- Quyển 2 - Huân Nhi


Người đăng: victortran888

“ Ha ha ha ... vậy phải biết điều không, kể từ năm năm trước Thái Tông Hoàng
Đế tạo ra không gian trùng động này nối liền Đại Đường đế quốc và Đấu Khí Đại
Lục, tuy đích đến là quảng trường Gia Mã Thánh thành, Gia Mã đế quốc nhưng vẫn
không hề an toàn 100%, vẫn có những đám côn đồ chuyên tìm những thương nhân
Đại Đường để trấn lột, rất nhiều vụ đã xảy ra rồi” gã trung niên cười ha hả,
vỗ vai Trình Đại Dũng nói.

“ Thái Tông Hoàng Đế là Môn Chủ của Hắc Phong Môn, bá chủ của Gia Mã đế quốc
và Tây Bắc đại lục đấu khí, không lẽ bọn chúng dám làm bậy ?” Trình Đại Dũng
nhăn mặt nói.

“ Điều đó là đương nhiên, nhưng người ở trên cao chỉ quan tâm những chuyện lớn
chứ có tìm hiểu khó khăn của đám dân đen bao giờ, cho nên thương nhân muốn qua
Đấu Khí Đại Lục thường tập trung thành nhóm lớn có đấu khí sư hộ tống, thương
nhân như ông là gan lớn lắm đó” gã trung niên phất tay nói.

“ Ồ, cám ơn anh đã nhắc nhở tôi, nãy giờ nói chuyện nhưng tôi vẫn chưa biết
đại danh huynh đài, tôi tên Trình Đại Dũng” Trình Đại Dũng gật đầu nói.

“ Tôi tên Dương Hư Ngạn, hữu lễ”

“ Dương huynh đệ đến Đấu Khí Đại Lục tính làm gì ?” Trình Đại Dũng ôn tồn nói.

“ Ha ha ... tại hạ chỉ là dân giang hồ rày đây mai đó, muốn qua Đấu Khí Đại
Lục tìm kiếm cơ may”

“ Huynh đệ nói rất đúng, Đấu Khí Đại Lục chính là nơi có thể giúp một người
phất lên nhanh chóng sau một đêm”

“ Trình lão có biết không, tôi đã đi rất nhiều nơi, thành phố Constantinope,
Sasan cũng đã từng đến qua, rồi thời đại Đấu khí đến, tôi may mắn học được
Huyền giai công pháp trở thành Đấu sư. Năm năm trước, Thái Tông hoàng đế tạo
nên không gian trùng động này, tôi là một trong những người đầu tiên đến Đấu
Khí Đại Lục. Lăn lóc tại đây hơn ba năm mới quay trở lại Đại Đường” Dương Hư
Ngạn hào hứng kể.

“ Dương huynh đệ đi xa, biết rộng, quả thật rất đáng ngưỡng mộ, chẳng bù như
lão già như ta, cả đời chỉ loanh quanh ở Đại Đường” Trình Đại Dũng lắc đầu
nói.

“ Mỗi người có một cách sống thôi, tại hạ do tính tình không thích ở một chỗ
lâu nên mới lang bạc kỳ hồ, ông anh đừng thấy thế mà buồn”

“ Uhm, nói mới thấy Thái Tông Hoàng Đế quả thật là bậc thần nhân, lão đây tìm
trong sử sách chưa hề có bậc Hoàng Đế nào công tích sánh nổi Thái Tông Hoàng
Đế, chúng ta có người Hoàng đế như vậy đúng là có phước lớn” Trình Đại Dũng
cảm thán nói.

“ Ha ha ... Trình lão phải tu luyện đấu khí như chúng tôi mới thấy Thái Tông
Hoàng đế lợi hại như thế nào, Thái Tông Hoàng đế là Đấu Tôn cường giả, có thể
chân đạp hư không, xuyên toa không gian, một phất tay có thể tiêu diệt một tòa
thành, quả thật không khác gì thân nhân vậy. Hai vị Quý Phi của ngài ấy là
Tiểu Y Tiên nương nương và Mỹ Đỗ Toa nương nương đều là Đấu Tông cường giả, có
thể chân đạp hư không, điều khiển không gian chi lực, nhưng so với Đấu Tôn thì
kém xa ngàn lần” Dương Hư Ngạn cười nói.

“ Ồ, thật là lợi hại. Lão đây cũng nghe nói hai vị Quý Phi Tiểu Y Tiên và Mỹ
Đỗ Toa đã sinh cho Thái Tông Hoàng đế hai vị hoàng tử kháu khỉnh, một người
tên Thừa Vũ một người tên Thừa Long thì phải”

“ Hai vị hoàng tử đến nay cũng được một tuổi rồi, ta tin chắc hai người bọn họ
sẽ là bậc kỳ tài ngút trời, mấy vị hoàng tử trước đó sẽ không thể sánh bằng”
Dương Thừa Ngạn nói.

“ Ấy, chuyện này đừng nên nói bậy bạ, kẻo mang họa. Mấy vị hoàng tử đều rất
phi phàm, nghe đâu gia nhập Trường Lưu, Thục Sơn, các môn phái tu tiên mà”
Trịnh Đại Dũng nhắc nhở.

“ Trường Lưu phái do Tôn thượng Bạch Tử Họa làm chưởng giáo cùng với Thục Sơn
phái quả thật bất phàm, nhưng ta nói chính là tư chất tu luyện đấu khí” Dương
Hư Ngạn cười nói.

“ Lại là đấu khí, đúng là thời đại của đấu khí a” Trịnh Đại Dũng lắc đầu, cười
cười nói.
...

Tại một mảnh thế giới huyền diệu, mây mù lượn lờ xung quanh giống như tiên
thiên phúc địa. Năng lượng ở đây vô cùng nồng đậm, được vô số dãy núi hiểm trở
che chắn. Trên bầu trời đôi lúc xuất hiện những tia chớp và phát ra những khí
tức vô cùng cường hãn.

Ở trên đỉnh núi cao như một thanh kiếm khổng lồ, đầy mây mù lượn lờ này có một
nơi có một tảng đá hình tròn, trên tảng đá đang có một thân ảnh xinh đẹp ngồi
xếp bằng, hai tay kết xuất tu luyện ấn pháp.

Người con gái xinh đẹp này thân mặc quần áo màu xanh, không cầu kỳ nhưng rất
thanh nhã, thoát tục, cả người lộ ra một cỗ khí tức thánh thiện, hệt như tiên
nữ giáng trần.

Đôi mắt đẹp khép hờ của người con gái từ từ mở ra, từ đôi mắt ấy thoáng xuất
hiện một luồng hỏa diễm kim sắc. Ngay lập tức, trên cơ thể nàng, một cỗ uy áp
theo luồng hỏa diễm này phát tán ra khắp nơi.

Người con gái chậm rãi đứng dậy, dáng người thanh cao vô cùng mê người, nàng
hơi hơi nghiêng đầu, liếc mắt nhìn một cái sau đó mỉm cười, nói: “Lăng Lão,
xuất hiện đi”

Thanh âm người con gái vừa phát ra, từ phía sau một bóng ảnh từ từ xuất hiện,
sau đó hóa thành thân ảnh già nua.

“ Cảm giác của tiểu thư ngày càng lợi hại, ta mới chỉ tiến vào đã bị tiểu thư
phát hiện” lão già cung kính nói.

“ Lăng lão đến đây chắc là có chuyện chứ ?” người con gái bàn tay khẽ vén làn
tóc đen lên, nhẹ nhàng nói.

“ Nếu không làm sao lão dám quấy rầy tiểu thư tu luyện” lão già gật đầu nói.

“ Vấn đề trong tộc ta không có hứng thú” Huân Nhi thuận miệng nói, ngọc thủ
vừa nhấc lên thì mây mù lượn lờ xung quanh chợt ngưng tụ lại ngay trong lòng
bàn tay hóa thành khuôn mặt thanh tú của một nam tử. Nàng nhìn gương mặt này,
trên dung nhan tuyệt mỹ lộ ra nụ cười ôn nhu hiếm thấy.

Lăng Ảnh ho nhẹ một tiếng, chợt chậm rãi nói: “ Tại Trung Châu Trung Vực, xuất
hiện một người thanh niên trẻ tên là Tiêu Viêm, theo phương hướng di chuyển,
dường như là tiến về Đan Vực”.

“ Tin này là chắc chắn ?” Huân Nhi, thân ảnh hơi chút run rẩy, thấp giọng nói.

“ Chín phần mười là đúng. Tuy nhiên, có một vấn đề là người thanh niên tên
Tiêu Viêm này đang bị Hồn Điện truy sát, có vẻ như đã bị thương không nhẹ”
Lăng Ảnh gật đầu, ôn tồn nói.

Huân Nhi thân thể run lên, ánh mắt xinh đẹp đã không giấu được vẻ lo lắng,
thấp giọng nói: “ Không phải lần trước Tiêu Viêm ca ca đã đến Tinh Vẫn Các,
được Phong Tôn giả bảo vệ rồi sao ?”

“ Đúng vậy, nhưng Tiêu Viêm đã một mình rời khỏi Tinh Vẫn Các, dường như muốn
tham gia đan hội tại Thánh Đan Thành, tuy thực lực của y hiện tại chỉ là Nhất
tinh Đấu Hoàng mà thôi” Lăng Ảnh nói.

“ Lăng lão, phân phó xuống, ta muốn rời khỏi Cổ Giới” Huân Nhi phất tay nói,
thân ảnh đi xuống đỉnh núi.

...

Trên bầu trời Thiên Hoàng Thành, Trung Châu Trung Vực, bỗng nhiên trong hư
không xuất hiện một khe nứt rồi rách toạc ra thành một không gian trùng động
hình cầu, đường kính khoảng mười mét. Từ trong không gian trùng động, ba thân
ảnh từ từ bước ra, đó chính là Jack, Thiên Hỏa trưởng lão và Tiểu Y Tiên, cả
ba người thực lực đều là Đấu Tôn.


Vô Cực Chưởng Khống Giả - Chương #230