Nhân Vi Tài Tử


Người đăng: MrTiep

Nhìn ngươi tu vi không đến Nguyên Anh kỳ, cũng dám đeo Trữ vật giới chỉ trân
quý như thế, chẳng lẽ ngươi chán sống rồi sao? Long Sáo Thiên cười lớn một
tiếng.

Nói xong, hắn quay sang nữ tử cũng đang kinh ngạc bên cạnh hỏi:

Lương Thiến cô nương nếu có ý với Trữ vật giới chỉ này tại hạ sẽ mượn hoa hiến
phật tặng cô nương được không?

Thiếu phụ tên Lương Thiến vừa nghe Long Sáo Thiên nói thế, sắc mặt chợt động,
tựa hồ đối với Trữ vật giới chỉ trên ngón tay Đinh Hạo cũng cảm thấy rất hứng
thú, nhưng khi nhìn mục quang Đinh Hạo cười như không cười, lại nghĩ thấy có
chút không ổn, quay đầu lại liếc mắt nhìn Long Sáo Thiên, nghi hoặc hỏi:

Ngươi dám khẳng định hắn không phải là Thiên Sát Ma Cung Độc Cô Sách?

Hắc hắc cười lạnh một tiếng, Long Sáo Thiên ngạo nghễ nói:

Độc Cô Sách của Thiên Sát Ma Cung tại hạ từng gặp qua một lần, sao có thể là
tên này được, huống chi nếu thật sự là Thiên Sát Ma Cung Độc Cô Sách, thì bên
cạnh làm sao lại không cao thủ hộ giá, nàng xem tiểu tử này rõ ràng là thằng
khờ vừa xuất đạo, sợ là đến cả sự trân quý của Trữ vật giới chỉ cũng không rõ,
nếu không với tu vi Nguyên Anh kỳ của hắn sao dám tùy tiện để lộ ra bảo vật
như vậy chứ?

Suy ngẫm một lát, Lương Thiên quay đầu cười duyên với Long Sáo Thiên, ôn nhu
nói:

Vậy làm phiền Long ca lấy hộ Trữ vật giới chỉ của tên này cho tiểu muội, tiểu
muội xin tạ ơn trước!

Âm thanh truyền đến nũng nịu quyến rũ vô ngần, ngay cả Đinh Hạo nghe cũng thấy
rung động tâm thần.

Ha ha cười lớn một tiếng, Long Sáo Thiên ưỡn ngực nói:

Ta cũng đang có ý này!

Nói rồi lạnh lùng nhìn Đinh Hạo đầy ác ý, tựa hồ muốn ăn tươi nuốt sống ngay
lập tức.

Đinh Hạo vốn không muốn cùng hai người này dây dưa, nhưng nghe bọn chúng không
coi ai ra gì, dám đem Trữ vật giới chỉ của mình ra phân chia, tựa hồ không lo
chính mình phản kháng. Đinh Hạo sát cơ nổi lên, khuôn mặt càng thêm âm trầm,
lạnh lùng liếc mắt quét qua hai người, thân hình vững vàng dừng lại trong
không trung.

Cảm giác thực lực hai người chỉ là Xuất Khiếu kỳ, hơn nữa Long Sáo Thiên Kia
hình như còn yếu hơn Lương Thiến một chút, có vẻ thực lực chỉ Xuất Khiếu sơ
kỳ, với thực lực hiện tại bản thân nếu muốn trảm sát hai người dù có chút khó
khăn, nhưng nếu không thể mượn sức Bát Sí Tử Mãng thì cũng không phải là không
được. Chỉ là không biết hai người đến từ đâu, nếu lỡ không thể tru sát cả hai,
để chúng trốn thoát, với thực lực một thân một mình, nếu gặp phải sư môn phía
sau hai người, quả thật không hay!

Nhìn thấy Đinh Hạo đột nhiên đình chỉ phi hành, lạnh lùng nhìn mình chăm chú,
trong mắt hàn quang lóe lên, hai người này sắc mặt biến đổi, thật sự không
biết Đinh Hạo trong hồ lô rốt cuộc chứa cái gì, với tu vi Nguyên Anh kỳ của
hắn, lăn qua lộn lại có thể xuất ra cái gì chứ, chẳng lẽ kẻ này thật là bị dọa
đến choáng váng rồi sao! Bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của hai người, sắc mặt Đinh
Hạo khôi phục lạnh nhạt, nhẹ giọng cười, bay đi một hướng khác, tránh xa con
đường đi đến Bồng Khâu đảo.

Thấy hắn đột nhiên rời đi, lại nhìn lộ tuyến di chuyển của Đinh Hạo, hai người
liếc mắt với nhau, đồng thanh hoan hô, hướng phương vị Đinh Hạo gấp rút đuổi
theo.

Một lát sau, Đinh Hạo ngự trên Nghịch Thiên Ma Kiếm hài lòng bay về phía
trước, sau khi nghe được phía sau truyền đến hai tiếng xé gió, vẻ mặt lạnh
nhạt trong nháy mắt biến thành dữ tợn. Thanh âm càng lúc càng gần, sắc mặt
Đinh Hạo cũng càng lúc càng lạnh lẽo, trên Nghịch Thiên Ma Kiếm Ma viêm chợt
ẩn chợt hiện, tựa hồ ác ma đang ngủ say sắp sửa thức tỉnh.

Cảm thấy mình càng đi càng hẻo lánh, mà phía sau hai người theo sát không rời,
thân ảnh Đinh Hạo đột nhiên từ trong không trung hạ xuống, như gió lốc xoay
tròn trên mặt đất một vòng, không trung đột nhiên như thiên nữ tán hoa hạ
xuống từng hạt tinh thạch kỳ dị, phân tán ở phụ cận xung quanh Đinh Hạo.

Sau khi bố trí Thập Phương Huyễn Ma Trận hoàn tất, Đinh Hạo đột nhiên hét lớn,
thanh âm giống như Long Ngâm hổ hống, cố ý dẫn hai kẻ truy đuổi đến đây. Quả
nhiên không ngoài dự đoán, vừa nghe thanh âm của hắn, “xoát xoát” hai đạo nhân
ảnh đã hiện lên trước mặt Đinh Hạo, chính là hai người Long Sáo Thiên và Lương
Thiến.

Thấy Đinh Hạo đang lạnh lùng nhìn mình, Long Sáo Thiên nanh ác cười nói:

Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông đến, vừa
rồi trên đường lớn bổn nhân còn cố kị một chút, đây đúng là địa phương tốt để
sát nhân diệt khẩu.

Nghe hắn nói như thế, Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng, lắc đầu nói:

Đúng là chỉ vì một cái Trữ vật giới chỉ trong tay ta, bọn ngươi sắp mất mạng
nơi này, cổ nhân nói rất đúng, chim vì ăn mà chết, người vì tiền mà tử, hôm
nay các ngươi chính là ứng với lời này rồi.

Thấy Đinh Hạo không hề úy kị nói như vậy, Lương Thiến cười như hoa nở, nói với
Đinh Hạo:

Tiểu huynh đệ chắc là bị dọa đến hồ đồ rồi, nếu tiểu huynh đệ tự động dâng lên
Trữ vật giới chỉ, tỷ tỷ có thể làm chủ giúp tiểu huynh đệ được toàn thây,
không biết ý tiểu ca thế nào?

Đinh Hạo chưa kịp mở miệng, Long Sáo Thiên Kia đã khởi thân, sau một tiếng âm
trầm cười lạnh, cả người đột nhiên tỏa ra một luồng âm sâm khí tức xanh bóng,
cười quái dị hướng Đinh Hạo vọt đến.

Ngắm nghĩa khí tức của tên này, Đinh Hạo cảm thấy rất hứng thú, không vội khởi
động Thập Phương Huyễn Ma Trận. Thấy hắn vọt tới, Đinh Hạo đột nhiên cười hiểm
ác, tiếng cười trong không trung không ngừng xoay quanh, Đinh Hạo khí thế bạo
tăng, một cỗ ma khí từ trong thân thể Đinh Hạo tràn ra ngoài, còn Nghịch Thiên
Ma Kiếm thì như giao long thăng thiên không ngừng xoay tròn xung quanh Đinh
Hạo.

