Ân Tương Cừu Báo.


Người đăng: MrTiep

không biết qua bao lâu Đinh Hạo từ trong Tĩnh tọa tỉnh lại, bên tai truyền đến
tiếng gõ cửa, đứng dậy mở cửa ra ngoài, thì thấy Thư Viện đang đứng bên ngoài.

Hơi kinh ngạc một chút, Đinh Hạo nói: "Các ngươi đã nói với Tông Chủ của
mình?"

Thư Viện gật đầu rồi nói: "Đúng thế, Tông Chủ Bổn Tông rất cảm kích ngươi đã
ra tay giúp đỡ chúng ta. Đặc biệt để ta đến mời ngươi đến Huyền Âm Điện chúng
ta"

"Ồ, thì ra là thế, vậy làm phiền Sư tỷ dẫn đường. Tiểu tử vừa mới tiến vào
Doanh Châu, không ngờ rằng lại may mắn được bái kiến Tông Chủ các ngươi, thật
khiến Tiểu tử cảm thấy may mắn vô cùng" Đinh Hạo cười nói.

mỉm cười kỳ quái, Thư Viện gật đầu nói: "Công pháp của Sư đệ rất thần kỳ, có
thể đến Huyền Âm Tông chúng ta làm khách cũng là hân hạnh của Bổn Tông. Tông
Chủ Bổn Tông đang đợi chúng ta, ta sẽ mang ngươi đi đến Huyền Âm Điện ngay bây
giờ"

Đinh Hạo gật đầu rồi cũng không nói gì nữa, đi theo phía sau nàng ta, đi đến
Huyền Âm Tông của Huyền Âm Tông.

Vừa đi Đinh Hạo vừa cẩn thận suy nghĩ lại, lúc mới vào Tông phái này thì tên
đệ tử canh ở cửa Sơn môn nhìn mình với ánh mắt rất khác lạ. Mà Thư Viện này
cũng mới rời đi có một lát, nhưng sự nhiệt tình với mình đã giảm đi rất nhiều.
mặc dù nàng ta vẫn cố cười với mình, nhưng cảm giác rất giả tạo.

Dọc theo đường đi Thư Viện cũng không nói một lời, thấy nàng ta thay đổi như
vậy, Đinh Hạo suy nghĩ cẩn thận trong lòng, rốt cuộc cũng hiểu rõ mọi chuyện.
Xem ra lần này mình gặp bất lợi rồi.

Không biết Huyền Âm Tông này đã thong qua phương pháp gì nhưng khẳng định đã
biết chuyện xảy ra giữa mình và Dật Điện Tông. Nếu không tên đệ tử dẫn đường
kia lần đầu tiên gặp mình mà lại không có chút kinh ngạc nào, điều này căn bản
không hợp lẽ thường. Thư Viện lúc đầu có thái độ rất than thiết với mình, mà
nàng ta vừa mới tiến vào Huyền Âm Điện không bao lâu đã có sự thay đổi như thế
này. Mặc dù nàng ta cố ý che dấu, nhưng Đinh Hạo là người như thế nào chứ, sao
lại không phát hiện ra được.

Thấy Huyền Âm Điện càng lúc càng gần, Đinh Hạo cười lạnh trong long. Xem ra
điều đang chờ đợi mình cũng không phải chuyện tốt. Mà bản than mình đến đây
cũng không phải chuyện tốt, trước khi đến đây đã có ý đồ với Lễ Tuyền Kia. Nếu
như có quan hệ tốt với Huyền Âm Tông này, thì sau này khi mình ra tay cũng có
thể còn có chút băn khoăn. Nhưng thấy thái độ của Tông phái này đối với mình,
Đinh Hạo thầm có quyết định, nếu có cơ hội nhất định sẽ lấy sạch Lễ Tuyền Kia
vào tay, một mẩu vụn cũng không lưu lại.

Cho dù lần này không đạt được mục đích, nhưng đợi lần sau mình trở lại, lúc đó
có mang theo Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn thì nhất định sẽ cướp
hết tất cả Lễ Tuyền mà Tông phái này cất giữ. Nếu như thật sự trở mặt thì càng
tiện cho hành động sau này.

Nghĩ đến đây, Đinh Hạo cũng đã đi đến được Huyền Âm Điện, vừa mới đứng trước
của Huyền Âm Điện, Đinh Hạo lập tức biến sắc.

Thì ra lúc mới tiến vào, Đinh Hạo đột nhiên cảm giác được bốn cỗ khí tức cường
đại ở trong Huyền Âm Điện. mặc dù Đinh Hạo không nhìn ra Tu vi của ngươi có
cảnh giới cao hơn mình. Nhưng Đinh Hạo đã gặp qua rất nhiều cao thủ, lại còn ở
chung với đám người Huyết Ma Liệt Sơn, nên hắn rất quen thuộc với khí tức của
cao thủ tuyệt đỉnh.

Bằng cảm giác Đinh Hạo biết rằng bốn người ở trong Huyền Âm Điện mặc dù kém
hơn Huyết Ma Liệt Sơn một bậc. Nhưng trong đó có ít nhất hai người là cùng
cảnh giới với Thiên Yêu Nhiếp Thiên, hai người khác ít nhất cũng là Phân Thân
Hậu Kỳ. Huyền Âm Tông có thực lực như thế này, khó trách có thể giữ lấy một vị
trí khá cao ở đất Doanh Châu này.

Đinh Hạo dựa vào trực giác của một Thợ săn có thể cảm giác được mấy người
trong Điện không có ý đồ xấu đối với mình. Đánh giá quanh tình hình bốn phía,
Đinh Hạo biến sắc. Thì ra bên ngoài Huyền Âm Điện được bố trí “Cửu Thiên Thập
Địa Đồ Linh Trận”. Đinh Hạo biết rõ uy lực của trận pháp này, nên không dám
tùy tiện tiến vào.

Cười khổ một tiếng, Đinh Hạo thầm than không biết mình đã đắc tội với ai, mà
làm cho Huyền Âm Tông này lại coi trọng mình quá mức. Chẳng những huy động
nhiều cao thủ như thế, lại còn bố trí Trận pháp lợi hại như vậy chờ mình tiến
vào. Mà mình lúc này chỉ là một Nguyên Anh kỳ mà thôi.

Nhìn thấy Đinh Hạo dừng lại ở trước cửa mà không tiến vào, trong mắt lại hiện
lên vẻ lạnh lùng, Thư Viện quay đầu lại cười nói: “Sư đệ nếu đã đi đến trước
Điện, sao lại còn không tiến vào. Tông Chủ Bổn Tông đang đợi hai người chúng
ta ở bên trong”

Cười khổ một tiếng, Đinh Hạo lắc đầu nói: “không phải không muốn vào, mà là
không dám vào”

Hắn vừa nói ra lời này, Thư Viện biến sắc. Mà chính vào lúc này, Đinh Hạo cũng
cảm giác được bên trong Huyền Âm Điện có một luồng Chân khí kỳ lạ đang di
động, sát khí lúc ẩn lúc hiện. Đinh Hạo lại càng khẳng định đám người bên
trong Huyền Âm Điện đã bày Thiên la địa võng chờ mình tiến vào.

“Sư đệ tại sao lại nói ra lời như thế. Chẳng lẽ Bổn Tông lại hại ngươi sao”
Thư Viện oán trách nói.

Cười phá lên, Đinh Hạo thầm than nàng ta đóng thật là đạt. Nếu không phải mình
vẫn ngấm ngầm đề phòng, thì sợ đã bị nàng ta dẫn dụ rồi. Lúc này Đinh Hạo cũng
không muốn nhiều lời vô ích với nàng ta nữa, lạnh giọng nói: “Các ngươi bố trí
Cửu Thiên Thập Địa Đồ Linh Trận ở bên ngoài Huyền Âm Tông, thử hỏi ai dám tùy
tiện tiến vào chứ. Thư Sư tỷ giả bộ thật giống”

Đinh Hạo vừa nói ra lời này, Thư Viện rốt cuộc không còn giữ được bình tĩnh
nữa, kêu lên một tiếng. nàng ta đang muốn trả lời, đột nhiên bên trong Huyền
Âm Điện truyền ra một tiếng cười lạnh lẽo. Tiếng cười vừa dứt, một người đã hừ
lạnh mà nói: “Giỏi, quả nhiên không khác gì lời đồn. không ngờ rằng ngươi lại
biết được Cửu Thiên Thập Địa Đồ Linh Trận này”

Lời nói vừa dứt, bốn lão già vẻ mặt lạnh lùng đang từ từ đi từ trong Huyền Âm
Điện ra. Một người cao gầy trong số đó nói: “Một khi đã như vậy, Bổn Tông ở
trong Điện cũng không còn cần thiết nữa. Thư Viện tạm thời lui ra. Việc này
không không có sai sót gì, Bổn Tông sẽ không trách ngươi”

Vừa nghe thấy thế, Thư Viện đang hoảng sợ liền lấy lại bình tĩnh, cung tay
kính chào với người này, rồi đi ra phía sau bốn lão già, im lặng không nói gì.

Thấy bốn người này đã đi ra, Nghịch Thiên Ma Kiếm không biết lúc nào đã xuất
hiện ở trong tay Đinh Hạo. Đinh Hạo lạnh lùng nhìn bốn người, lạnh nhạt nói:
“Cho ta biết lý do. Tại hạ dường như không có thù oán gì với Huyền Âm Tông các
ngươi, lại từng giúp đỡ Tông phái các ngươi. Vì sao các ngươi lấy oán trả ơn,
vì sao các ngươi lại bố trí mai phục chờ ta”

Gật đầu, Tông Chủ Huyền Âm Tông lạnh nhạt cười, nói: “không sai, ngươi đúng là
không cừu không oán gì với Bổn Tông. Hơn nữa ngươi lại giúp Bổn Tông giết chết
ba tên đệ tử của Dật Điện Tông. Đúng ra Bổn Tông phải cảm tạ ngươi mới đúng.
Nhưng đáng tiếc ngươi lại dám hại Tông Chủ Hoắc Đồng Tông – Ngô Tinh đến mức
Nguyên Anh ly thể. Hoắc Đồng Tông đã ra giá mua đầu của ngươi rất cao. Mà vừa
rồi Tông Chủ Dật Điện Tông cũng tìm tới cửa, tình nguyện dùng nửa chén Lễ
Tuyền để đổi lấy đầu của ngươi. Ngươi nói bản tông đã có lý do để giết ngươi
chưa”

Lời này vừa ra, Đinh Hạo lập tức thong suốt. Khó trách Huyền Âm Điện sao lại
biết mình sẽ đến, nhất định là do nữ tử của Dật Điện Tông chạy thoát được đã
nói đến mình. Mà Tông phái này khẳng định cũng biết chuyện đã xảy ra trên Bồng
Khâu đảo mấy hôm trước. Đều là Đạo Môn, có lẽ Dật Điện Tông này cũng có chút
liên hệ với Hoắc Đồng Tông. Nên lập tức biết được than phận của mình, từ đó
mọi chuyện đều sang tỏ.

Cho nên Huyền Âm Tông có hành vi như vậy cũng rất rõ ràng. Thở dài một hơi,
Đinh Hạo thầm nghĩ mình vẫn còn thiếu kinh nghiệm. Việc xảy ra như vậy mà mình
lại không nghĩ ra được, còn tự chui đầu vào lưới. Ở Tu Chân Giới không có Địch
nhân và bằng hữu vĩnh viễn. Tất cả đều vì lợi ích, mà Huyền Âm Tông vốn là Ma
Môn, làm vậy cũng không có gì để lạ.

Nếu đã hiểu ra mọi chuyện, Đinh Hạo càng an tâm hơn, trước sau gì cũng phải
đánh một trận. Ba người Hoắc Đồng Tông còn không giữ mình lại được, chẳng lẽ
Huyền Âm Tông này có thể làm được sao. Nếu mình không biết có sự tồn tại của
Cửu Thiên Thập Địa Đồ Linh Trận, thì có lẽ chỉ có đường chết. Nhưng bây giờ
nếu mình không vào trong trận, dựa vào tốc độ hơn xa thực lực bản than của
mình. Nếu toàn lực chạy trốn thì bốn người này có ngăn mình lại được không
cũng khó nói.

Nghĩ đến đây, Đinh Hạo phá lên cười, một lát sau, Đinh Hạo lạnh lùng nói: “Thì
ra là thế, đa tạ Tông Chủ đã cho biết. bây giờ Tiểu tử còn một câu hỏi cuối
cùng, hy vọng Tông Chủ vui lòng giải đáp”

Gật đầu, Huyền Âm Tông cười nhạt nói: “Mời nói, dù sao ngươi cũng sẽ phải
chết, vì cảm tạ ngươi giúp Bổn Tông, Bổn Tông nhất định sẽ cho ngươi làm một
Oan hồn hiểu mọi chuyện”

“Vậy Hoắc Đồng Tông ra giá mua đầu Tiểu tử là bao nhiêu” Đinh Hạo lạnh lùng
nói.

“Năm vạn Thượng phẩm tinh, một ngàn Cực phẩm tinh thạch, từng đó thì ai không
động tâm chứ” Tông Chủ Huyền Âm Tông cười vang.

Gật đầu, Đinh Hạo nói: “Cao, rất cao. Năm vạn Thượng phẩm tinh thạch, một ngàn
Cực phẩm tinh thạch có thể khiến cho Huyền Âm Tông của ngươi biến mất trên thế
gian, thật rất tiện nghi”

Hắn vừa nói câu này, Tông Chủ Huyền Âm Tông đã chỉ vào Đinh Hạo mà cười phá
lên, một lúc sau mới khống chế được cảm xúc, thở hổn hển nói: “ngươi là ai mà
cũng dám mạnh miệng như vậy trước mặt Bổn Tông. Chỉ bằng một Tiểu tử Nguyên
Anh kỳ ngươi sao? Nói thẳng ra kẻ như ngươi ở trong Bổn Tông vơ một cái là
được một nắm to, huống chi là toàn bộ Doanh Châu và cả Tam Châu Nhất Đảo. Vậy
mà ngươi cũng dám mạnh miệng nói sẽ tiêu diệt Bổn Tông. Ngươi cho ngươi là
Tông Chủ của Đạo Ma lục tông sao?”

Đinh Hạo nghe hắn nói hết câu, mặt không thay đổi, vẫn lạnh lùng nói: "Tin hay
không tùy ngươi. không đến trăm năm nữa, ta nhất định sẽ chém tận giết tuyệt
Huyền Âm Tông của ngươi, ngươi sẽ thấy ngày đó"

Đinh Hạo vừa nói ra lời này, Huyền Âm Tông Tông Chủ đã lạnh lùng cười nói:
"Bổn Tông có thể thấy được ngày đó hay không cũng không biết, nhưng Bổn Tông
có thể khẳng định cho ngươi biết, ngươi vĩnh viễn không thấy được ngày đó"

Vừa dứt câu, hắn lập tức bay lên cao, mang theo sát khí ngút trời lao về phía
Đinh Hạo.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #120