- Quyển 2 - Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa


Người đăng: victortran888

Thân thể vừa xuất hiện ở vùng không gian lạ, Cổ Hà liền nhận thấy một loại
không khí nóng bức từ xa truyền tới, Vẫn Lạc Tâm Viêm trong cơ thể phát động,
rõ ràng là có dị hỏa khác ở nơi này.

“ Thật sự có Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa” Cổ Hà nhàn nhạt nhìn về hướng Tây nói.

Tinh Vực là một phiến không gian mà ba người Huyền Không Tử đã mạnh mẽ xé
rách, loại không gian này, kém xa so với Đan giới, Cổ giới, hơn nữa nhìn qua
có chút hoang vắng, khắp nơi tràn ngập sương mù nhàn nhạt, ánh sáng từ các
ngôi sao thẩm thấu tạo ra những vệt sáng trong trẻo có vẻ mơ hồ.

“Đi theo ta, không cần tách rời, phiến Tinh Vực này tồn tại ở khe không gian,
trong đó có vài chỗ tiếp xúc đến không gian hư vô, nếu xông vào đó, hậu quả
chắc các ngươi biết rõ” Khâu Lăng phất tay, thân hình lập tức di chuyển về
phía trước.

Tinh Vực xem ra cũng khá rộng lớn, đám người Cổ Hà, Tiêu Viêm bay được khoảng
mười phút nhưng vẫn không thấy hết biên giới, nhiệt độ xung quanh lại càng lúc
càng cao, làm cho những Luyện dược sư không có dị hỏa phải xuất ra đấu khí hộ
thể.

Bay thêm mười mấy phút nữa, bất ngờ nhiệt độ xung quanh tăng cao đột ngột, đám
người Cổ Hà đoán rằng đã đến nơi của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa.

“Đã đến rồi, các ngươi nên cẩn thận một chút, nhớ rõ, ai nếu có cử chỉ khác
thường, lão phu có quyền chém giết tại chỗ” Khâu Lăng phát ra đấu khí mênh
mông của Bát Tinh Đấu Tôn, âm trầm nói, sau đó bay xuống một khe vực.

Đám người Cổ Hà, Tiêu Viêm nhanh chóng đuổi theo, ánh mắt tiếp xúc với quầng
sáng chói mắt, vật thể bên trong quầng sáng hiển hiện trước mặt họ.

Trong quầng sáng là một cự long vô cùng to lớn, đôi mắt cự long đóng chặt,
phía trên thân thể khổng lồ lượn lờ một loại tử hắc sắc Hỏa diễm quỷ dị, khi
ngọn lửa bốc lên, không gian quanh đấy đều xuất hiện cảm giác vặn vẹo. Tử sắc
hỏa diễm không ngừng từ trong cơ thể cự long thẩm thấu ra, chậm rãi thiêu đốt
không gian.

“ Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa là con cự long này sao ?”

Tuy lúc này Cự Long vẫn nhắm chặt hai mắt, nhưng toàn thân thể toát ra một cỗ
long uy vô cùng kinh khủng, làm cho lòng người chấn động.

Tiêu Viêm đưa tay về phía cự long, lòng bàn tay đột nhiên nóng bừng lên, lập
tức trong lòng xao động, ánh mắt nhìn chằm chằm cái Long ấn mà Tử Nghiên đã
gieo lên lòng bàn tay.

“Tử Nghiên nói quả nhiên không sai, Tam Thiên Diễm Viễm Hỏa này trong cơ thể
cũng bị gieo xuống một cái Long Ấn của cường giả Long tộc khi xưa” Tiêu Viêm
âm thầm nói.

“Đây là Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, nhưng hiện nay nó đã bị phong ấn, tiếp theo,
các ngươi tiến lên thử xem có thể dùng thủ đoạn ôn hòa để thu phục nó hay
không? Phải nhớ là thủ đoạn ôn hòa, đừng bao giờ làm cho nó tỉnh lại” Khâu
Lăng trầm giọng nói.

Giọng điệu Khâu Lăng chứa đầy hàn ý, chứng tỏ tình huống lúc này hung hiểm cực
độ, sau khi thấy mọi người gật đầu, Khâu Lăng hướng Cổ Hà, thấp giọng nói: “
Cổ Hà, ngươi là quán quân lần này, ngươi tới trước đi”

Cổ Hà hít sâu một hơi, sau đó từ từ tiến lên phía cự long khổng lồ, càng tiến
tới long uy tỏa ra càng mạnh làm cho hắn bất giác muốn quỵ xuống.

Trong lúc Cổ Hà đang cố trấn định tâm thần thì nghe thanh âm phía sau: “ Cổ
Hà, sờ lên trán của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, có một mảng long lân chưa bị hắc
hỏa diễm bao phủ, sau đó rót lực lượng linh hồn của ngươi vào trong, nếu như
may mắn, không chừng có thể thu phục được nó”

Cổ Hà nghe lời Khâu Lăng chẳng mấy chốc đã tìm thấy mảng long lân đó, hắn
nhanh chóng đưa tay chạm vào.

Chạm vào lớp long lân nhưng hắn cảm nhận được thân nhiệt cơ thể, ngược lại còn
xuất hiện cảm giác lạnh lẽo mơ hồ. Nhưng lúc này hắn không còn thời gian để
suy xét nữa, khẽ nhắm mắt lại. Linh hồn lực từ mi tâm truyền chầm chậm theo
cánh tay, sau đó vượt qua long lân tiến vào bên trong.

