Người đăng: victortran888
Ngay tại lúc mọi người cho rằng Hắc Phong nhất định phải chết, giữa sân bụi mù
dần dần tán đi, một thân ảnh anh tuấn vẫn thản nhiên đứng đó.
“ Hắn . . . Hắn lại còn sống ? Ở kinh khủng như vậy dưới một đao lại còn sống
?” Trư Hoàng không tin nổi mắt mình ngạc nhiên nói.
Khổng Từ gương mặt lại tràn đầy vẻ vui mừng, trong lòng thả lỏng một chút.
Thật ra vừa rồi, Hắc Phong đã trúng một đạo đao khí màu đen của Đệ Nhất Tà
Hoàng, nhưng cũng nhờ Nghịch Đạo Châu hấp thụ hết tất cả công kích mới khiến
cho Hắc Phong toàn mạng.
“ Ma Đao Không Sinh, Ma Đao Tình Đoạn, Ma Đạp Thất Tinh”
Đệ Nhất Tà Hoàng thấy vậy thì kinh nghi bất định, một hơi đánh ra ba đao, muốn
lập tức dồn Hắc Phong vào đường chết.
Từng đạo đao khí màu đen bay đầy trời như Thần Ma loạn vũ, lũ lượt tập trung
trên người Hắc Phong, căn bản là tránh không được.
“ Thánh Linh Kiếm Pháp, Kiếm 23, duyệt tiệt thiên địa”
Đến lúc này, Hắc Phong không thể không đánh ra chiêu kiếm 23, duyệt tiệt thiên
địa. Một cỗ lực lượng cường đại đông cứng thời không bao phủ toàn bộ phạm vi
Thiên Hạ Hội, tất cả đao khí như thần ma loạn vũ đang ào ào tới, tất cả mọi
người đều như bị dừng lại tại chỗ, chỉ trừ có một người, đó là Đệ Nhất Tà
Hoàng.
Hắc Phong cũng sớm nghĩ tới điều này, Đệ Nhất Tà Hoàng tu vi là Hóa Thần Cảnh
Trung Kỳ, hắn chỉ có thực lực Nguyên Thần Cảnh Trung Kỳ, thấp hơn cả một cảnh
giới. Chính vì vậy chiêu kiếm 23 Diệt thiên tuyệt địa không gian không thể ảnh
hưởng tới Đệ Nhất Tà Hoàng được, chiêu này chỉ có hiệu quả khi áp dụng cho
người cùng một cảnh giới mà thôi.
“ Thì ra đây là chiêu giấu đáy hòm của ngươi à, rất không tệ” Đệ Nhất Tà Hoàng
quan sát xung quanh rồi mỉm cười quỷ dị nhìn Hắc Phong.
“ Tiểu Nghịch Đạo, ngay lập tức thi triển Nghịch Đạo Thần Thông, cướp đoạt hết
thảy tên đó cho ta” Hắc Phong gương mặt âm trầm, ngay tức khắc truyền âm cho
Nghịch Đạo Châu.
“ Tuân lệnh chủ nhân ... Nghịch Đạo Thần, mở” một thanh âm non nớt vang lên
trong đầu Hắc Phong.
Một cánh tay khổng lồ màu xanh, đầy móng vuốt nhọn hoắc từ đỉnh đầu Hắc Phong
nhanh như tia chớp nhào đến chụp thẳng xuống đỉnh đầu Đệ Nhất Tà Hoàng.
“ Đó là gì ? ... Ah” Đệ Nhất Tà Hoàng kinh hãi vô cùng thốt lên nhưng đã trễ,
cả thân hình đã bị bàn tay khổng lồ chụp lấy.
“ Ah ... ah ... ah”
Đệ Nhất Tà Hoàng hét lớn lên thê thảm, thân thể của lão bắt đầu lão hóa với
tốc độ kinh khủng, da dẻ nhăn nheo, cơ thịt teo rút, lưng còng xuống. Chẳng
mấy chốc, Đệ Nhất Tà Hoàng đã không nói ra hơi, lão ôm ngực từng tràng thở hổn
hển cố gắng hấp thu không khí, đột nhiên cơ thể run lên một cái rồi ngã xuống
đất, khí tuyệt tử vong.
“ Thật là may mắn” Hắc Phong âm thầm nói.
“ Chúc mừng chủ nhân đã thu được 6 viên tuổi thọ châu”
“ Chúc mừng chủ nhân thu được 5 viên Chân Nguyên châu”
“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Siêu phàm nhập thánh bí tịch Ma Đao đoạn
tình”
“ Chủ nhân có phải chăng sử dụng ngay tất cả ?”
Thanh âm non nớt của Nghịch Đạo Châu lại vang lên trong đầu Hắc Phong. Nghe
Tiểu Nghịch Đạo liệt kê một loạt, Hắc Phong vô cùng vui mừng, lập tức mở miệng
nói.
“ Sử dụng Tuổi thọ châu và Chân nguyên châu ngay lập tức”
“ Tuân lệnh chủ nhân”
Hắc Phong tạm thời chưa dám sử dụng cảm ngộ bí tích Ma Đao đoạn tình, đao pháp
này sẽ khiến người luyện rơi vào điên loạn, mất hết lý trí, giết cả người thân
thuộc. Theo Hắc Phong thấy, Đệ Nhất Tà Hoàng có thể áp chế ma tính cũng do có
hoa sen màu đen ở đỉnh đầu.
“ Ùng, ùng” thân thể Hắc Phong bỗng nhiên nảy sinh biến hóa cực lớn, Hắc Phong
ngay tức khắc có thêm 30 năm tuổi thọ và 50 năm công lực, tu vi của hắn hiện
tại đã là Hóa Thần Cảnh hậu kỳ.
“ Cuối cùng cũng lấy được đóa hoa sen kỳ lạ này, tiểu Nghịch Đạo, hấp thu mau”
Hắc Phong cũng không quên chạy đến bên thi thể Đệ Nhất Tà Hoàng lấy đi đóa hoa
sen trên đỉnh đầu của hắn.
“ Ah, đa tạ chủ nhân cung cấp vật phẩm tẩm bổ cho tiểu Nghịch Đạo, mm ... mm”
Nghịch Đạo Châu tỏ ra vui mừng khôn xiết, mau chóng hấp thu lấy, chẳng mấy
chốc đóa hoa sen bắt đầu nhạt màu rồi tan biến thành tro bụi trên bàn tay của
Hắc Phong.
“ Như thế nào ?” Hắc Phong nôn nóng muốn xem biến hóa của Nghịch Đạo Châu sẽ
ra sao.
Một hạt châu màu tím cỡ nắm tay đột nhiên từ mi tâm Hắc Phong bay ra ngoài, lơ
lửng trước mặt hắn.
“ Nghịch Đạo Châu ... tốt quá ... ngươi đã khôi phục trở thành hoàn chỉnh Tiên
Thiên Chí Bảo” thấy Nghịch Đạo Châu đã có thể hiện ra bản thể, Hắc Phong vẻ
mặt vô cùng vui sướng.
“ Chủ nhân, tiểu Nghịch Đạo đa tạ chủ nhân rất nhiều, hiện tại tiểu Nghịch Đạo
đã có thể bảo vệ tốt chủ nhân rồi, tuy để khôi phục lại Hỗn Độn Chí Bảo cần
thời gian rất lâu nhưng tiểu Nghịch Đạo sẽ luôn cố gắng” Nghịch Đạo Châu thanh
âm đã trở nên thành thục rất nhiều, không còn có vẻ gì non nớt như lúc còn là
tàn phiến.
“ Bây giờ nếu thi triển Nghịch Đạo Thần Thông, ngươi mất bao lâu mới có thể
khôi phục ?” Hắc Phong gật đầu nhìn Nghịch Đạo Châu đang lơ lửng nói.
“ Chủ nhân, nhanh nhất là một năm sau, tuy nhiên cường độ của thần thông đã
tăng cường rất nhiều, tu vi dưới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên sẽ không thể nào
kháng cự” Nghịch Đạo Châu nói.
“ Rất tốt, được rồi, ngươi trở về đi” Hắc Phong không giấu nổi vẻ vui mừng
trên mặt, một năm có thể dùng một lần Nghịch Đạo Thần Thông, hắn đã có thể xem
là bất bại ở thế giới Phong Vân này.
Nghịch Đạo Châu nhanh chóng quay trở lại mi tâm của Hắc Phong.
“ Ầm ... ầm” lúc này Hắc Phong đã thu lại chiêu Kiếm 23, thời không tại phạm
vi Thiên Hạ Hội ngay lập tức trở lại bình thường. Từng đạo đao khí kinh khủng
như Thần Ma loạn vũ nhanh chóng công kích làm sụp đổ cả một nửa diễn võ
trường.
Đến khi màn bụi mù tán đi, mọi người vô cùng ngạc nhiên khi thấy Hắc Phong
không hề hấn gì nhưng Đệ Nhất Tà Hoàng thì lại nằm trên mặt đất, thân thể
trông rất già nua.
“ Sư phụ, ngài không việc gì chứ ?” Độc Cô Mộng vô cùng lo lắng, vội chạy đến
trung tâm diễn võ trường, nơi Đệ Nhất Tà Hoàng đang nằm đó.
“ Tà Hoàng huynh” Trư Hoàng cùng Đệ Nhị Mộng cũng vội vã chạy đến.
“ Sư phụ, người trả lời con đi sư phụ, sư phụ ơi ... ah ... ah” Độc Cô Mộng
khi nhận ra Tà Hoàng đã chết thì đau đớn vô cùng, trên mặt giàn giụa nước mắt.
“ Tà Hoàng huynh ...”Trư Hoàng cũng thất thần ngồi phịch dưới đất, người bạn
già nhiều năm của hắn nay đã ra đi.
“ Tà Hoàng tiền bối ...” Đệ Nhị Mộng cũng rưng rức khóc.
“ Ha ha ha ... đây là kết cục của kẻ không biết tự lượng sức dám khiêu chiến
ta, để biểu thị sự rộng rãi của Thiên Hạ Hội ta, ta cho các ngươi mang xác của
hắn đi ... còn không mau đi” Hắc Phong cười lên ha hả đầy bá khí.
“ Ngươi ... chờ đó ... ta sẽ lại tìm ngươi trả thù” Độc Cô Mộng liếc nhìn Hắc
Phong, ánh mắt đổ lửa, cả ba người nhanh chóng mang thi thể Tà Hoàng rời khỏi
Thiên Hạ Hội.
Khổng Từ cùng Đoạn Lãng vội vã chạy lại bên Hắc Phong.
“ Phong Ca, chàng có bị thương chỗ nào không ?” Khổng Từ vẻ mặt lo lắng nói.
“ Đại ca, từ nay đại ca sẽ chính là vô địch thiên hạ ... ha ha ha” Đoạn Lãng
cười phấn khích nói.
“ Khổng Từ, ta không việc gì, chúng ta về đại điện đi” Hắc Phong ôm lấy Khổng
Từ trìu mến nói.
“ Ừm” Khổng Từ gật đầu, gương mặt ngập tràn hạnh phúc.