Trở Về


Người đăng: victortran888

Mười năm nhanh chóng trôi qua.

Ở bên ngoài Chúng thần mộ địa, Lâm Phong cùng với Bối Lỗ Đặc đang trò chuyện,
sau lưng bọn họ là Đế Lâm, Hi Tắc, Võ Thần, Đại Tế Ti.

Đám Thánh Vực thí luyện từ trong Chúng Thần mộ địa nhanh chóng đi ra, Lâm
Phong quét mắt nhìn thì thấy thân ảnh của Lâm Lôi đang chuyện trò cùng Bối
Bối.

“ Xem ra nhân vật chính luôn có vầng sáng may mắn ha” Lâm Phong âm thầm mỉm
cười. Hắn biết Lâm Lôi đã lấy được Thần cách và có cảm ngộ thành thần.

“ Tháp La Sa, lại đây” Bối Lỗ Đặc bỗng nhiên lên tiếng gọi.

Thanh niên tóc màu xanh cười nói: “Bối Lỗ Đặc đại nhân, chúng ta mau quay về
Ngọc Lan đại lục đi, ta đã lâu chưa trở về”

Bối Lỗ Đặc lạnh nhạt nói: “ Ta giới thiệu một chút, đây là Tháp La Sa, không
ít người trong các ngươi đã gặp qua hắn, hắn là thần thú Ba Xà canh giữ tầng
11”

Các Thánh Vực vô cùng ngạc nhiên và sợ hãi, rõ ràng đã chịu khổ không ít từ Ba
Xà.

“ Tháp La Sa, xin ra mắt đại nhân” Tháp La Sa thấy Lâm Phong nhìn hắn thì vội
vàng chào hỏi. Hắn nhận ra uy áp trên người Lâm Phong là của một Đại Viên Mãn.

“ Chào, ta là Khắc Lôi” Lâm Phong gật đầu đáp lễ.

“ Ô! Đế Lâm, huynh đệ thân ái của ta, vận khí của ngươi thực sự quá tốt. Từ
ngục giam Qua Ba Đạt vị diện trốn về. Lần này ta đi ra, cao hứng nhất chính là
nhìn thấy ngươi. Huynh đệ chúng ta thân mật một chút” Tháp La Sa ôm chầm lấy
Đế Lâm.

“ Chào ngươi Tháp La Sa, nhiều năm không gặp, tính tình của ngươi cũng như cũ”
Đế Lâm cười nói.

“ Ài, cái tên nhà ngươi”

“ Ba người các ngươi ta cũng biết rồi. Ta đã sớm nhận ra người bạn cũ Khải Sắt
Lâm quen biết đã lâu. Ah, anh trai này tên là Áo Bố Lai Ân, còn đây là Hi Tắc,
đúng không?” Tháp La Sa bắt chuyện với bọn Võ Thần, Đại Tế Ti.

Áo Bố Lai Ân và Hi Tắc cũng không nói gì, bởi vì nhận ra Tháp La Sa là một
Trung Vị Thần.

“ Tháp La Sa, ngươi nháo đủ rồi” Bối Lỗ Đặc lên tiếng.

Tháp La Sa cười hì hì, cung kính hướng Lâm Phong nói: “ Khắc Lôi đại nhân,
ngài cũng tham dự Chúng Thần mộ địa luôn hả”.

Bốn người bọn Võ Thần, Đế Lâm nghe vậy thì lập tức chăm chú nhìn về Lâm Phong,
bọn họ biết nếu Lâm Phong mà tham dự Chúng thần mộ địa thì bọn họ làm sao mà
tranh lại.

“ Đương nhiên ban đầu ta cũng muốn tham dự nhưng sau khi trao đổi với Bối Lỗ
Đặc đại nhân thì quyết định sẽ tham gia vào lần sau” Lâm Phong cười nói.

“ Đúng vậy, ta đã xin phép Chủ Thần sẽ mở ra Chúng Thần Mộ địa vào lần sau để
Khắc Lôi tham dự, chứ hắn mà tranh cùng bọn ngươi thì bọn ngươi khi nào đến
phần” Bối Lỗ Đặc cười giảo hoạt nói.

Bọn Võ thần, Đại Tế Ti, Đế Lâm, Hi Tắc, Tháp La Sa nghe vậy thì âm thầm thở
phào nhẹ nhõm.

“ Được rồi, chúng ta xuất phát quay về Ngọc Lan Đại lục” Bối Lỗ Đặc lớn tiếng
nói.

Lâm Phong cùng với Bối Lỗ Đặc đi phía trước, phía sau là đám người Võ Thần, Đế
Lâm và các thánh vực. Đám người nhanh chóng thoát khỏi thông đạo vi diện ra
đến Nam Hải.

“ Bối Lỗ Đặc đại nhân, ta cáo từ trước”.

“ Đế Lâm, Hi Tắc, các ngươi cố gắng lên nhé, ta về trước”

“ Cung tiễn chủ nhân” Đế Lâm cùng Hi Tắc cung kính nói.

Lâm Phong chào hỏi mọi người rồi cùng với đám thuộc hạ Ma thú dịch chuyển về
Khắc Lôi đế quốc. Chúng thần mộ địa lần này đám thuộc hạ Ma thú của Lâm Phong
không bị chết người nào, nhưng cũng không có thu hoạch gì nhiều. Có thu hoạch
nhiều nhất trong đám Thánh vực vẫn là Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc.

Đám người Tháp Sa La, Võ Thần, Đại Tế Ti thấy Lâm Phong dùng dịch chuyển tức
thời biến mất thì ngưỡng mộ vô cùng.

“ Khắc Lôi đại nhân thật là thần thông quản đại” Tháp Sa La cảm thán.

Lâm Phong dịch chuyển về thẳng đại điện của Vương cung Khắc Lôi đế quốc. Đám
kỵ sĩ thấy Lâm Phong đã trở về thì vui mừng hô lớn: “Hoàng đế Bệ hạ đã trở
về”.

“ Cha, cha đã trở về rồi” một âm thanh mạnh mẽ rắn rổi vang lên.

Một người thanh niên thân mặc trường bào màu xanh, thân cao khoảng 1.9 mét,
tóc vàng mắt xanh, vô cùng tuấn tú đang chạy đến Lâm Phong.

Lâm Phong nhận ra đây là Hi Lâm nhưng nay đã là một chàng thanh niên đẹp trai.

“ Cha, đã 10 năm rồi” Hi Lâm chạy đến ôm chầm lấy Lâm Phong.

“ Ừ, cha về rồi, Hi Lâm, con đã lớn rồi, cũng là Thánh Vực Ma đạo sư rồi, con
giỏi lắm” Lâm Phong vỗ vỗ lưng Hi Lâm.

“ Cha thì so với 10 năm trước cũng không thay đổi gì cả” Hi Lâm vui mừng nói.

“ Mẹ con cùng với Hi Khắc và Hi Na đâu rồi?” Lâm Phong hỏi.

“ Cha, chúng con đây, mừng cha đã trở về” Hi Khắc cùng với Hi Na bước tới ôm
chầm lấy Lâm Phong, bốn cha con vui mừng ôm choàng lấy nhau.

“ Hi Khắc, con đã thực sự trưởng thành rồi”

“ Hi Na, con đã đạt tới Thánh Vực Ma đạo sư, cha rất mừng”

Đúng lúc này một vị thiếu phụ xinh đẹp dắt một đứa bé trai đi ra, người thiếu
phụ thấy Lâm Phong thì ánh mắt toát lên vẻ sùng bái vô cùng.

“Lệ Na, mau tới vấn an cha” Hi Khắc khẽ nói.

“ Con chào cha, mừng cha trở về” người thiếu phụ xinh đẹp đi tới vô cùng kính
cẩn nói.

“ Chào con, con là vợ của Hi Khắc?” Lâm Phong cười nói.

“ Dạ thưa cha”

Hi Khắc hì hì cười ôm đứa bé khoảng ba bốn tuổi đến bên cạnh Lâm Phong: “ Cha,
con với Lệ Na đã cưới nhau được 5 năm, cha nhìn đứa cháu Lôi Cách của cha nè”

“ Hi Khắc, con giỏi lắm, cha chưa trở về đã kết hôn rồi có con luôn rồi” Lâm
Phong gõ gõ đầu Hi Khắc cười nói.

Lâm Phong nhìn thấy đứa cháu da dẻ hồng hào, đôi mắt đen láy nhìn đáng yêu vô
cùng, liền bế lên rồi hiền từ nói: “Con tên gì?”

“ Con tên Lôi Cách, thưa gia gia. Gia gia đừng đánh cha” Lôi Cách đáng yêu
nói.

“ Lôi Cách ngoan, gia gia không đánh cha con nữa” Lâm Phong xoa xoa cái đầu
nhỏ nhắn của tiểu Lôi Cách.

Bế tiểu Lôi Cách trên tay, Lâm Phong cảm thấy rất vui vẻ.

“ Mừng chàng đã trở về” một âm thanh quen tai vang lên, Ngải Lệ Tư nhảy vào
ngực Lâm Phong.

“ Ta đã về rồi” Lâm Phong ôm lấy Ngải Lệ Tư vào trong lòng.

“ 10 năm rồi, thiếp nhớ chàng quá” Ngải Lệ Tư khóc, đôi mắt nàng đã đỏ hoe.

“ Nàng đừng khóc, đừng khóc, không phải ta đã về rồi sao” Lâm Phong cũng cảm
thấy áy náy nói.

“ Chàng không được đi nữa đó” Ngải Lệ Tư đấm nhẹ lên ngực Lâm Phong.

“ Ta không đi nữa, không đi nữa” Lâm Phong vuốt lưng của nàng, nhẹ nhàng nói.

“ Vậy thì tốt” Ngải Lệ Tư mỉm cười.

“ Đúng rồi, Ngải Lệ Tư, nàng đã đạt đến Thánh Vực ma đạo sư rồi, nàng giỏi
lắm” Lâm Phong cười tươi nói.

“ Cũng nhờ chàng hướng dẫn mà thôi” Ngải Lệ Tư cười diễm lệ nói.

“ Khắc Lôi, con đã trở về, cha nghe tin liền đến Vương cung của con ngay” Lan
Phổ Sâm từ ngoài đại môn đi vào.

“ Cha, con đã về, cha dạo này có khỏe không?” Lâm Phong tiến đến ôm lấy Lan
Phổ Sâm.

“ Con ngoan, cha còn khỏe lắm, con không cần lo cho cha” Lan Phổ Sâm vỗ vỗ vai
của Lâm Phong cười híp mắt nói.

Cả gia đình Lâm Phong cùng nhau hàn huyên tâm sự hồi lâu, sau đó mở tiệc ăn
mừng vô cùng vui vẻ.


Vô Cực Chưởng Khống Giả - Chương #48