Chỉ sau một lúc, linh hồn lực của Cổ Hà vội thoát ra khỏi cơ thể cự long, vẻ
mặt hắn hốt hoảng hô lên: “Phương pháp này không thể thực hiện được, một tia
linh hồn của ta vậy mà bị nó thiêu cháy. Ta cũng quá tham lam, phải gọi Môn
chủ đến ngay”.

Cổ Hà ngay lập tức từ trong ngực lấy ra một cái ngọc giản, sau đó bóp nát. Một
không gian trùng động mở ra, thân ảnh Jack hiển hiện trước mặt đám người Khâu
Lăng, Tiêu Viêm.

“ Ngươi là người phương nào ?” Khâu Lăng sợ hãi thốt lên, khí thế trên người
Jack làm cho hắn vô cùng e ngại.

“ Hắn là Môn chủ của Hắc Phong Môn, Jack, hắn đến đây để đoạt lấy Tam Thiên
Diễm Viêm Hỏa, mọi người cẩn thận” Tiêu Viêm thấy thân ảnh Jack xuất hiện thì
vô cùng kinh hãi, vội lớn tiếng hô.

“ Tách” Jack mỉm cười búng tay một cái, đám người Khâu Lăng, Tiêu Viêm chưa
kịp bóp nát ngọc giản gọi viện binh thì đã bị cố định ngay tại chỗ, không thể
nhúc nhích được mảy may.

“ Môn chủ, ngài đã tới, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa trong hình hài của cự long đó”
Cổ Hà chỉ tay nói.

Jack gật đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía cự long đang ngủ say sau đó chậm
rãi giơ ra cánh tay, một chưởng ấn đánh thẳng về phía cự long.

“ Ầm” cự chưởng đánh thẳng vào cự long vang lên tiếng nổ kinh hồn.

Trong nháy máy, phong ấn trên thân thể cự long hoàn toàn giải khai, cự long
chậm rãi mở ra đôi long nhãn, ong mục lóe sáng lộ ra sự băng lãnh đến đáng sợ,
quét nhìn đám người xung quanh. Sau đó, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa ngửa mạnh đầu
lên trời, phát ra long ngâm kinh thiên động địa.

“ Gào”

Sau tiếng long ngâm vang thấu trời xanh kia, tử hắc hỏa diễm bao quanh thân
thể Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa đột nhiên rực rỡ hơn, tựa như Thiên Hỏa, bao phủ
cả một mảng không gian.

“ Ngươi ra oai với ai chứ ?” Jack nhàn nhạt nói, bàn tay phải chậm rãi nắm
lại, một không gian lập phương vô hình bỗng bao quanh lấy Tam Thiên Diễm Viêm
Hỏa từ từ xiết lại.

“ Gào ... Gào ...” Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa gào lên khủng khiếp nhưng hoàn toàn
không thoát được không gian lập phương đang xiết chặt.

Cùng với không gian lập phương từ từ thu nhỏ lại, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa cũng
từ từ biến nhỏ, cuối cùng biến thành một con Tiểu hỏa long.

“ Để lộ ra căn nguyên chi hỏa rồi sao ? Vẫn còn vùng vẫy thì nếm thử đóa hoa
sen này xem” Jack vừa dứt lời, trong không gian lập phương lập tức xuất hiện
một đóa hoa sen năm màu có hai mươi bốn tầng, đóa hoa sen không ngừng vờn
quanh Tiểu Hỏa Long, một điều kỳ lạ là Tiểu Hỏa Long lại tỏ ra vô cùng e ngại
đóa hoa sen này.

Đóa hoa sen nhanh chóng xoay tròn, trở nên sáng rực, rồi bất thình lình nổ
tung.

“ Ầm” một vụ nổ vô cùng khủng khiếp xảy ra trong không gian lập phương, khi vụ
nổ tan đi, để lộ ra thân hình Tiểu Hỏa Long đã trở nên yếu hẳn.

Một đóa hoa sen lại bỗng nhiên xuất hiện, sau đó bắt đầu nổ tung.

“ Ầm”

“ Ầm” “ Ầm” “Ầm” Liên tục diễn ra như vậy thêm ba lần nữa, đến khi khói mù tan
đi, Tiểu Hỏa long lúc này đã trở nên vô cùng mệt mỏi, nằm im lìm một chỗ,
không còn hung dữ như trước.

“ Ha ha ha ... thế mới phải chứ” Jack mỉm cười, phất tay một cái, không gian
lập phương chứa Tiểu hỏa long ngay lập tức bay lại gần hắn.

Jack chậm rãi vươn tay ra chạm vào Tiểu Hỏa Long. Đám người Tiêu Viêm, Khâu
Lăng, Thanh Hỏa Tôn giả thấy được tất cả những gì đang diễn ra nhưng đành câm
lặng, không thể làm được gì.

“ Tích ... Tích ... ký chủ thành công thu phục Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa ... ký
chủ được thưởng 1 tỷ điểm ... tích”

“ Đến tận 1 tỷ điểm, hệ thống đánh giá Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa này cũng khá
cao” Jack vẻ mặt vui mừng, âm thầm nói.

“ Môn chủ, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa đã bị ngài thu phục ?” thấy Tiểu Hỏa Long
bỗng dưng biến mất, Cổ Hà nghi hoặc hỏi.

“ Đúng vậy” Jack gật đầu nói.

“ Chúc mừng Môn chủ đã thu được Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, quả thật là không có
dị hỏa nào có thể thoát khỏi bàn tay của Môn chủ” Cổ Hà cười, chắp tay nói.

Jack mỉm cười không nói gì, ánh mắt hướng nhìn về phía Tiêu Viêm sau đó phất
tay một cái, một miếng cổ ngọc từ trên người Tiêu Viêm phiêu phù bay ra.


Vô Cực Chưởng Khống Giả - Chương #241