Khiêu Chiến Vượt Cấp


Người đăng: MrTiep

Hai mắt nữ tử này lóe lên, gắt gao nhìn Đinh Hạo, một khắc cũng không rời, cả
người trên không trung liên tục lay động, tựa hồ chỉ cần một trận gió nhẹ cũng
có thể thổi bay, thân pháp này mặc dù rất cổ quái nhưng quả thật rất tài tình,
thân ảnh càng ngày càng phiêu hốt, cùng lúc đó hai tay nữ tử xuất hiện một dải
hào quang màu lam biến hóa không ngừng.

Ba ảo ảnh Đinh Hạo từ ba hướng vây lấy nàng ta, một dải hào quang màu lam từ
trong tay nàng đánh ra, cùng theo đó một cỗ chân khí vô cùng cổ quái kịch liệt
bốc lên, trong nháy mắt khuếch tán ra bốn phía.

Bị đạo hào quang này chiếu phải, hai huyễn thân của Đinh Hạo biến mất giữa hư
không, không lưu lại vết tích nào, chỉ còn duy nhất thân ảnh thực đang cương
ngạnh chống đỡ. Mặc dù cả người còn đang bị bao vây trong đó, nhưng vẫn nhắm
Lương Thiến phóng tới, tốc độ tuy vậy đã chậm hơn trước rất nhiều.

Nhìn thấy Long Sáo Thiên lồm cồm bò dậy, Lương Thiến quát lên:

Tên Long Sáo Thiên chết dẫm kia, ngươi chả lẽ bị xú tiểu tử này đánh choáng
váng rồi sao, còn không mau lên đây hỗ trợ ta!

Vừa nghe nàng nói thế, Long Sáo ở phía dưới vẻ mặt âm trầm bất định, nhưng chỉ
trong giây lát, rồi dường như đã hạ quyết tâm, chỉ thấy y lạnh lùng hô to một
tiếng, thân ảnh bay thẳng lên cao, phóng tới phía Đinh Hạo.

Lúc này, Đinh Hạo vận đủ mười hai thành công lực, tu vi chỉ là Nguyên Anh
trung kỳ nhưng phải một mình đối chọi với hai cao thủ thật sự nên mặc dù ma
công có quỷ dị thế nào đi nữa thì cũng không dám lơi lỏng chút nào. Nhìn phía
dưới đã bố trí sắp xong “Thập Phương Huyễn Ma Trận”, vẻ mặt có chút biến đổi,
nhưng chỉ trong chốc lát đã khôi phục trở lại, hai tay định xuất ra một huyền
thạch cuối cùng nhưng bỗng nhiên thu hồi lại.

Ngừa mặt lên trời cười to, hắn mỉa mai:

Tu vi Xuất Khiếu kỳ cũng chỉ như thế này thôi sao?Lấy hai đánh một? Hôm nay ta
tu vi dù mới đạt đến Nguyên Anh kỳ nhưng cũng muốn lĩnh giáo các ngươi một
phen, xem môn hạ Tam Châu Nhất Đảo rốt cuộc có điểm nào thần kỳ?

Thanh âm vừa dứt, thân hình hắn đang thong thả tiến lên, đột nhiên tăng tốc,
thay đổi phương hướng, nhưng không tiến về phía Lương Thiến nữa mà quay lại
đón đầu Long Sáo Thiên đang đuổi tới.

Thấy Đinh Hạo bỏ qua Lương Thiến nhằm hướng mình phóng đến, Long Sáo Thiên
thầm mắng một tiếng, vốn định nhân cơ hội chiếm tiện nghi nhưng không ngờ lại
lâm vào cảnh đầu sóng ngọn gió. Vừa mới ngạnh kháng với Đinh Hạo một kích,
Long Sáo Thiên vốn đã không cảm thấy dễ dàng, hơn nữa Đinh Hạo với tu vi chỉ
là Nguyên Anh kỳ nhưng tiếp mình một chiêu mà không rơi vào thế hạ phong, thật
sự khiến cho hắn kinh ngạc vạn phần, trong lòng âm thầm nảy sinh sự sợ hãi đối
với Đinh Hạo.

Y sau một hồi suy nghĩ, mới dám đồng ý với Lương Thiến vây công Đinh Hạo, vốn
y định không tham chiến nhưng sợ nàng ta coi thường nên mới thừa dịp hai người
giao đấu, định ra tay đánh lén Đinh Hạo. Nhưng ngàn vạn lần cũng không ngờ,
Đinh Hạo đột nhiên lại quay lại đánh về phía mình, làm hỏng hết mọi tính toán
của y.

Mắt thấy Đinh Hạo dũng mãnh phi đến, ma khí ngập trời, Long Sáo Thiên vẫn chưa
thể tưởng tượng được tình cảnh lại diễn ra như vậy, nhưng đến giờ phút này
cũng đã không thể thối lui được nữa, đành phải trực tiếp ngạnh kháng, nếu
không khí thế Đinh Hạo sẽ càng tăng cao, thêm phần tự tin để giao chiến với
mình.

