Thức Tĩnh


Người đăng: vscnet

‘’ Không gian này tuy rằng Phong bạo, Lốc xoáy hàm chưá hỗn độn chân khí có
thể nghiền ép chết một chân thần đỉnh phong, nhưng đối với thân thể ta không
ta thấy tổn thương quá mạnh, có thể thân thể ta đã đạt cấp độ bất diệt kim
thân đi, bây giờ muốn quay lại hỗn độn giới cũng không biết đường nào mà về
vậy trôi theo dòng Phong bạo này đi’’ hắn lắc đầu và lẩm bẩm

Hẵn nhảy vao Phong Bạo có lốc xoáy mạnh nhất lớn nhất và cuồn bạo cực điểm tùy
ý cho nó cuốn đi hắn nhắm mắt thả người theo luồn Gió này

Không biết luốn phong bạo này đi bao nhiêu lâu, có thể trăm năm, ngàn năm ,
trăm ngàn năm nhưng luồn phong bạo có cảm giac đã yếu dần, hắn vẫn đang nhắm
mắt và không hề biết điều gì . Bổng nhiên nhìn xa một chút có một tản thiên
thạch diện tích lớn gấp năm sao lần một vị diện bình thường đang bay với tốc
độ kinh khủng xung quanh thiên thạch có một luồn hỏa diểm rực cháy hút hết
toàn bộ Phong bạo xung quanh, tảng thiên thạch này đang đi về phía phong bạo
của thanh niên bào trắng, Tảng Thiên Thạch va vào phong bạo của thanh niên
bào trắng tạo nên chấn động cực mạnh đưa hư không xé toạch 1 mảnh lớn, không
dừng lại ở đó trong hư không có một lực hút kinh khủng nghiền ép tảng thiên
thạch nát dàn nát dàn đến khi chỉ còn bàng 1 phần vị diện nhỏ, no bắt đầu hút
toàn bộ phong bao và thiên thạch biến mất trong hư không

---+---

Tại Thiên Nguyên sơn mạch tại đại lục Việt Thiên bỏng dưng có một luồn khi
nóng dâng lên làm tất cả cường giả lẫn người thường cảm thấy oai bức.
Phía đông Thiên Nguyên sơn mạch một cung điện nguy nga đầy trán lệ, bên trong
trên đại điện có một trung niên mặc hoàng kim bào ngồi trên long ỷ, phía dưới
là các đại thần đang khom lưng hành lễ

“ Các người nói xem hiện tượng gì làm đại lục bổng nhien oai bức, Hắc Vực
Thiên Tôn người nói ta xem “

Hắc Vực Thiên Tôn mặt xanh lại cũng không rõ chuyện gi xảy ra “ Thưa Đại Đế vi
thần cũng không rõ chuyện gì xảy ra, kính xin Đại Đế thứ tội“

Người trung niên mặc hoàng kim chính là đại đế Hư Minh một trong 12 Đại đế
mạnh nhất đại lục

Hư Minh Đại Đế nhìn Hắc Sinh thiên tôn “người có biết chuyện gì xảy ra không
?”

Đại Đế thứ tội hạ thần cũng không biết” Hắc Sinh Thiên Tôn cười khổ

Hắc Sinh Thiên Tôn vừa dứt lên trên chín tần trời bong nhiên rực đỏ một luồn
khí nóng càng lúc càng mạnh . Tất cả mọi người biến sắc

Phượng Hoàng Sơn, một thiếu nữ như thiên tiên đàng nhìn trời lẳm bẩm “ Đại
Lục gặp nạn sao” vừa nói dứt câu đã biến mất như không có trên thê gian này
vậy

Long Tộc, Long Hoàng bổng nhiên biến thành chân thân, một đầu Kim Long hùng
vĩ bay lượng chín tần trời bậy thẳng về phía thiên nguyên sơn mạch

Hư Minh Đại Đế cảm nhận được điều gì biến sắc “ Lão Bất tử khốn khiếp “ sau
khi nói xong câu này cũng biết mất trong hư không.

Hai vị Thiên Tôn cảm nhận được điều gi cũng cấp tốc đuổi theo Đại Đế Hư Minh.

---+---

Long Hoàng đứng tại trung tâm Thiên Nguyên Sơn Mạch mắt trợn tròn nhìn trời,
thiếu nữ không biết lúc nào đứng bên cạnh Long Hoàng

-“Long Khiếu người cũng nhanh đấy” thiếu nữ này chính là Phượng Tuyết Đại Đế một trong 12 Đại đế của đại lục, chủ nhân Phượng Hoàng Sơn

Không đợi Phượng Tuyết Đại Đế nói xong, phía sau truyền đến một tiếng gầm kèm
theo lực lượng mạnh mẽ ập đến khiến cho yếu thú xung quanh bao gồm yêu thú cấp
8, cấp 9 khiếp sợ tìm nơi trốn.

“ Lão bất tử người đến lãnh thổ của ta trộm đồ vật gì “ dứt câu nói đã thấy Hư
Minh Đại Đế ngay bên cạnh Phượng Tuyết và Long Hoàng kèm theo ảnh mắt kiên kỵ

Phượng Tuyết thờ ơ nhìn Long Hoàng rồi nhìn lại Hư Minh rồi ngước mặt nhìn
trời

“Hư Minh Lão Tặc người nhìn bầu trời kìa” vừa dứt lời hắn biến sắc quát to “
chạy ra khoải khu vực này nhanh”

Phượng Tuyết Đại Đế và Hư Minh Đại Đế cảm nhận được một luồn lạnh lẽo, một
nguy hiểm chưa bao giờ có. Không giống như những cuộc chiến sinh tử trước kia
mà là một cảm giác chắn chắc nếu ở lại đây chỉ một con đường trọng thương hoặc
chết . Vì trên bầu trời một tản thiên thạch ngang tầm ngọn núi ập đến.

Nếu chỉ là ngọn núi bình thường ập đến thì 3 vị đại đế không biến sắc như vậy
, tùy ý phắc tay cũng đủ nghiền ép, nhưng ngọn núi này không giống ngọn núi
bình thường, ngọn núi này từ trên trời rơi xuống không biết chưa lực lượng
quỷ dị gì làm ba người kiên kỵ.

Không đợi Long Hoàng nói xong, Đã thấy 3 người đứng một ngọn núi cao khác
cách hàng ngàn dậm.

Ầm!

Một tiếng chấn động đại địa lang tỏa bốn phương tám hướng, một ngọn núi bắng
hắc thạch xuất hiện tại trung tâm.

“ Long Khiếu đó là gì tại sao có thể gây cho ta cảm giác nguy hiểm tử trước
đến nay không có” Đại Đế Hư Minh nhìn long khiếu và Phượng Tuyết “.

-“ Chúng ta đến gần xem sao “

Hai người khác gật đầu tỏ vẻ đồng ý

Đến gần quả núi thiên thạch Hư Minh lên tiếng “ Ta có cảm giác nguy hiểm từ
trong núi không rõ lai lịch này, bên kia có một hang động các người có vào
không “

Long Hoàng Quát lên “ Vào” hắn tiến bước cấp tốc vao trước, Hư Minh và Phượng
Tuyết đuổi theo sau.

----+----

Tại trung tâm núi thiên thạch khắp nới đều là đá gồ ghề tuy nhiên ở giữa lại
bằng phẳng nhìn lại mới thấy co một thanh niên áo rách nát nhắm mắt nằm trên
hư không, yên lặng, điểm tỉnh bổng nhiên mở mắt thân thể phiêu trận hạ xuống
đất lẳm bẩm “ ta đã trở lại Hỗn Độn Thế Giới sao “

Một khắc thanh niên này tỉnh dậy toàn bộ đại lục Việt Thiên trên trời gián
xuống thần quang, những võ giả, ma pháp, đang gặp bình canh bỏng nhiên ùng
ùng đột phá !

Long Khiếu Đại Đế, Phượng Tuyết Đại Đế, Hư Minh Đại đế bổng nhiên cảm nhận
được một luồn khi mạnh mẽ ép thẳng vào thân thể chạy loạn khắp đan điền, đùng
.. đùng … đùng, tiếng đan điền dòn qua nổ lên.

Ba người giật minh cấp tốc xếp bằng điều khí, những công pháp điều khí ngưng
thần ầm ầm vận chuyển, nhưng không thể điều khiển được luồn khi trong đan
điền phá kinh mạch,

Nữa canh giờ sau .. Âm … Âm …. Ầm ba tiếng vang rung trời quan lên.

“Ta đột phá, ta đột phá, ha ha . Long Khiếu coi ta chữa trị người như thế
nào, thật không thể tưởng ta cứ nghĩ đến cấp bật Đại Đế còn có thể đột phá” Hư
Minh cười như điên

“Hư Minh hỗn đãn đừng tưởng mỗi người độ phá” Long Hoàng không kiềm nổi khiếp
sợ. Bọn họ cứ nghĩ Đại Đế đã là cảnh giới cuối cùng không ngờ hôm nay thần
tích làm bọn họ khiếp sợ.

Phượng Tuyết trầm ngâm “Ta không biết hiện tai đạt cấp độ gì nhưng ta biết bây
giờ ta cảm giác cơ thể mạnh hơn khi nảy gặp trăm lần còn ít, khôn nên cười
quá sớm tuy đã đột phá nhưng sâu bên trong hang động này ta cảm giác một luồn
khi lạnh làm ta rùng minh “

Hư Minh lên tiến “ đi, ta xem thử gi làm ta cảm giác ngạc thở không kiềm được
dù đã đột phá cấp bật gì ta cũng không rõ “

Thanh niên Bào trắng rách nát trên khuôn mặt không dấu được sự buồn bả hắn thở
dài “ vẫn không thể chết dù vào không gian loạn lưu, không biết ta được đưa
đến đâu ” hắn chuẩn bị bước ra khỏi hang động thì thấy ba người tiền vào

Hư Minh, Long Khiểu, Phượng Tuyết sững sờ nhìn xung quanh khong cố vật gì ,
không có bất cứ thứ gì ngoài một thanh niên quân áo lôi thôi, bọn họ cảm thấy
chẳn lẽ cảm giac của mình lầm.

Long Khiếu cận thận dò hỏi, tuy là một đại đế nhưng ở hoàn cảnh này cũng phải
cẩn thận

“ Tiểu hữu tên gì, tại sao ở trong đây”

“Tên gì … Ta cũng chẳng nhớ minh tên gì, ta cũng không biết mình tại sao ở
cho này” hẳn nghi trong đầu nhưng không nói ra, im lặng nhìn ba người

“Tại sao ta hỏi không trả lời” Long Khiếu giận giữ rống lên, một luồn uy áp
đập ngang nhiên xuất thế phô thiên cai địa đập vào người thanh niên ấy

Thanh niên quần áo rách rưới nhiều mày, phất tay lên một đạo không biết ánh
sáng đánh thẳng vào người Long Khiếu làm hắn thổ huyết văng vào vách nham
thạch không biết sống chết.

Hư Minh, Phượng Tuyết giật mình nhìn long khiếu không tin vào mắt mình ,
đường đường một đại đế bị một kẻ vô danh hành hạ như một con gà . Nghĩ lại
mình may mắn không lỗ mãng . Tuy thời tiết không nóng nhưng sau lưng họ ướt
đẫm mồ hôi,

Người này mạnh đến cỡ nào.


Vĩnh Sinh Bất Diệt - Chương #3