Thân Thế Tiêu Thần, Sức Mạnh Của Norberta


Người đăng: thanhsontv

Tất cả mọi chuyện đã diễn ra đều không liên quan đến Tiêu Thần, hắn vẫn sống
một cuộc sống thoải bên trong Cô Nhi Viện.

Một ngày này, mẹ Michelle gọi hắn vào một căn phòng, Tiêu Thần bước vào phòng
thấy mẹ Michelle trên tay đang cầm một lá thư, hắn không khỏi ngẩn ra.

Mẹ Michelle thấy Tiêu Thần ngẩn người, không khỏi cười nói ra:

‘’Con muốn biết thân thế của mình sao?’’

‘’Thân thế? Con không phải là một cô nhi sao?’’ Tiêu Thần nói với giọng kích
động.

‘’Con có phải là cô nhi hay không thì ta không biết, nhưng vào 20 năm trước,
ta đã thấy con trong một cái nôi trước cổng Cô Nhi Viện, kèm theo hai lá thư,
một là viết cho ta, hai là viết cho con.’’

‘Khi nghe đến đây Tiêu Thần càng cảm thấy kích động hơn nữa, hai con mắt nhìn
chằm chằm vào lá thư trên tay mẹ Michelle, nếu là một người khác cầm lá thư
này có lẽ hắn đã xông lên cướp đoạt nó. Với một cô nhi như hắn, khi nghe đến
có hi vọng biết được cha mẹ mình là ai, có còn sống hay không thì hắn còn giữ
bình tĩnh được nữa sao?

‘’Lá thư cho ta, trong đó viết nhờ ta chăm sóc con, sau này khi con trưởng
thành thì sẽ đem lá thư còn lại cho con.’’

‘’Hai năm con mất tích, có lẽ đã có những chuyện xảy ra, ta cảm thấy con đã
trưởng thành, hôm nay ta sẽ trao lá thư cho con!’’

Me Michelle nói xong, bước đến trước mặt Tiêu Thần, tay cầm lá thư đưa cho
hắn. Sau đó bước ra khỏi phòng một cách nhẹ nhàng, để lại trong phòng một mình
Tiêu Thần đang ngẩn người ra.

Tiêu Thần nhận lá thư, trong nội tâm tràn đầy nôn nóng, nội tâm hắn đang gào
thét:

‘’Mở nó ra!’’

‘’Mở nó ra!''

Hai tay hắn đang run rẩy, hắn sợ, hắn đang do dự, sau một hồi lâu, hai mắt hắn
dần trở nên kiên định, hai tay dừng run rẩy, mở lá thư ra một cách nhẹ nhàng.

Dòng chữ đầu tiên Tiêu Thần nhìn thấy, mỗi một chổ đôi mắt Tiêu Thần nhìn, nó
sẽ tự động hiện ra những chữ viết:

‘’Chào con, Tiêu Thần, tiểu tử ngươi đến tận 20 tuổi 5 tháng mới trưởng thành
cơ à?”

‘’Haha, đừng hoảng sợ, đây chỉ là một loại sức mạnh mà thôi!’’ Tiêu Thần đọc
dòng đầu tiên cảm thấy rất khiếp sợ, tràn đầy nghi hoặc, nhìn xung quanh xem
có ai đang nhìn mình không, xác định 100% không có ai đang nhìn lén mình hắn
mới yên tâm đọc tiếp.

Trong nội tâm hắn tò mò là ai đã viết bức thư này, sau đó hắn đã nhìn thấy một
dòng chữ hiện lên:

‘’Ngươi đang nghi hoặc ta là ai sao? Ta là mẹ của ngươi!’’

Tiêu Thần một vạn cái hoảng sợ, đây là loại sức mạnh gì có thể trả lời những
nghi hoặc trong nội tâm của hắn? Hắn cũng đang nghi ngờ là có ai đang chơi
hắn!

‘’Ngươi đang đọc lá thư này vào lúc 14 giờ 23 phút 56 giây ngày…tháng….năm!’’

Lại một dòng chữ hiện lên, theo bản năng Tiêu Thần nhìn về phía đồng hồ, quá
chính xác, hắn đã phục! Tiêu Thần định mở miệng hỏi thì lại một dòng chữ hiện
ra:

‘’Đừng hỏi nhiều, ta sẽ giải thích cho con, gia tộc ta là một đại tộc chiếm
giữ cả một hệ thiên hà, tộc nhân vô số, bỗng có một ngày, có một sinh vật kỳ
lạ đã xuất hiện, vời sức mạnh áp đảo, hắn đã tiêu diệt toàn gia tộc của chúng
ta, chúng ta chỉ có thể bảo vệ một tính mạng của con, sức mạnh của sinh vật đó
quá khủng khiếp, nên nhớ đừng bao giờ tìm hắn!’’

‘’Để không đoạn tuyệt truyền thừa, trong bức thư này có phong ấn một sức mạnh
sẽ kích hoạt huyết mạch của con!’’ Sau khi dòng chữ này hiện ra, một luồn ánh
sáng từ bức thư bắn vào Tiêu Thần rồi biến mất, sau vài giây hắn đã tỉnh hồn
lại nhìn vào bức thư.

‘’Gia tộc ta có một thiên phú, mặc dù xác xuất để có nó thấp đến đáng thương,
nhưng con đã sở hữu nó, đó chính là phá hủy tất cả những thứ được ngưng tụ từ
các loại năng lượng, như là các pháp thuật của các sinh vật sử dụng linh lực,
hay ma pháp. Nhớ kỹ nó không phải là vô địch, sức mạnh của nó sẽ tỷ lệ thuận
với sức mạnh thân thể của con, gia tộc ta có một môn gọi là ‘’Bí’’ để rèn
luyện thân thể được truyền thừa rất lâu đến cả xuất sứ của nó gia tộc cũng
không biết.’’

Lại một tia ánh sáng màu vàng từ bức thư bắn vào Tiêu Thần, trong óc hắn hiện
ra những ký tự cổ xưa, tràn đầy huyền ảo, nhưng hắn cảm thấy rất dễ hiểu.

‘’Để có thể tu luyện nó, cần những linh vật của Vũ Trụ này, ta có chuẩn bị cho
con một thứ linh vật được gọi là ‘’Thành Phố Chi Tinh’’ cấp độ cao nhất, luyện
hóa nó sức mạnh của con sẽ tăng lên đến nổi có thể phá hủy một tòa cỡ lớn nhất
Thành phố, tương đương với sức mạnh của pháp thuật được ngưng tụ từ cường giả
cấp 13!’’

Tiêu Thần đọc đến đây, hắn lại thấy một ánh sáng viên màu xanh dương hình cầu,
trong nó tràn đầy năng lượng, khi thấy nó thân thể của Tiêu Thần đang gào
thét, chiếm đoạt nó! Viên ánh sáng màu xanh dương tự động bay về phía Tiêu
Thần.

Hắn dựa theo những ký hiệu cổ xưa chỉ dẫn, từ từ luyện hóa nó nhập vào thân
thể, lúc đầu luyện hóa nó rất là gian nan, chỉ từng tia một từng tia một, với
tốc độ này muốn luyện hóa nó hoàn toàn phải mất mấy tháng đến mấy năm, Tiêu
Thần không biết, đột nhiên có một luồng sức mạnh kỳ dị mang theo một cổ không
thể kháng cự tràn vào Tiêu Thần, giúp hắn luyện hóa viên ánh sáng màu xanh
dương này. Sức mạnh ấy mang theo một cổ ấm áp để Tiêu Thần chỉ muốn chìm vào
nó mãi mãi, hai dòng nước mắt hắn trào ra từ bao giờ, hắn biết sức mạnh này từ
đâu.

Luyện hóa vẫn tiếp tục, những tia sáng màu xanh được sức mạnh của Tiêu Thần
cùng với sức mạnh kia dẫn đường từ từ dung nhập vào thân thể hắn, hắn cảm giác
mỗi một giây, mỗi một khắc thân thể hắn đều mạnh hơn, sức mạnh từ thân thể hắn
tăng lên một cách khủng khiếp, đột nhiên có một bức tường đã ngăn chặn tất cả
sức mạnh này bên ngoài, những ký hiệu cổ xưa tự động sáng lên, nó như tiếp
thêm sức mạnh cho Tiêu Thần, bức tường đã bị phá hủy một cách dễ dàng.

Tiêu Thần biết bức tường đó chính là vết ngăn giữa các cảnh giới, nếu không có
những ký hiệu kỳ dị và “Thành Phố Chi Tinh’’ của mẹ hắn cho hắn thì hắn sẽ
không đột phá một cách dễ dàng như vậy! Chỉ trong vòng 5 phút đồng hồ, một
viên ‘’Thành Phố Chi Tinh’’ cấp cao nhất đã bị luyện hóa nhập vào thân thể của
Tiêu Thần.

Tiêu Thần mở hai mắt ra, cảm nhận được thân thể của mình biến hóa, nhưng hắn
không có vui mừng, tiếp tục nhìn vào bức thư đang cầm trên tay. Dòng chữ trên
đó vẫn tiếp tục hiện ra:

‘’Ta chỉ có thể giúp được con đến đây, từ nay về sau, tất cả phải dựa vào con.
Nhớ kỹ! Mối thủ của gia tộc con không cần phải báo, sức mạnh của sinh vật kia
quá khủng khiếp, khi con gặp hắn hãy quay đầu thoát khỏi đó thật nhanh, đây là
hình ảnh của nó, nó tên là Norberta, hắn sẽ cảm ứng được những ai nhắc tên của
hắn, cho nên hãy cẩn thận. Ta tên là Hoàng Nguyệt, tạm biệt, con trai của
ta!’’

Một hình ảnh từ bức thư hiện lên, đó là một cơ gái, xinh đẹp như hoa, mang
theo từ ái nhìn hắn. Sau đó hình ảnh đó đã biến mất, một hình khác lại hiện
lên, nó khá mờ, giống như bị người khác bóp méo, đó là một sinh vật đứng
thẳng, hai chân hai tay mọc đầy lân giáp, những cái móc vuốt dữ tợn, có sáu
cai đầu rắn, màu trắng xen lẫn màu đỏ, tràn đầy dữ tợn.

Tiêu Thần nhìn thật kỹ hình ảnh của cô gái kia, giống như khắc vào thật sâu
trong tâm của mình, sau đó hắn nhìn tên sinh vật Noberta, hai mắt tràn đầy căm
hận, chính là nó đã lấy đi tất cả của ta, thân nhân, cha mẹ, cả những tộc
nhân, mối hận này làm sao có thể không báo? Tiêu Thần lẩm bẩm:

‘’Noberta!!’’ giọng nói của hắn đầy kiên quyết! (mạng chú anh lấy chắc)

Sức mạnh của hắn không khống chế lan ra xung quanh, tất cả đồ vật đều rung
động, thấy như vậy Tiêu Thần mới cố gắng bình phục tâm thần của mình, đem lá
thư cất thật kỹ, bước ra khỏi cửa phòng, hắn nhìn thấy một người, đó là mẹ
Michelle, hai chân hắn nhưng không được đều khiển chạy đến sa vào lòng của mẹ…

…………………………………………………………………………………………………………………………

Ở nơi đây là một cái Thiên Hà xa xôi của vùng Man Hoang, một cái tinh vực nào
đó và một cái tinh cầu nào đó. Hoàn cảnh nơi đây tràn đầy ác liệt, những ngọn
núi lửa mọc lên như nấm, dung nham gần như che khuất cả một tinh cầu.

Một ngọn núi lửa cao vài chục km, tâm của nó đang có một sinh vật, với 6 cái
đầu, hai tay hai chân tràn đầy lân giáp, trong nó thật dữ tợn.

Bồng nhiên! Tất cả 6 đầu, mười hai con mắt từ từ mở ra, trong đó là nhãn cầu
của hắn, tràn đầy băng lãnh, giống như không có tình cảm vậy, màu đỏ nhãn cầu
nhìn vế phía xa, đó là hướng của Liên Bang.

‘’Hừ, có ai đó đang nhắc đến ta!’’ Giọng nói của tên sinh vật Norberta vang
vọng trong núi lửa.

‘’Hoặc có lẽ do ta nhầm.’’

‘’Chậc chậc, nguồn năng lượng từ thân thể của lũ sinh vật mà ta mới thôn phệ
kia thật mạnh mẽ, tiêu hóa hết chúng có lẽ ta thành công đột phá.’’ Nói xong,
Norberta vung tay lên về phía bầu trời, nhắm mắt lại, còn ai nhắc đến hắn, hắn
không để trong lòng, việc quan trọng đó là tập trung tiêu hóa nguồn năng lượng
này.

Ngoài viên tinh cầu này, có vài chục viên tinh cầu khác cũng đang quay xung
quanh mặt trời, bổng nhiên có một viên nổ tung, những mãnh vỡ bắn ra bốn phía
nhấc lên một trận tai nạn trong Vũ Trụ, đó chính là tiếng hừ của sinh vật
Norberta đã hủy diệt viên Tinh Cầu gấp 3000 lần Trái Đất này. Các mãnh vỡ bắn
về phía hành tinh của hắn, đột nhiên các mãnh vỡ đó như bị một sức mạnh khổng
lồ bóp lại thành một viên cầu rồi bắn về phía Vụ Trụ. Norberta tựa hồ không
quan tâm chuyện này lắm, có lẽ hắn đã làm không biết bao nhiêu lần!


Vĩnh Hằng Vũ Trụ - Chương #10