Vào Thần Sơn


Người đăng: hilappro

Thương Thiên đang nhàn nhã dạo chơi xung quanh thôn, khoảng cách chữa trị cho
Tiên Tiên cũng đã 3 ngày, Tiên Tiên cũng đã tỉnh lại và tu luyện pháp quyết mà
hắn đã đưa

" Thiên tiểu huynh đệ sáng sớm " một thôn dân đi ngang qua chào hỏi hắn, hắn ở
đây thời gian này dân trong thôn cũng đã nhận biết.

Thương Thiên chỉ gật đầu xong không nhiều lời đi thẳng ra thôn hướng đi lên
Thần Sơn nơi mà Lý Lục nhặt được hắn...

......

" Thần sơn...Thần sơn " Thương Thiên trước mặt là 1 ngọn núi cao chót vót xung
quanh núi vô hình không gian tỏa ra từng gợn sóng nhỏ chỉ có tu vi cao người
mới có thể nhìn thấy

" Ha...ha..ha " Thương Thiên bỗng cười như điên lên

Hắn nhận biết ngọn núi này, thời đại thái cổ nó được gọi là Thí Tiên sơn, đã
từng một vị tiên nhân bị giết ngay trên chính ngọn núi này oán hận và tàn hồn
của hắn bị vô số Bất Hủ Thánh Nhân phong ấn gia cố

Còn việc hắn làm sao ngất ở dưới này thì chắc trong quá trình lúc hắn thức
tỉnh không gian vỡ nát bất ngờ truyền tống đến nơi này.

" Bạn cũ có vẻ đã lâu không gặp nên đi xem một chút " Mỉm cười một chút nhìn
lên trời sau đó quay mặt lại đi thẳng vào trong núi

Trên trời một lão giả đáng đứng nhìn xem ở dưới Thương Thiên đi vào trong núi

" Làm sao có thể, làm sao có thể có người vào được Thái Cổ thần sơn " Lão giả
này đúng là Lý Lục nhưng vào lúc này Lý Lục hai mắt không thể tin nhìn cảnh
tượng phía dưới lầm bầm lầu bầu

Ngọn núi này ai cũng không biết nó tên gọi, mọi người chỉ biết nó tồn tại thời
gian rất lâu có bất hủ truyền thừa nói thời đại Thái Cổ đã tồn tại vì vậy mọi
người đặt nó là Thái Cổ thần sơn.

Còn về Thần sơn là vì dù cho cảnh giới Nhân Hoàng cũng không tiến vào được nơi
này, nếu cưỡng bức tiến vào thì cửu tử nhất sinh đã từng có Nhân Hoàng thử và
mang một thân bị thương nặng về gia tộc

Lúc này trong núi có một tòa thủy tinh cung, Thương Thiên bước vào nhìn trước
mặt thủy tinh cung nơi giữa đại môn có một linh hồn thể đang trôi nổi nhắm mắt
lại, Thương Thiên mỉm cười và điểm một chỉ vào trước mặt linh hồn nhưng không
tổn thương đến linh hồn này chỉ là vừa chuẩn bị công kích trúng thì bỗng dưng
biến mất

" Láo xược...Ai dám đánh thức bổn tiên " Linh hồn thể mở mắt ra, như nhật
nguyệt tinh hà phá diệt cảnh tượng từ trong mắt có thể nhìn thấy nếu như người
bình thường nhìn vào chắc chắn sẽ ngay lập tức bị mạt sát.

" Lão bằng hữu có vẻ đón tiếp nồng nhiệt " Thương Thiên vẫn bình thản đứng ở
nơi đó nhìn Linh hồn một chút mới lên tiếng

" Người là ai, trên người khí tức rất xa lạ ta không nhận biết ngươi " Linh
hồn thể cau mày nhìn Thương Thiên một chút xong rồi mở miệng nói chuyện

Hắn biết người bình thường không thể chịu nổi khi nhìn vào mắt hắn dù cho là
Thiên Tôn nhìn vào không bị thương nặng thì cũng phải mất một miếng da nhưng
trước mặt người thanh niên chừng 17,18 tuổi này thì không bị gì cả vẫn bình
thản nói chuyện với hắn

" Ha...ha Ta là ai, cũng lâu lắm rồi ngươi không nhận biết cũng phải " Thương
Thiên không vì đối phương không quen mình mà tức giận chỉ là bình thản nói

" Thiên địa diệt ta bất diệt, Thiên địa hủ ta bất hủ " Thương Thiên vẫn nhìn
trước mặt linh hồn bỗng nhiên nói ra một câu, sau khi nói xong trong mắt hắn
đồng tử đen nhánh lập tức co rụt lại giống như lỗ đen thôn phệ nhật nguyệt
tinh hà, vũ trụ tinh không

" Thiên địa diệt ta bất diệt....Thiên địa hủ ta bất...." Linh hồn thể lẩm nhẩm
một chút lại câu nói của Thương Thiên nhưng chưa nói xong cửu viễn ký ức lập
tức trở lại, hắn trợn tròn mắt nhìn trước mặt thanh niên như nhìn thấy quỷ sau
đó khuôn mặt lập tức giống như ngậm phải con ruồi đen kịt lại

" Ngươi vẫn sống, không thể nào dù cho Tiên cũng không thể sống được lâu như
người " Hắn lập tức phản ứng lại hét ầm lên sợ hãi nhìn Thương Thiên

" Haha không gì là không thể ta đã bảo là Thiên diệt ta bất diệt, Thiên hủ ta
bất hủ mà " Thương Thiên cười to lên chẳng nhìn phía trước linh hồn thể

"....." Linh hồn thể

" Bất Hủ Thiên Quân....haha...tốt một Bất Hủ Thiên Quân không hổ là khoáng
tuyệt cổ kim vạn cổ đệ nhất Đế " Linh hồn thể lập tức cười to lên nhìn trước
mặt thanh niên

" Nhưng ngươi đến đây làm gì khoe khoang ngươi vẫn còn sống à " Linh hồn thể
tiếp lời nói

" Năm xưa ngươi bị Tiên vực ngườii phản bội bây giờ ta tới là để mời ngươi
cùng ta hợp tác khi ta trở lại thì phá vỡ hàng rào Tiên vực đánh tiến vào nơi
đó

" Ngươi dám trở lại nơi đó, không nói trở lại ngươi vừa bước vào sẽ kéo một
đám tiên vương tiên hoàng tới đánh tận cửa lúc đó chưa kịp đặt chân Tiên Vực
đã bị giết " Linh hồn thể khinh bỉ Thương Thiên 1 cái sau đó trả lời

" Hừ...Tiên Vương sâu kiến mà thôi, còn Tiên Hoàng năm xưa ta treo bọn hắn lên
đánh vẫn bình thường " Thương Thiên không biến sắc lập tức nói

" Đó là Bất Hủ Thiên Quân thời đại Thái Cổ còn bây giờ ngươi chẳng qua là tu
vi Vạn Thọ cảnh giới sâu kiến mà thôi " Linh hồn thể không lay động tiếp tục
nói

" Ta biết bây giờ không thuyết phục được ngươi nhưng đợi lần sau ta trở lại
thì chắc chắn người sẽ đồng ý " Thương Thiên nói xong không nghe câu trả lời
lập tức bước thật nhanh đi ra ngoài núi

" Hừ ta nhìn " Linh hồn thể hừ một tiếng sau đó tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần
không tiếp tục nói chuyện


Vĩnh Sinh Bất Hủ - Chương #3