Lương Thiến vừa thấy sự tình biến hóa như thế thì thần sắc ngưng trọng, thở
dài một tiếng, thân pháp quỷ dị của Đinh Hạo khiến nữ tử này xuất mồ hô lạnh,
không thể ngờ tiểu tử này còn ẩn giấu bao nhiêu công pháp quỷ quái mà chưa
xuất ra. Nếu một mình đối mặt với hắn, mặc dù tự tin có thể giết chết hắn,
nhưng chỉ sợ chính mình cũng phải chịu tổn thất không nhỏ, khi đó tên Long Sáo
Thiên Kia có thể thừa dịp hạ độc thủ với mình, do đó sự tình phát sinh như
vậy, lại càng làm cho Lương Thiến âm thầm hứng khởi. Nàng ta và Long Sáo Thiên
đều có suy nghĩ nham hiểm như nhau, nên không vội chậm rãi tiến đến gần hai
người.

Đúng lúc hai thân ảnh sắp giao nhau, thần sắc Đinh Hạo đột nhiên vô cùng trịnh
trọng, nhìn Long Sáo Thiên nở nụ cười hết sức quỷ dị. Bắt gặp nụ cười quái đản
của hắn, Long Sáo Thiên rúng động tinh thần, chợt nhớ đến công pháp thần kỳ
của hắn, vội vàng cảnh giác quan sát xung quanh, khí thế kinh người tỏa ra tứ
phía.

Đột nhiên mười ngón tay Đinh Hạo bắn ra mười đạo lệ quang bạo liệt khí thế
trùng thiên, cùng với tầng tầng ma khí lao nhanh về phía Long Sáo Thiên.

Kiếm quang vừa xuất, chẳng những riêng Long Sáo Thiên mà cả Lương Thiến vốn
đang thong thả đuổi tới sắc mặt đều đại biến, không ngờ công pháp của Đinh Hạo
lại quá mức bá đạo như thế. Chỉ thấy khí tức xung quanh Long Sáo Thiên bạo
tăng, trong nháy mắt ngưng tụ thành một khối lục vụ, bao phủ lấy toàn thân của
hắn. Long Sáo Thiên ở trung tâm liên tiếp kêu lên những tiếng tê tâm liệt phế
kỳ dị, khối lục vụ dần dần ngưng tụ thành thực thể, còn Long Sáo Thiên tựa hồ
như một tấm phù điêu xuất hiện ở chính giữa.

Lục Diễn Hóa Thạch Đại Pháp! Lương Thiến ở phía xa thảng thốt kêu lên: Không
ngờ ngươi lại là đệ tử của Lục Bào Lão Tổ, chả trách lại kiêu ngạo như thế.

Vừa nghe thấy những lời này, Đinh Hạo biến sắc, Lục Bào Lão Tổ cũng là một
trong những cao thủ đỉnh cấp của Ma Đạo, mặc dù không thể so với thập đại cao
thủ như Huyết Ma Liệt Sơn, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên, nhưng danh
tiếng cũng hết sức nổi bật, tu vi tương đương với Thiên Yêu Nhiếp Thiên.

Tên này đúng là đang tu luyện công pháp “Lục Diễn Hóa Thạch Đại Pháp”, công
pháp này tại Tây đại lục nổi tiếng là ác độc, nghe nói nếu luyện đến cực hạn,
có thể chống đỡ mọi công kích, hơn nữa phát ra đạo cương khí xanh bóng có thể
trong nháy mắt hóa thạch đối phương, nếu không có giải dược đặc thù của Lục
Bào Lão Tổ, thì vĩnh viễn không lấy lại được nhục thân, quả nhiên là vô cùng
ác độc. Lục Bào Lão Tổ nổi tiếng ngoan độc, âm hiểm, bởi vậy môn nhân cũng hết
sức kiêu ngạo, hoành hành ngang ngược, ngoại trừ Đạo Ma lục tông, còn lại căn
bản không để ở trong mắt.

Bấy giờ vừa nghe Lương Thiến nói ra thân phận của Long Sáo Thiên, Đinh Hạo sát
khí lại càng bạo tăng, như muốn đem y lập tức sát tử ngay tại đây. Mặc dù
chính mình cũng không phải quá sợ hãi Lục Bào Lão Tổ, nhưng lần này là do tình
thế bắt buộc nên phải chọc đến lão ma đầu này, dù sao đến lần sau quay lại
đây, với lực lượng mạnh mẽ của mình, tại Tam Châu Nhất Đảo nhất định phải khởi
xướng một hồi gió tanh mưa máu.

Ý nghĩ này vừa vụt qua như điện trong đầu, mười đạo kiếm quang lại càng thêm
mãnh liệt, tàn nhẫn kéo theo mười đạo ma khí điên cuồng xạ đến phía Long Sáo
Thiên vừa biến thành hóa thạch lục sắc.

