Thật Lớn!! Thật Mềm


Người đăng: thanhsp2

Giấc mơ của Vũ Văn Hải, phòng giám đốc

Mặc dù chỉ là giấc mơ, nhưng cảm giác tử vong cận kề lại chân thực đến mức Vũ
Văn Hải tuyệt vọng.

Chẳng lẽ ngày hôm nay, bổn thiếu phải chết ở đây ư!? Không!? Bổn thiếu còn
chưa trả được thù, còn nhiều mỹ nữ chưa bị bổn thiếu chịch, bổn thiếu không
muốn chết

Phẳng phất như ông trời nghe được tiếng kêu gào của Vũ Văn Hải. Ngay khi hắc y
nhân sắp bóp chết hắn, thì một tiếng trầm thấp vang lên

“ Bá Quyền: Nghịch Luân”

Sau đó chính là hình ảnh Báo Ca từ dưới mặt đất lao về phía hắc y nhân, tốc độ
nhanh như thiểm điểm, phẳng phất như thuấn di. Mang theo một quyền không hoa
lệ, nhưng lại ẩn chứa kình lực khủng khiếp, tựa như hoàng hà vỡ đê đánh về
phía hắc y nhân


  • Oanh

“ Ah…”

Một tiếng trầm đục kéo theo đó là tiếng hét thảm cùng thân thể bắn ngược ra
sau của hắc y nhân
Báo Ca cũng không có tiếp tục công kích hắc y nhân, mà tóm lấy Vũ Văn Hải –
giờ đã như chó chết nằm trên sàn nhà nhanh chóng chạy tới cửa sổ, rồi nhảy
xuống

Sau đó, Báo Ca mở cửa xe Camry đậu ở dưới, ném Vũ Văn Hải vào trong, còn mình
thì ngồi lên ghế lái.


  • Brừm

Men theo tiếng động cơ, bốn chiếc bánh của Camry chuyển động nằm ngang. Sau
đó, từ bốn chiếc bánh phóng thích từng đạo năng lượng, mang theo ô tô bay lên
không


  • Oanh

Từ đuôi chiếc Camry, chợt bắn ra hai đuôi lửa. Chiếc Camry tựa hóa thành đạn
đạo, lập tức phá không mà đi. Trong nháy mắt liền biến mất trên bầu trời đêm


  • Khục… khục

Bên trong xe, Vũ Văn Hải ôm lấy cổ mình liên tục ho khan. Hắn lúc này có loại
cảm giác : từ cõi chết trở về vậy. Sung sướng thì ít mà kinh hoàng thì nhiều

“ Vũ thiếu, ngài không sao chứ?” Báo Ca vừa lái xe, vừa hỏi han

“ Ta không sao..." Vũ Văn Hải ngẩng đầu trả lời, bỗng sắc mặt của hắn trở nên
cứng ngắc, kinh ngạc nhìn Báo Ca “ Báo Ca, tay của anh”

Chỉ thấy lúc này cánh tay trái của Báo Ca đã nát bét, huyết nhục mơ hồ không
nhìn rõ hình thù.

“ Vừa nãy ta dùng cấm chiêu cứu Vũ thiếu từ tay sát thủ. Đây là đánh đổi” Báo
Ca cười nhạt nói, ngữ khí rất bình tĩnh, phẳng phất như không có bất kì đau
đớn nào vậy

Vũ Văn Hải dù cao ngạo đến mấy thì ở giờ phút này không thể không đối với Báo
Ca sinh ra một tia kính phục cùng với cảm kích. Ngày hôm nay, nếu không phải
có Báo Ca, hắn sợ đã chết từ lâu rồi

Nghĩ vậy, Vũ Văn Hải lần thứ hai nhắc lại lời hứa của mình

“ Báo Ca, những gì hôm nay anh làm, ta sẽ nhớ kĩ. Chức ghế trưởng lão của
Thần Minh, bằng mọi giá ta sẽ đưa anh ngồi lên”

Lần này thanh âm của hắn rất kiên định, tựa như hắn thật quyết tâm để Báo Ca
lên làm trưởng lão Thần Minh vậy

Hoạn nạn mới biết chân tình

Báo Ca hai lần cứu mạng mình, để Vũ Văn Hải coi Báo Ca thành tâm phúc của
mình. Mà đã là người của hắn, Báo Ca tất không bạc đãi

“ Đa tạ Vũ thiếu ưu ái” Báo Ca dùng giọng chân thành pha lẫn mừng rỡ nói ra.
Chỉ là Vũ Văn Hải không thấy được, khi nói ra câu này, một nụ cười hiểm xuất
hiện trên gương mặt dữ tợn của Báo Ca

Dưới mặt đất, Lục Đạo thông qua Báo Ca nghe được hết toàn bộ nội dung đối
thoại giữa hai người. Khi nghe Vũ Văn Hải kiên quyết đưa Báo Ca lên ghế Trưởng
lão, hắn không khỏi mỉm cười, nụ cười của một người chiến thắng

“ Bước đầu kế hoạch, coi như thành công” Sau đó, hắn lấy ra điện thoại

“ Alo, Phương lão à, là cháu đây. Chiều mai ông rảnh không, cháu muốn gặp
ông….”

Thời điểm Lục Đạo rời khỏi nhà máy bỏ hoang thì từ xa có một chiếc ô tô sang
trọng đi tới. Chính là Suchet

Bên trong xe, Mục Niệm Từ vẫn ngủ đến ngon ngọt, không có phát hiện Lục Đạo đã
rời đi cả tiếng đồng hồ

Lục Đạo để Suchet tự lái rời khỏi nơi này, còn mình thì ngồi ở ghế dưới

Nhìn người đẹp ngủ say, trong mắt hắn xuất hiện hỏa diễm

Thật lớn!! thật tròn!!

Hai con bạch thỏ như ẩn như hiện sau chiếc áo sơ mi đã bị đứt cúc, bộ ngực quá
cỡ so với tuổi 17, nhưng lại không xệ mà căng tròn như hai viên thị, men theo
từng nhịp thở của Mục Niệm Từ mà nhẹ nhàng lên xuống. Hình ảnh tươi đẹp, để
Lục Đạo toàn thân bắt đầu phát hiện

Có nên nhân lúc này sờ một chút không ta!?

Ánh mắt đắm đuối nhìn bộ ngực khủng của Mục Niệm Từ, Lục Đạo bắt đầu đấu tranh
giữa lý trí và dục vọng. Chỉ là rất nhanh hắn lắc đầu

Mọi người nghĩ rằng lý trí chiến thắng!? để Lục Đạo làm ra hành động quân tử!?
No… No…

“Móa!! Mỡ dâng đến miệng mèo rồi con không ăn, cái này là không được ah!?” Lục
Đạo thầm mắng mình nhát gan. Trong mắt cũng không còn do dự nữa

Sau đó, chính là hai bàn tay tà ác đưa ra, chậm rãi di chuyển đến “ kho báu”
đầy hấp dẫn chưa mắt

Ba bước… hai bước… một bước…

Cmn!! Thật mềm ah

Hai tay chạm tới nơi cần chạm, cảm nhận xúc cảm tuyệt vời truyền tới, nội tâm
Lục Đạo không khỏi
phát sinh một tiếng thỏa mãn

Có người hỏi con trai thích nhất điểm gì trên người con gái!? Thì sẽ có rất
nhiều câu trả lời. Nhưng đối với Lục Đạo, câu trả lời của hắn chỉ có một:

Chính là Ngực ah

“ Ưm!!”

Nơi mẫn cảm bị xoa nắn để Mục Niệm Từ phát sinh một tiếng rên rỉ. Một đôi mắt
đẹp chậm rãi mở ra

Ánh mắt mông lung, mê man của người vừa ngủ dạy. Mang theo giọng lười biếng,
nàng nói

“ Lục Đạo, chúng ta đang ở đâu vậy!?”

Chỉ là ngay sau đó, sắc mặt nàng cứng lại. Đầu cứng ngắc nhìn xuống phía dưới.
Nơi đó, có hai cái bàn tay tà ác đang xoa nắn ngực mình

Thời gian... tại giây phút này... dừng lại

Mục Niệm Từ bất ngờ tỉnh lại để Lục Đạo sợ hết hồn. Hắn vội vàng thu hồi tay
lại, lắp bắp

“ Chị Niệm Từ…”

Mục Niệm Từ một bên thì mặt không đổi sắc nhìn ngực mình, một bên thì dơ tay
ra cũng chẳng thèm nhìn mục tiêu ra đòn


  • chat

Lục Đạo chưa có nói xong liền cảm thấy một hồi trời đất quay cầu, sau đó chính
là thấy được mặt mình cùng sàn xe tiếp xúc thân mật

Cho đến Mục Niệm Từ, tát xong thì gương mặt nàng mới từ từ trở nên hồng hào,
từ hồng hào chuyển sang đỏ chót, cuối cùng là phát sinh một tiếng hét

Aaaaaaaaa

“ Em… em…” Mục Niệm Từ hai tay ôm lấy ngực mình, mặt đẹp đầy xấu hổ, ngượng
ngùng, tức giận nhìn Lục Đạo nằm thế “xe đạp chổng ngược”

Còn Lục Đạo, đối với phản ứng của Mục Niệm Từ, hắn biểu thị mình có chút hỏng
não ah

Phản xạ thế này không đúng !! Phải là cô nàng xấu hổ che ngực rồi tặng mình
cái tát chứ? Sao lại diễn ra ngược lại ah

Hơn nữa lúc tát mình thì mặt không cảm xúc. Tát xong liền sắc mặt đỏ bừng!?
Cái này không khoa học ah

Mục Niệm Từ hiện tại đang ở một nhà chung cư 4 tầng, khá là xập xệ, nghèo nàn.

Bây giờ là 10h tối, các gia đình trong chung cư đều đã đi ngủ hết cả rồi. Thế
nên Lục Đạo đưa Mục Niệm Từ về, cũng không có ai phát hiện ra

Đợi cho xe dừng lại, Mục Niệm Từ cũng không có cùng Lục Đạo chào hỏi liền bước
ra khỏi xe. Rất rõ ràng, nàng đang tức giận vì hành động sờ ngực của Lục Đạo

“ Chị Niệm Từ, chuyện vừa nãy….” Lục Đạo gãi đầu, có chút không biết nói thế
nào với Mục Niệm Từ.

“ Không có gì, chị cũng không để ý đâu” Mục Niệm Từ cắt lời Lục Đạo. Trên thực
tế nàng không có quá tức giận. Tát Lục Đạo, chỉ là phản ứng bình thường đến từ
xấu hổ của thiếu nữ mà thôi

Đến khi bình tĩnh lại, Mục Niệm Từ không có chán ghét hành động đó của Lục
Đạo, thậm chí còn có chút tiếc nuối khi không được hắn sờ thêm

Tất nhiên, suy nghĩ này của nàng cũng chỉ vì nàng có hảo cảm rất lớn với Lục
Đạo. Đổi thành nam nhân khác, Mục Niệm Từ chắc chắn biến thành sư tử hà đông
ah

“ Cũng muộn rồi, chị về đây” Mắt thấy Lục Đạo còn muốn nói gì nữa, Mục Niệm Từ
liền nói, sau đó xoay người rời đi

Bất quá bước đó mấy bước, nàng liền dừng lại. Trong ánh mắt nghi hoặc của Lục
Đạo, Mục Niệm Từ xoay người lại, rất nhanh lao vào lòng Lục Đạo, không đợi hắn
phản ứng liền cưỡng hôn hắn

Biến cố bất ngờ để Lục Đạo không kịp phản ứng. Đến khi hắn muốn phản công, thì
môi đã rời môi rồi

“ Lục Đạo, hôm nay thật cảm ơn em”

Mục Niệm Từ ánh mắt đầy nhu tình nhìn Lục Đạo, ở bên tai hắn nỉ non một câu
xuất phát từ tận đáy lòng của nàng

Sau đó, nàng xoay người chạy đi, phẳng phất sợ Lục Đạo sẽ bắt được mình vậy.
Vừa chạy, nàng còn hướng hắn vẫy tay, trên gương mặt xuất hiện nụ cười rạng
rỡ

“ Lục Đạo, mai gặp lại nha”

Nhìn theo bóng Mục Niệm Từ biến mất, Lục Đạo không khỏi sờ lên môi mình, nơi
đó vẫn còn dư vị nụ hôn của Mục Niệm Từ

Hình như… đây là nụ hôn đầu của nàng ah

“ Cô gái này…” Lục Đạo buồn cười nói nhỏ. Sau đó hắn chui vào trong Suchet.
Suchet mang theo hắn rời đi khu chung cư


Vô Cực Liên Minh - Chương #175