Long Sáo Thiên lao đến được nửa đường thì thấy Đinh Hạo đột nhiên ma khí điên
cuồng nổi lên, tâm thần khẽ chấn động, âm thầm tự đánh giá bản thân có nên
cương ngạnh trực tiếp đối đầu, nhưng nhìn kĩ tu vi Nguyên Anh kỳ của Đinh Hạo,
Long Sáo Thiên trong lòng bình ổn trở lại, bản thân cao hơn hắn một cảnh giới,
chẳng lẽ còn sợ hắn hay sao, nghĩ đến điều này, Long Sáo Thiên hừ lạnh một
tiếng, một đạo cương khí xanh bóng từ trong tay hắn xuất ra, như thiểm điện
đánh tới.

Còn Lương Thiến vốn vẫn hết sức thư thái nhưng sau khi nhìn thấy khí thế Đinh
Hạo bạo tăng, trong lòng cũng không dám chắc chắn như trước nữa, âm thầm đánh
giá lại xem sau lưng Đinh Hạo có hậu thuẫn cường mạnh nào hay không, mặc dù
theo lời Long Sáo Thiên người này không phải đạo ma lục môn tân tú, nhưng xem
ngôn hình cử chỉ của hắn tựa hồ cũng bất phàm, không phải là đồ đệ của một số
đỉnh cấp cao thủ ẩn thế đấy chứ! Nghĩ đến đây, nhãn thần Lương Thiến tỏa ra
bốn phía, nhưng khi phát hiện tả hữu xác vắng vẻ không người, trong lòng âm
thầm quyết định chú ý, tuyệt không thể để Đinh Hạo trốn thoát lần này, bằng
không nếu dẫn xuất sư môn gì đó phía sau kẻ này, sợ là chính mình cũng không
đảm đương nổi.

Trong lúc khuôn mặt xinh đẹp, quyến rũ của Lương Thiến biến thành vẻ âm độc
tàn nhẫn, thì luồng cương khí xanh bóng của Long Sáo Thiên cũng đã lao tới
trước mặt Đinh Hạo.

Nhìn thấy luồng cương khí của mình dũng mãnh tiến vào giữa đạo ma khí của Đinh
Hạo, Long Sáo Thiên trên mặt lộ thần sắc đắc ý. Nhưng chỉ được một lát, sắc
mặt đó đã biến mất, mà thay vào đó chính là vẻ nghi hoặc, rõ ràng luồng cương
khí đã thâm nhập vào trong, vì sao đến giờ còn chưa có phản ứng gì, tình hình
có vẻ quá bất thường a.

Đúng lúc Long Sáo Thiên đang tính toán, ma khí vây quanh thân hình Đinh Hạo
dần dần mỏng đi, trong nháy mắt biến mất không còn, tại chỗ đó ngoại trừ không
khí mỏng manh ra, căn bản không thấy thân hình Đinh Hạo. Long Sáo Thiên vốn
đang nghi hoặc vừa thấy tình hình như vậy, sắc mặt đại biến, hai mắt không
ngừng đảo nhìn tứ phía tìm kiếm Đinh Hạo.

Giờ phút này, Long Sáo Thiên lại không phát hiện không khí cách đỉnh đầu mình
mười trượng có một cỗ ba động kì lạ.

Chỉ thấy phiến không khí kia như đá rơi xuống sông nhẹ nhàng cuộn sóng, trào
dâng ra bốn phía, tại trung tâm cơn sóng quỷ dị lộ ra một thân hình hùng vĩ
đang nâng ma kiếm, chính là Đinh Hạo vừa rồi tiêu thất vô tung, một kiếm hướng
tới Long Sáo Thiên phía dưới trảm đến.

Bên tai đột nhiên nghe trên không truyền đến tiếng ma kiếm rít lên, Long Sáo
Thiên vội ngẩng đầu nhìn, nhận thấy kiếm này của Đinh Hạo phát ra cuồn cuộn ma
khí, Long Sáo Thiên lộ vẻ sợ hãi cùng cực, làm sao cũng không hiểu được Đinh
Hạo khi nào xuất hiện trên đầu mình, hướng về Lương Thiến đang nhìn ở xa xa
quát to:

Tên này quỷ dị quá, Lương cô nương mau đến giúp ta!

Vừa nghe Long Sáo Thiên kêu lên như vậy, Lương Thiến đang đứng xem tỏ vẻ khinh
bỉ, nhưng không xuất ngôn cự tuyệt đề nghị của hắn, thân thể mềm mại tại chỗ
nháy mắt gia tốc, chớp mắt liền đến bên trái Long Sáo Thiên hai trượng.

Trong lúc này, Nghịch Thiên Ma Kiếm của Đinh Hạo mang theo ma lãng (làn sóng
ma khí) ngập trời đã chém xuống tới.

Mắt thấy kiếm khí đến đầu, Long Sáo Thiên mặt lộ vẻ tàn nhẫn, một đạo cương
khí xanh bóng to lớn đột nhiên từ trong cơ thể phát ra, trong nháy mắt đã đến
gần kiếm quang của Đinh Hạo, chỉ nghe một tiếng nổ mạnh, ma lãng cùng cương
khí xanh bóng ầm ầm va chạm, Đinh Hạo đang hạ xuống thì bị cương khí này mạnh
mẽ trùng kích đẩy về chân trời.

Còn Long Sáo Thiên ở bên dưới, lúc này dưới một kích thì cả người từ dưới eo
cũng lún sâu vào trong đất, hôn mê bất tỉnh, nhất định là cũng không chiếm
được tiện nghi gì hơn.

Vừa rồi dưới một kích toàn lực, Đinh Hạo đã thăm dò được thực lực Long Sáo
Thiên, quả nhiên là Xuất Khiếu sơ kỳ, mà Đinh Hạo với Nguyên Anh trung kỳ tu
vi mà có thể cùng tên này toàn lực liều mạng, không có chút nào hạ phong, thật
sự bất phàm!

Đinh Hạo vừa mới ổn định thân hình, đang lúc muốn hạ sát thủ với Long Sáo
Thiên, thì đột nhiên từ bên dưới phiêu hốt hiện ra một bóng người, chính là
Lương Thiến vẫn cẩn trọng đề phòng từ lâu, chỉ thấy thân hình nàng ta mềm mại,
lả lướt nương theo gió không chút gắng sức, bồng bềnh bay đến phía Đinh Hạo,
tốc độ cũng nhanh như thiểm điện.

Nhìn thấy thân pháp của nữ tử này, Đinh Hạo trong lòng khẽ động, tựa hồ từng
nghe ai nhắc qua, nhưng nhất thời trong nửa khắc nghĩ không ra, mà tu vi Lương
Thiến so với Long Sáo Thiên bên dưới còn mạnh hơn vài phần, lúc này đã nhanh
chóng vọt tới gần.

Thấy biến, Đinh Hạo tập trung toàn bộ tinh thần, một chút không dám thả lỏng,
lạnh lẽo quan sát hành động của nữ tử này. Khi nàng ta phiêu hốt phi đến còn
cách bên phải mình mười trượng, thân hình vốn đang ngây ngốc của Đinh Hạo
nhoáng lên, trong nháy mắt ba bóng người giống nhau như đúc đột nhiên xuất
hiện trong tầm mắt của Lương Thiến.

Nhìn thấy tràng cảnh quỷ dị này, nữ tử này sợ hãi quát to một tiếng, còn chưa
kịp trụ lại thân pháp, ba Đinh Hạo đã phân ra thành ba đường đánh úp lại, ma
khí trong không trung theo di chuyển của Đinh Hạo mãnh liệt bắn tới.

Sắc mặt vốn đang thản nhiên tự đắc của nàng ta vừa thấy biến hóa này, trong
giây phát đã trở nên tái nhợt, trắng bệch không còn chút máu.


Vô Cực Ma Đạo - Chương #107