Tốc Độ Chí Thượng.


Người đăng: MrTiep

Ngay khi mấy người đó vừa xuất hiện, Đinh Hạo lập tức biết mình không tránh
khỏi liên lụy. không biết rốt cuộc là do mình hại Độc Ma Vương Diệc Hàn, hay
là Vương Diệc Hàn làm hại mình nữa. Nếu mình không đi chung với hắn, thì mình
đã chẳng liên quan gì đến chuyện phiền toái này rồi. Nhưng nếu hắn lần này
không phải đi theo mình đến Tụ Bảo Tông thì đám người Ngô Tinh cũng không thể
nào phát hiện ra hắn nhanh như vậy. như vậy ai đúng ai sai cũng không rõ.

Thấy Ngô Tinh nói thế, Đinh Hạo biết không thể nào nói lý được với đám Đạo Môn
dối trá này, chỉ có thực lực mạnh mẽ mới có thể giữ lấy mạng sống. Thấy Độc Ma
Vương Diệc Hàn đã khôi phục bình thường, Đinh Hạo biết hắn nhất định đã sớm
đoán được rằng người của Hoắc Đồng Tông sẽ tìm đến. Đã như vậy, thì Độc Ma này
cũng đã có tính toán. Mà mình mặc dù không thể nào so sánh được với một người
nào trong bọn họ. Nhưng cũng vì thực lực của mình quá kém, nên ba người Hoắc
Đồng Tông sẽ không coi trọng mình, cũng không coi hắn là mục tiêu chém giết
trước tiên. Huống chi trong tay mình còn có Nghịch Thiên Ma Kiếm, cùng với ba
người Hoắc Đồng Tông rất e ngại với Độc Công của Độc Ma, nên bọn họ muốn làm
gì mình cũng không dễ dàng gì.

Nghĩ đến đây, Đinh Hạo nắm chặt Nghịch Thiên Ma Kiếm, khéo léo di chuyển sang
bên cạnh năm sáu trượng.

Ba người Hoắc Đồng Tông mặc dù nhìn thấy động tác của Đinh Hạo, nhưng Đinh Hạo
mới là Nguyên Anh kỳ nên ba người bọn họ không hề để ý. Nên chỉ lạnh lùng liếc
nhìn Đinh Hạo một cái, rồi tập trung tinh thần vào Độc Ma Vương Diệc Hàn.

Đám Tu Chân giả ở các nơi khác trong Tụ Bảo Tông đột nhiên phát hiện ra động
tác ở bên phía này, lại nghe thấy người đang tranh chấp thậm chí còn có Độc Ma
Vương Diệc Hàn và Tông Chủ Ngô Tinh của Hoắc Đồng Tông, nên tất cả đều ngừng
lại mọi giao dịch, từ từ chạy về phía này.

Tụ Bảo Tông trên Tam Châu Nhất Đảo có điểm khác so với ở Câu Khúc Sơn. Câu
Khúc Sơn là trụ sở chính của Tụ Bảo Tông, dựa vào quan hệ giữa Tông và Đạo Ma
lục môn nên mọi người không dám ra tay ở trên Câu Khúc Sơn. Nhưng nơi này thì
lại khác, hơn nữa Tam Châu Nhất Đảo vốn là một nơi cực kỳ hỗn loạn, không có
bất cứ một Môn phái nào có thể xưng hùng hoàn toàn ở đây. Cho nên ở đây chỉ có
một điều là tôn trọng Cường giả( Người mạnh), không có bất cứ quy củ trói buộc
nào hết. Chỉ cần ngươi có thực lực mạnh, thì không ai dám có ý kiến gì với
ngươi.

Cũng vì nguyên nhân đó, cho nên ở trong Tụ Bảo Tông có xảy ra tranh chấp cũng
không có gì là lạ. Nhưng điểm hấp dẫn là có liên quan đến hai cao thủ hàng đầu
là Vương Diệc Hàn và Ngô Tinh.

Nhìn thấy người vây quanh càng lúc càng nhiều, Ngô Tinh cười to nói:

“Lão Ma nhà ngươi tung hoành thiên hạ mấy trăm năm, không ngờ rằng lại có ngày
hôm nay phải không. Chỉ cần làm hại người của Hoắc Đồng Tông ta, thì bất kể
ngươi là ai, Bổn Tông cũng sẽ không buông tha, sẽ khiến hắn nợ máu trả bằng
máu”

Vừa nghe hắn nói như vậy, Độc Ma Vương Diệc Hàn lắc đầu cười:

“không ngờ rằng đã bao năm như vậy, ngươi vẫn dối trá như thế, làm ra chuyện
người và thần đều phẫn nộ. Bề ngoài thì ra vẻ quân tử khiến kẻ khác rất bội
phục. ngươi có muốn ta nói chuyện tốt của ngươi cho các vị Đồng đạo ở đây nghe
một chút hay không?”

Độc Ma vừa nói xong, Ngô Tinh đã cười phá lên, nói: “Vương lão ma đừng có ở đó
nhục mạ Bổn Tông. Nhiều lời vô ích, dùng thực lực nói chuyện đi. Không biết
Độc Công của ngươi đến đâu rồi, Bổn Tông đang muốn lãnh giáo một chút”

Ngô Tinh vừa lao lên, hai tên Trưởng lão còn lại của Hoắc Đồng Tông đang ra vẻ
mua bán tài liệu Tu chân cũng đột nhiên bay về phía Vương Diệc Hàn từ hai
phía.

Nhìn thấy mọi chuyện diễn ra, Đinh Hạo thầm lo lắng cho Độc Ma Vương Diệc Hàn.
Chuyện xảy ra như thế này cho thấy Hoắc Đồng Tông đã sớm có âm mưu. Hai người
bọn họ nhất định vừa mới tới Tụ Bảo Tông thì Hoắc Đồng Tông đã có được tin
tức. Mà bọn chúng còn từ trong cuộc trò chuyện giữa mình và Độc Ma Vương Diệc
Hàn đoán được mình cần mua tài liệu Tu chân, nên đã bày ra cái bẫy này. Nghe
giọng của Độc Ma Vương Diệc Hàn, thì có vẻ như đã bị tên Ti Đồ Kiếm kia hạ
độc. Ti Đồ Kiếm không thể không biết đến danh hiệu Độc Ma của Vương Diệc Hàn.
Nên nếu hắn đã hạ độc Vương Diệc Hàn, thì loại độc dược này tuyệt đối không
bình thường, nếu không mấy người này sẽ không làm một chuyện vô ích như vậy.

Tình thế biến hóa nhìn thì giống như ngẫu nhiên, nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ
lại thấy rất hợp lý. Ngay khi ba người đột nhiên lao ra, trong miệng Độc Ma
Vương Diệc Hàn cũng tràn ra một vệt máu đen. Vương Diệc Hàn khẽ lau vết máu ở
khóe miệng, thân hình hắn chợt ẩn chợt hiện, chợt trái chợt phải trong không
trung. Thân hình không ngừng biến đổi vị trí trong phạm vi mười trượng, không
dừng lại một chút nào.

Thân thể Vương Diệc Hàn không ngừng biến hóa, ba người Hoắc Đồng Tông buộc
phải đứng im trong không trung. Mặc dù thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn ở ngay trước
mặt, nhưng ba người không dám bước về phía trước nửa bước.

Ngay khi Đinh Hạo cảm thấy khó hiểu, đột nhiên phát hiện thấy Không gian xung
quanh Vương Diệc Hàn xuất hiện một mạng lưới như những con nhện mới tạo thành.
Biến đổi như vậy làm cho Đinh Hạo cảm thấy rất kinh ngạc, rồi hắn cũng hiểu
ra. Mạng lưới này chắc chắn có kịch độc, bảo sao ba người Hoắc Đồng Tông không
dám tùy tiện xông vào.

Nhưng Độc Ma Vương Diệc Hàn lại đang ngạo nghễ đứng ở giữa lưới, Ma khí cuộn
lên quanh người, cả người run rẩy, vẻ mặt trở nên rất dữ tợn.

Ba người Ngô Tinh thấy biến hóa như vậy đều cả kinh. Ti Đồ Kiếm chợt quát lên
một tiếng:

“không ổn, hắn đang giải độc, nếu để cho hắn hoàn toàn phá giải được Quỳ Xài
Thiên Tán thì sẽ càng khó đối phó. Thế nên phải thừa lúc hắn không thể cử động
lập tức phá vỡ lưới độc của hắn. Nếu không lát nữa chúng ta khó mà an toàn”

Vừa nói ra lời này, hai người Ngô Tinh liên tục gật đầu, chỉ thấy trong tay ba
người đột nhiên hiện lên sáu đạo Cương khí có màu sắc khác nhau, tập hợp lại
thành một Lục mang tinh(Ngôi sao sáu cánh) đánh về phía lưới độc mà Độc Ma
Vương Diệc Hàn bố trí.

“Lục Mang Phá Ma Trận? không ngờ rằng Hoắc Đồng Tông thậm chí còn mang theo
một trong ba bảo vật trấn tông đến đây. Xem ra Độc Ma Vương Diệc Hàn gặp nguy
thật rồi”

Một người đứng phía xa xa hoảng sợ kêu lên, mọi người vây xung quanh đều gật
đầu, cho thấy “Lục Mang Phá Ma Trận” này rất lợi hại.

Quả nhiên, chỉ thấy Lục mang tinh vừa tiến vào trong lưới độc, lập tức làm cho
các sợi tơ độc do Vương Diệc Hàn bố trí liên tục vỡ tan, rồi từ từ biến mất
không thấy đâu. Nhưng Lục mang tinh cũng tiến về phía trước rất chậm, có vẻ
như đã bị các sợi tơ độc làm tiêu hao không ít.

Lại nhìn vẻ mặt đang rất thận trọng của ba người Ngô Tinh, gần như phải dồn
toàn bộ sức lực để điều khiển Lục mang tinh. Tuy nhiên nếu cứ như thế này, sợ
là chỉ trong chốc lát nữa Lục mang tinh sẽ có thể đi được đến trước mặt Vương
Diệc Hàn. Thì khi đó sợ là Vương Diệc Hàn không thể làm gì được nữa.

Nhưng đúng vào lúc này, Đinh Hạo đang đứng ngoài quan sát đột nhiên nhoáng
lên, ba Đinh Hạo đằng đằng sát khí xông về phía ba người Ngô Tinh.

Mọi người đang quan chiến mặc dù đoán được Đinh Hạo sẽ không khoanh tay đứng
nhìn, nhưng cũng không đoán được hắn lại có Thân pháp quỷ dị đến vậy, đều ngạc
nhiên nhìn Đinh Hạo mới là Nguyên Anh kỳ.

Nhìn thấy Đinh Hạo đột nhiên xông tới, ba người Ngô Tinh không hề biến sắc,
chỉ nghe thấy Ngô Tinh cười dài, nói:

“Đom đóm mà cũng đòi sánh với mặt trời. Ti Đồ Trưởng lão, để ta và Lý Nguyên
Trưởng lão chống chịu một lát, ngươi giết tên tiểu tử Ma Đạo kia trước, đỡ để
hắn làm vướng tay vướng chân chúng ta”

Nghe Ngô Tinh nói như vậy, Ti Đồ Kiếm lạnh lùng gật đầu nói:

“Được”

Vừa nói dứt câu, Ti Đồ Kiếm buông tay ra làm cho Lục mang tinh đột nhiên dừng
lại.

Nhưng đúng vào lúc này, Đinh Hạo đã chạy vọt đến trước mặt ba người, Đinh Hạo
đang tập kích Ngô Tinh hơi chuyển, một đạo Ma khí dày đặc phát ra từ Nghịch
Thiên Ma Kiếm nhằm về phía Ngô Tinh.

Ngay khi Ma khí sắp tràn vào trong cơ thể Ngô Tinh, Ti Đồ Kiếm đột nhiên xuất
hiện, vột vàng vung tay lên phá giải đòn tấn công của Đinh Hạo. Ngay sau đó Ti
Đồ Kiếm không hề ngừng lại, lao vọt về phía Đinh Hạo. Đinh Hạo thấy công kích
của mình không có hiệu quả, hắn cũng không cảm thấy ngạc nhiên, ngược lại còn
nở nụ cười. Ngay khi Ti Đồ Kiếm vừa mới lao về phía mình, thân hình Đinh Hạo
đã nhoáng lên, cưỡi trên Nghịch Thiên Ma Kiếm xuất hiện ở cách đó trăm trượng,
thậm chí còn bỏ Ti Đồ Kiếm ở lại tít phía sau.

Biết hóa đột nhiên xảy ra như vậy, khiến mọi người đều trợn mắt há mồm. bọn họ
thật sự không nghĩ ra tại sao một Nguyên Anh kỳ lại có tốc độ nhanh hơn cả Ti
Đồ Kiếm.

Ti Đồ Kiếm bị biến hóa này làm cho ngẩn người lại, nhìn thấy động tác của ba
người Ngô Tinh, Ti Đồ Kiếm không hề do dự, cả người lóe lên đuổi theo Đinh Hạo
ở phía xa xa. Nhìn vẻ mặt của hắn, ai cũng biết người này nhất định không tin
tốc độ của Đinh Hạo có thể thắng được hắn. tình huống vừa rồi chỉ là trùng hợp
mà thôi.

Nhìn thấy động tác của Ti Đồ Kiếm, lại nhìn hai người Ngô Tinh, Đinh Hạo cười
lạnh trong lòng. Tình hình thế này chỉ có thể trách các ngươi mà thôi, ta vốn
không muốn bị cuốn vào vòng tranh chấp này, ai bảo Hoắc Đồng Tông các ngươi
kiêu ngạo quá đáng. Thậm chí còn muốn giết cả ta, nếu không tình huống bây giờ
tuyệt đối sẽ không như thế này.

Thân hình lóe lên, Đinh Hạo lại xuất hiện cách chỗ cũ trăm trượng, quay đầu
lại nhìn Ti Đồ Kiếm đang rất kinh ngạc, cười phá lên:

“Ti Đồ cẩu tặc, ngươi vừa rồi không phải nói muốn giết Tiểu gia ta sao. Tới
đây đi, có gì phải lo chứ, ngươi nhìn cái dáng chó má của ngươi xem, thật là
quá buồn cười”

Vừa nói ra những lời đó, tất cả mọi người đều ngẩn người, dù như thế nào cũng
không có ai nghĩ đến Đinh Hạo lại nói ra những lời ác độc như vậy.

Không ngoài dự đoán, Đinh Hạo vừa dứt lời, Ti Đồ Kiếm đột nhiên giống như một
con chó điên, không để ý đến hai người Ngô Tinh ở phía sau khuyên ngăn, mà
phẫn nộ đuổi theo Đinh Hạo.

Đinh Hạo cười to, không ngừng chửi rủa mười tám đời nhà Ti Đồ Kiếm, làm cho Ti
Đồ Kiếm giận đến độ cả người không ngừng run lên. Nhưng mặc cho hắn tức giận
đến cỡ nào cũng không thể nào đuổi kịp Đinh Hạo. Bao nhiêu năm qua, chưa bao
giờ Ti Đồ Kiếm bị lăng nhục nhiều như bây giờ.

Thời gian trôi qua, Đinh Hạo mang theo Ti Đồ Kiếm đã mất đi lý trí dần dần bay
đến gần chỗ Độc Ma Vương Diệc Hàn đang đợi. Nhìn thấy Đinh Hạo lại quay lại,
mọi người đang quan chiến đều nhìn Ti Đồ Kiếm với ánh mắt giễu cợt.

Nhưng lúc này không một ai phát hiện ra Độc Ma Vương Diệc Hàn đang nằm trong
lưới đã mở mắt, lạnh lùng nhìn Lục mang tinh trước mặt mình.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #114