Người đăng: Hoang Truong
"SÁTTTTTTTTTTTTTTT"
Trần Ngọc Lâm gào lên, vung vẩy cây lau nhà khắp nơi.
Bất chợt, một luồng âm phong thổi tới, một nữ thi có một cái phù chú đeo quàng
qua mắt bỗng dưng xuất hiện, một tay thộp lấy đầu hắn:
"Này nhóc, mới sáng ngày ra đừng có mà gào thét ầm ĩ lên thế, mọi người sẽ bị
mất giấc đấy, mặc dù chẳng mấy ai ngủ."
Trần Ngọc Lâm cười:
"À xin nhỗi nhé Khải Trang tỷ, thói quen thôi."
Nữ thi tên Khải Trang nghi hoặc hỏi:
"Cái thể loại thói quen gì mà gào thét "SÁTTTTTTTT" mỗi khi cầm cây lau nhà
vậy?"
Trần Ngọc Lâm:
"À thì đó là hồi tôi còn học ở trường, có rất nhiều vụ đánh nhau và mỗi lần
tôi bị phạt trực nhật không hiểu sao toàn có một lũ có mắt không tròng đến gây
sự, lần quái nào tôi cũng dùng cây lau nhà đập bỏ bu chúng nó, thể là thành
thói quen."
"Về sau, tôi còn được gọi là "Cây lau nhà đẫm máu", "Kẻ đồ sát" hoặc như gần
đây nhất, "Lâm man rợ", đọc nhanh thì thành "Lâmarợ"."
Khải Trang:
- .............
Nà ní dà fuck ká?
Khải Trang thở dài:
"Hết " Thằng Bờm", rối tới "Thằng Bờm có cái quạt mo", "Thiện thượng thiên hạ,
duy ngã độc bờm" rồi giờ thì là "Lâmarợ" à?"
Trần Ngọc Lâm nghe đến đó, tái mặt:
"Đại tỷ đừng nhắc đến đó nữa, cái tên đó đã trở thành quá khứ. Tốt nhất là
đừng nhắc đến cái tên đó nữa. Mà đại tỷ có nick facebook là gì thế chúng ta
add nhau đi.."
Mỗi lần nhớ đến cái acc face book trên nhóm chat Vĩnh Hằng đảo hắn lại nghiến
răng nghiến lợi. Trước giờ từ lúc Mộ Dung Nguyệt cho hắn đặt nickname tu chân
là Thằng Bờm, hắn một mực bị gọi là như thế.
Mỗi lần hắn thay đổi tên biệt hiệu, y như rằng không quá 1s sau thể nào cũng
có một gã gọi Linh Mục Thiên Mộng Đạo Nhân hoặc không thì cũng là một thằng
cha nào đó gọi Thiên Mục Ảo Mộng Tôn Giả sẽ đổi lại biệt hiệu của hắn. 4 tháng
nay liên tục là như thế rồi.
"Vậy thì add nick nhau đi."
Khải Trang:
"facebook tôi là Thiên Mục Ảo Mộng Tôn Giả."
".............."
Trần Ngọc Lâm gào lên:
"ỐI DỜI THẾ HÓA RA BÀ CÔ LÀ CÁI NGƯỜI ĐẦU TÊU CÁI VỤ THẰNG BỜM ĐÓ À? BÀ CÔ LÀ
CÁI NGƯỜI KHÔNG CHỊU CHO TÔI ĐỔI LẠI NICK NAME À? TÔI NGỒI HÓNG CÁI THẰNG
THIÊN MỤC ẢO MỘNG TÔN GIẢ ĐÓ NỬA THÁNG NAY THẾ HÓA RA CÁI THẰNG ĐÓ NÓ NGỒI
NGAY BÊN CẠNH TÔI À?"
Khải Trang:
"Ừ thì cậu có hỏi quái đâu mà tôi nói? Với cả tôi thấy cái tên thằng bờm hay
mà. Đạo hiệu của tôi cũng là do Dung Nguyệt tiểu thư tặng, cậu cần phải tôn
trọng nó."
Trần Ngọc Lâm thiếu chút nhổ một bãi nước bọt:
"Tôn trọng quá á, bà cô đó troll tôi thì có."
"Ồn quá, có chuyện gì đó?"
Lúc này, Âu Bảo Uyên ngáp dài bước ra, nàng mặc một bộ đồ ngủ bó sát trông khá
gợi cảm nếu không phải phần trước và sau nàng là hai đường thẳng song song:
"Mà này, ông đang lảm nhảm cái gì mà Thiên Mục Ảo Mộng Tôn giả đó? Có phải đó
là cái người mà thay đổi nick name của ông một cách thần sầu trong 0,1s kể từ
khi ông thay đổi lại nick name không?"
"Ờ chuẩn òi."
Trần Ngọc Lâm chán chường lầm bầm:
"Cũng chẳng gì cả, chỉ là sốc thôi. Lúc đọc Thiên Mục Ảo Mông Tôn giả cứ tưởng
tượng ra một lão già dịch, hóa ra là bà cô này..."
Khải Trang ngáp một cái, nàng nói:
"Có gì đâu, Dung Nguyệt tiểu thư có thói quen đặt mấy cái tên dở tệ cho mấy
đứa đệ của nàng mà. Tên ngươi còn hay đó, có người còn được đặt là Thần Long
Hành vì nàng thấy người hắn có mấy cái vẩy trông giống vẩy rồng trên người,
xong hóa ra đó không phải vẩy rồng mà là bệnh vẩy nến."
Trần Ngọc Lâm:
- ?
Vãi cả bênh vẩy nến. Xem ra đúng là cái tên hắn cũng khá khẩm thật.
Nằm mơ. Hắn sẽ cố gắng để thay đổi cái biệt hiệu chết toi [Thằng Bờm] kia cho
dù đó là điều cuối cùng hắn làm được.
Hệ Thống càm ràm:
[Thực ra nếu Kí Chủ đột phá Kim Đan, Kí Chủ có thể tùy ý lựa chọn đạo hiệu cho
chính mình.]
Trần Ngọc Lâm:
"À nhưng mà thế thì lâu lắm, có khi cũng phải trăm năm không chừng. Thôi thì
cố mưa dầm thấm lâu vậy."
Hệ Thống:
[...........]
Hệ Thống:
[E hèm, kí chủ có quên gì không nhỉ? Cả 2 Arch Ville cùng với Hắc Linh đều đủ
điều kiện nâng cấp, Kí Chủ còn phải thu thập tài liệu đó.]
Mỗi một triệu hoán thú có 2 cách để sức mạnh thay đổi đột biến, tiến hóa để
nâng cấp nó thành một chủng loài mới, và nâng cấp khi đạt mức max level.
Hắc Linh cùng Arch Ville đều đã đạt tới bình cảnh level 100/100, hiện tại hắn
cần tìm kiếm tài liệu nâng cấp cho cả 2. Arch Ville hiện tại hoàn toàn có thể
nâng lên 4 sao nhưng nếu thế thì khẩu phần mà nó "xực" khi ăn Summoner sẽ biến
mất và thay vì tiến hóa thì sẽ lên thẳng 4 sao, hắn lại không ngu.
Có lẽ nếu hắn ôm chân Mộ Dung Nguyệt có thể kiếm được, nhưng mà thế thì nhục
mặt lắm. Đằng nào 1 tháng tới cũng là kì hạn của Vạn Tộc Phường Thị, lễ hội
trao đổi bình đẳng giá, nếu tốt có thể kiếm luôn được tài liệu ở đó.
Hiện tại, điểm Vận Mệnh của hắn là hơn 500 điểm, cấp độ là Lv23. Trần Ngọc Lâm
đang không biết nên tích tiền để mua đồ dùng trao đổi trong đợt Vạn Tộc Phường
Thị hay là nên mua một cây gì đó trồng trong dược viên.
Dược Viên đã mở từ Lv20 nhưng một mực hắn chưa có gì để trao đổi. Còn nếu là
đồ mua từ Hệ Thống hầu hết đều là loại mặt hàng [Cấm buôn bán] cho nên có lẽ
phải dùng một vài thủ thuật nhỏ qua mặt nó.
Trần Ngọc Lâm lắc đầu:
"Để sau đi, bây giờ còn không được ra khỏi đảo nữa cơ."
Quả đúng thế, từ sau khi lên đảo hắn cơ bản là bị cấm cửa luôn không được đi
ra ngoài.
Trước tiên giới thiệu một chút về các cấp bậc thành viên, có 4 loại thành
viên.
Đầu tiên là thành viên ngoại đảo, tức là những người liên kết, khách hàng, một
số người có chức vụ nhưng không thông qua vài kiểm tra đầu vào của đảo hoặc
tương tự như vậy...
Kế đó là thành viên được đánh số, có tầm hơn 100 thành viên tới 2100 thành
viên loại này cả thảy, số lượng dao động trong đó. Chủ yếu do có nhiều người
sống lâu quá nên không ai dám chắc, cũng thường chỉ có vài chục người ở trên
đảo thường xuyên cho nên số lượng chính thức chỉ vài người biết.
Các thành viên đánh số theo số thứ tự gia nhập và cấp bậc Rank, nhưng vì đảo
này thành lập quá lâu, hơn ngàn năm thì phải cho nên số thứ tự có cả những
người đã qua đời nên cái này không đại biểu số người hiện có.
Hiện tại hắn là rank 1, rank có 9 rank, 1 - 9. Ví dụ số thứ tự của hắn hiện
tại là 2113 cho nên mã số thành viên của hắn là A2113-1.
Cái chữ A ở đầu đơn giản là số hiệu phòng ngủ của hắn, cũng là tổ hắn được
phân công.
Chỉ thành viên cấp 7 trở lên mới được tự do ra khỏi đảo, thành viên cấp 4 trở
lên muốn ra khỏi đảo thì xin phép tùy tiện, còn cấp 1 tới cấp 3 thì muốn ra
khỏi đảo phải xin phép cả chục người mới được.
Kế đó là thành viên cấp cao, những người đóng vai trò quản lý điều hành nhà
trọ.
Và cuối cùng là những thành viên cấp bậc trấn phái, tức là tu vi cao tới mức
đủ để đập sml bất kì ai dám tới gây sự. Thậm chí nghe đồn một trăm năm trước 1
đại tông môn đủ để quát tháo bát hoang cử ra một hạm đội đến đây chinh phạt,
cuối cùng trong một đêm toàn bộ tan tác sạch sành sanh.
Cũng không lạ, nếu Tiêu Dao Thánh Nhân ở đây thì cái gì cũng có thể xảy ra.
Trần Ngọc Lâm hiện tại là rank 1, cho nên còn chưa được ra khỏi đảo trừ khi có
lý do chính đáng. Đương nhiên hắn cũng không phải ăn không ngồi rồi mà có làm
việc hẳn hoi nhé.
Lau chùi, lau dọn, rửa bát, đánh nhà vệ sinh, đủ các việc tay chân về tay hắn
với đồng lương chết đói 160k/ngày tức là 20k/ giờ, nếu làm thêm giờ không tăng
lương. Đó là chưa nói khẩu phần ăn không bõ dính răng đấy.
Hình như cái chỗ này nó trọng nữ khinh nam, bao nhiêu việc thú vị thì được
Uyên tiếp nhận (làm nhiệm vụ, chinh chiến ..v..v), còn bao việc try hard thì
quẳng hết cho hắn.
Trần Ngọc Lâm gào thét:
"Bắt nạt trẻ em, bóc lột lao động lứa tuổi thành niên, tôiiiiiiii kiệnnnnnn
mấy người."
Khải Trang:
"Tại sao lại là bóc lột trẻ em?"
Trần Ngọc Lâm:
"Tôi chưa tới 18 tuổi đã phải nai lưng ra làm lung kiếm sống, cái này không
phải bóc lột trẻ em thì cái nào là bóc lột trẻ em? TÔI KIỆNNNN."
Khải Trang lắc đầu, nghiêm giọng nói:
"Nghe này Trần Ngọc Lâm, chúng ta đã là tu luyện giả, luật lệ của một giới
phàm nhân không còn có tác dụng với chúng ta nữa...."
Trần Ngọc Lâm nhìn nàng nói:
"Thế luật lệ một giới phàm nhân không còn áp dụng cho chúng ta, thể cho tôi
uống rượu nhé?"
Khải Trang:
"Không, luật là chưa tới 18 tuổi không uống rượu."
Trần Ngọc Lâm:
"ĐẤY, CÂU TRƯỚC CÂU SAU CỦA BÀ CÔ ĐỐP NHAU CHAN CHÁT KIA KÌA."
Khải Trang thở dài, chợt lúc này có mấy người trong mấy bộ vest đen tới:
"Ồ, đây là Ngài Lâm với Tiểu Thư Uyên và Tiểu Thư Trang đúng không nhỉ? Trai
tráng trẻ trâu quá hén, mới sáng sớm ra đã om sòm lên rồi. Đi nhậu với tụi này
không?"
Trần Ngọc Lâm quay ra, là mấy tay thành viên ngoại đảo:
"Mấy người im hộ cái. Bỏ cái vụ 'Ngài' đi, mệt lắm rồi đấy, nghe ngứa tai
không chịu nổi. Tôi thừa biết mấy người chỉ coi tôi là thằng nhãi trẻ trâu
thôi."
"Ờ thì Ngài trẻ trâu thiệt mà..."
Trần Ngọc Lâm:
"Ờ cái đó đúng, nhưng mà stop dùm cái vụ Ngài Ngiếc dùm cái coi."
"Bất khả kháng rồi, chỉ cần là thành viên hộ pháp Ngoại đảo đều phải xưng hô
với những người đã qua bài kiểm tra bằng Ngài, trừ khi là khách nhân hoặc đại
loại thế. Thôi nào, quên vụ xưng hô và lại đây đánh bài chút đi Ngài
160k/ngày."
Trần Ngọc Lâm:
"Mấy người ác dữ vậy? Mấy người không chỉ muốn bóc lột sức lao động của tui mà
còn muốn bóc lột luôn cả khoản lương ít ỏi tôi có à? Mà tiền lương của tôi thì
liên quan gì ở đây?"
Khải Trang xoa xoa trán:
"Thôi được rồi, vậy tôi cho cậu đi kiếm vài nhiệm vụ vậy, để cậu lau nhà mãi
cũng tội."
Trần Ngọc Lâm hai mắt sáng rực:
"Hả, chị gái đây cho em chuẩn bị cho em công việc à?"
Trên tay Khải Trang xuất hiện một tập giấy, thở dài:
"Tôi không yên tâm về cậu được đâu, nhưng mà nếu như cậu đi cùng Uyên và Keal
thì chắc là được thôi. Được rồi, đây là chi tiết về nhiệm vụ, cậu cố gắng tự
thân vận động, ít nhất cũng đừng làm cản tay họ là được."