Người đăng: Hoang Truong
"RẦM!!!"
Một con Huyền Thiên ngã xuống. Huyền Thiên là một loài sinh vật quái dị biết
bay, hình dáng của nó là một cục thịt với 3 đôi cánh của chim, bọ, dơi và đuôi
của bọ cạp. Con này là một loại sinh vật khá kì quặc, hình như là tầm một ngàn
năm trước xổng ra từ một phòng thí nghiệm, sau đó phát triển.
Trần Ngọc Lâm vừa mới sử dụng Tâm Âm Vọng Ảo bóp nát trái tim nó. Trong số 3
tuyệt kĩ, đây là tuyệt kĩ khó luyện nhất, chủ yếu vì nó yêu cầu tạo ra một
cánh tay hư ảo chứ không phải dùng tóc hay thanh âm, thứ vốn đã có sẵn, chỉ
cần dùng linh lực luyện hóa theo trình tự nhất định.
Loại tuyệt học này ở giai đoạn hiện tại có thể nói là át chủ bài của hắn.
Không có giới hạn cảnh giới tác động đối với địch nhân, tuy nhiên trái tim của
kẻ càng mạnh, linh lực hao tổn càng cao để tạo ra bản sao của trái tim bằng
cánh tay đó.
Trên lý thuyết, hắn có thể tạo ra bản sao của trái tim một tuyệt thế cường giả
cấp bậc thánh nhân, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là hắn có đủ linh lực.
Cũng khoảng chừng một lượng linh lực đủ để thắp sáng ... một cái tinh hệ thôi.
Cũng chẳng nhiều nhặn lắm.
Nghiêm chỉnh mà nói, hắn cũng có thể dùng chính cánh tay hắn để thi triển,
nhưng như thế thì phiền toái lắm. Và bàn tay linh thể của Devil Bringer cũng
không thể dùng cùng lúc với Tâm Âm Vọng Ảo được. Nếu cả hai dùng đồng thời sẽ
triệt tiêu lẫn nhau. Hệ Thống nói cái này là do Devil Bringer thuộc mặt "ác
quỷ", còn kĩ năng của mấy người Ông Lão Trên Núi thuộc diện "Thần Thánh" đối
lập nhau cho nên không thể sử dụng đồng thời.
Giải thích như vậy, hắn cũng đành bó tay.
Dù sao thì, hiện tại toàn bộ 3 kĩ năng đã được lên cấp 2. Mỗi lần lên cấp, kĩ
năng đều sẽ tăng cường khoảng 5% uy lực. Mỗi một cấp tuy rằng không nhiều,
nhưng gộp lại thì lên tới 50% khi đủ 10 cấp, cũng coi như không tồi.
Cấp 1 là có thể niệm ra hình dáng của kĩ năng. Cấp 2 là có thể sử dụng kĩ năng
mà không có khả năng thất bại. Tỉ như Tâm Âm Vọng Ảo hắn thất bại trong việc
cụ hình hóa ra là đã tính là chỉ có cấp 1.
Kĩ năng cấp 3 - 6 chính là tùy tâm sở dụng. Cấp 7 chính là đánh giá tình huống
thích hợp để sử dụng các kĩ năng, và sử dụng kĩ năng hoàn toàn thích hợp tùy
tình huống. Cấp 8 thì khó khăn hơn nhiều, yêu cầu khống chế hoàn hảo kĩ năng
đó, có nhiều mốc tính điểm khác nhau, tỉ như mốc đầu tiên là dùng tiêu hao nhỏ
nhất đạt về lợi tức lớn nhất.
Hiện tại hắn mới chỉ là toàn bộ cấp 2, vẫn còn cần tập trung mới sử dụng được.
Chỉ khi nào hắn niệm phát là tự động phát động kĩ năng đó mới lên cấp 3.
Sau khi kiểm tra đầy đủ các kĩ năng, hắn quay trở lại trên đảo. Địa Giới cùng
với Vĩnh Hằng Đảo cách nhau một cái thang máy, nhưng mỗi lần hắn đi lên là lại
có một loại lạnh run người, đây là cái mà Hệ Thống nói là "ảnh hưởng của sự
sai lệch trong không gian".
Dường như Địa Giới là một loại không gian được nới rộng ra ngay bên dưới Vĩnh
Hằng Đảo. Một dạng Động Thiên Phúc Địa nào đó.
Trần Ngọc Lâm sau khi đi lên đảo, tuy nhiên ngay khi đi vào trong phòng hắn
lập tức nhận ra một vấn đề : Cửa phòng đang mở. Về lý thuyết, không một ai có
chìa khóa phòng người khác, bởi vì còn chẳng có chìa khóa phòng. Người ta sử
dụng linh lực ấn ký để mở khóa.
Nếu như hắn ở trong phòng, cửa mặc định được mở trừ khi hắn muốn khóa cửa lại,
và một khi hắn đi ra ngoài thì cửa sẽ được đóng vào.
Trần Ngọc Lâm bước vào, nhìn xung quanh. Hắn chợt nhớ ra là mấy hôm trước khi
đi Phó Bản Fate/Zero có nhận được thông báo có thêm một bạn cùng phòng, chủ
yếu là do thằng cha cùng phòng cũ của hắn chuyển đi chỗ khác.
Dù nói là cùng phòng cũ, tuy nhiên Trần Ngọc Lâm lại chưa một lần tận mắt nhìn
thấy người đó. Già trẻ, người hay thú hắn cũng chẳng biết. Ngược lại có hai
lần hắn tỉnh dậy và thấy một con bò, một lần thấy một con dê đang đứng cuối
giường nhìn chằm chằm hắn.
Ớn bỏ bà. Dê thì không sao, nhưng có lần hắn bị một con bò đá, giờ vẫn còn
thấy sợ.
Người đang ở bên trong phòng là một thanh niên, nhìn qua giống nhân loại. Tuy
nhiên nếu để ý kĩ sẽ thấy rằng hắn không thực sự là nhân loại, hai lông mày
của hắn không màu đen mà là màu vàng kim, tóc cũng màu vàng kim. Hai mắt ngược
lại, đồng tử đen đặc không phản chiếu một chút ánh sáng nào.
Giống như thể nó hút hết ánh sáng vậy.
Trần Ngọc Lâm liếc sơ qua Giám Định:
[Tên : Đông Phương Thường Thắng.
Chủng tộc : Ngạo Chúng Thiên Ưng + Ngạo Địa Quần Điêu.
Thể Chất : Thái Dương Minh Đăng thánh thể.
Cảnh giới : Tứ Phẩm Trung Kỳ Tu Chân Hệ.
]
Trần Ngọc Lâm hơi kinh ngạc, gã này hồi trước Giám Định không có cái Thái
Dương Minh Đăng Thánh Thể này. Tuy nhiên hắn cũng chỉ hơi kinh ngạc, có thể
thời điểm đó người này chưa chính thức luyện thành loại thể chất này.
Thể chất, một loại phạm trù vượt qua cả huyết mạch. Sở dĩ nói nó vượt qua cả
huyết mạch là vì huyết mạch chỉ ảnh hưởng tới phạm trù về linh căn, có thể di
truyền, nhưng thể chất là không thể di truyền. Hơn nữa, một số nghiên cứu cho
thấy thể chất đã không còn là phạm trù thân thể nữa, đã liên quan tới khái
niệm linh hồn.
Cho nên, dù là bất kỳ loài nào trong vũ trụ này, thể chất cùng loại cũng sẽ có
các tác dụng tương tự nhau. Mặc dù có thể có chút sai lệch dựa theo thân thể
từng loài, nhưng nhìn chung không lớn.
Tỉ như Huyết Thánh Thể là một dạng vượt ngưỡng của thể chất ma cà rồng, Huyết
Thánh Thể có thể tùy ý khống chế máu tươi dù là của đối thủ. Một loại thể chất
vô cùng mạnh mẽ, đồng thời cực kỳ tà môn.
Thể chất có 3 loại thể chất, Linh Thể, Thánh Thể và Thần Thể. Thánh Thể nằm
dưới Thần Thể, Linh Thể đứng riêng một góc không phân biệt với hai loại còn
lại. Cái này là loại hình cấp cao hơn của thể chất bình thường, ví dụ Thổ Linh
Thể.
Những người này không chỉ là có linh căn mang theo thuộc tính, mà chỉ cần họ
tiếp xúc với thuộc tính đó, lực chiến của họ liền bạo tăng kinh khủng. Tỉ như
Thổ Linh Thể chỉ cần chạm vào mặt đất liền coi như đã ở thế bất bại. Thủy Linh
Thể chỉ cần ở trong nước có thể một cái vật 10 cái.
Trần Ngọc Lâm biết một gã sở hữu Biến dị Hắc Ám Linh Thể. Trong bầu trời đêm,
lực chiến của gã có thể vượt qua gần 1 đại cảnh giới mà chiến.
Thánh Thể và Thần Thể là hai loại nối tiếp. Thần Thể rất ít xuất hiện ở tiên
thiên, là Thánh Thể sau khi phát triển tới cực hạn đột phá mà thành.
Thái Dương Minh Đăng Thánh Thể, một loại thể chất chỉ xuất hiện ở Hỏa hệ linh
căn tu sĩ. Tại thời điểm đan điền của họ tạo thành, thay vì đan điền sẽ xuất
hiện một vầng mặt trời, vầng mặt trời này buộc bọn họ phải liên tục "nuôi" nó,
thẳng cho tới khi nó chính thức thành hình Nhật Đăng.
Bằng không vầng mặt trời sẽ "chết". Loại thể chất này sẽ theo vầng mặt trời
này tiêu biến theo. Nói cho chính xác, Thái Dương Minh Đăng thể chính là vầng
mặt trời này.
Thái Dương Minh Đăng Thánh Thể có thể tế ra vầng mặt trời, trong thời điểm đó
chiến lực của họ bạo tăng. Hơn nữa vầng thái dương này có thể không ngừng nghỉ
hấp thu thái dương năng lượng trên bầu trời (nếu có) từ đó liên tục bổ sung
linh lực cho chủ nhân, và duy trì hình dáng chính nó.
Có thể nói, đây là trời sinh Bản Mệnh Pháp Bảo.
Trần Ngọc Lâm giơ tay chào hỏi. Đông Phương Thường Thắng - người lúc này đang
đọc sách gật đầu, cũng đồng dạng giơ tay lên.
"Xin chào. Trần Ngọc Lâm, người địa cầu."
"Chúng ta từng gặp nhau."
Đông Phương Thường Thắng nhún vai:
"Ở Hải Tộc thịnh hội, ta nghĩ vậy."
"Không sai."
Trần Ngọc Lâm gật đầu, nhớ lại, mặc dù cả hai chỉ là gặp nhau thoáng qua, tuy
nhiên cảnh giới Tam Phẩm trở lên cơ bản là rất khó để quên đi những sự kiện
tương đối đặc sắc. Dù sao não bộ thông qua lôi kiếp cũng được cường hóa nhất
định, còn có linh lực cải tạo, vô cùng mẫn cảm.
Trần Ngọc Lâm cùng Đông Phương Thường Thắng nói chuyện một lúc, hắn lúc này
mới biết là sáng mấy hôm trước hắn mới mò đi Địa Giới tập luyện mấy cái tuyệt
học xong, thì ngay sau đó giữa trưa Đông Phương Thường Thắng đã mò tới.
Vừa vặn 3 ngày trước.
Trần Ngọc Lâm cùng Đông Phương Thường Thắng nói chuyện một hồi, cuối cùng Trần
Ngọc Lâm muốn mời Đông Phương Thường Thắng, tuy nhiên người này lắc đầu tỏ ý
rằng sắp tới hắn sẽ lại có việc phải chạy đi ngay, hiện tại chỉ là một dịp
rảnh rỗi hiếm hoi mà thôi.
"Cũng tốt!"
Trần Ngọc Lâm gật gù. Đằng nào sắp tới hắn cũng có một số việc cần phải dùng
căn phòng này một mình, có người ngoài ở đây cơ bản là không tiện thao tác.
Chợt lúc này Lệnh Bài Thân Phận của hắn có phát ra tiếng rung lớn kèm theo
tiếng nhạc dồn dập.
Đây là Lệnh Bài Thân Phận của Vĩnh Hằng Đảo, không phải là của Tu Luyện Liên
Minh. Trần Ngọc Lâm liếc nhìn qua tên người gọi tới, hơi có chút giật mình :
Âu Bảo Uyên xuất quan?
Âu Bảo Uyên trước khi bế quan là Ma pháp sư cao cấp, sau khi bế quan hẳn sẽ
thành tựu đại ma pháp sư. Nàng nguyên bản là bế quan một tháng, hiện tại chưa
kịp quá hai tuần đã xuất quan rồi?