Người đăng: victortran888
Vô Cực Thiên Tôn bay thẳng đến Thiên Đế Bảo Khố, hắn lăng không chỉ nhẹ một
cái, cánh cửa đá khổng lồ lập tức chuyển động và mở ra.
Bên trong Thiên Đế Bảo Khố chỉ có một cái bàn gỗ hình trụ, trên mặt bàn có một
chén bằng gỗ nối liền với cái bàn, trong chén chứa đầy chất lỏng trong suốt,
còn có một viên đá nhỏ nổi trên bề mặt chất lỏng.
Vô Cực Thiên Tôn chỉ nhẹ một cái vào viên đá, lập tức một cột sáng màu vàng
đánh thẳng lên vòm đỉnh Thiên Đế Bảo Khố, từng dòng chữ vàng nhanh chóng xuất
hiện.
“ Đúng là Thiên Thư quyển thứ ba” Vô Cực Thiên Tôn chăm chú ghi nhớ các dòng
văn tự trôi nổi trên vòm đỉnh.
Nhìn xuống chén gỗ trên bàn, Vô Cực Thiên Tôn đoán chén và bàn gỗ liên thông
với nhau là để bảo quản linh dược ở trong chén, nếu lấy chén gỗ lên thì linh
dược có thể sẽ biến chất, không thể sử dụng được.
“ Tiểu Hắc, tiểu Hoàng, hai ngươi đến đây” Vô Cực Thiên Tôn phất tay một cái,
hai con cự thú lập tức bị một đoàn quang mang bao lấy, thân thể của bọn chúng
từ từ biến nhỏ lại và bay vào hang động.
“ Hai ngươi hãy chia nhau linh dược trong chén này, mỗi người một nửa” Vô Cực
Thiên Tôn nhìn hai con thú nhỏ bé nằm trên bàn tay hắn cười nói.
Hai con thú nhỏ nhanh chóng chạy đến cái cốc và uống ừng ực từng ngụm, viên đá
nhỏ cũng được bọn chúng chia làm đôi rồi nuốt vào bụng.
“ Đa tạ chủ nhân” hai con thú đồng thanh lên tiếng.
“ Xong rồi thì ra ngoài đi” Vô Cực Thiên Tôn phất tay một cái, hai con thú đã
văng ra ngoài và biến lại hình dáng cự đại như trước.
“ Ta sẽ giúp cho các ngươi luyện hóa linh dược trong bụng” Vô Cực Thiên Tôn
đánh ra hai luồng sáng đỏ vào hai con cự thú.
Hai con thú quằn quại trong ánh sáng màu đỏ, tỏ vẻ rất đau đớn. Một lúc sau,
xung quanh hai con thú xuất hiện từng đợt khói trắng bao phủ, hình dạng của
bọn chúng gấp rút thay đổi. Khi làn khói trắng biến mất, đi đến trước mặt Vô
Cực Thiên Tôn là một thanh niên anh tuấn mặc áo bào đen và một cô gái xinh đẹp
mặc áo vàng thướt tha.
“ Tham kiến chủ nhân” cô gái và chàng thanh niên đồng thanh nói.
“ Hai ngươi là Tiểu Hoàng và Tiểu Hắc ? Rất tốt, hai ngươi đã hóa hình thành
công” Vô Cực Thiên Tôn vui vẻ nói.
“ Cũng nhờ chủ nhân trợ giúp, bọn chúng tôi mới có thể nhanh chóng hóa hình,
nếu để bọn thuộc hạ tự luyện hóa linh dược chắc cũng mất khoảng một hai trăm
năm” Tiểu Hắc mở miệng nói.
“ Đúng vậy, đa tạ chủ nhân” tiểu Hoàng cười xinh xắn nói.
“ Được rồi, hai ngươi từ nay đi theo hộ vệ tiểu Bạch, mệnh lệnh của nàng cũng
giống như của ta, có biết chưa ?”
“ Thuộc hạ tuân lệnh chủ nhân, tham kiến Tiểu Bạch nương nương”
Tiểu Bạch cười mê hồn gật gật đầu nói: “ Sau này còn nhờ vả hai vị đệ muội
nhiều, Tiểu Bạch xin đa tạ trước”
“ Sự việc đã xong, các ngươi về Tông phái đi, ba tháng sau tụ họp tại Thánh
Điện, ta có chuyện phân phó” Vô Cực Thiên Tôn hướng đám người Ngọc Dương Tử,
Qủy Vương nói rồi biến mất không thấy tung tích cùng với bọn tiểu Bạch ba
người.
Tại Ngọc Thanh Điện, đỉnh Thông Thiên Phong, Thanh Vân Môn.
“ Sự tình là như vậy thưa Trưởng Môn, Vô Cực Thiên Tôn nói là sáu tháng nữa sẽ
tấn công Thanh Vân Môn chúng ta, tính đến nay thì chỉ còn hơn năm tháng mà
thôi” Tiêu Dật Tài cung kính nói.
“ Ta biết rồi, cám ơn Tiêu Sư huynh. Lần đi này phe chính đạo chúng ta thương
vong như thế nào ? Huynh có thể cho ta biết không ?” Lâm Phong ôn tồn nói.
“ Vâng thưa Trưởng Môn, phe chính đạo chúng ta tổn thất rất lớn nhưng không
nhiều bằng bọn Ma giáo, Thanh Vân Môn chúng ta tổn thất ít nhất, 35 vị trưởng
lão xuất sơn, có 8 vị không may ngã xuống, 5 vị bị thương nặng và 12 vị bị
thương nhẹ. Bên Phần Hương Cốc đến có 38 vị, ngã xuống 25 vị, bị thương nặng 7
vị. Bên Thiên Âm tự góp mặt có 37 vị, ngã xuống 23 vị, bị thương nặng 9 vị.
Ngoài ra còn rất nhiều đệ tử ở các môn phái khác như Kim Cương Môn, Bách Hoa
Cốc, Hoàng Phong Động đã anh dũng ngã xuống”
Tiêu Dật Tài trầm mặc một chút rồi nói tiếp: “ Bên phe Ma giáo có khoảng hơn
ba trăm người, chết tại trận có khoảng hơn hai trăm người, bị thương nặng hơn
năm mươi người. Nếu không có sự xuất hiện bất ngờ của Vô Cực Thiên Tôn thì rất
có thể phe Ma giáo đã tổn thất nặng nề hơn”.
“ Phe chính đạo chúng ta lần đi này tổn thương nguyên khí thật lớn, các đệ tử
ngã xuống đều là những tinh anh tài giỏi, thật đáng tiếc” Lâm Phong thở dài
nói.
“ Thưa Trưởng Môn, lần đi Đại Chiểu Trạch lần này còn phát sinh ra một chuyện,
có liên quan đến Lâm Kinh Vũ sư đệ, Trương Tiểu Phàm sư đệ và Trưởng Môn ngài”
Tiêu Dật Tài gương mặt hơi tái xanh, cung kính nói.
“ Là chuyện gì, Tiêu Sư huynh cứ nói đừng ngại” Lâm Phong cười hiền lành nói.
“ Chuyện là vậy ...” Tiêu Dật Tài bắt đầu kể rõ đầu đuôi sự tình, ánh mắt thấp
thỏm quan sát thái độ của Lâm Phong.
“ Thật không thể tưởng tượng được, Phổ Trí Đại sư một trong tứ đại thần tăng,
lại có thể làm ra chuyện như vậy” Lâm Phong sau khi nghe xong thì hít sâu một
hơi nói.
“ Trưởng Môn, xin ngài đừng quá kích động, ngài là Lãnh tụ của chính đạo, là
hy vọng của tất cả thương sinh trong thiên hạ. Xin ngài hãy nghĩ đến sự tồn
vong của bọn họ” Tiêu Dật Tài lo lắng nói.
“ Ta đã biết, Tiêu sư huynh không cần quá lo lắng ... tiểu Phàm sư đệ thế nào
rồi?” Lâm Phong ôn tồn nói.
“ Thưa Trưởng Môn, Tiểu Phàm sư đệ đã bỏ đi cùng với con gái của Qủy Vương
Tông Chủ tên là Bích Dao, hiện tại không biết bọn họ đã đi đâu” Tiêu Dật Tài
nói.
“ Ta hiểu được thái độ của đệ ấy, thôi, chuyện này không nhắc đến nữa, huynh
cũng đã vất vả rồi, hãy về nghỉ ngơi đi” Lâm Phong nói.
“ Dạ, thưa Trưởng Môn, ngài cũng phải bảo trọng sức khỏe” Tiêu Dật Tài cung
kính nói.
“ Cám ơn huynh, ta biết rồi” Lâm Phong cười nói.
Nam Cương Sơn, Thất Lý Đồng.
Bầu trời mây đen giăng kín, âm phong rầm rú khắp nơi. Trên các dãy núi trùng
trùng điệp điệp, lấy sơn cốc Thất Lý Đồng làm trung tâm, lúc này tập trung
hằng hà sa số quái thú đủ các chủng loại, các loài sinh vật trong rừng đều bị
những quái thú này ăn sạch sẽ, xương cốt vương vãi khắp nơi.
Điều đặc biệt là người dân Miêu Tộc tại đây lại không bị bọn quái thú này tấn
công, bọn chúng kéo nhau lũ lượt đi qua các thôn xóm, tru diệt hết tất cả các
loài động vật trên đường đi nhưng lại không động đến bất cứ một người nào.
Đám người Miêu Tộc cũng tỏ vẻ sợ hãi nhưng không ngăn cản bọn quái thú, để bọn
chúng mặc sức hoành hành, tầng tầng lớp lớp tiến về phía Phần Hương Cốc, Trung
Thổ.
Sở dĩ có chuyện như vậy là do năm đại chủng tộc ở Nam Cương đã được thống nhất
dưới trướng của Thánh Nữ Linh Lung. Ngàn vạn quái thú dưới sự điều khiển của
Thú Thần đã nhận lệnh không được tổn hại đến người dân của năm đại chủng tộc
này, chỉ thực hiện mục tiêu càng quét toàn bộ Trung Thổ như mệnh lệnh của Vô
Cực Thiên Tôn đưa ra.
Phần Hương Cốc, môn phái trấn giữ vùng Nam Cương, lúc này đã tràn ngập quái
thú từ phía nam tiến đến. Vân Dịch Lam cốc chủ Phần Hương Cốc đã nhanh chân
dẫn dắt toàn bộ đệ tử chạy về phương Bắc, hội mặt tại Thanh Vân Môn. Trên
đường đi, lão đã ra cáo chiếu thông báo với toàn bộ giới tu đạo trong thiên hạ
về sự phát triển của hạo kiếp yêu thú, về sự trỗi dậy của tuyệt thế yêu ma Thú
Thần đã đầu nhập vào Ma giáo, lão kêu gọi người tu đạo trong thiên hạ tập
trung tại Thanh Vân Môn – lãnh tụ của Liên Minh chính đạo để góp sức chống lại
yêu thú và Ma giáo.
Nhận được lời hiệu triệu đó, hàng loạt môn phái như Thiên Âm Tự, Kim Cương
Môn, Bách Hoa Cốc, Hoàng Phong Động, cùng rất nhiều tán tu đã nhanh chóng tập
trung ở Thanh Vân Môn để hội minh.
Hàng loạt bá tánh nghe phong phanh được tin tức yêu thú tấn công đã lũ lượt
chạy nạn về phía Bắc, bọn họ truyền miệng nhau chạy về dãy núi Thanh Vân, nơi
đó sẽ có tiên nhân bảo vệ.
Đỉnh Thông Thiên Phong, Thanh Vân Sơn.
Bầu trời trên đỉnh Thanh Vân Sơn càng lúc càng u ám, âm phong réo rít từng
hồi, mưa liên tục rơi mấy ngày hôm nay, không có dấu hiệu dừng lại.
Tất cả các môn phái chính đạo lúc này đã tập trung tại Ngọc Thanh Điện bàn bạc
đối sách, ngồi ở chủ vị phía trên là Trưởng Môn Lâm Phong, hai bên trái phải
lần lượt là Trưởng Môn Thiên Âm Tự Phổ Hoằng Đại Sư và Cốc Chủ Phần Hương Cốc
Vân Dịch Lam. Lâm Phong vẻ mặt bình thản không biểu lộ điều gì, còn hai người
bọn Vân Dịch Lam thì nhíu chặt lông mày, rõ ràng đang lo lắng trước hạo kiếp
yêu thú lần này.
Một đệ tử đời thứ ba từ đại sảnh chạy vào trong điện, thái độ rất gấp.
“ Thưa Trưởng Môn chân nhân, rất đông dân chạy nạn khắp nơi tập trung trước
Sơn môn, xin được bảo vệ khỏi yêu thú tấn công”
Lâm Phong suy nghĩ một hồi rồi nói: “ Ngươi với một số đệ tử đi thông tri cho
tất cả các đệ tử ngoại môn, lệnh cho họ dẫn dắt và bảo vệ dân chúng vượt qua
dãy Thanh Vân sơn, đi về các thành trì ở phía Bắc, tạm thời cư ngụ tại đó sẽ
được an toàn. Mục tiêu của yêu thú và Ma giáo lần này chính là nhân sĩ chính
đạo chúng ta ở Thanh Vân Môn chứ không phải bách tính vô tội. Ngươi đi mau”
“ Đệ tử tuân lệnh” tên đệ tử đời thứ ba nhanh chóng chạy ra khỏi điện.
“ Tiêu Sư huynh, nhờ huynh thông báo cho Thủ tọa cùng đệ tử các chi phái tập
trung tại Ngọc Thanh Điện, ta có việc phân phó”
“ Vâng, thưa Trưởng Môn” Tiêu Dật Tài nhanh chóng rời đi.
“ A di đà phật, lần hạo kiếp này, lực lượng Ma giáo kết hợp với yêu thú mạnh
mẽ vô cùng, Liên minh chính đạo chúng ta sợ khó lòng chống nổi, bọn chúng tôi
chỉ còn biết hy vọng vào ngài thôi, Lâm Phong chân nhân” Phổ Hoằng đại sư thở
dài nói,
“ Vô Cực Thiên Tôn thần thông quảng đại, dưới tay y lại có thêm tuyệt thế yêu
ma Thú Thần cùng vô số quái thú, đúng là đại nạn lớn nhất hàng ngàn năm nay.
Lâm Phong Chân Nhân, ngài chính là người duy nhất có thể cứu được thiên hạ
chúng sinh khỏi đại nạn ngàn năm này” Vân Dịch Lam cảm khái nói.
Lâm Phong còn chưa biết trả lời như thế nào thì hai người bọn họ đã cúi đầu,
chắp tay thành kính nói.
“ Xin Lâm Phong chân nhân ra tay cứu vớt thiên hạ chúng sinh khỏi đại nạn”
Lâm Phong vội đỡ hai người bọn họ rồi nói: “ Hai vị đâu cần phải làm như vậy,
ta là Minh chủ của Liên Minh chính đạo, an nguy của thiên hạ chúng sinh ta há
không để ý đến. Hai vị yên tâm, ta sẽ ngăn chặn lần hạo kiếp này”
“ Bọn chúng tôi thay mặt thiên hạ chúng sinh cảm tạ ngài, Lâm Phong chân nhân”
Vân Dịch Lam thần sắc vui mừng, cung kính nói.