài Luyện Ngục Ma Tông ra thì không còn
bất cứ Môn phái nào có thể chống lại Vô Cực Ma Tông. Cũng vì như vậy, nên việc
Vô Cực Ma Tông rời đi là không thể tránh khỏi.

Nhưng cho dù Độc Ma đã nhập Tông, Vô Cực Ma Tông vẫn còn chênh lệch quá lớn so
với Luyện Ngục Ma Tông. Nói cho cùng, Vô Cực Ma Tông lúc này cũng chỉ có hai
cao thủ tuyệt đỉnh là Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn. Luyện Ngục
Ma Tông chỉ một nhánh của Phùng Hạo Thiên đã mạnh hơn Vô Cực Ma Tông nhiều.
Luyện Ngục Ma Quân Phùng Hạo Thiên, Thiên Yêu Nhiếp Thiên, hai vợ chồng Chu
Vân Cừu Mãnh, không một ai không phải cao thủ đứng đầu, còn cao thủ khác nữa
hay không Đinh Hạo còn không biết. Mà tên Thành Hoàng có thể tranh chấp vị trí
Tông Chủ với Phùng Hạo Thiên, thì thực lực nhất định cũng không quá yếu. bây
giờ Vô Cực Ma Tông không thể so sánh được với Luyện Ngục Ma Tông. Khó trách
Luyện Ngục Ma Tông có thể là một trong sáu Đại Môn phái ở Tây đại lục mấy ngàn
năm qua.

Ngay khi Đinh Hạo đang cẩn thận đánh gia, nghi thức nhập Tông của Độc Ma Vương
Diệc Hàn cũng đã cử hành xong. Thấy vậy, Đinh Hạo nói một tiếng với Trưởng lão
đoàn rồi dẫn Độc Ma Vương Diệc Hàn tìm nơi nghỉ ngơi. Vừa mới đi ra khỏi Vô
Cực điện, thì tên đồng tử giữ cửa nhìn thấy Đinh Hạo đã cười nịnh nọt: "Tiểu
thư Phùng Tinh Nhiên Luyện Ngục Ma Tông xin gặp Đinh Hạo Sư huynh"

Đinh Hạo gật đầu, nói với người này: "ngươi tìm một gian phòng cho Cung phụng
Bổn Tông nghỉ ngơi"

Nói xong, Đinh Hạo chào Độc Ma Vương Diệc Hàn rồi đi ra cửa Vô Cực Ma Tông.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #129