Tiêu Thần Độ Kiếp!


Người đăng: thanhsontv

Thành Phố Toàn Tiên là một trong 108 cái Thành Phố phồn vinh nhất của Thái
Dương Hệ, nó được nắm giữ trong tay một gia tộc Tu Chân, chắc hẳn vì vậy nó
được gọi là Toàn Tiên, một sở thích của gia tộc đó chăng? Trong Liên Bang cũng
có những Thành Phố hết sức đặc thù, nó yêu cầu một đống điều kiện khác thường
để được đi vào trong, thường thường điều kiện đó sẽ liên quan đến chủng tộc
nắm giữ Thành Phố đó, như một Thành Phố khác trong Thái Dương Hệ này yêu cầu
nếu muốn vào thì phải nắm giữ lực lượng linh hồn cường đại, và Thành Phố đó
được nắm giữ trong tay một chủng tộc chuyên về linh hồn.

Mỗi cái Thành Phố được gọi là nắm giữ trong tay một thế lực nào đó vì quan
chức trong đó chính là người của thế lực, năm trong tay một thành phố có thể
nói sự thể hiện quyền lực, cũng đồng thời chính là nguồn thu nhập khủng khiếp,
một thế lực chỉ cần nắm trong tay một thành phố thôi thì không cần phải lo
lắng về nguồn tài chính hay tài nguyên. Đương nhiên Thành Phố này vẫn thuộc về
Liên Bang, do Liên Bang lãnh đạo nên các thế lực vẫn phải đóng thuế thu nhập
của mình cho Cục thuế Liên Bang hàng năm.

‘’Đó có thể coi là một nét văn hóa còn giữ lại trong mỗi chủng tộc đi’’ Tiêu
Thần thầm nghĩ.

Trước mặt hắn là một tràng diện hết sức vĩ đại, một bức tường thành được làm
bằng những hợp kim siêu cứng, siêu bền, có khả năng kháng những pháp thuật, đó
chính là sản phẩm mới nhất của Liên Bang- Siêu hợp kim số 1500. Trăm vạn năm
qua khoa học kỹ thuật của Liên Bang không ngừng phát triển, trình độ của nó đã
đạt đến một tầm rất cao, số lượng phát minh ngày càng nhiều kéo theo những
ngành khác phát triển một cách mạnh mẽ.

Bức tường này không cao lắm chỉ khoảng 300 mét, có tám cái cửa đi vào, ở ngoài
có vài trăm tên cường giả dò xét, đó chính lực lượng bảo an của cánh cửa,
nhưng chắc không cần đến đâu vì trên tường thành có đến cả nghìn nòng pháo
chỉa 360 độ, có một cái vòng phòng hộ khổng lồ được đặt trên Thành Phố, nó
chính là dùng bảo vệ Thành Phố này, không ai dám can đảm thử lửa giận của nó!

Tiêu Thần chọn một cửa để vào trong Thành Phố, hắn đi đến một cái máy kỳ lạ và
đem thẻ Công dân và giấy chứng nhận Tiên Nhân của hắn để vào, sau một loạt
những máy móc kiểm tra nghiêm ngặt hắn mới có thể được đặt chân vào Thành Phố
này, hết cách rồi nếu không kiểm tra những người vào trong, ai biết được ngươi
có đem cả tấn bom để vào trong túi không gian của ngươi không? Chỉ cần một
tiếng bùm và cả Thành Phố biến thành tro bụi.

Đập vào mắt Tiêu Thần là những tòa nhà chọc trời, những tòa nhà ấy đều mang
phong cách riêng, nó đại diện cho người sở hữu nó, hoặc những tòa nhà mang
phong cách của một chủng tộc, Tiêu Thần cảm thấy rất là đẹp, không hổ là 108
tòa thành phồn hoa nhất.

Hắn có thể thấy dòng người nhộn nhịp, chủng tộc gì cũng có, như một Bạch Tuột
cao 3 mét đang lơ lững trên mặt đất, đó chính là chủng tộc am hiểu về linh
hồn, hay những sinh vật đầu trâu thân người, người ta gọi là Trâu Nhân....
Tiêu Thần hết sức hiếu kỳ đánh giá chung quanh, phải nói là quá đặc sắc, những
chủng tộc hắn chỉ thấy trong ti vi nhưng hôm nay hắn có thể tận mắt nhìn trực
tiếp. Chỉ như vậy thôi Tiêu thần cảm thấy chuyến đi này của hắn quá đáng giá.

Bên trái của hắn có một cái quảng trường, trên đó để đầy những chiếc xe bay,
được trang bị khả năng phản trọng lực, bộ đẩy cao cấp. Nó được dùng như một
phương tiện di chuyển trong Thành Phố và quan trọng hơn hết nó hoàn toàn miễn
phí.

Liên Bang có hai loại tiền để lưu thông đó chính là tiền mà Liên Bang phát
hành và Linh Thạch, trong đó Linh Thạch chính là loại tiền mạnh.

Tiêu Thần chọn một chiếc, để thẻ công dân của hắn vào, sau đó hắn chọn một địa
điểm, đó chính là nơi hắn sẽ độ kiếp, chiếc xe từ từ bay lên và bay vút đi với
một tốc độ cao, không cần Tiêu Thần lái, nó hoàn toàn tự động. Sau 10 phút,
chiếc xe đã hạ xuống trước một tòa nhà cao vút, trên đó được viết mấy chữ tràn
đầy máy móc Công ty Bảo An. Đó chính là một loại tổ chức phổ biến trong Liên
Bang, công ty này phục vụ về bảo vệ vệ sỹ và trên hết nó có một khoảng không
gian rộng lớn lắp đầy những “Cột thu lôi’’ và máy chuyển hóa năng lượng, chỉ
cần trả tiền ngươi sẽ được bảo kê tận răng lúc độ kiếp.

Cướp sạch một cái bí cảnh của Thiên Tiên cường giả nhưng xuôi cho Tiêu Thần,
những cái đan dược hay tiên khí gì đó đã biến thành tro bụi, vài trăm vạn năm
đi qua đừng nói là kỹ thuật luyện khí của thời đại xưa, coi như là kỹ thuật
của Liên Bang hiện giờ cũng phải biến thành tro bụi. Tiêu Thần chỉ nhận được
hơn một vạn tuyệt phẩm Linh Thạch, tiêu hao 10 khối để trả tiền độ kiếp, Tiêu
Thần đi theo một người đàn ông trung niên vào một cái đường hầm đi thông dưới
đất, nó rất sâu.

Khi đến nơi, đó chính là một cái quảng trường rộng lớn, xung quanh nó đầy
những thứ máy móc kỳ lạ và những cây cột phát ra tia sét, đó chính là ‘’Cột
thu lôi’’ và máy chuyển hóa năng lượng. Người đàn ông trung niên thấy trên mặt
Tiêu Thần tràn đầy ngạc nhiên, hắn không khỏi tự đắc, đây chính là nội tình
của công ty hắn, một nơi mà ai sắp độ kiếp đều phải mơ ước – trừ những chủng
tộc không Tu Chân ra, sau đó hắn nói ra:

‘’Tiểu tử mau xếp hàng’’

Tiêu Thần đã phục hồi tinh thần lại, hắn thấy một hàng dài những kẻ chờ đợi để
được độ kiếp, hắn cũng chạy vào xếp hàng theo, khi nhìn trong quảng trường đột
nhiên trời tối lại, không gian trên quảng trường tràn đầy khí tức kinh khủng
làm cho Tiêu Thần kinh hồn, một thanh niên đứng trung tâm ở trung tâm quảng
trường, hắn đã thả ra hết khí tức của mình để báo hiệu rằng hắn sẽ độ kiếp,
một tầng mây đen từ từ ngưng tụ, trong đó tràn đầy những lôi điện khủng kiếp.
Chợt, những tia sét như gặp được thứ gì thu hút, nó đánh tới người thanh niên
với một tốc độ mà mắt thường không thể nhìn thấy, nhưng chưa kịp đánh vào
thanh niên, những tia sét đã bị những cây ‘’cột thu lôi’’ hút đi, và được vận
chuyển vào máy chuyển hóa năng lượng, một vòng phòng hộ ở trên đầu thanh niên
hiện lên, mặc dù thiên kiếp cứ đánh xuống, đôi khi còn xuyên qua những cây cột
nhưng nó lại bị vòng bảo vệ kia chặn lại, sau hồi lâu thiên kiếp cũng tiêu
tan, thấy như vậy thanh niên thở dài một hơi, sau đó hắn bước đi ra quảng
trường trở về thành phố.

Tiêu Thần quan sát hết thảy, hắn không khỏi há hốc mồm, từ lâu hắn đã nghe
được có dich vụ độ kiếp như vậy nhưng hắn chưa bao giờ quan sát qua, hôm nay
thấy quả thật là danh bất hư truyền, bất quá hắn thích, không ai muốn độ kiếp
mà bị phách chảy máu đầu cả. Tiêu Thần cảm khái, nói ra:

‘’Sức mạnh của khoa học thật vĩ đại!’’

Qua bốn giờ chờ đợi, đã đến lượt hắn độ kiếp, dựa theo kịch bản mà đi tiếp,
hắn cũng thả hết khí tức của mình sau đó đứng khoanh tay nhìn thiên khiếp trên
đầu của mình, thiên kiếp gào thét phách hắn nhưng vẫn không đánh tới được,
trong nội tâm Tiêu Thần bỗng nhiên cảm thấy hào hùng, nói ra:

‘’Thiên kiếp không hơn gì cái này!’’

Không ngờ! Dị biến phát sinh, thiên kiếp như nghe hiểu những gì hắn nói, mây
đen càng đậm, tia sét cũng từ từ chuyển hóa từ trắng sang vàng và số lần đánh
xuống càng ngày càng nhiều, Tiêu Thần thấy như vậy không khỏi nuốt một ngụm
nước bọt, hai chân hắn run rẩy, hắn cảm thấy tia sét màu vàng kia chỉ cần đánh
trúng hắn là hắn sẽ chết không có chổ chôn. Người bên ngoài nhìn thấy dị biến,
tiếng kinh hô truyền ra, người đàn ông trung niên nghi hoặc nhìn lại, hai chân
hắn mềm nhũn ra, hắn chửi thầm:

‘’Tên nào không có kiến thức, dám chọc giận thiên kiếp, mã cha nó’’

Thấy thiên kiếp càng ngày càng cuồng bạo, hắn gầm lên về phía bộ liên lạc:

‘’Mở hết công suất, nhanh lên!’’

Tia sét màu vàng nhiều lần đột phá ‘’cột thu lôi’’, những cây cột bắt đầu đỏ
lên, trong mấy phút đã có vài cây ngừng hoạt động vì quá tải, nhưng thật may
mắn, thiên kiếp đã kịp thời rút đi. Tiêu Thân khiếp đảm đi ra quảng trường,
người xung quanh nhìn hắn một cách cổ quái, ngươi thật là thích trang bức,
trong Liên Bang ai chả biết lúc độ kiếp không được tỏ ra khinh thường, ngươi
lại làm ngược lại, tốt một tiểu tử thích trang bức a, đến lúc đền tiền cho
công ty thì đừng có mà khóc.

Người đàn ông trung niên chạy đến gần Tiêu Thần, nói vài câu sau đó hắn kéo
Tiêu Thần đi lên mặt đất. Chuyện kế tiếp, Tiêu Thần phải bồi thường 5000 tuyệt
phẩm linh thạch vì đã làm 50 cái ‘’cột thu lôi’’ quá tải dẫn đến hư hỏng. Một
nửa tài sản tự nhiên ra đi, trong lòng quá đau, Tiêu Thần mắn thầm vài tiếng:

‘’Thiên kiếp chết tiệt’’ như nghe được hắn, trên trời truyền đến một tia sét,
va chạm vào vòng bảo vệ rồi tiêu tan, hắn lập tức ngậm miệng, rụt đầu vào ngó
lên trời.


Vĩnh Hằng Vũ Trụ - Chương #4