Dũng Giả Vô Cụ.


Người đăng: MrTiep

Thấy Đinh Hạo đắc ý như vậy, đám người hai phe Đạo Ma nhìn nhau, mặt mày quái
dị đến cực điểm, nhưng nhìn thấy Huyền Âm Sát Lôi trong tay Đinh Hạo, lại
không dám lộn xộn.

Tông Chủ Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông tức đến mức cả người run lên, nhưng
không dám ra tay ngăn cản.

Đinh Hạo đang đi như giữa chốn không người, chẳng những không Ngự Kiếm bỏ
chạy, mà đi rất từ từ. Người hai phe Đạo Ma mỗi khi thấy Đinh Hạo đến gần
mình, đều sợ hãi nhìn Huyền Âm Sát Lôi trong tay Đinh Hạo. Đều không dám chặn
Đinh Hạo lại, hơn nữa còn sợ Đinh Hạo hiểu lầm mình có ý đồ ngăn lại, nên
tránh né Đinh Hạo từ xa.

Cười dài một tiếng, Đinh Hạo đã chạy đến một cửa động, quay đầu nhìn lại thấy
vẻ mặt bất đắc dĩ của đám người, Đinh Hạo cười nhạo nói: “Hẹn gặp lại các vị.
Hôm nay tại hạ thu hoạch được rất nhiều, cảm tạ các vị tiền bối đã chiếu cố
Tiểu tử”

Lời nói vừa dứt, Đinh Hạo không nói nhảm nữa, toàn lực vận chuyển Nghịch Thiên
Ma Kiếm, tăng tốc độ lên mức cao nhất, trong nháy mắt đã biến mất trong mắt
hai phe Đạo Ma.

Sau khi vừa ra khỏi động, Đinh Hạo cười dài một tiếng, hắn cảm thấy rất hưng
phấn. Trước khi vào động hắn không ngờ lại thuận lợi đến vậy. hắn vốn tưởng
rằng chỉ cần đạt được một chén Lễ Tuyền đã coi như Thần tiên phù hộ rồi. Đâu
biết rằng bây giờ có thể đoạt được hai chén, còn không bị chút tổn thương gì
rời khỏi Sơn động, thật khó có thể dự đoán.

Ngay khi Đinh Hạo vừa bay ra khỏi Sơn động, năm cửa động đột nhiên phát ra
những âm thanh kỳ dị. hắn quay đầu nhìn lại, thì thấy năm cửa động đã bắt đầu
từ từ đóng lại.

Đinh Hạo vừa thấy thế lập tức biết rằng thời gian Cấm chế mở ra đã hết, bây
giờ đang từ từ đóng lại, có lẽ không bao lâu nữa sẽ khép lại hoàn toàn.

Đinh Hạo biết đám người Đạo Ma bên trong Sơn động nhất định cũng nhận ra biến
hóa như thế. Bây giờ nhất định đang toàn lực bay về phía cửa động. nghĩ đến
đây, Đinh Hạo khẽ biến sắc, không hề dừng lại, mà bay vọt về phía Độc Ma Vương
Diệc Hàn đang đợi hắn.

Trong Sơn cốc rất hẹp, mà Huyền Âm Sát Lôi lại có uy lực rất lớn, nếu như cho
nổ Huyền Âm Sát Lôi bên trong Sơn cốc thì đám người Đạo Ma đó tuyệt đối không
một ai có thể chạy thoát.

Chính vì thế nên bọn họ mới không dám ra tay với mình. Nhưng nếu như ra khỏi
Sơn động, với Không gian rộng lớn bên ngoài, nếu bọn họ có ý đồ muốn giết hắn,
thì chỉ cần cẩn thận đối phó, công kích hắn từ xa, thì Huyền Âm Sát Lôi của
hắn sẽ không có tác dụng quá lớn. Vì vậy, lựa chọn sáng suốt nhất chính là
thoát ra khỏi đây thật nhanh.

Bay được nửa ngày, Đinh Hạo một lần nữa đã đến được danh giới đất Doanh Châu,
chỉ còn cách chỗ Độc Ma Vương Diệc Hàn một đoạn ngắn mà thôi.

Biết đã không còn nguy hiểm, Đinh Hạo biết Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng chưa thể
khôi phục hoàn toàn, mà mình mới đoạt được Lễ Tuyền cũng chưa kịp dùng. Nên
hắn liền tìm một Sơn động bí mật, rồi đi vào trong đó.

Khoanh chân ngồi trên mặt đất, Đinh Hạo lấy ra hai chén Lễ Tuyền mới đoạt
được, hắn thầm nghĩ nên dùng một chén hay hai chén. Theo lý thuyết thì một
chén Lễ Tuyền là có thể sinh ra tác dụng kỳ diệu, nhưng kinh mạch mở rộng được
càng nhiều càng tốt hơn. Hơn nữa Lễ Tuyền có tác dụng không gì sánh bằng với
Vô Cực Ma Công.

Suy nghĩ trong chốc lát, Đinh Hạo có quyết định, hắn uống hết cả hai chén Lễ
Tuyền vào bụng, dùng toàn lực tiêu hóa tác dụng của Lễ Tuyền.

Ba năm, năm tháng sau.

Đinh Hạo đang ngồi im giống như một pho tượng đá khẽ động một chút, một lát
sau liền mở mắt ra. Chỉ thấy hai mắt của Đinh Hạo càng thêm sáng rực.

Hơi rung người, bốn tên Đinh Hạo giống hệt nhau xuất hiện trong động, cùng
cười dài rồi đi ra ngoài cửa động, vẻ mặt khác nhau, rất là kỳ lạ.

Sau khi uống Lễ Tuyền, Đinh Hạo đạt được rất nhiều chỗ tốt. kinh mạch cả người
mở rộng ra, hơn nữa càng thêm cứng cỏi. người bình thường chỉ cần một chén Lễ
Tuyền là có thể cải tạo hoàn toàn Kinh mạch. Nhưng Đinh Hạo có thân thể mạnh
mẽ mà người bình thường không thể so sánh, nên tác dụng này của hai chén Lễ
Tuyền Kia cũng được hắn tiêu hóa hoàn toàn.

Đến cuối cùng, hiệu quả kỳ lạ của Lễ Tuyền đã cải tạo toàn thân Đinh Hạo. mặc
dù không thể nào dùng hết Năng lượng kỳ lạ đó, mà Năng lượng Lễ Tuyền còn lại
vẫn di chuyển trong cơ thể Đinh Hạo, nếu là người bình thường gặp phải cảnh
này, đã bị nổ kinh mạch mà chết rồi.

Nhưng Đinh Hạo tu luyện chính là Vô Cực Ma Công. Khi luồng Năng lượng này vừa
định phát tác, đã bị Vô Cực Ma Công của Đinh Hạo cắn nuốt không còn, không lâu
sau đã chuyển hóa thành một cỗ Chân khí cường đại, còn tăng Tu vi của Đinh Hạo
lên, đạt đến Nguyên Anh Hậu kỳ, ngay cả Cửu U Quỷ Mị Quyết cũng đột phát, đạt
đến trình độ Tứ huyễn tề hiện.

Đinh Hạo đến tận lúc đột phá mới biết thì ra Lễ Tuyền này lại là một loại Chân
nguyên kỳ lạ, hơn nữa rất cường đại. Chẳng những có thể cải tạo kinh mạch của
mình, còn có thể bị Vô Cực Ma Công chuyển hóa hoàn toàn thành cỗ Chân nguyên
rất tinh thuần. Bảo sao Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông lại liều chết tranh
chấp. Xem ra Lan Lăng Sơn mạch này có diện tích mặc dù không lớn, nhưng ẩn
chứa rất nhiều điều thần bí. Sau này mai có cơ hội nhất định phải trở lại thăm
dò cẩn thận. không biết chừng phát hiện ra nhiều thứ hay ho.

Vừa mới ra khỏi Sơn động, ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài làm Đinh Hạo hơi chói
mắt, nhắm mắt lại một lát mới hoàn toàn thích hợp với ánh mặt trời. không ngờ
rằng chỉ bế quan một lần lại bế quan hơn ba năm, điều này có thể thấy Lễ Tuyền
kỳ diệu đến mức nào.

Hắn nghĩ Độc Ma Vương Diệc Hàn dùng Đan dược mình đưa cho lúc này chắc đã khôi
phục hoàn toàn, hắn không hề chần chừ, bay về phía Độc Ma Vương Diệc Hàn đang
ẩn thân.

Toàn lực phi hành nên chỉ hai ngày sau Đinh Hạo đã đến được Sơn động mà Độc Ma
Vương Diệc Hàn đang ẩn thân. Nhìn thấy cỏ dại xung quanh mọc đây, mà pháp
quyết mình bố trí xung quanh vẫn còn, Đinh Hạo biết Độc Ma chưa rời khỏi Sơn
động lần nào, nếu không nơi đây tuyệt đối sẽ không có chút biến hóa nào.

Quả nhiên như vậy, Đinh Hạo vừa mới bước vào trong động hai bước, thì giọng
nói của Độc Ma Vương Diệc Hàn đã vang lên từ trong Sơn động.

“Bên ngoài có phải là Đinh Hạo Tiểu ca?”

Cười khẽ một tiếng, Đinh Hạo nói: “Đúng là Tiểu tử, Vương lão đang ở bên
trong”

Vừa nói, Đinh Hạo đã đi vào bên trong Sơn động.

Nhìn thấy khuôn mặt kiều diễm của Độc Ma Vương Diệc Hàn, Đinh Hạo không khỏi
thầm khen một tiếng. Độc Ma rõ rang là nam nhân mà lại có khuôn mặt như vậy,
không giống người tu luyện Độc Công gì hết. Đinh Hạo cũng biết thương tích của
Độc Ma Vương Diệc Hàn đã khỏi hoàn toàn, nếu không sẽ không có khuôn mặt như
vậy.

Chờ cho Đinh Hạo tiến vào trong động, Độc Ma Vương Diệc Hàn mỉm cười, khẽ nói:
“Cảm tạ Tiểu ca hôm đó đã ra tay cứu ta, lại tặng ta vài viên Đan dược quý
giá. Bây giờ ta đã khỏi hẳn, hơn nữa nhờ dùng Tuyền Cơ đan của tiểu ca, nên ta
thấy tu vi tăng lên đôi chút”

Thấy hắn nói thế, Đinh Hạo rất vui mừng, nếu Độc Ma Vương Diệc Hàn đã gia nhập
Vô Cực Ma Tông, vậy Tu vi của hắn càng mạnh thì có tác dụng càng lớn cho Vô
Cực Ma Tông. Sau này mai có Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn trấn
giữ, thì sẽ rất có lợi cho sự phát triển của Vô Cực Ma Tông sau này. Nghĩ đến
đây, Đinh Hạo càng thêm nhiệt tình với Độc Ma Vương Diệc Hàn.

Mặc dù ánh mắt Đinh Hạo rất sáng, nhưng Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng không nghĩ
nhiều, chỉ khẽ đứng lên, nhìn Đinh Hạo một cái, Độc Ma Vương Diệc Hàn rất ngạc
nhiên hỏi: “Tiểu ca đã đột phá đến Nguyên Anh Hậu kỳ, thật đáng mừng. không
ngờ rằng chỉ mới có ba bốn năm, ngươi thậm chí có thể đạt đến cảnh giới này.
Thật làm ta không thể tin nổi”

Đinh Hạo mặc dù quen biết Độc Ma Vương Diệc Hàn chưa lâu, nhưng lại biết người
này rất có tài, hơn nữa sống rất nguyên tắc. Vì vậy Đinh Hạo cũng không có ý
che dấu thực lực trước mặt hắn. Nếu không hắn căn bản không nhìn ra Tu vi thực
sự của mình. Bây giờ bị hắn một câu nói ra thực lực bản thân, Đinh Hạo không
hề ngạc nhiên, dù sao sau này hắn sẽ biết rất nhiều chuyện.

Cười vang, Đinh Hạo nói: “Vương lão thấy quả không sai. Đúng, lần này thừa lúc
bế quan chữa thương, tiểu tử cũng có chút thu hoạch. Tam Châu Nhất Đảo đúng là
một nơi rất tuyệt, sau này uy danh của Vô Cực Ma Tông chúng ta sẽ truyền khắp
mọi nơi trong Tam Châu Nhất Đảo này”

Độc Ma Vương Diệc Hàn thấy Đinh Hạo nói thế, hơi sững sờ rồi mở miệng cười to
noi: “đương nhiên, có Huyết Ma Liệt Sơn và ta ở Vô Cực Ma Tông. Thì trên đát
Tam Châu Nhất Đảo này tuyệt đối có chỗ để Vô Cực Ma Tông đặt chân. Hắc hắc,
sau này rốt cuộc như thế nào thì đúng là không biết. Tuy nhiên Lão phu rất
mong chờ vào Vô Cực Ma Tông. Hơn nữa càng muốn được thấy phong phạm của Huyết
Ma Liệt Sơn.

Gật đầu, Đinh Hạo cười to nói: “Vô Cực Ma Tông nhất định sẽ không để cho Vương
lão thất vọng. Huyết Ma Liệt Sơn biết Vương lão gia nhập Tông phái cũng sẽ rất
ngạc nhiên cho coi.

Cười khẽ một tiếng, Vương Diệc Hàn phẩy bụi trên người mình, rồi từ từ đi đến
cửa động.

“Ta dám khẳng định Huyết Ma Liệt Sơn tuyệt đối sẽ không ngạc nhiên. Ngươi có
thể làm cho Huyết Ma Liệt Sơn nhập Tông, Độc Ma ta nhập Tông đâu có gì là lạ,
so sánh với Huyết Ma Liệt Sơn hắn, thì Độc Ma ta vẫn kém một bậc”

Vừa nghe hắn nói thế, Đinh Hạo cười cười một tiếng, lắc đầu rồi đi theo phía
sau hắn rời khỏi Sơn động.

Chỉ thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn sau khi rời khỏi Sơn động, khẽ vặn vặn lưng,
lạnh lung nói: “mặc dù bây giờ ta muốn chém bay cái đầu chó của tên Ngô Tinh,
nhưng ta biết đó là hành động ngu ngốc. Giờ tạm thời để hắn sống sung sướng
mấy ngày, chờ lúc ta trở lại Tam Châu Nhất Đảo thì sẽ là lúc nhổ tận gốc Tông
phái của hắn”

Cười dài một tiếng, Đinh Hạo bay trước lên không, lạnh lùng nói: “Lần sau trở
lại Tam Châu Nhất Đảo, sợ có rất nhiều người sẽ phải sợ hãi.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #127