Lan Lăng Sơn Mạch.


Người đăng: MrTiep

Trăm ngày sau.

Đinh Hạo từ trong Sơn động đi ra, trải qua mấy trận đại chiến, Đinh Hạo cảm
giác tiến bộ rất lớn, hơn nữa lần trước cắn nuốt chân nguyên tinh hoa của một
tên Xuất Khiếu Kỳ, cùng với tâm trạng cũng đã trở nên cứng cỏi hơn nhiều, nên
hắn có cảm giác sắp đột phá.

Hôm nay là ngày Lễ Tuyền sẽ xuất thế, vì vậy Đinh Hạo đã sớm đi ra khỏi Sơn
động, thi triển một đạo Ẩn hình phù lên người mình, âm thầm che dấu khí tức,
chờ Dật Điện Tông và Huyền Âm Tông đến đây.

Ẩn hành phù mà Vô Cực Ma Công ghi lại rất thần bí, mà theo cảnh giới Tu vi của
Đinh Hạo không ngừng tăng lên, hiệu quả của Ẩn hành phù cũng càng lúc càng rõ
ràng. Lúc trước Đinh Hạo đã sớm thử qua tác dụng lớn nhất của Ẩn hành phù với
Huyết Ma Liệt Sơn. Mà Tu vi lúc này đã khác hẳn lúc trước, nên chỉ cần Tông
Chủ Huyền Âm Tông không quá gần mình, thì Đinh Hạo tự tin hắn không thể nào
phát hiện được.

Bay một vòng quanh Lan Lăng Sơn mạch, Đinh Hạo âm thầm ngạc nhiên, Lan Lăng
Sơn mạch này mặc dù trước mặt không lớn, nhưng toàn bộ Lan Lăng Sơn mạch lại
gây cho Đinh Hạo một cảm giác tràn đầy sức sống, toàn bộ Sơn mạch ẩn dấu vô số
kỳ hoa dị thảo, mãnh thú…

Mặc dù Đinh Hạo vẫn chưa phát hiện có sinh vật khổng lồ nào xuất hiện. Nhưng
Bát Sí Tử Mãng ở bên trong Trữ vật giới chỉ rất háo hức theo di động không
ngừng của Đinh Hạo. Giống như bốn phía có cái gì đó làm nó lo lắng. Có đôi khi
trực giác của động vật thậm chí còn linh mẫn hơn loài người rất nhiều, huống
hồ lại là Bát Sí Tử Mãng. Đinh Hạo trước khi Tu Chân đã là một gã Thợ săn xuất
sắc, nên hắn càng để ý đến việc này hơn.

Ngay khi Đinh Hạo đang chú ý quan sát xung quanh, thì đột nhiên tiếng Ngự kiếm
vang lên từ phía xa xa. Đinh Hạo biết người của Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông
mà mình đang đợi rốt cuộc đã xuất hiện.

Trong lòng vừa động, Đinh Hạo bay thật nhanh về phía truyền ra âm thanh, nhưng
không tạo ra chút dao động nào hết.

Một lát sau, mấy bóng người xuất hiện ở một chỗ bốn phía là vách núi dựng
đứng, trong những người đó Đinh Hạo không biết một ai, đều có Tu vi cao siêu.
Trong đó kẻ thấp nhất cũng có Tu vi Phân Thân Kỳ. Xem cử chỉ, lời nói của bọn
họ, Đinh Hạo biết đây đều là người trong Đạo Môn. Mà những người này tuyệt đối
không phải tất cả đều là người của Dật Điện Tông. Nếu không Huyền Âm Tông căn
bản không thể cạnh tranh nổi với Dật Điện Tông. Xem ra đây nhất định là các
cao thủ mà Dật Điện Tông mời đến.

Thấy mấy người đó dừng lại ở đây, Đinh Hạo mặc dù khó hiểu, nhưng cũng không
dám đến gần. mặc dù Ẩn hình phù của hắn rất thần kỳ, nhưng Tu vi của mấy người
này lại rất đáng sợ. Nếu ở Đoạn Hồn sơn, thì ngoài Luyện Ngục Ma Tông ra thì
Tông Chủ của các Tông phái khác không thể bằng mấy người này. Huống chi còn có
ba người có cùng cảnh giới với Thiên Yêu Nhiếp Thiên. Đúng là cao thủ như mây.
Một khi đã như thế, Đinh Hạo làm sao dám tùy tiện tiếp cận bọn họ, nếu chẳng
may để bọn họ phát hiện, thì mình sợ rằng muốn trốn cũng cũng rất khó khăn.
Trừ phi sử dụng Huyền Âm Sát Lôi, điều này lại không phải điều mà Đinh Hạo
muôn thấy.

Mấy người đó đứng lại ở chỗ này, quan sát bốn phía xung quanh, trong đó một
người có vẻ là Tông Chủ Dật Điện Tông mở miệng nói.

“Đa tạ các vị có thể đến đây hỗ trợ. Xem ra người của Huyền Âm Tông còn chưa
đến. Nếu lần này Bổn Tông có thể đoạt được toàn bộ Lễ Tuyền, các vị nhất định
không thiếu”

Lúc trước Đinh Hạo dựa vào quần áo của mấy người này mà đoán ra thân phận của
bọn họ. bây giờ vừa nghe hắn mở miệng nói như thế, thì thấy mình suy đoán
không sai là mấy, người này quả nhiên chính là Tông Chủ Dật Điện Tông.

Quả nhiên, một lão già thấp nhất trong đám người này cười dài một tiếng, ôn
tồn nói: “Mã Tông Chủ không cần khách khí. Đây vốn là việc chúng ta nên làm,
đều là Tông phái Đạo Môn, đương nhiên không thể cho phép đám người Ma Môn
chiếm được vật báu như vậy.”

Tên Tông Chủ Dật Điện Tông nghe thấy người này nói thế, cũng mỉm cười nói: “Đa
tạ Mục Trưởng lão đã giúp đỡ. Nhưng Mục Trưởng lão cũng có rất nhiều việc. Nếu
Bổn Tông đã mời Mục Trưởng lão đến đây, đương nhiên sẽ không thể để Mục Trưởng
lão tay không mà về. Đây là lễ vật mà Bổn Tông chuẩn bị từ trước, chỉ cần
chuyện lần này chấm dứt một cách thuận lợi, Bổn Tông sẽ lập tức dâng lên,
tuyệt đối không bạc đãi các vị”

Tông Chủ Dật Điện Tông vừa nói thế, thì ngoại trừ mấy người Dật Điện Tông ra,
thì mấy người còn lại đều gật đầu hiểu ý. Tuy nhiên bọn hắn vẫn nói vài câu
khách khí với Tông Chủ Dật Điện Tông.

Sau khi nói mấy câu khách khí, một tên đại hán cao lớn, cả người đen xì cười
dài nói: “Nghe nói Huyền Âm Tông thời gian trước bị một tên Tiểu tử Ma Đạo
Nguyên Anh kỳ phá hủy cả Sinh mệnh nước suối. Thật là nực cười, xem ra Huyền
Âm Tông chỉ còn hư danh mà thôi. Tông phái lớn như vậy mà bị một tên Nguyên
Anh kỳ phá hư bốn phía, cuối cùng còn để cho hắn chạy thoát, thật buồn cười”

Đinh Hạo đang ẩn núp ở một chỗ cách đó khá xa, nghe thấy thế không khỏi sửng
sốt. hắn không ngờ được rằng tin tức lại truyền nhanh như vậy. Xem ra toàn bộ
người Tu Chân trên Doanh Châu đều đã biết tin tức này. Lần này Huyền Âm Tông
đúng là không còn chút mặt mũi nào.

Tên đại hán ngăm đen kia vừa nói ra, thì mấy người còn lại đều đắc ý cười to,
giống như đây là chuyện làm bọn hắn rất hả hê. Mà Tông Chủ Dật Điện Tông cũng
cười gượng hai tiếng. Nếu Huyền Âm Tông dễ đối phó như vậy, thì hắn đâu cần
phải mời những người này đến hỗ trợ cướp đoạt Lễ Tuyền làm gì.

Hơn nữa Huyền Âm Tông trong miệng bọn chúng không đáng một đồng. Mà Dật Điện
Tông mình đã tranh đấu với Huyền Âm Tông cả ngàn năm nay, mà chưa chiếm chút
ưu thế nào, theo cách nói của bọn chúng, thì Dật Điện Tông của mình sợ cũng
không đáng gì.

Nhưng vào lúc này, Tông Chủ Dật Điện Tông đương nhiên không thể nói ra những
lời này. Dù sao bây giờ hắn còn cần người ta, chờ cho bọn họ cười xong, Tông
Chủ Dật Điện Tông mới giải thích: “Các vị có điểm không biết, tiểu tử Ma Đạo
đến làm láo loạn ở Huyền Âm Tông rất siêu phàm. Đừng nói là Huyền Âm Tông, mà
ngay cả Ngô Tinh – Tông Chủ Hoắc Đồng Tông trên Bồng Khâu đảo cũng bị hắn dung
Huyền Âm Sát Lôi hủy đi thân thể. Đến bây giờ mới vừa tìm được một thân thể
mới, nhưng nếu muốn khôi phục như ban đầu, sợ rằng không có mười năm, tám năm
thì không thể làm được.”

“Ồ, có chuyện như vậy sao?” Một tên trong số đó sửng sốt hỏi.

Gật đầu, Tông Chủ Dật Điện Tông kể rõ mọi chuyện, chuyện này lần đó có rất
nhiều người Tu Chân quan sát thấy, vì vậy Tông Chủ Dật Điện Tông nói rất chính
xác.

Đến khi Tông Chủ Dật Điện Tông kể rõ mọi chuyện, mấy người đó đều vẫn lộ ra vẻ
nửa tin nửa ngờ. Dù sao với Tu vi Nguyên Anh kỳ, thì bất luận tu luyện thân
pháp gì, nhưng Tu vi hạn chế thì căn bản không thể nào có được tốc độ cao đến
như vậy. Huống chi lại còn nhanh hơn cả mấy người có Tu vi là Hợp Thể sơ kỳ,
điều này bọn hắn không thể tưởng tượng nổi, nên đều không tin cho lắm.

Thấy vẻ mặt mấy người này, Tông Chủ Dật Điện Tông đương nhiên biết bọn họ có
suy nghĩ như thế nào: “không giấu gì các vị, lần đầu tiên khi nghe được việc
này, Bổn Tông cũng không tin. Tuy nhiên Vương Yên Yên – đệ tử của Bổn Tông
từng giao chiến với hắn. Bổn Tông tên là Dật Điện Tông, vốn rất kiêu ngạo về
tốc độ. Nhưng khi Vương Yên Yên đối mặt kẻ đó, thì tốc độ chênh lệch quá lớn.
Đến lúc cuối cùng thậm chí còn liều mạng sử dụng Độn pháp – chấp nhận hao tổn
mười năm Tu vi mới có thể chạy thoát khỏi tay của hắn. Vì vậy Bổn Tông không
thể không tin lời đồn đại.

Tông Chủ Dật Điện Tông vừa nói ra câu này, mấy người còn lại mới thực sự chú ý
đến. Bất luận là như thế nào, người này đều là một Tông Chủ. Với thân phận của
hắn, sẽ không bây giờ nói năng lung tung, vì vậy mọi người cũng tin Đinh Hạo
có tốc độ như vậy.

Nghe thấy mấy người này không nói đến chính sự mà lại thảo luận về mình, Đinh
Hạo dở khóc dở cười. Nếu bọn hắn biết mình đang mai phục ở gần đó, không biết
sẽ có cảm nghĩ gì. Không ngờ rằng trong lúc vô ý mình lại có danh tiếng lớn
như vậy ở Tam Châu Nhất Đảo này. Nghĩ đến đây, Đinh Hạo thầm cười lạnh trong
lòng, không bao lâu nữa, danh tiếng của mình sẽ truyền khắp mọi ngõ ngách của
Tam Châu Nhất Đảo, làm cho mỗi người nghe thấy hai chữ Đinh Hạo đều cảm thấy
sợ hãi mới là mục theo đuổi của hắn.

Khi Đinh Hạo đang suy nghĩ, tên Đại hán ngăm đen lại mở miệng nói: “Mã Tông
Chủ, chúng ta đã đợi một lúc lâu, vì sao người của Huyền Âm Tông còn chưa đến.
Chẳng lẽ người của Tông phái này chưa xuất hiện, thì Lễ Tuyền sẽ không xuất
thế sao?”

Gật đầu, Tông Chủ Dật Điện Tông nói: “Người Huyền Âm Tông chưa xuất hiện, thì
Lễ Tuyền sẽ chưa xuất thế. Nhưng dù là Lễ Tuyền có xuất thế, thì chúng ta cũng
chỉ biết đứng nhìn mà thôi”

“Hy vọng Tông Chủ cho biết” Người này tiếp tục hỏi.

Chỉ thấy Tông Chủ Dật Điện Tông trầm ngâm một chút rồi nói: “không biết bắt
đầu tức lúc nào, Bổn Tông và Huyền Âm Tông liền lưu truyền hai chiếc chìa
khóa. Hơn nữa mỗi chiếc đều chỉ có thể do Tông Chủ nắm giữ. Cứ cách năm trăm
năm, Lan Lăng Sơn mạch này sẽ sinh ra năm chén Lễ Tuyền. Nhưng phải có đủ hai
chiếc chìa khóa này mới có thể mở ra cấm chế tiến và trong núi. Ngoại trừ cách
đó ra thì không còn biện pháp nào khác. Đây cũng là nguyên nhân vì sao chỉ có
Bổn Tông và Huyền Âm Tông có thể đạt được Lễ Tuyền. Còn nếu để người khác tùy
tiện tiến vào, không phải đại loạn hay sao”

Nghe hắn nói như vậy, Đinh Hạo cũng mới biết nguyên nhân của sự việc, bảo sao
Tông Chủ Dật Điện Tông lại đến đây sớm như vậy mà không có hành động gì, mà là
đang chờ Tông Chủ Huyền Âm Tông mang theo chiếc chìa khóa còn lại đến đây.
Nghĩ đến đây, Đinh Hạo trong lòng vừa động, xem ra hai Tông phái này có quan
hệ rất sâu xa, nếu không sẽ không có chuyện như vậy.

Thấy Tông Chủ Dật Điện Tông giải thích như vậy, mấy người còn lại đều hiểu ra.
Nhưng vào lúc này, từ xa xa lại truyền đến vài tiếng xé gió vun vút.

Tất cả mọi người trong Đạo Môn đều biến sắc, người của Huyền Âm Tông rốt cuộc
đã đến.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #122