Xung Đột


Người đăng: hilappro

Trong phòng của Thương Thiên, hắn đang đứng ở trước cửa phòng nhìn lên thiên
khung trong mắt thần quang đại thịnh dường như có thể xuyên thấu bầu trời chạm
đến nhật nguyệt tinh thần, thu hồi nhãn thần hắn nhìn trước mặt mình không
biết lúc nào đứng một người. Đúng là Lý Lục

" Lý lão hôm nay có vẻ nhàn nhã đến đây " Thương Thiên nhìn Lý Lục một chút
sau đó chào hỏi một chú Lý Lục

" Ài... gia chủ bảo ta đến nói công tử nếu còn thời gian rời đi Hoàng Phủ gia,
nếu không thì không kịp " Lý Lục chỉ là thở dài một tiếng nhìn Thương Thiên
sau đó mới nói

" Tại sao phải đi " Thương Thiên không nói gì mà hỏi ngược lại

" Băng Linh quyết ngay cả công pháp thời Thái Cổ công tử cũng có thì nói không
chắc những bất hủ gia tộc cùng Thánh Địa kia sẽ bắt công tử để sưu hồn " Lý
Lục cũng chỉ là im lặng một chút mới nói ra sự thật

" Sưu hồn...Haha....ta cho bọn hắn sưu thì bọn hắn cũng chưa chắc sưu được
huống hồ một đám cọng rơm mà thôi còn đòi sưu hồn ta " Thương Thiên cười mỉa
mai nói

"...." Lý Lục nghe vậy cũng không biết nói gì, người này cũng quá xem mình là
thiên hạ vô địch thật rồi.

Thương Thiên cũng không nói nhiều hướng chân đi thẳng trên đường tới đại sảnh
tiếp khách

Trong sảnh lúc này cũng đã có người đến trước, là một thanh niên tuấn tú mi
kiếm mang một bộ lam y phấp phới, bên cạnh hắn thì có 3 lão giả đi theo sau
lưng.

" Hoàng Phủ gia chủ Tiên Tiên cô nương không thấy trong phủ " Lam y thanh niên
mở miệng nói chuyện nhìn trước mặt ngồi ở giữa tọa Hoàng Phủ Thiên nói rằng

" Lạc Thủy thánh tử nói đùa, tiểu nữ vẫn còn đang trong phòng chắc không lâu
sẽ ra " Hoàng Phủ Thiên nhìn trước mặt lam y thanh niên cười làm lành nói,
trong lòng thì mắng ngươi là tới đoạt con gái lão tử còn muốn lão tử nói cho
ngươi tung tích của con gái.

" Ồ không ngờ lại bị Lạc Thiên huynh đến trước " Lúc này bỗng nhiên vang lên
một giọng nam tử ôn hòa thanh âm

Hoàng Phủ Thiên cùng Lạc Thủy thánh tử Lạc Thiên nhìn lại một chút phía trước
dẫn đội là một thân hỏa sắc y phục thanh niên trong tay cầm một cái quạt vừa
đi vừa phất dáng vẻ tiêu sái phong lưu còn đi kèm phía sau hắn thì có một
người đàn ông trung niên cùng một lão giả

" Ha.ha đến trước chưa chắc sẽ đạt được " Một ngông cuồng thanh âm vang lên
hấp dẫn mọi người, trên thân mặc hắc sắc y phục thanh niên từ trên trời phi
xuống còn bên cạnh hắn cũng có một màu vàng y phục tóc bạc thanh niên cùng
đồng hành đi theo nhảy xuống.

" Hừ Trần Lạc ngươi đừng quá ngông cuồng " Hỏa y thanh niên bực tức nhìn từ
trên trời nhảy xuống hắc y thanh niên lên tiếng mắng

" Haha lão tử vốn thế ngươi làm được gì " gọi là Trần Lạc hắc y thanh niên
không thèm nhìn đối phương mỉa mai trả lời lại

"..Ngươi " Hỏa y thanh niên giận trướng đến đỏ mặt

" Trần Lạc huynh và Hải Sinh huynh mỗi người nhường một câu thì phải tốt hơn
không " Màu vàng y phục tóc bạc thanh niên lập tức đứng ra giải hòa

" Nếu Hạo Nguyệt huynh đã nói như vậy thì ta cũng không so đo với ngươi " gọi
là Hải Sinh hỏa y thanh niên lập tức phản ứng lại quay đầu nhìn Trần Lạc nói
rằng.

" Thiên kiếm thánh địa truyền nhân Trần Lạc bái kiến Hoàng Phủ Thiên tiền bối
" Trần Lạc cũng không có phản ứng lại Hải Sinh hỏa y thanh niên mà là quay đầu
về phía Hoàng Phủ Sơn trước mặt khom quyền nói

" Haha không hổ anh hùng xuất thiếu niên Thiên kiếm thánh địa tương lai hội
lại thêm ra một cây cột chống " Hoàng Phủ Sơn đem tất cả thu vào đáy mắt sau
khi cũng mỉm cười hiền lành đáp lại Trần Lạc.

" Hải gia thiếu chủ Hải Sinh cũng bái kiến Hoàng Phủ gia chủ " Hải Sinh lập
tức mở miệng nói rằng

" Không sao tất cả mọi người cứ ngồi vào, đều là thiên kiêu thế hệ " Hoàng Phủ
Sơn cũng qua loa mời tất cả ngồi ở ghế khách đại sảnh.

" Hôm nay bái thiếp còn thiếu Thái Thượng giáo thánh tử " Thấy mọi người ngồi
xuống Hoàng Phủ Sơn cũng bỏ vào thêm một câu sau đó ngồi chờ tiếp tục.

" Xin lỗi đến chậm trễ để Hoàng Phủ Sơn tiền bối phải đợi " Lúc này một thanh
âm vang lên, một thanh niên mặc hoàng đế cửu thiên bào đầu đội kim quan anh
tuấn thân ảnh cũng từ phía trước lộ bước đi vào, bên cạnh hắn thì có một nữ tử
đẹp tuyệt trần nhưng khuôn mặt lạnh như băng cất bước theo.

" Thái Thượng giáo thánh tử Mộng Nhất Thiên cùng thánh nữ Niệm Kiều bái kiến
tiền bối " Hai người đi vào sau không nhìn tất cả mọi người mà đi thẳng tới
Hoàng Phủ Sơn trước mặt chắp tay khom người

" Haha quả nhiên Thái Thượng giáo truyền nhân phong phạm " Hoàng Phủ Sơn nở nụ
cười nói.

Sau đó hắn lại nhìn ra ngoài bởi vì lúc này bên ngoài một lam y thanh niên một
mặt thong thả đi vào mỉm cười nhìn mọi người, người này chính là Thương Thiên

" Hoàng Phủ gia chủ " Thương Thiên đi tới mở miệng hỏi thăm Hoàng Phủ Thiên
một tiếng sau đó cũng ngồi xuống.

" Ngươi là ai " Vốn đang nổi nóng khống chỗ tiết hỏa Hải Sinh nhìn thây Thương
Thiên tự nhiên đi vào ngồi cùng bọn họ ngang hàng lập tức chỉ vào mặt Thương
Thiên quát lên.

" Có quan trọng " Thương Thiên liếc nhìn Hải Sinh một chút sau đó mới mở
miệng.

" Không biết ở đâu đến dân đen dám cùng bọn ta ngồi ngang hàng " Hải Sinh nghe
vậy càng nộ hơn đập vịn ghế đứng dậy quát.

Thương Thiên cũng không nhiều lời cùng hắn nhìn sang Hoàng Phủ Sơn.

" Đây là Thương Thiên tiểu huynh đệ người chữa trị khỏi bệnh tình cho tiểu nữ
" Hoàng Phủ Sơn lập tức đứng dậy giới thiệu nhưng trong lòng thì kêu khổ không
ngớt này làm sao ra tới đây

" Hừ hóa ra là vận khí cứt chó tiểu tử " Hải Sinh nghe vậy khinh thường một
tiếng, theo hắn Thương Thiên chỉ là vận may gặp thời thôi

" Hóa ra là Thương Thiên huynh đệ đã giúp Tiên Tiên tiểu thư giải trừ thể chất
phiền phức " Hạo gia Đại thiếu gia Hạo Nguyệt bước ra mỉm cười gật đầu chào
hỏi

Thương Thiên nhìn một chút cũng gật đầu lại nhưng không có lên tiếng.

Thấy Thương Thiên bỏ qua mình Hỏa Sinh lập tức cảm thấy mặt nóng rát như bị ai
tát liền một chưởng đánh về phía Thương Thiên.

Tất cả mọi người cũng nhìn thấy nhưng không ai lên cản, bọn hắn cũng muốn tìm
hiểu sâu cạn của Thương Thiên

" Hừ....Phốc " Thương Thiên hừ một tiếng bình thường vào tai người khác nhưng
khi đến tai của Hải Sinh thì hắn lập tức cứng lại tại chỗ phun ra một búng máu

Tất cả mọi người ở đây lập tức ngạc nhiên lên,Thương Thiên không nói gì cũng
đạm mạc nhìn phía trước Hải Sinh, Hắn tiếng hừ kia nhưng là kèm theo hắn " Đạo
âm " không phải một tu vi Vạn Thọ Hải Sinh có thể chống đỡ

" Thiếu chủ " lập tức lão giả đi theo bảo vệ Hải Sinh thấy thiếu chủ mình bị
thương lập tức thuấn di lại đỡ Hải Sinh đưa tay xem xét thương thế

" Hô...may là bị thương không nặng " Kiểm tra không vấn đề sau khi lão giả mới
thở dài một hơi

" Tiểu tử báo lên ngươi danh tính hừ... dám đả thương thiếu chủ nhà ta thì lấy
cái chết tạ tội " Lão giả buông ra Hải Sinh bước lên nhìn Thương Thiên nói,
vừa nói khí thế nửa bước Nhập Đạo lập tức thả ra ngoài.

" Nơi này là Hoàng Phủ gia xin tất cả mọi người có việc gì đợi ra ngoài giải
quyết " Hoàng Phủ Thiên thấy tình thế không tốt lập tức lên tiếng cắt đứt mọi
người.

" Hừ không quản là Hoàng Phủ gia hay nơi nào hôm nay hắn phải chết " Hải Sinh
lập tức phản ứng lại nhìn về phía Thương Thiên oán độc lên tiếng.

Thiên diệt nhưng ta bất diệt, Thiên hủ nhưng ta bất hủ


Vĩnh Sinh Bất Hủ - Chương #11