Chỉ nghe “rẹt rẹt” mấy thanh âm như bị xé rách, hóa thạch ngưng kết xung quanh
Long Sáo Thiên bị kiếm quang của Đinh Hạo đánh vào tóe lửa liên tục, nhưng lại
không vỡ ra hoàn toàn. Thấy hóa thạch cứng rắn như thế, Đinh Hạo nhíu mày, các
ngón tay gia tăng tốc độ huy vũ, điều khiển kiếm quang điên cuồng quật tới tấp
vào hóa thạch hộ thân của Long Sáo Thiên. Khối hóa thạch vốn đang dầy đặc, bị
kiếm quang của Đinh Hạo đánh liên tục như thế thì càng ngày càng mỏng dần.

Mắt thấy hóa thạch hộ thân của Long Sáo Thiên sắp bị kiếm quang của Đinh Hạo
phá nát, khuôn mặt Lương Thiến trở nên âm trầm, không biết đang suy nghĩ điều
gì, đột nhiên trong tay xuất hiện một đạo hào quang màu lam mỹ lệ, tụ thành
quang đoàn (khối ánh sáng hình tròn) phập phồng hít thở, giống như vật thể
sống.

Nhìn “Đồ Linh Ma Chỉ” của mình đánh Long Sáo Thiên tan tác, Đinh Hạo trong
lòng cười khoái chí, với sự công kích cuồng bạo của chỉ pháp này, “Lục Diễn
Hóa Thách đại pháp” bất quá cũng chịu được đến như thế mà thôi, nếu tu vi của
hắn tăng thêm đến cùng cảnh giới, thì có thể phá vỡ cả đại pháp do chính Lục
Bào Lão Tổ thi triển.

Trong lòng vô cùng đắc ý, Đinh Hạo nhìn Lương Thiến đang từ từ tiến tới gần,
cười thản nhiên, không chút hốt hoảng, mở miệng châm chọc nàng ta:

Không ngờ Long Sáo Thiên lúc trước còn rất kiêu ngạo, hiện giờ trong tay ta
cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn mà thôi, không đến vài khắc nữa là cũng bị ta
giết chết tại đây. Nhân tiện nói luôn cho xú bà nương ngươi biết, Trữ vật giới
chỉ trong tay ta chẳng những không đoạt được, ta còn muốn lưu lại hai khối đầu
lâu của các ngươi làm pháp bảo cho ta, quả là rất hài hước phải không!

Ồ, ngươi đừng quá tự phụ, đúng là bổn cô nương đã đánh giá quá thấp năng lực
của ngươi, không ngờ rằng ngươi với tu vi chỉ mới là Nguyên Anh kỳ nhưng cũng
có thể phát huy thực lực vượt cấp như vậy. Tuy thế…. ngươi vẫn chỉ là Nguyên
Anh kỳ, ngươi cho là có thể dễ dàng thắng được ta chăng? Lương Thiến chậm rãi
di chuyển, lạnh giọng nói.

Điên cuồng cười một tiếng, Đinh Hạo hừ lạnh nói:

Đừng nhiều lời vô ích, sự thật thế nào cứ thử đi rồi sẽ biết, chỉ là đến lúc
đó cô nương đừng có chưa đánh mà chạy nhé!

Bổn cô nương cũng đang có ý này, xem rốt cuộc xú tiểu tử nhà ngươi có bao
nhiêu năng lực, ta chạy trốn ư? đúng là trò cười, cho dù chạy trốn cũng nên là
ngươi mới phải! Nàng ta hừ lạnh một tiếng, tốc độ tăng vọt, trong nháy mắt lao
tới phía Đinh Hạo.

Tốc độ vừa tăng, từ quang đoán trong tay Lương Thiến tỏa ra đạo đạo hào quang
tứ phía xung quanh, khí thế trùng Thiên Kinh nhân vô bỉ (không ai bì được),
đánh về phía Đinh Hạo giải cứu cho tên Long Sáo Thiên đang sắp bị phá nát hóa
thạch hộ thân.

Đinh Hạo chợt quay đầu lại, ánh mắt vô cùng kỳ dị nhìn Lương Thiến, không để ý
chút nào đến đạo quang đoàn bạo liệt đang lao đến trước mặt.

Nhìn hắn tỏ vẻ như thế, Lương Thiến trong lòng bất an, cảm thấy dường như hắn
đã nắm chắc phần thắng trong tay. Nhân lúc nàng ta đang nghi hoặc, đột nhiên
Trữ vật giới chỉ trên ngón tay Đinh Hạo tỏa ra một luồng hắc khí lượn lờ bay
lên, trong nháy mắt một quái vật khổng lồ đột nhiên vô thanh vô tức xuất hiện
trong tầm mắt.

Bát Sí Tử Mãng! Chỉ nghe Lương Thiến kinh hãi vô ngần thốt lên một tiếng, rồi
quay đầu bỏ chạy bất chiến nhi đào (không chiến mà chạy)!.

Nở nụ cười âm hiểm, Đinh Hạo gằn giọng:

Bây giờ mới nghĩ đến việc đào tẩu sao, quá muộn rồi!

Thanh âm vừa dứt, từng mảnh huyền thạch trong tay xuất ra, rơi xuống phía
dưới.

“Thập Phương Huyễn Ma Trận” rốt cuộc đã bố trí hoàn tất.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #108