Người đăng: MrTiep
Khi Đinh Hạo gia nhập vòng chiến, tình thế vốn đang nghiêng về một bên lập tức
có thay đổi, hoàn toàn chặt đứt khả năng sống sót của hai tên đệ tử Đạo Môn.
Chỉ thấy Đinh Hạo vừa động, đã hiện lên ngay bên cạnh nữ tử Ma Môn vừa cười
duyên với mình, hai đạo Tử Hồng Ma Viên đột nhiên được Đinh Hạo phát ra, trong
nháy mắt đến bên cạnh tên đệ tử Đạo Môn đang rất khổ sở tránh các đòn công
kích của đệ tử Ma Môn. Hắn vừa thấy như vậy liền lộ ra vẻ hoảng sợ, vội vàng
tránh sang bên hai trượng, mau mắn tránh thoát khỏi đòn công kích của Đinh
Hạo. Vừa thở dài một hơi, thì đột nhiên cảm thấy lồng ngực trở nên lạnh giá,
cúi đầu nhìn thì thấy trên ngực đã xuất hiện một lỗ to bằng nắm tay.
Tên này mặc dù tránh được đòn công kích của Đinh Hạo, nhưng hai người Ma Môn
còn lại không lơi lỏng chút nào, thừa lúc hắn sửng sốt, liền tấn công ngay lập
tức. trong nháy mắt, kiếm quang đã đâm xuyên qua hắn, hắn vừa cảm thấy đau đớn
thì đã mất đi ý thức, ôm nỗi hận mà biến mất khỏi thế gian.
Mà cũng vào lúc này, từ phía bên kia cũng truyền đến một tiếng thê tiếng kêu
thảm thiết. Quay đầu nhìn lại, thì ra tên đệ tử Đạo Môn còn lại cũng bị hai
người Ma Môn khác giết chết, trước khi chết đã phát ra tiếng kêu như vậy.
Thấy bốn tên đệ tử Đạo Môn đã chết ba, mấy tên Ma Môn ở đây đều lộ vẻ vui
mừng. Một tên trong số đó chắp tay với Đinh Hạo, trầm giọng nói: "Đa tạ Đạo
hữu đã giúp đỡ. Nếu không có sự giúp đỡ của Đạo hữu, thì Huyền Âm Tông chúng
ta không thể giành được chiến tích như thế này"
Cười dài một tiếng, Đinh Hạo nói: "Huynh đệ khách khí rồi. chúng ta đều là
người trong Ma Đạo, đương nhiên không thể để đám người Đạo Môn này càn rỡ.
Huống chi lúc nãy do tại hạ sơ ý, vẫn để cho một người trong bọn chúng chạy
thoát, về sau nhất định sẽ khiến cho Tông phái các ngươi chút phiền phức"
Lời này vừa ra, tên đệ tử Ma Môn đó chưa kịp đáp lại, thì Nữ tử đang liên tục
cười duyên với Đinh Hạo đã nói: “Điều này Đạo hữu không cần lo lắng. Bổn Tông
và của bọn chúng tranh đấu không phải là chuyện ngày một ngày hai. Bổn Tông từ
lúc lập phái đến nay thì Dật Điện Tông vẫn là kẻ thù không đội trời chung với
chúng ta. Mỗi khi Lễ tuyền xuất thế thì hai Tông phái chúng ta đều xảy ra
tranh đấu. Chuyện này đã thành thói quen từ lâu rồi, huống chi Bổn Tông cũng
không sợ Dật Điện Tông báo thù”
Nghe nàng ta nói như vậy, Đinh Hạo trong long vừa động, không biết Lễ tuyền
này rốt cuộc có tác dụng gì mà khiến cho hai Môn phái tử đấu với nhau. Nhưng
Đinh Hạo cũng không hỏi bọn họ, mà chỉ khẽ gật đầu nói: “Thì ra là như vậy,
xem ra tại hạ đã quá lo lắng rồi. Tại hạ vừa đến Doanh Châu, không biết chút
gì về tình thế nơi đây, không biết mấy vị có thể nói cho Tại hạ một chút được
không?”
Đinh Hạo vừa dứt câu thì nàng ta đã đi đến bên cạnh Đinh Hạo, khẽ cười nói:
“Đương nhiên có thể, ngươi giúp chúng ta nhiều như vậy, bất kể ngươi có yêu
cầu gì, Bổn cô nương cũng không từ chối”
Trong lời nàng ta còn có ý khác, điều này sao Đinh Hạo lại không nghe ra chứ.
Nhưng ngay khi Đinh Hạo sắp trả lời, thì hắn đột nhiên phát hiện trong mắt một
tên đệ tử Ma Môn đang nhìn mình với ánh mắt độc ác, thấy thế hắn coi như không
biết gì, quay sang đối đáp với cô gái phóng đãng này.
Thu ánh mắt của tên đệ tử đó vào trong mắt, Đinh Hạo lập tức biết vì sao hắn
lại có ánh mắt này. Chuyện nam nữ trong Ma Môn rất thoải mái, mà Tu vi của hai
người đó cũng tương đương nhau, phỏng chừng đã có chuyện gì đó. Mà Nữ tử lúc
này lại có vẻ hứng thú với mình như vậy, bảo sao hắn không có vẻ mặt như thế.
Nhưng Đinh Hạo đâu thèm để ý đến hắn, một Tiểu tử Nguyên Anh kỳ, Đinh Hạo
không thèm để trong mắt. Nhưng có điều cũng vì nguyên nhân này nên Đinh Hạo
cũng chẳng còn hứng thú gì với cô gái này. Mặc dù vẫn cười cười, nhưng đã giả
tạo đi rất nhiều.
Nữ tử Ma Môn đang nói chuyện thấy Đinh Hạo chỉ cười cười mà không đáp lại,
không khỏi hỏi lại một lần nữa: “Tiểu huynh đệ rốt cuộc có gì muốn hỏi, chỉ
cần Tỷ tỷ biết, nhất định sẽ giải thích tỉ mỉ cho ngươi”
Lúc này Đinh Hạo cũng mới tỉnh lại, ý thức được mình còn đang nói chuyện với
Nữ tử này, nên khẽ cười một tiếng, trả lời nàng ta: “Cao tính đại danh của Tỷ
tỷ là gì. Hy vọng Tỷ tỷ giới thiệu mấy vị huynh đệ còn lại với ta, và cả lai
lịch của Nữ tử Dật Điện Tông mới chạy thoát là gì nữa”
Cười duyên một tiếng, Nữ tử này nói: “Người vừa chạy trốn là Vương Yên Yên có
Tu vi cao nhất trong hàng đệ tử đời thứ ba của Dật Điện Tông. Nàng ta ở Dật
Điện Tông lão được sủng ái (cưng chiều), hơn nữa quả thực Vương Yên Yên cũng
có tài, hơn nữa còn có dung mạo phi phàm, nên cũng có danh tiếng không nhỏ ở
đất Doanh Châu này. Lúc nãy Tiểu huynh đệ ra tay với nàng ta như vậy làm cho
Tỷ tỷ rất kinh hãi. Tuy nhiên ngươi có thể khiến nàng ta sử dụng đến Điện Độn
Thuật của Dật Điện Tông càng làm cho Tỷ tỷ sửng sốt. Ta nghĩ nàng ta giờ rất
hận ngươi, nên giờ ngươi còn muốn đến Doanh Châu, thì chỉ có thể đi cùng chúng
ta mới có thể tránh khỏi sự truy sát của Dật Điện Tông”
Thấy Đinh Hạo đang chăm chú lắng nghe, nàng ta dừng lại một chút, nháy mắt đưa
tình với Đinh Hạo, rồi mới nói tiếp: “Tỷ tỷ tên là Thư Viện, tên mặt mày xám
xịt kia là Vương Thăng Văn, tên nữa gọi là Tạ Kim Đông, mà vị Tiểu muội kia
gọi là Tô Diễm Tư. Trên Doanh Châu này ngoại trừ Bổn Tông và Dật Điện Tông thì
còn có Thanh Vi Tông của Đạo Môn và Tịch Diệt Tông, là các Tông phái lớn nhất
trên đất Doanh Châu này”
Gật đầu, Đinh Hạo cười nói: “thì ra là thế, không ngờ rằng Tông phái các ngươi
lại là Đại Môn phái tiếng tăm lừng lẫy. Thất kính, thất kính. Ha ha, Tiểu đệ
mới đến, không biết có thể đi cùng các vị đến Doanh Châu để tăng thêm kiến
thức hay không”
“Đương nhiên có thể. Ngươi vừa rồi giúp Bổn Tông một lần, huống chi ngươi đã
đắc tội với Dật Điện Tông. Nếu ngươi muốn yên ổn ở trên đất Doanh Châu, thì
cũng chỉ có thể đi cùng với chúng ta” Nữ tử Ma Môn tên là Thư Viện lập tức đáp
ứng ngay.
Nhưng lúc này Đinh Hạo đột nhiên chú ý thấy, nữ tử tên là Tô Diễm Tư kia có vẻ
như không đồng ý. Ngay khi mình vừa nói hết, nàng ta đã muốn mở miệng ngăn
cản. Nhưng do Thư Viện trả lời quá nhanh, vì vậy đành phải ngậm miệng lại, chỉ
thấy nàng ta đang bực bội nuốt lại lời đang định nói.
Lúc đầu Đinh Hạo vẫn luôn chú ý đến nàng ta. Bây giờ hắn phát hiện thấy nàng
ta còn xinh đẹp hơn Thư Viện vài phần. hơn nữa cả người toát ra một làn âm khí
mờ nhạt, khiến người ta mới nhìn có cảm giác như có như không. Rõ ràng nàng ta
đứng ngay trước mặt ngươi, nhưng ngươi lại phát hiện ra rằng nàng ta ở cách
ngươi rất xa.
Thấy Đinh Hạo đang dùng ánh mắt láo xược nhìn khắc người mình, Tô Diễm Tư trở
nên lạnh lùng, trừng mắt nhìn Đinh Hạo một cái. Bị nàng ta trừng mắt nhìn,
Đinh Hạo không giải thích được rốt cuộc mình đã mạo phạm gì nàng ta. Lắc đầu,
hắn cũng nghĩ tiếp nữa, chỉ cảm thấy nàng ta có đôi chút cổ quái mà thôi.
Quay đầu nhìn lại, thấy Thư Viện đang chăm chú nhìn mình, Đinh Hạo cười cười,
nói: “Một khi đã như vậy, vậy làm phiền Thư Sư tỷ vậy”
Hắn vừa nói ra lời này liền phát hiện thấy cô ả Thư Viện này có đôi chút vui
mình. Mà mấy người còn lại đều có vẻ quái dị, ra vẻ đều không hoan nghênh Đinh
Hạo đi cùng. Tên Tạ Kim Đông có biểu hiện như vậy cũng không có gì kỳ quái, vì
nếu giữa hai người bọn họ có chuyện gì, thì thấy Thư Viện hứng thú với Đinh
Hạo thì nhất định sẽ không vui mừng. Nhưng ngoại trừ hắn ra, còn tên Vương
Thăng Văn và Tô Diễm Tư đều không chào đón mình, khiến cho Đinh Hạo nghĩ mãi
không ra.
THấy Đinh Hạo muốn đồng hành với bên mình, mà đám Dật Điện Tông có bốn người
đã chết ba, Thư Viện rất vui mừng, cười cười với mấy ngươi bên phía mình, rồi
quay đầu lại nói với Đinh Hạo: “Một khi đã như vậy, vậy trước hết hãy cùng ta
trở lại Huyền Âm Tông. Chỉ cần đến được Bổn Tông thì cho Dật Điện Tông có bản
lĩnh như thế nào, cũng không có thể làm gì được ngươi”
Gật đầu, Đinh Hạo không trả lời, cùng bốn người bọn họ bay lên, bay về phía
trung tâm Doanh Châu.
Nửa ngày sau, đoàn người rốt cuộc cũng đến được Sơn môn của Huyền Âm Tông.
Huyền Âm Tông ở trên một ngọn núi nhỏ, chiến diện tích mấy ngàn mẫu, linh khí
mặc dù không thể so sánh với Đoạn Hồn sơn, nhưng cũng không kém quá nhiều, khó
trách Tông phái này lại mạnh đến thế.
Trên đường đi, Đinh Hạo cũng biết được tin tức Lễ tuyền sắp xuất hiện ở trên
đất Doanh Châu này từ miệng của Thư Viện. Lễ tuyền này ở trong một vùng Sơn
mạch (Núi non) ở giữa Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông. Cứ cách năm nghì năm lại
ngưng tụ năm chén Lễ tuyền. Mà Lễ tuyền này có tác dụng rất lớn đối với người
Tu Chân. Mà tác dụng lớn nhất của nó là có thể mở rộng chân nguyên kinh mạch
của người Tu Chân. Nếu một người Tu Chân uống một ly Lễ tuyền thì sẽ khiến cho
Kinh mạch của hắn trở nên to hơn người bình thường nhiều. Chẳng những có ích
lợi rất lớn cho tu luyện sau này, mà quan trọng nhất chính là trong lúc tranh
đấu, có thể khôi phục Chân nguyên nhanh hơn đối thủ, có thể nói là Linh vật
rất thần kỳ.
Đinh Hạo vừa mới nghe thấy chỗ tốt như vậy của Lễ Tuyền từ miệng của Thư Viện,
hắn đã hạ quyết tâm, bất luận dùng thủ đoạn gì, nhất định cũng phải đoạt được
một ly để uống. Nếu đúng như lời nàng ta nói thì Lễ Tuyền này có tác dụng rất
lớn đối với Vô Cực Ma Công của hắn. Chỉ cần kinh mạch của mình được mở rộng,
thì chẳng những tốc độ cắn nuốt người khác sẽ nhanh hơn nhiều, mà tốc độ tiêu
hóa cũng có thể tăng lên không ít. Điều này có tác dụng gì, Đinh Hạo rất rõ
ràng. Vì vậy khi Thư Viện vừa giới thiệu về Lễ Tuyền, Đinh Hạo đã đặt quyết
tâm.
Nhưng mặc dù của bọn họ lần này lại không nói gì với Đinh Hạo, Đinh Hạo cũng
không biết tại sao bọn chúng lại gặp phải người của Dật Điện Tông. Tuy nhiên
nếu không có Đinh Hạo giúp đỡ, thì trận chiến vừa rồi bọn họ tuyệt đối không
chiếm được chút tiện nghi nào.
Nghĩ cứ nghĩ, Đinh Hạo đã đi theo đoàn người Thư Viện xuất hiện ở trước cửa
Sơn môm Huyền Âm Tông. Nhìn thấy Sơn môn được dựng lên từ đá cẩm thạch, Đinh
Hạo bỗng nhiên cảm thấy Vô Cực Ma Tông của mình quá giản dị. Lại nghĩ đến sự
sung túc của Luyện Ngục Ma Tông, nên hắn âm thầm có quyết định. Nếu Bổn Tông
di chuyển đến đây, nhất định cũng phải chiếm một vùng đất giàu linh khí, rộng
rãi làm căn bản cho Tông phái, nếu không chỉ riêng khí thế đã kém thiên hạ
rồi.
Đoàn người vừa mới tiến đến Huyền Âm Tông thì đệ tử canh gác bên ngoài đã chạy
ra, thấy đoàn người Thư Viện mang theo một người lạ mặt quay về cũng không cảm
thấy ngạc nhiên, chắp tay với mấy người Thư Viện, rồi nói: “Sư Tôn cho mời mấy
vị Sư tỷ và Sư huynh đến Huyền Âm Điện”
Gật đầu, Thư Viện nói với người này: “Biết, chúng ta sẽ lập tức đến đó. Vị
Đinh Hạo Sư đệ này đã giúp chúng ta trên đường, ngươi tìm cho hắn một gian
phòng thật tốt.
Sau đó nàng này gật đầu nói với Đinh Hạo: “Cảm phiền Đinh Hạo Sư đệ đợi một
lát, đợi ta trở lại sẽ chiêu đãi Sư đệ”
Gật đầu, Đinh Hạo đi theo tên đệ tử gác cổng đến một gian phòng yên tĩnh. Đợi
cho hắn rời khỏi, Đinh Hạo bỗng nhiên cảm thấy có chút kỳ quái. Tên đệ tử kia
từ đầu đến đuôi đều không có vẻ gì kinh ngạc về mình, giống như biết mình sẽ
đi cùng đám người Thư Viện đến đây từ trước rồi vậy.
Suy nghĩ một lát mà cũng không nghĩ ra được tại sao, lắc đầu, Đinh Hạo không
nghĩ tiếp nữa.