Huyền Âm Sát Lôi.


Người đăng: MrTiep

Đang khi đám người và thú bên này đang ác chiến không ngừng, Đinh Hạo cũng
nhanh chóng lao về phía này, đuổi sát theo sau hắn là Tông Chủ Huyền Âm Tông
và Dật Điện Tông.

Nhưng vào đúng lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến hai tiếng hoan
hô, ngoảnh đầu nhìn sang, phát hiện thấy Trưởng lão của Huyền Âm Tông và Dật
Điện Tông mỗi bên đều lấy được một chén Lễ Tuyền. bây giờ cả Sơn cốc chỉ còn
một chén Lễ Tuyền chưa bị đoạt lấy. Vì vậy đám người Đạo Ma vội vàng lao về
phía này.

Tình thế càng thêm hỗn loạn.

Hai người hai thú đang tranh đấu thấy tình thế phát sinh như vậy, đều dùng hết
toàn lực, lao đến gần chén Lễ Tuyền cuối cùng. Trong lúc nhất thời tiếng oanh
oanh không ngừng phát ra, mà chén Lễ Tuyền vẫn nằm im tại chỗ, không ai có thể
đến gần.

Đinh Hạo rốt cuộc cũng đi đến được phạm vi của chén Lễ Tuyền cuối cùng. Chỉ
thấy Đinh Hạo vừa gia nhập vào trong phạm vi, cũng là lúc hai đạo quang mang
cũng lao về phía hắn, mang theo uy lực kinh người. Đinh Hạo khẽ chuyển phương
hướng, lần lượt né qua, rồi sau đó vòng một vòng, lao về phía một cửa động.
Bát Sí Tử Mãng đang không ngừng phun khói độc cũng theo sát phía sau, chiếc
đuôi to lớn khẽ vẫy một cái, nhanh chóng bay về phía cửa động.

Mấy người đang tranh đấu thấy Đinh Hạo rời đi chỉ hơi sửng sốt một chút, rồi
lại vội vàng lao về phía chén Lễ Tuyền cuối cùng. Mà lúc này, Tông Chủ Huyền
Âm Tông và Dật Điện Tông rốt cuộc cũng chạy được đến nơi.

Chỉ thấy hai người hơi do dự một chút, rồi đồng thời mở miệng: "Giữ chặt cửa
động, tiểu tử thối này đã đoạt được hai chén Lễ Tuyền, không được để hắn chạy
thoát"

Hai người vừa ra lệnh, mọi người Đạo Ma lập tức tỉnh ngộ, vội vàng bay về phía
cửa động gần mình nhất. Tu vi của Đinh Hạo chỉ là Nguyên Anh kỳ, hắn vẫn luôn
dựa vào tốc độ để thoát khỏi mọi người. Nhưng chỉ cần phong kín cửa động lại,
thì dù cho tốc độ của hắn có mau nữa cũng không có tác dụng gì, lúc đó đoạt
lấy hai chén Lễ Tuyền không phải dễ như trở bàn tay sao.

Mà Tông Chủ Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông vừa dứt lời đều phóng về phía chén
Lễ Tuyền cuối cùng. Hai người vừa mới tiến lên đã nhanh chóng phát ra kiếm
quang đối chiến, còn kịch liệt hơn hai người hai thú nhiều.

Thấy mình sắp thoát khỏi mà lúc này cửa động đã bị chặn lại hoàn toàn, Đinh
Hạo thầm chửi tổ tông lớn bé hai tên Tông Chủ Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông.
Bạch quang lóe lên, Bát Sí Tử Mãng biến mất, mà Đinh Hạo đang lao tới trước
lại đột nhiên lui lại, lại trở lại trong Sơn động.

Một tiếng quát lớn vang lên từ chỗ có chiếc chén Lễ Tuyền cuối cùng. Thì ra
không biết lúc nào, Con nhện đã thừa lúc hai tên Tông Chủ đang chém nhau mà
nuốt chửng chén Lễ Tuyền cuối cùng vào bụng. ngay sau khi thành công liền
nhanh chóng nhảy vào trong một Sơn động, miệng phun ra một ngọn lửa nóng rực
cản đường.

Người đang trấn giữ trước Sơn động này chính là một Trưởng lão của Dật Điện
Tông, vừa nhìn thấy nó phun ra một làn Liệt hỏa, tên này không dám đứng tại
chỗ nữa, nhanh chóng đánh ra một đạo Cương khí nhằm vào Con nhện. Mà khi vừa
phát Cương khí ra, tên này cũng dời khỏi cửa động, tránh bị Liệt hỏa công
kích.

Con nhện vừa thấy tên này dời khỏi Sơn động, kêu to lên một tiếng, lập tức
dùng một tốc độ quỷ dị lao đến trước cửa Sơn động. Đinh Hạo đang thầm tiếc,
đột nhiên nghĩ ra, trong nháy mắt lao vọt đến phía sau Con nhện, hắn muốn theo
nó cùng rời khỏi Sơn động.

Thấy biến hóa như thế, Tông Chủ Dật Điện Tông Mã Vân Phi quát tên Trưởng lão
vừa chạy ra một tiếng, rồi lập tức tăng tốc lên cao nhất, lao về phía Con nhện
và Đinh Hạo. Đám người hai phe Đạo Ma không hề chậm trễ, vội vàng lao đến.

Sơn động này mặc dù khá rộng, nhưng cửa rất hẹp, bây giờ bởi vì ba con Quái
vật đang đánh nhau nên gần như đã lấp hết cửa động. Nếu mọi người còn lao vào,
thì sợ là ngay cả một khe hở cũng không còn.

Đinh Hạo đang lao đến cửa Sơn động thấy như vậy không khỏi cười khổ, thân hình
đột nhiên ngừng lại trong không trung.

Mà lúc này, người của hai phe Đạo Môn cũng đang rốt rít lao về phía này, hai
cửa động còn lại cũng bị hai tên Trưởng lão của hai phái chặn lại.

Thấy tránh cũng không thể tránh, Đinh Hạo không hề sợ hãi, mà còn mở miệng
cười dài, tiếng cười vang vọng trong Sơn cốc.

Thấy Đinh Hạo đã bị chặt đứt mọi đường, chỉ còn biết đứng đực ở trong không
trung. Tông Chủ hai phái Dật Điện Tông và Huyền Âm Tông đều giảm tốc độ, từ từ
đến gần Đinh Hạo, khí tức của một Đại cao thủ đánh tới hắn.

"Giao hai chén Lễ Tuyền, Bát Sí Tử Mãng và bí mật thân pháp của ngươi, Bổn
Tông sẽ cho ngươi toàn thây" Tông Chủ Dật Điện Tông Mã Vân Phi hừ lạnh nói.

"Chạm đã, nơi đây không phải do Dật Điện Tông ngươi làm chủ. Dù như thế nào,
tiểu tử này đều phải giao cho Huyền Âm Tông ta xử lý. Tiểu tử này làm loạn
Huyền Âm Tông ta như vậy, khiến Huyền Âm Tông ta không còn chút mặt mũi nào
với Tu Chân Giới đất Doanh Châu này. Bây giờ rất vất vả mới bắt sống được hắn,
Bổn Tông sao có thể bỏ qua" Tông Chủ Huyền Âm Tông Trương Tùng đột nhiên nói.

Nghe hai người nói thế, Đinh Hạo lộ vẻ khinh thường, hắn đứng ngạo nghễ trong
không trung, nhìn xem hai người bọn hắn rốt cuộc chuẩn bị định làm gì.

Tông Chủ Dật Điện Tông cười nhạo nhìn Trương Tùng một cái, nói: "Ồ? Như vậy
người cho ngươi, vật do Bổn Tông cầm. như vậy hai bên đều hài lòng, Trương
Tông Chủ đồng ý chứ?"

Vừa nghe thấy lời này, Tông Chủ Huyền Âm Tông cười dài một tiếng nói: "Mã Tông
Chủ thật biết tính toán. Nhưng trên đời này sao có chuyện tiện nghi như vậy.
Tiểu tử thối này Bổn Tông nhất định phải bắt được, mà vật phẩm trên người hắn
cũng phải thuộc về Bổn Tông"

lắc đầu, Tông Chủ Dật Điện Tông Mã Vân Phi khẽ cười một tiếng nói: "Xem ra
không thể bàn bạc được nữa, đã như vậy hãy dùng thực lực xem ai bắt được hắn
trước, thì tất cả sẽ thuộc về người đó"

"không sai, Bổn Tông cũng có ý này" Trương Tùng Tông Chủ Huyền Âm Tông gật
đầu, cười lạnh một tiếng, ánh mắt như rắn độc nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo.

Giờ phút này, những người khác rốt cuộc cũng đã tụ tập đến trước mặt Đinh Hạo.

Nhìn thấy hai người này cho rằng đã bắt được mình, Đinh Hạo, Đinh Hạo không hề
tức giận, chỉ lạnh lùng nhìn hai người đó.

Cười lạnh một tiếng, Tông Chủ Huyền Âm Tông Trương Tùng lạnh lùng nói: "Tiểu
tử thối không ngờ được phải không, đến cuối cùng lại lọt vào tay Bổn Tông.
Ngày đó ngươi gây ra tội ở Huyền Âm Tông ta, Bổn Tông đã nói với ngươi, tuyệt
đối không để ngươi được chết dễ dàng mà."

Tên Tông Chủ Dật Điện Tông cũng hừ lạnh một tiếng nói: "Dật Điện Tông ta không
oán không cừu với ngươi, ngươi thậm chí dám giúp Huyền Âm Tông giết chết ba đệ
tử Bổn Tông. Hơn nữa còn làm cho Vương Yên Yên là đệ tử xuất sắc nhất đời thứ
ba của Bổn Tông thê thảm đến vậy. Hắc hắc, không ngờ rằng giờ lại có thể bắt
được ngươi. Hôm nay ngươi dù thế nào cũng phải chết"

Thấy hai người bọn hắn đang hướng về phía mình, Đinh Hạo rốt cuộc cũng lên
tiếng: "Hai vị có có phải nghĩ Tiều gia bó tay chịu trói mà dám cuồng ngôn như
vậy. Dù bất luận trước kia có như thế nào, hôm nay hai ngươi các ngươi có được
như nguyện hay không cũng chưa thể nói được"

Cười dài một tiếng, Tông Chủ Huyền Âm Tông chỉ tay vào Đinh Hạo, nói: "Tiểu tử
nhà ngươi ngoại trừ có thể chạy thì còn có bản lĩnh gì chứ. Hôm nay đường đi
đã bị chặn hoàn toàn, Bổn Tông muốn xem ngươi làm thế nào có thể chạy thoát.
Nếu như ngươi lần này có thể chạy ra khỏi tay Bổn Tông, thì Bổn Tông tự nhận
kém"

Kinh ngạc nhìn hắn một cái, Đinh Hạo nghi hoặc nói: "Ai nói ta muốn trốn"

Hai Tông Chủ ngẩn người không biết Đinh Hạo vì sao lại nói ra như vậy. Đừng
nói là ở đây, mà ngay cả ở ngoài kia, Đinh Hạo gặp phải bất cứ ai trong bọn họ
cũng chỉ có mỗi cách ôm đầu chạy trốn. mà bây giờ lại nói như vậy, nên hai
người lấy làm ngạc nhiên.

Thấy vẻ mặt hai người như vậy, Đinh Hạo cười lạnh, đột nhiên trong tay hắn
xuất hiện một viên đan dược kỳ lạ.

"Huyền Âm Sát Lôi"

Thấy vật trong tay Đinh Hạo, Tông Chủ Huyền Âm Tông kêu lên sợ hãi, nhanh
chóng lùi lại hơn mười trượng.

Cười độc ác, Đinh Hạo lạnh lùng nói: "không sai, đúng là Huyền Âm Sát Lôi, hôm
nay cho dù Tiểu gia có chết, cũng phải để các ngươi chôn cùng"

Ngay khi Tông Chủ Huyền Âm Tông nói ra mấy chữ Huyền Âm Sát Lôi, lập tức đám
người Đạo Ma đều như gặp ma giữa ban ngày, vội vàng lui về sau, tránh né Đinh
Hạo.

Thấy đám người này sợ hãi lui lại, Đinh Hạo trong lòng vừa động, có lẽ dựa vào
Huyền Âm Sát Lôi, mình còn có một hy vọng sống.

"Huyền Âm Sát Lôi đó ngươi từ đâu mà có, ngươi rốt cuộc có quan hệ thế nào với
Luyện Ngục Ma Tông?" Khi Đinh Hạo đang thầm nghĩ, thì tên Tông Chủ Huyền Âm
Tông đột nhiên lên tiếng hỏi.

Huyền Âm Sát Lôi, Huyền Âm Tông... chẳng lẽ.

"Làm sao ngươi biết Huyền Âm Sát Lôi là của Luyện Ngục Ma Tông, chẳng lẽ
là..." Đinh Hạo cũng nghi hoặc hỏi.

"Huyền Âm Sát Lôi này vốn là do một vị tiền bối của Huyền Âm Tông chúng ta
phát minh ra. Tuy nhiên có một vị Tông Chủ đã bị Tông Chủ của Luyện Ngục Ma
Tông giết chết nên đã thất truyền. Mà hơn mười viên Huyền Âm Sát Lôi cũng bị
Luyện Ngục Ma Tông lấy đi. Nên Bổn Tông đương nhiên biết xuất xứ của nó" Tông
Chủ Huyền Âm Tông lạnh lùng nói.

Đinh Hạo cười hắc hắc, rồi nói: "Thì ra là thế, không ngờ được còn có quan hệ
như vậy"

Đinh Hạo dừng lại một chút rồi nói tiếp: "không nói nhảm nữa, các ngươi nếu đã
nhận ra Huyền Âm Sát Lôi, nên sẽ hiểu được uy lực của nó. Tiểu gia ra khỏi Sơn
động, nếu các ngươi ai dám ngăn cản, thì mọi người sẽ cùng chết"

Vừa dứt câu, Đinh Hạo cầm Huyền Âm Sát Lôi trong tay, nghênh ngang đi đến một
Sơn động, trong miệng còn cười đắc ý.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #126